Ăn tết Thái đen ở Mường Lò
Mờ sáng, bước chân trên con đường quanh co vào bản của người Thái đen nằm lọt thỏm trong thung lũng Mường Lò.
Gia đình người Thái quây quần bên mâm cơm
Khi màn sương còn phủ dầy không gian sớm, tôi đã nghe xung quanh rộn lên tiếng người cười nói, tiếng lợn hộc eng éc, và đây đó thoảng trong sương sớm, hương khói bếp đang ấm lên những rộn ràng. Đó là cảm nhận đầu tiên của tôi khi bước chân vào Bản Cại, xã Thạch Lương, thị trấn Nghĩa Lộ, huyện Văn Chấn, tỉnh Yên Bái, một bản của người dân tộc Thái đen vào sáng sớm ngày 29 tết.
Video đang HOT
Đối với người Thái ở nhiều vùng trong cả nước, thường 25 tháng Chạp là phiên chợ cuối cùng, lớn nhất trong năm, sau đó là thời gian nghỉ ngơi chơi Tết. Sáng 27 hoặc 28, ông trưởng bản chủ trì tổng vệ sinh cho cả bản. Tối 29 thì các nhà bắt đầu gói bánh chưng và chuẩn bị đồ tết trong từng nhà. Cùng đến chung vui ngày tết với người dân tộc Thái đen ở Mường Lò mới thấy hết những nét độc đáo trong phong tục đón tết truyền thống của người dân tộc Thái đen nơi vùng cao Tây Bắc.
Người Thái thường gói hai loại bánh chưng màu đen và màu trắng. Bánh trắng giống của người Kinh. Để làm bánh màu đen, họ đốt rơm lên, lấy tro giã lẫn gạo nếp rồi sàng sạch muội tro mà vẫn giữ lại màu đen. Người Thái quan niệm hương vị Tết trong bánh chưng chủ yếu thể hiện ở hương vị của lá dong. Bánh chưng cũng là món chính để dâng lên tổ tiên khi làm lễ cúng giao thừa.
Sáng 30 tết, các nhà luộc bánh chưng và thịt lợn. Tối 30 là bữa cơm tất niên, có sự góp mặt của bà con, bạn bè, rồi cả đêm người ta thức uống rượu chờ đón giao thừa, hương không bao giờ tắt. Thời khắc giao thừa, sau lễ cúng giao thừa bằng thịt, bánh chưng, các đồ thổ cẩm, bạc nén… nhà nào có chiêng hay cồng thì mang ra cùng đánh tại nhà.
Luộc bánh chưng vào sáng ngày 30 tết tại bản Cại
Tối 30 tết, trên bàn thờ đặt tại một góc trang trọng và riêng biệt ở góc gia phòng chính. Tấm rèm che được vén sang một bên và dọn sạch sẽ. Mâm cơm có gạo, muối, gà và thịt lợn được bầy lên để cúng giao thừa. Cả gia đình thay quần áo mới, phụ nữ mặc trang phục truyền thống của người Thái. Người đàn ông lớn tuổi trong gia đình sẽ làm lễ cúng thần linh mừng năm mới. Sau lễ cúng giao thừa, cả gia đình cùng ngồi bên mâm rượu, uống bát rượu đầu tiên trong năm và chúc mừng những điều may mắn, sung túc cho cả gia đình. Từ ngày hôm sau, ngày mùng một tết, mọi người sẽ đi chơi và chúc tết họ hàng và các gia đình trong bản, đi chúc ở đâu thì uống rượu, ăn cơm ở đó. Chiều mùng một sẽ làm lễ tạ, sau đó thì thanh niên nam nữ sẽ đi chơi xuân, người Thái sẽ chơi tết cho đến hết ngày mùng mười âm lịch mới thôi.
Sáng mùng một người Thái dậy sớm, múc nước luộc bánh chưng cho mỗi người uống một ít. Phụ nữ đem xôi đã đồ ra quạt ở giữa gian cúng tổ tiên (ma nhà). Sau đó người ta dọn ra hai hoặc ba mâm cúng, mâm đặt trên cao là để cúng tổ tiên nhà chồng, còn mâm thấp hơn cúng tổ tiên nhà vợ. Cúng xong, tất cả con trai trong nhà để cho phụ nữ ăn trước, và chỉ như vậy mỗi ngày mùng Một Tết (hàng ngày, phụ nữ thường ăn sau hoặc ăn cùng đàn ông).
