Ăn hỏi xong, bố mẹ không cho cưới
Tôi và anh đã chung sống với nhau 2 năm, gia đình anh cũng đã đến nhà tôi làm lễ ăn hỏi… vậy mà giờ đây, bố mẹ anh lại kịch liệt ngăn cấm tình yêu của chúng tôi.
Tôi đã từng đọc rất nhiều bài viết chia sẻ về những khó khăn trong tình yêu, cuộc sống nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ những chuyện như thế này lại có thể xảy ra với mình.
Tôi và anh quen nhau từ năm đầu tiên đại học, đến khi đang là sinh viên năm thứ 3 thì đột nhiên anh bỏ học. Tuy anh không còn cùng tôi tới giảng đường mỗi ngày nữa nhưng tôi và anh vẫn luôn dành tình cảm cho nhau. Khi yêu nhau được một thời gian khá dài thì hai chúng tôi quyết định sống thử(Tính đến nay đã được 2 năm. Gia đình anh biết chuyện này, còn gia đình tôi thì không).
Thời gian chung sống với nhau cũng đủ để chúng tôi hiểu và tin tưởng nhau. Tôi và anh hứa với nhau rằng, dù cuộc sống có khó khăn đến thế nào đi nữa thì hai đứa cũng sẽ cố gắng vượt qua tất cả.
Sau khi tôi ra trường, có việc làm ổn định thì gia đình anh cũng đã mang lễ vật đến gia đình tôi ăn hỏi và dự định năm sau chúng tôi sẽ tổ chức đám cưới. Vậy mà giờ đây, lễ vật vẫn chưa trả nhưng gia đình anh đã ra sức phản đối đám cưới và gây rất nhiều áp lực cho anh.
Bố mẹ anh cho rằng, tôi không thể làm trọn bổn phận của một người con dâu, một người vợ tốt và không thể là một người mẹ biết chăm sóc con cái sau này. Rồi gia đình anh còn nói, tôi không chịu được khổ nên sẽ ly dị chồng (Vì chị gái của tôi cũng đã qua một đời chồng). Gia đình anh là người ngoài Bắc, còn tôi là cô gái miền Tây nên họ nghĩ tôi không thể trở thành một người phụ nữ tốt trong gia đình, biết chăm sóc bố mẹ chồng và con cái mình về sau.
Video đang HOT
Tôi không thể để mất tình yêu này! (Ảnh minh họa)
Khi bị gia đình anh cấm đoán như vậy, cả tôi và anh đã dùng hết mọi lý lẽ để thuyết phục bố mẹ anh… Tuy nhiên, một người phụ nữ mang nặng tính phong kiến như mẹ anh khó có thể chấp nhận được một người con gái sống hiện đại như tôi. Hai chúng tôi đã khóc rất nhiều… nhưng những giọt nước mắt và mọi lý lẽ của chúng tôi cũng chẳng thể lay động được suy nghĩ của mọi người trong gia đình anh.
Mỗi người đều có một cuộc sống khác nhau, tại sao gia đình anh lại có thể đoán biết trước mọi việc về tôi như vậy? Tôi sống hiện đại nhưng tôi đâu phải là người phụ nữ không biết vun vén cho gia đình? Hai năm chung sống với anh, một mình tôi đi chợ, cơm nước, giặt giũ quần áo, dọn dẹp nhà cửa… tôi vẫn làm tốt đấy thôi? Tại sao họ chỉ nhìn bề ngoài của tôi mà có thể đánh giá tôi là một người phụ nữ “vô dụng” như vậy?
Anh càng ngày càng gầy đi trông thấy. Rồi anh chẳng muốn làm gì, suốt ngày ôm lấy bao thuốc lá. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tìm mọi cách để giữ tình yêu này… nhưng dường như tình yêu lớn lao tôi dành cho anh cũng chẳng thể níu giữ bước chân anh ở lại bên tôi.
