Ăn hỏi rồi cũng hủy cưới vì bị ép ở chung
Huyền khóc lóc than với bố mẹ rằng, &’con không thể lấy người đàn ông đó làm chồng. Anh ta là một kẻ dối trá, không giữ lời hứa’.
Với lại, mẹ anh ta cực kì ghê gớm, nếu lấy về, làm dâu nhà đấy, con không sống thọ được’. Nghe những lời Huyền nói, bố mẹ hiểu cảm giác của cô. Không phải cô nói quá mà đó là sự thật. Những gì bà mẹ ấy thể hiện đúng không phải vừa, đó là một người đàn bà ghê gớm, nếu con dâu nào sống cùng bà, chắc sẽ khổ tâm suốt đời.
Huyền không còn trẻ, cô đã bước sang tuổ.i 30, cái tuổ.i mà với một người con gái, chuyện lấy chồng không phải dễ nữa. Tuy vậy, Huyền khá xinh, có khuôn mặt dễ thương và công việc ổn định. Huyền cũng đã có nhiều đàn ông theo đuổi trước đó nhưng vì không hợp nên cô không chọn. Và khi gặp người này, cô đã quý mến, yêu thương và trở thành một cặp. Sau chỉ gần nửa năm yêu nhau, Huyền quyết định kết hôn vì tuổ.i không còn trẻ nữa.
Lúc này, người yêu của Huyền cũng rất hào hứng chuyện kết hôn. Anh đưa cô về ra mắt gia đình. Nhà anh không giống như Huyền nghĩ. Căn nhà rất chật, chỉ có một phòng ở dưới là bố mẹ ở và phòng trên không hẳn là phòng, giống như cái gác xép. Nói chung, nhà chật chội. Nhà anh có cô em gái đi lấy chồng được gần 1 năm nay. Chứ nếu không thì cả nhà ở chung như thế, em gái nằm trên tầng, còn anh thì ở dưới tầng, trải đệm ra nằm.
Nghĩ tới bà mẹ chồng như vậy lại thêm chuyện ăn nhà chật chội, Huyền thấy sợ. Nếu về nhà chồng, Huyền sống trên gác xép, liệu có thể thoải mái mà vui vẻ được không. (ảnh minh họa)
Về ra mắt nhà người yêu, Huyền bỗng thấy sợ. Vì người mẹ chồng tương lai của cô tra khảo đủ thứ. Mẹ anh hỏi cô từ đầu tới cuối, hỏi từ công việc, gia đình, bố mẹ làm gì, tỉ mỉ từng tí một. Nói chung, người ta thường hạn chế nói những chuyện tế nhị, thường không hỏi han quá nhiều chuyện gia đình trong lần gặp đầu tiên. Nhưng mẹ anh thì không như thế. Bà dường như muốn điều tra xem con dâu làm nghề gì, thu nhập có tốt hay không.
Video đang HOT
Nghĩ tới bà mẹ chồng như vậy lại thêm chuyện ăn nhà chật chội, Huyền thấy sợ. Nếu về nhà chồng, Huyền sống trên gác xép, liệu có thể thoải mái mà vui vẻ được không. Vợ chồng mới mà ở như thế, không hề có phòng riêng, không có chốn riêng tư thể hiện tình cảm, vậy thì quá bất tiện. Huyền mệt mỏi nghĩ về những chuyện đã qua nhưng lại cố gắng bình tĩnh nói chuyện với người yêu rằng, nếu cưới nhau, cả hai sẽ dọn ra ở riêng.
Huyền vui mừng khi người yêu đồng ý. Thế là, nếu cưới nhau, cô sẽ được dọn ra ngoài ở riêng, không lo mẹ chồng ghê gớm, cũng chẳng sợ chuyện gia đình chật chội, sống gò bó.
Rồi hai gia đình nói chuyện người lớn, ăn hỏi. Sau hôm ăn hỏi, Huyền tính chuyện thuê nhà vì còn 3 tuần nữa mới cưới. Thế mà đùng một cái người yêu cô bảo, không đồng ý ở riêng. Huyền choáng váng, Huyền không hiểu chuyện gì xảy ra. Anh hứa với cô như thế mà bây giờ anh thay đổi, vậy khác gì lừa nhau. Huyền bảo, không ở riêng thì sống làm sao được ở trên gác, làm gì bố mẹ cũng biết, cũng nghe thấy thì thật là mệt mỏi.
