Anh ác với em lắm, nên đã đến lúc em phải phũ rồi…
Anh biết mà, anh ác độc với em lắm! Hôm nói chia tay, anh đã kiên quyết lắm. Kiên quyết tới mức lạnh lùng và tàn nhẫn. Mặc cho em cầu xin, mặc cho em năn nỉ…
Em không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh vất bỏ em với đơn giản một câu nói “Anh xin lỗi, chuyện chúng mình không có tương lai đâu” (Ảnh minh họa)
Chào anh
Anh giờ đã thế nào rồi? Có sống tốt không? Ồ anh à, em hỏi thế thôi, chứ em chẳng mong anh sống tốt đâu. Anh biết mà, anh ác độc với em lắm!
Hôm nói chia tay, anh đã kiên quyết lắm. Kiên quyết tới mức lạnh lùng và tàn nhẫn. Mặc cho em cầu xin, mặc cho em năn nỉ, mặc cho em khóc đến kiệt quệ nhưng anh vẫn dứt áo ra đi.
Anh đã quá chán em, anh đã không còn chút rung động nào với em. Và có lẽ điều quan trọng nhất khiến anh vất bỏ, khiến anh buông tay em là vì chính thâm tâm anh, anh đã đem lòng yêu người con gái khác. Nghe thật quen quá phải không anh?
Em không biết đây là lần thứ bao nhiêu anh vất bỏ em với đơn giản một câu nói “Anh xin lỗi, chuyện chúng mình không có tương lai đâu”. Anh ơi, là không có tương lai hay chính bản thân anh vốn dĩ chưa bao giờ thoả mãn với chỉ một người con gái? Anh đào hoa lắm, anh đa tình lắm, biết bao người con gái say đắm vì anh, anh cũng là đàn ông, làm sao có thể giữ bản thân mình vững vàng trước bao lời ong bướm?
Video đang HOT
Cứ thế, anh tự cho mình cái quyền làm tổn thương em. Lần này đến lần khác. Em lúc đó cứ như một con ngốc, biết anh là thế, tự hứa với lòng không biết bao nhiêu lần sẽ không đợi anh nữa, thế mà chẳng bao giờ em ngăn nỗi bão lòng khi anh trở lại, cũng chỉ với một câu nói “Anh xin lỗi, anh nhớ em”. Chỉ thế là em lại điên cuồng lao về phía anh, ngu ngơ và dại dột.
Nhưng anh à, chừng đó đã quá đủ rồi. Anh nghĩ anh là ai? Thần thánh chắc? Anh nghĩ một tay anh che gọn được cả bầu trời chắc? Anh nghĩ có thể đi chơi đàn đúm vui vẻ và khi trở về nhà thì chắc chắn luôn có người đợi chắc? Anh đã quá tự cao rồi.
Em thừa nhận, em đã từng rất yêu anh, yêu anh tới mức em nghĩ sau này nếu muốn em cũng chẳng có thể tìm được ai làm em yêu hơn cách em đã yêu anh như thế. Em đã từng nhớ anh đến ngây dại, đã từng vì anh mà từ bỏ tất cả, mà chấp nhận lên núi chơi với khỉ, vì bạn bè em chẳng đứa nào ưa nỗi cái tính lăng nhăng của anh. Em đã dại dột như thế mà yêu anh đấy. Và bây giờ anh trả lại em được cái gì? Chẳng có gì ngoài những câu xin lỗi mà em đã nghe tới mức nhàm chán.
Em buồn anh lắm, anh chẳng thể trưởng thành được sao? Những đứa con gái xung quanh anh, đẹp hơn em thật, ngon hơn em thật, khoe chúng nó với bạn bè thì có thể làm anh tự hào thật. Nhưng em có điều mà chúng nó không bao giờ có được, đó là yêu anh! Yêu anh hết cả phần em! Anh ngu lắm mới để đán.h mất một người yêu anh như em. Chế.t tiệt.
Cứ thế, anh tự cho mình cái quyền làm tổn thương em. Lần này đến lần khác. (Ảnh minh họa)
Thôi thế nhé anh, từ hôm nay, em sẽ không quan tâm, sẽ không hỏi han bạn bè anh nay anh thế nào, hay anh đang làm gì? Hay cuộc sống xung quanh anh có gì trắc trở không nữa? Sẽ không có nữa đâu anh. Em chắc chắn! Từ bây giờ em bận rồi anh à.
Em bận phải xinh đẹp, bận phải yêu bản thân, yêu công việc và yêu bạn bè em – những đứa em đã từng mặc kệ mà chọn anh thế mà chúng nó mới là những người ở lại cuối cùng trong cuộc sống của em. Em sẽ không rung động khi anh năn nỉ hay nhận lỗi nữa, cũng sẽ không rep tin nhắn hay nhận điện thoại của anh nữa. Mong anh hãy để em yên!
Theo blogtamsu
Lý do mẹ chồng kiên quyết không cho vợ chồng tôi động phòng
Những tưởng 1 hôm đầu, nhưng mấy ngày liên tục sau đó, mẹ chồng tôi vẫn không cho chúng tôi động phòng. Thậm chí, bà còn quát nạt tôi, đuổi tôi về nhà bố mẹ đẻ vì những lý do không đâu.
ảnh minh họa
Tôi yêu Hải đã được 2 năm và cuối tuần này, chúng tôi dự định sẽ về quê anh để ra mắt bố mẹ. Hải nói rằng, anh muốn tổ chức đám cưới vào cuối năm để được đón Tết cùng tôi, anh ghét phải xa tôi đằng đẵng nửa tháng trời chỉ vì nhà tôi cách nhà anh đến 500 cây số. Tôi biết Hải nói đùa vì Tết nào anh cũng vượt quãng đường dài về nhà tôi để cùng tôi đón Tết.