Rồi một ngày, anh nói với tôi, “Cho anh xin lỗi! Hãy quên anh đi, còn rất nhiều người tốt hơn anh”. Nhưng anh ơi! Anh nào đâu có biết được tôi đau đớn như thế nào khi nghe câu nói đó của anh? Phải chăng tôi là người có lỗi vì tôi đã không chứng minh được khả năng làm “phụ nữ” của mình cho gia đình anh?
Anh ơi! Anh có biết rằng tôi yêu anh nhiều như thế nào không? Có lẽ cả cuộc đời này, tôi cũng sẽ không bao giờ quên được anh. Anh là người đầu tiên tôi yêu… và cũng sẽ là người cuối cùng tôi lựa chọn. Đêm đó, cả hai chúng tôi chỉ biết ôm nhau khóc trong đau đớn… và tôi biết, mình không thể bỏ cuộc.
Anh ngày càng ốm đi và hút thuốc nhiều hơn. Còn tôi, tôi tìm mọi cách để giữ được tình yêu này… nhưng chỉ mình tôi giữ thôi thì làm sao níu kéo được tình yêu đó? Bao nhiêu lần anh nói chuyện nhẹ nhàng, rồi cầu xin, năn nỉ… nhưng gia đình anh nào có chấp nhận tôi?
Dường như bây giờ anh đang tuyệt vọng về tình yêu này… và tôi cũng không biết anh có còn đủ dũng khí để cùng tôi đi đến hết cuộc đời này không?
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Xài" tạm chờ cưới
- Em sắp cưới, đang rất vui và tự hào về anh thì bất ngờ biết chuyện anh cặp với một cô gái.
Em và anh ấy quen nhau được một năm, cha mẹ hai bên đã định ngày cưới hỏi. Anh chăm sóc và mua sắm cho em nhiều vật dụng đắt tiền, còn giúp ba em 50 triệu đồng để làm ăn, ba em gửi trả, anh không nhận. Em đang rất vui và tự hào về anh thì bất ngờ biết chuyện anh đi Phan Thiết với bạn gái năm ngày đêm.
Em hỏi thì anh chối, nhưng khi em đưa bằng chứng rõ ràng, anh không chối nữa mà giải thích: "Anh yêu em và chỉ cưới em làm vợ, nhưng vì em khó quá, không cho anh gần gũi nên anh bồ bịch với cô ấy trong lúc chờ đến ngày cưới của chúng mình. Anh thề sẽ dứt khoát với cô ấy trước đám cưới một tháng". Em rất bàng hoàng và khủng hoảng. Xin cho em một lời khuyên. Châu (Q.12)
Em và anh ấy quen nhau được một năm, cha mẹ hai bên đã định ngày cưới hỏi.(Ảnh minh họa)
Trả lời:
Xin chúc mừng em đã biết giữ gìn cho mình và kịp thời phát hiện ra mối quan hệ của chồng sắp cưới với một cô gái khác trước giờ G! Lúc này, em cần bình tĩnh và sáng suốt nhìn lại toàn bộ sự việc. Rõ ràng là anh ấy đến với em một cách nghiêm túc, chân thành và đầy thiện chí. Anh ấy biết quan tâm lo lắng cho em, có trách nhiệm đối với người thân của em, đó là những ưu điểm của anh ấy.
Tuy nhiên, khuyết điểm lại rất đáng lo. Anh ấy đã lừa dối em, lợi dụng người con gái khác chỉ để thỏa mãn nhu cầu thể xác. Điều đáng ghê sợ là anh ta lại xem đó là một việc bình thường khi giải thích đơn giản vì em khó quá nên phải như thế. Anh ấy càng trơ tráo hơn khi đưa ra mốc thời gian sẽ chấm dứt trước ngày cưới một tháng. Điều này cho thấy anh ấy chỉ yêu bản thân, mọi việc chỉ nhằm giải quyết nhu cầu, chưa có em thì "tạm dùng" người khác, như một hành vi tính dục đơn thuần. Thế thì còn đâu ý nghĩa của hôn nhân thiêng liêng?
Nếu em vẫn yêu và chấp nhận tha thứ, em cần xem xét lại sức chịu đựng của mình. Với tính cách đó, liệu em có đủ bao dung và độ lượng thêm... n lần nữa?
Theo Eva