Huyền vốn là một cô gái cá tính. Không phải cô không yêu anh mà một người đàn ông hứa với vợ mà không làm, lại thất hứa, làm theo lời mẹ, Huyền chán nản. (ảnh minh họa)
Chồng Huyền nổi giận bảo, mẹ bảo ở thế, vì nhà con một, không đi đâu cả. “Cái gì cũng mẹ, anh lúc nào cũng thế”, Huyền gắt lên. “Em không bao giờ chấp nhận ở chung”. Lúc này, chồng sắp cưới của cô cũng nói theo: “Không chấp nhận thì hủy hôn”.
Thế là trong giây phút nóng nẩy, Huyền không nói không rằng, quay ngoắt đi. Hủy hôn ư, cô chẳng sợ, chẳng ngán. Vì cô chán ngấy cái cảnh sống chung này, nếu sống như vậy, cô sẽ chịu áp lực, mệt mỏi suốt đời. Sống như thế thì phục vụ nhà chồng, ăn không dám ăn, mặc không dám mặc, làm gì cũng bị bố mẹ biết, sống làm sao được. Chuyện ân ái vợ chồng thì tính sao. Nghĩ lại chán nản vô cùng.
Có lẽ anh nghĩ vì ăn hỏi rồi nên Huyền sẽ không dám hủy hôn, Huyền cũng không dám làm gì vì tuổ.i tác đã lớn. Nếu là.m chuyệ.n đ.ó, Huyền thiệt nhiều, anh ta thiệt ít. Nhưng không ngờ, cơn nóng giận đã khiến Huyền quyết định nhanh chóng. Với lại, cô biết, mình không thể sống chung cái cảnh ấy được, chia tay thì chia tay, dù gì thì chuyện chồng con cũng là chuyện đã khiến cô đau đầu lắm rồi. Giờ không muốn tiếp tục tự hàn.h h.ạ bản thân nữa. Sống mà không thoải mái, cứ nín nhịn, mệt mỏi thì phải chấm dứt ngay.
Huyền vốn là một cô gái cá tính. Không phải cô không yêu anh mà một người đàn ông hứa với vợ mà không làm, lại thất hứa, làm theo lời mẹ, Huyền chán nản. Nghĩ về tương lai, Huyền mệt mỏi, lo lắng gấp bội. Nên Huyền muốn chấm dứt ngay từ bây giờ trước khi quá muộn…
Theo VNE
Ở chung với mẹ chồng, chẳng dám 'yêu'
Câu chuyện của tôi nói ra thì người khác có thể sẽ cười bảo tôi &'vạch áo cho người xem lưng', chuyện không hay ho gì còn mang ra tâm sự.
Nhưng thật tình, dù là tế nhị tôi cũng muốn nói để mọi người hiểu, tôi thật lòng nên làm thế nào để có cuộc sống thoải mái hơn.
Tôi lấy chồng, gia đình có bố mẹ chồng và chồng tôi. Thế nên, chuyện ở chung là đương nhiên, không có gì phải bàn cãi nữa. Vì chồng tôi là con trai duy nhất trong nhà. Tôi dù có muốn ra ngoài ở đến mấy thì cũng không dám mở lời vì nói ra chỉ tổ chồng bảo tôi không biết điều. Thế nên, tôi chịu cảnh sống chung với bố mẹ chồng dù lòng tôi lo lắng vô cùng những điều không hay.
Tôi về nhà chồng làm con dâu thảo, cố gắng làm mọi việc để người ta không dị nghị mẹ chồng con dâu. Mẹ chồng tôi khó tính cực kì nên tôi càng thận trọng trong từng lời ăn tiếng nói của mình. Tôi vốn là người không so đó tính toán mọi chuyện, nên tôi cảm thấy, việc ở nhà mẹ và làm những việc gia đình cũng không có gì nặng nhọc.