Từ ngày mùng 2 tết, tất cả các nhà trong bản sẽ đi chúc tết nhau, thanh niên nam nữ thì tổ chức vui chơi, những trò chơi dân gian như tung còn, xòe, lượn giao duyên… sẽ diễn ra khắp đầu thôn, cuối bản. Đây là dịp để thanh niên nam nữ người dân tộc Thái cùng vui chơi, tìm hiểu, yêu đương.
Theo ANTD
Lìm Mông - tứ đại hiểm địa
Bản Lìm Mông xã Cao Pạ, huyện Mù Cang Chải -Yên Bái từ bao đời nay vẫn ẩn mình trong mây. Xưa nay, dân xê dịch vẫn thường rỉ tai nhau tứ đại hiểm địa Tây Bắc bởi độ khó hiểm trở của đường đi và cả bởi đó cũng là nơi... tận cùng, và Lìm Mông là một trong số ấy, đầy hấp lực đầy mời gọi và cũng đầy thách thức.
Từ Hà Nội đi theo quốc lộ 32 tới Tú Lệ, qua Tú Lệ chừng 5km bạn sẽ gặp lối rẽ đi Lìm Mông. Bản Lìm Mông với những sống trâu, sống ngựa đan xen hiện ra đầy thách thức. Con đường đất đỏ này trong cái nắng hanh hao sẽ gợn lên những lớp bụi mờ, còn vào những ngày mưa sẽ trơn trượt vô cùng. Những góc cua gấp, dốc ngược sẽ khiến bạn có cảm giác như đang bị trôi tuột về phía chân dốc dù cho xe đã gài số 1 và tay lái đã gồng hết sức. Nhưng cảnh vật dọc đường lại kì thú vô cùng, bạn sẽ thấy mình như đang đi giữa biển vàng, bị thôi miên bởi những gợn sóng lúa lan tỏa khắp các triền núi và nghe thấy những mênh mang đất trời đang hòa khúc khèn sáo rộn vang.
Ngược con đường dốc ngược vắt vẻo quanh sườn núi chừng 3km, bản Lìm Mông hiện ra yên bình với những gốc mai, gốc đào già cỗi uốn lượn với những thế những hình nom đến lạ. Tới Lìm Mông nghĩa là bạn cũng đã đến nơi tận cùng rồi, bởi từ đây trở đi sẽ không có đường dân sinh nữa, chỉ là những con đường đi nương đi rừng mà thôi. Lìm Mông là bản của người Mông, những con người tự do chỉ quen sống nơi núi cao, nơi giao thoa giữa trời và đất. Dừng xe bắt chuyện với một ông cụ người Mông, ông chỉ về phía nơi xa và kể rằng, cánh đồng ấy vốn của người Mông từ lâu đời rồi, nhưng khi người Thái chuyển về đây xây dựng thủy điện Sơn La thì người Mông nhường một phần cánh đồng cho người Thái. Thế mới biết dù ở đâu chăng nữa anh em các dân tộc vẫn luôn đùm bọc bao dung nhau bởi tất cả đều là con một nhà, từ bọc trứng của mẹ Âu Cơ mà ra cả.
Từ đỉnh Lìm Mông, nhìn về phía Cao Phạ nơi dừng chân của biết bao chuyến viễn du, một cảm giác đầy mới lạ về những nơi tưởng đã quá thân quen hẳn sẽ khiến không ít người phải sững lại trước bức tranh thiên nhiên kì vĩ. Bức tranh tuyệt mĩ ấy được tô điểm bởi những sắc xanh sắc vàng của lúa, của những bàn tay lao động ngày này qua tháng khác, năm nối năm cứ tích lũy, chắt lọc để tạo nên cuộc sống thanh bình và no ấm. Tới Lìm Mông rồi, bạn sẽ không khỏi xao lòng trước những nét mộc mạc đơn sơ của đất trời, của con người nơi thâm sơn để rồi xếp lại trong hành trang của mình một kí ức về miền đất đầy những mến thương.
Theo ANTD
Xe máy bốc hỏa, thiêu cháy lái xe Khoảng 13h ngày 3/1, ông Thời đang điều khiển xe máy trên đường thì chiếc xe bất ngờ bốc cháy khiến ông bị bỏng nặng. Ông Thời đang được cấp cứu tại bệnh viện do vết bỏng quá nặng Theo người dân địa phương chứng kiến vụ việc, vào khoảng thời gian trên, ông Trần Văn Thời (SN 1964, trú ở tổ 20,...