Ăn trọn cái tát của bố chồng vì “lỡ” nói ra bí mật giữa tôi và ông
Cả đêm hôm ấy, nằm ôm con Thúy khóc nức nở. Lần đầu tiên cô biết được phản bội bố chồng có cái giá như thế nào. Từ giờ bố có muốn hợp tác làm chuyện gì với mình cô cũng xin khiếu.
Mới về làm dâu nhà chồng được 3 năm, nhưng cả nhà chồng ai cũng xem Thúy là con cái trong nhà. Được cái cô khéo ăn khéo nói, lấy lòng bố mẹ chồng tốt nên chuyện mẹ chồng nàng dâu không xảy ra với cô.
3 năm làm dâu, cuộc sống của Thúy chẳng khác gì được đi nghỉ dưỡng. Lấy chồng xong cô dính bầu luôn, từ ngày mang bầu đến giờ Thúy được bố mẹ chồng chăm bẵm, chẳng bắt làm một cái gì. Việc duy nhất của cô là nuôi con thật tốt, còn mọi thứ bố mẹ chồng lo hết.
Ông Bằng – bố chồng Thúy chả hiểu sao dạo này hay viện cớ vào phòng con dâu để chơi với cháu. Lúc nào vào ông cũng giấu diếm thứ gì đó trong bụng mang vào cho Thúy. Lúc đi ra, vẻ mặt của ông tươi như hoa mà lại còn hát hò vu vơ khiến Thúy bật cười.
Thấy con dâu và chồng thân mật quá mức, lại cứ lén lén lút lút làm gì đó mờ ám bà Thảo – mẹ chồng Thúy sinh nghi. Một hôm nhân lúc chồng đi vắng, bà vào nói chuyện với con dâu. Những lời mật ngọt và đầy ẩn ý của bà khiến Thúy sợ xanh mắt.
Vẻ mặt của ông tươi như hoa mà lại còn hát hò vu vơ khiến Thúy bật cười (ảnh minh họa)
- Con nè, không biết ông nội thằng Bi (con Thúy) làm gì mà nửa đêm cứ trốn đi đâu mãi gần trưa mới về nhỉ? Mà mẹ thấy ông ấy về là lại lao vội vào phòng con, không biết bố con con có chuyện gì thầm kín đến mức vậy. Mẹ là mẹ ghét nhất những kẻ 2 lòng đấy con ạ.
- Dạ…bố chỉ vào chơi với cu Bi thôi mẹ ạ. Chắc ông đi lâu, nhớ cu Bi quá nên chạy vào nhìn nó cái thôi mẹ à.
- Thật không? Dạo này mẹ thấy con và ông Bằng có gì lạ lắm. Con nói thật đi, chồng con vắng nhà nên có chuyện gì phải nói cho mẹ biết. Đừng để đến lúc mọi chuyện vỡ lở thì cứu cũng không kịp đâu.
Video đang HOT
- Dạ…con và bố không có gì đâu mẹ ạ. Chỉ là bố giấu mẹ và chồng con sang vay tiền con đi buôn đồ Tết ở ngoài chợ đêm, rồi mang đổ cho người ta thôi ạ. Bố bảo, già rồi cũng cần phải có một khoản tích trữ nhỡ bệnh tật, bố không thích tiêu tiền của chúng con đưa ạ. Bố sợ mẹ biết sẽ cấm nên bố cũng cấm luôn con hé răng chuyện này ra. Mẹ đừng làm lớn chuyện mẹ nhé, bố giận con mất.
- Cái gì? Ông ấy giấu mẹ đi buôn bán sao? Ông ấy vay con bao nhiêu?
- Dạ…bố vay con 10 triệu, nhưng mỗi hôm bố trả con 500 trăm. Đến hôm nay bố chỉ còn nợ con 6 triệu nữa thôi mẹ ạ.
- Cái ông này, già sắp thở không ra hơi nữa còn bày đặt làm giàu theo người ta à. Được rồi, mẹ sẽ chấn chỉnh lại ông ấy.
Cả đêm hôm ấy, nằm ôm con Thúy khóc nức nở (ảnh minh họa)
Tối hôm ấy bố mẹ chồng cãi nhau ầm ĩ. Ông Bằng tức điên người chạy xuống phòng Thúy. Vừa thấy Thúy ngẩng mặt lên, ông giơ tay tát cho cô con dâu quý hóa một cái đau điếng khiến Thúy ngã dúi xuống đất.