Nhưng, nhà chồng tôi chật, bố mẹ nằm gian trong, chúng tôi nằm gian ngoài, mọi sinh hoạt gia đình cảm thấy rất khó khăn. Vợ chồng có vui vẻ với nhau cũng không dám to tiếng, không dám nói gì, chỉ sợ bố mẹ nghe thấy thì không hay. Thú thực, nhiều khi muốn &'yêu' chồng tôi cũng không dám, phải đợi bố mẹ đi ngủ hết thì may ra mới làm gì thì làm. Nhưng những lúc như thế, tôi cứ nơm nớp lo có người phát hiện, hoặc bố mẹ lại đi ra ngoài đi vệ sinh thì không hay.
Vậy nên, cuộc sống ở nhà chồng với tôi mà nói thực sự rất khó khăn. Tôi cảm thấy bức bách vô cùng. Vợ chồng nên có chốn riêng tư, đằng này ngủ cũng tơ hơ ra, chỉ có mỗi cái rèm che thì làm sao mà tự nhiên được. Ban ngày cũng như ban đều, hễ có người vào chơi là không dám nằm, lại phải dậy. Tôi có nói với bố mẹ là cố gắng tích cóp xây thêm phòng nhưng mẹ tôi nhất định không chịu. Mẹ tôi bảo, như thế còn hơn khối nhà, người ta còn chẳng có hai gian, bây giờ nhà mình có hai gian còn đòi hỏi gì.
Bây giờ, cả tháng tôi không dám cho chồng động vào người mình vì sợ. Tôi sợ người khác bắt gặp, sợ có tiếng động và sợ bố mẹ biết chúng tôi đang vui vẻ. (ảnh minh họa)
Nghe mẹ nói tôi chán hẳn. Tại sao mẹ lại có suy nghĩ như vậy. Tôi cảm thấy bất lực, không dám tin là mình lại sống với người mẹ chồng cổ hủ như thế. Tôi có nói cho mẹ nghe rằng, vợ chồng tôi còn trẻ, người ta ra vào mình nằm ra đó không tiện. Với lại, không có phòng riêng thì mọi sinh hoạt hai vợ chồng đều khó khăn. Nhưng nói chỉ là nói để đấy.
Từ ngày đó, mẹ mặt nặng mày nhẹ với tôi, mẹ khó chịu vì tôi cứ đòi hỏi. Tôi bảo mẹ không nên như thế thì mẹ cho rằng tôi láo, cãi mẹ này kia. Cảm thấy chán nản, tôi không muốn nói gì thêm nữa. Tôi đã cố gắng bảo chồng mình động viên mẹ nhưng có vẻ mẹ không hài lòng, mẹ nhất định không nghe theo lời vợ chồng tôi.
Bây giờ, cả tháng tôi không dám cho chồng động vào người mình vì sợ. Tôi sợ người khác bắt gặp, sợ có tiếng động và sợ bố mẹ biết chúng tôi đang vui vẻ. Nói chung, chuyện không nên kể nhưng không kể không được. Tôi đề xuất với chồng ra thuê nhà trọ ở riêng. Bản thân tôi thấy mình là người con dâu quá tử tế rồi, không còn lời nào để nói nữa. Vậy mà bố mẹ tôi nhất định không hài lòng về tôi. Cái chuyện ở riêng mẹ còn làm khó tôi nhiều, tôi cảm thấy chán nản quá.
Chồng tôi cũng nghe lời bố mẹ, với lại anh không muốn ra riêng vì nghĩ thương bố mẹ. Vậy còn tôi thì sao, hay tôi chỉ là người dưng nước lã, chỉ là người vợ không má.u mủ ruột thịt gì với nhà anh? Bây giờ, tôi bất lực rồi. Tôi nhất quyết đòi ra ngoài ở còn chồng thì cứ ậm ờ. Nếu như anh không chịu, tôi mặc kệ. Từ nay tôi sẽ không làm gì, không chăm chỉ, có xấu thì cho xấu luôn. Tôi chẳng cần bận tâm nữa. Tôi đã quá chán nản rồi!
Theo VNE
Mùng 1 làm vỡ gương, mẹ chồng chử.i mắng Tôi không biết là mình đúng hay sai khi nói lại mẹ chồng, chỉ là tôi quá bức xúc. Vốn tôi thẳng tính, ít khi cãi vã ai nhưng nếu ai nói quá đáng, tôi cũng phản kháng. Có những chuyện mình không thể cứ nín nhịn, để yên cho người khác lấn lướt được. Tôi cảm thấy mệt mỏi vì cảnh sống...