Lần về ra mắt của tôi diễn ra suôn sẻ. Bố mẹ Hải đều quý tôi vô cùng. Đặc biệt là mẹ anh, tôi không hiểu sao vừa nhìn thấy bà là tôi đã có cảm tình. Bà gọi tôi bằng "con" ngọt xớt, trong suốt bữa ăn cứ liên tục gắp thức ăn cho tôi. Bà còn bảo tôi phải tập cho Hải làm việc nhà để sau này tôi đỡ khổ chứ đừng dại mà giành phần làm hết.
Tôi mừng thầm trong bụng. Vốn dĩ, tôi lo nhất vẫn là chuyện mẹ chồng, nàng dâu không được hòa hợp. Thế mà tôi đã vượt qua cửa ải đầu tiên một cách thuận lợi. Theo kế hoạch từ các bậc phụ huynh thì đám cưới của tôi sẽ diễn ra vào giữa tháng tới.
Cuối cùng ngày cưới cũng đến, tôi xúng xính trong bộ váy cô dâu, e ấp bước vào lễ đường cùng Hải. Sau mấy năm yêu nhau mặn nồng, cuối cùng tôi đã có được một cái kết trọn vẹn với anh. Sau khi tiệc cưới tan, tôi đang loay hoay thay váy cưới trong phòng thì mẹ chồng tôi bước vào. Bà bảo tôi cúi người xuống rồi tự tay kéo khóa váy ở sau lưng cho tôi.
Xong xuôi mọi việc, tôi nháy mắt bảo Hải vào phòng thì đột ngột nghe tiếng mẹ chồng tôi gọi: "Hà vào đây mẹ bảo". Tôi lò dò vào phòng bà, thì nghe bà nói: "Tối nay con sang đây ngủ với mẹ. Mẹ đi xem bói nói rằng, hôm nay chưa được động phòng". Tôi thấy lạ lắm, bình thường chỉ có xem ngày cưới, giờ bà còn xem cả ngày động phòng ư?
Những tưởng 1 hôm đầu, nhưng mấy ngày liên tục sau đó, mẹ chồng tôi vẫn không cho chúng tôi động phòng. Thậm chí, bà còn quát nạt tôi, đuổi tôi về nhà bố mẹ đẻ vì những lý do không đâu. Tôi thực sự không hiểu vì sao mẹ chồng tôi lại thay đổi một cách chóng mặt như vậy. Mấy ngày trước đám cưới, bà vẫn ngọt ngào với tôi cơ mà. Thậm chí bà còn giúp tôi cở.i vá.y cưới cơ mà.
Rồi bà kiên quyết đuổi tôi về nhà mẹ đẻ một thời gian và tuyệt đối cấm tôi và Hải chung đụng. Bà nói rằng, bà đi xem bói và biết tôi có số sát phu, bà muốn chúng tôi ly dị ngay lập tức. Tôi nghe những lời mẹ chồng nói mà thấy vô lý kinh khủng. Làm gì có chuyện đó cơ chứ. Rõ ràng mẹ chồng tôi đã đi xem bói trước khi đám cưới của tôi diễn ra. Có lẽ bà ghét tôi và muốn làm cho cuộc đời tôi điêu đứng.
Thế là tròn 1 tuần từ ngày cưới nhưng tôi vẫn chưa được động phòng. Tôi không về nhà bố mẹ đẻ mà đến một khách sạn gần nhà để nghỉ lại, chờ Hải qua, chúng tôi dự định sẽ động phòng ở bên ngoài. Tôi đang nằm thì nghe tiếng gõ cửa, mở ra, tôi thấy mẹ chồng đứng đó từ bao giờ.
Bà đi vào rồi quỳ dưới chân tôi khóc lóc. Bà bảo tôi hãy từ bỏ cuộc hôn nhân này và đi đến một nơi thật xa để sinh sống. Bà sẽ cho tôi một số tiề.n lớn để trang trải cuộc sống. Tôi nói rằng tôi chỉ muốn ở bên Hải. Nghe thế mẹ chồng tôi thổn thức: "Không được con ơi! Vì con là con gái của mẹ mà". Nghe thế, tôi đán.h rơi cả chiếc điện thoại đang cầm trên tay.
Thì ra mẹ tôi đã để tôi lại cho một gia đình hiếm muộn nuôi rồi đi làng khác kiếm ăn vì quá nghèo. Sau khi cở.i vá.y và thấy vết bớt ở eo của tôi, bà mới lân la tìm hiểu gốc gác của tôi và xác nhận rằng, tôi chính là con gái của bà. Thế nên bà kiên quyết không cho tôi và Hải động phòng.
Tôi quỳ sụp xuống chân mẹ chồng khóc không thành tiếng. Tôi không biết phải làm gì bây giờ khi vừa cưới đã phải nghe một sự thật tréo ngoe đến vậy. Giờ tôi phải làm gì đây?
Theo blogtamsu
Chồng kiên quyết đòi nằm riêng vì không thể chịu được cái thói quen ấy của vợ Hôm sau tôi kiên quyết với vợ, "Một là anh hai là 'nó', em chọn đi" rồi sau đó bỏ ra phòng ngoài ngủ. Bước từ nhà tắm ra, tôi háo hức tiến đến chiếc giường hạnh phúc thì bị khựng lại khi nhìn thấy cái cảnh tượng ấy. (Ảnh minh họa) Tôi và vợ kết hôn sau hơn 1 năm yêu nhau....