- Cô giỏi lắm. Cô sợ tôi chạc tiền nhà cô sao mà phải nói với mẹ chồng. Tôi đã cấm cô nói chuyện này với bất kỳ ai rồi mà cô còn tơn hớt à. Đồ con dâu mất nết.
- Bố…con xin lỗi, tại mẹ hiểu lầm con với bố có quan hệ gì nên con vội thanh minh ạ. Chuyện này có gì to tát đâu mà lại nổi điên với con vậy?
- Cô…cô còn dám cãi lại lời tôi à. Cô đàn bà biết cái gì chứ, cô cứ liệu hồn với tôi đó.
Trong lúc căng thẳng đấy, bà Thảo xuống cứu nguy cho con dâu. Thấy mồm Thúy rướm máu bà xót con bao nhiêu. Bà quay lại nói với chồng những lời đắng chát và bắt ông xin lỗi con dâu.
Cả đêm hôm ấy, nằm ôm con Thúy khóc nức nở. Lần đầu tiên cô biết được phản bội bố chồng có cái giá như thế nào. Từ giờ bố có muốn hợp tác làm chuyện gì với mình cô cũng xin khiếu. Một lần là sợ lắm rồi, nếu có lần thứ 2 ông đuổi mẹ con cô đi mất. Thực lòng, Thúy cũng không biết bố chồng đi buôn đồ Tết dành tiền dưỡng già hay để làm gì mà phải giấu diếm, rồi nổi khùng lên như vậy. Thật đáng sợ.
Theo Một Thế Giới
Tôi vứt ngay sợi tóc của con đi sau khi thấy vợ cầm dao dọa cắt tay thằng bé
Ấy thế mà khi thằng bé được 4 tuổi, có nhiều người đến chơi bảo rằng sao con trai của tôi lại không hề giống bố làm tôi thấy chạnh lòng. Rồi từ đó, tôi càng để ý đến diện mạo bên ngoài của con mình hơn, rồi tôi thấy con trai tôi không hề có nét gì giống tôi.
Vợ chồng tôi thuộc dạng hiếm muộn, lấy nhau đã hơn 3 năm, đi chữa không biết bao nhiêu bệnh viện nhưng vẫn không có kết quả gì. Tôi buồn bã vô cùng vì tôi rất muốn có con. Vợ tôi thì cứ ngồi thẫn thờ, cô ấy bảo có lẽ do kiếp trước cô ấy phạm tội tày đình nên giờ mới bị ông trời trừng phạt. Còn tôi thì nghĩ rằng, chắc chắn nguyên nhân là do mình vì có lần, bác sỹ đã nói như vậy.
Chúng tôi không ai nói ra nhưng đều biết rằng, cả hai đều rất khao khát có con. Đến năm thứ 4, tôi và vợ đã hết hy vọng nên không đi chữa trị nữa. Thế nhưng đến giữa năm thì vợ tôi lại bắt đầu có bầu. Khỏi phải nói, gia đình tôi đã hạnh phúc đến thế nào khi thấy bụng của vợ tôi ngày một to lên. Tôi thì vừa mừng vừa nghi ngờ. Chữa trị mấy năm trời, tốn không biết bao nhiêu tiền của lại không được, nay đùng một cái vợ tôi lại có bầu. Thế nên tôi cứ sợ đó không phải là con mình.
(Ảnh minh họa)
Sau khi vợ tôi sinh con trai, không khí gia đình tôi càng vui vẻ hơn hẳn. Bố mẹ tôi mừng đến rơi cả nước mắt vì cuối cùng ông bà cũng được bế cháu. Tôi cũng vui lắm, nhìn con lớn lên từng ngày, tôi thấy mình cực kỳ may mắn, sự nghi ngờ trong tôi ngày một nhạt dần vì tôi quá hạnh phúc.
Ấy thế mà khi thằng bé được 4 tuổi, có nhiều người đến chơi bảo rằng sao con trai của tôi lại không hề giống bố làm tôi thấy chạnh lòng. Rồi từ đó, tôi càng để ý đến diện mạo bên ngoài của con mình hơn, rồi tôi thấy con trai tôi không hề có nét gì giống tôi. Trong khi tôi có mũi cao, mắt to thì con trai tôi lại mắt một mí, da tôi bánh mật thì con trai tôi da lại trắng bóc, lại có thêm lúm đồng tiền. Nhìn con trai cứ quấn quýt bên mẹ nó, tôi cứ thấy trong lòng trào dâng một nỗi bức bối. Có lẽ như nhiều người nói, thằng bé không hề giống tôi. Có khi nào nó không phải là con của tôi không?
