Ăn nhau ở chỗ viết ra cái gì
Có những quan niệm ăn sâu vào đầu óc hàng trăm năm nay, tưởng bất biến vậy mà trong thời gian ngắn đã lỗi thời.
Ảnh minh họa
- Suy nghĩ, quan niệm hay tư duy là sản phẩm của một thời, làm sao bất di bất dịch được mãi.
- Tôi không thể đồng tình với ông.
Chẳng hạn như câu: ‘Nét chữ, nết người’ là truyền thống của dân ta. Bây giờ người ta lại cho rằng quan niệm này đã quá lạc hậu, cần dẹp bỏ.
Video đang HOT
- Họ nói cũng có lý đấy. Việc ép trẻ gò lưng, nắn nót rèn chữ đẹp làm tốn thời gian, làm chậm tư duy và là gánh nặng trút lên vai chúng.
- Lý đó chỉ lọt một bên tai thôi. Không thể để trẻ viết chữ cẩu thả, nguệch ngoạc, tức là rèn con người mai sau sống ngay thẳng, sống đẹp không làm ăn cẩu thả, dối trá.
- Đương nhiên rồi, nhưng thời buổi này vi tính hóa, laptop, iPad, iPhone, nhắn tin, còn ai viết chữ trên giấy trắng mực đen nữa.
- Ai chả hiểu ăn nhau là viết ra cái gì để chia chác, bớt xén, hưởng lợi chứ đâu phải là chữ viết.
- Tôi không bênh phe dẹp rèn chữ đẹp, song nết xấu mà chữ đẹp thì ích gì, rèn chữ mà không rèn người, hỏng lúc nào không biết.
Theo Datviet
Hơi đâu làm mấy cái lẻ tẻ
Bên Campuchia vừa sản xuất được chiếc ôtô đầu tiên đấy, thấy thế lại cám cảnh cho nền công nghiệp nước mình.
Ảnh minh họa
- Ôtô đã là cái gì, mấy bữa nay ông Hòa 'tàu ngầm' phát biểu, nếu có 200 triệu đồng, ông này sẽ làm được cả máy bay.
Chính ông này từng bỏ tiền túi ra thiết kế và sản xuất được chiếc tàu ngầm mini khiến cả thế giới ngưỡng mộ đấy.
- Sao lại có người thông minh thế nhỉ?
- Người nào biết phát huy trí tuệ nhân dân vốn có thì cái gì cũng có thể làm được.
- Không như giới trí thức giả cầy, những nông dân này có thể không được đào tạo trong nhà trường nhưng họ có lòng đam mê và đặc biệt yêu cuộc sống.
- Trong khi đó thì mấy chục nghìn giáo sư, tiến sĩ sao im hơi, lặng tiếng thế nhỉ?
- Chắc họ còn còn đang tập trung nghĩ cách đưa sự sống lên sao Hỏa, bắt Mặt trời phải quay quanh Trái đất, hơi đâu mà làm mấy cái lẻ tẻ.
Theo Datviet
Cách sống sót ở sa mạc Một lữ khách trên sa mạc bị lạc đoàn, bình nước ngọt ít ỏi mang theo đã gần cạn. Ảnh minh họa Trong lúc tuyệt vọng ông ta than: - Ôi, Thượng đế ơi! Người nỡ để con chết thế này sao? Bỗng từ trên cao có tiếng vọng xuống: - Ta không thể mang nước uống đến cho con được nhưng ta...