Ý nghĩ đó lại thêm lần nữa bùng lên trong tâm trí tôi, khiến tôi day dứt suy nghĩ suốt ngày đêm. Tôi nảy ra ý định sẽ kiểm tra ADN của con để biết được sự thật. Tối hôm đó, tôi lén sang phòng thằng bé để tìm tóc của con. Trong khi tôi đang lò dò nhổ tóc của con trai thì vợ tôi đã đứng ở ngoài cửa. Nhìn hành động của tôi, vợ tôi lắc đầu vẻ khó hiểu. Tôi sợ vợ phát hiện ra nên chỉ bảo là mình qua hôn con rồi về phòng nằm.
Nhưng tôi vẫn giữ ý định đó. Một hôm khác, tôi cầm sẵn cái túi nilon, giả vờ ôm con rồi nhổ liền mấy sợi tóc của thằng bé. Con tôi đang chơi, bị bố nhổ tóc bèn kêu ré lên rồi chạy vào mách mẹ. Vợ tôi nghe vậy thì chạy ra hỏi tại sao tôi làm vậy. Tôi luống cuống giấu túi nilon đựng mấy sợi tóc ra sau lưng.
Sáng hôm sau, khi tôi đang chuẩn bị cầm túi nilon đựng mấy sợi tóc của con trai đi lên chỗ xét nghiệm thì vợ tôi dẫn con trai tôi đến trước mặt, tay kia cầm con dao nhỏ, mặt cô ấy tỏ vẻ rất nghiêm trọng. Cô ấy bảo:
- Nếu anh nghi ngờ, để tôi cắt tay thằng bé ra cho anh lấy máu đi xét nghiệm luôn, cần gì phải lén lút làm ba cái việc vớ vẩn ấy.
- Em nói gì anh không hiểu - tôi vội chống chế.
- Anh nghĩ là tôi không biết anh định đi xét nghiệm ADN ư? Anh nghĩ tôi không biết anh nghi ngờ thằng bé không phải là con anh ư?
(Ảnh minh họa)
Tôi nhìn con dao trong tay vợ, lại nhìn sang ánh mắt hốt hoảng của con trai thì vứt ngay mấy sợi tóc rồi chạy lại ôm con. Không hiểu tại sao lúc đó, tôi không còn nghĩ được gì nữa, tôi chỉ sợ con mình bị thương. Vợ tôi thấy tôi làm thế thì phá lên cười rồi chạy đến dí tay vào trán tôi giọng bực bội: "Lần sau mà còn nghĩ quẩn nữa thì em dắt con đi luôn cho biết mặt".
Lúc đó, tôi mới nhìn kỹ lại con dao trên tay vợ. Thì ra đó chỉ là con dao "đạo cụ" vợ tôi đã chuẩn bị sẵn. Vợ tôi nói rằng, mong tôi đừng nghi ngờ khiến con bị tổn thương. Cô ấy không bao giờ lừa dối tôi, và đây là món quà lớn nhất của ông trời ban cho vợ chồng tôi nên hãy đón nhận nó một cách hạnh phúc nhất.
Tôi nghe vợ nói và hiểu ra tất cả. Tôi biết, không cần phải làm xét nghiệm gì nữa bởi giữa tôi và con trai có một sợi dây vô hình mà tôi không lý giải được. Tôi chạy đến ôm con rồi nói: "Bố xin lỗi. Bố thật tệ. Tha thứ cho bố nhé".
Theo Motthegioi
Tôi há hốc mồm khi ăn trọn cái tát của bồ sau một lời chửi vợ Cái bắt tay của vợ và nhân tình đã khiến Vĩnh hoảng loạn và thay đổi hẳn. Giờ anh là người đàn ông biết quan tâm và chăm sóc vợ hơn, nhưng Huyền vẫn lo canh cánh trong lòng "bệnh cũ" của chồng lại tái phát. Vốn là người đàn ông trăng hoa, thích của lạ bên ngoài nên Vĩnh thản nhiên đi...