Ân hận vì trót ăn nằm với mẹ vợ
Tôi chỉ nghĩ mẹ chiều và quý con rể quá nên chăm sóc chu đáo thôi nhưng đến 1 hôm mẹ thổ lộ rằng, mẹ có cảm giác như đang chăm sóc cho chồng mình. Tôi đứng tim khi nghe điều đó nhưng có lẽ mẹ cũng mất đi cảm giác của 1người phụ nữ lâu rồi…
Tôi sinh ra ở Hà Nội, tốt nghiệp cao đẳng giao thông nhưng vì nhiều lý do khiến tôi theo học tiếp nghành y ở Hải Dương. Ở đây, tôi đã quen và yêu vợ tôi bây giờ. Vợ tôi kém tôi 5 tuổi, lúc ấy đang theo học kinh tế năm thứ 2.
Tôi ra trường và làm tại 1 bệnh viện, vợ làm ở ngân hàng. Chúng tôi có 1 cháu trai đầu lòng, về kinh tế cũng không thiếu thốn so với nhu cầu sinh họat của 2 vợ chồng. Những tưởng mọi chuyện cứ bình yên với vợ chồng tôi như vậy. Nhưng cuộc sống đâu như người ta mong đợi, khi mà sóng gió đã ập xuống chính tôi.
Vợ tôi sau thời gian nghỉ đẻ đã bàn đón mẹ vợ lên trông cháu, vì mẹ đẻ tôi thì đau ốm thường xuyên vì bị thói hóa xương khớp, vợ chồng tôi thì đi làm tối ngày nên đó là giải pháp tốt nhất. Dù sao mẹ vợ cũng sống 1 mình tại Hải Dương, bố vợ tôi đã qua đời vì tai biến khi chúng tôi vẫn còn là sinh viên. Tôi cũng rất thương mẹ vợ sống 1 mình, lúc trái gió trở trời không có ai cũng khổ vì nhà có mỗi vợ tôi nên tôi đồng ý ngay.
Mẹ vợ tôi năm nay mới 45 tuổi, là người thành phố nên mẹ còn rất trẻ và hiện đại so với những người phụ nữ tuổi ấy. Cuộc sống của gia đình tôi cũng thêm vui và hạnh phúc khi có cháu nhỏ và bà ngọai. Bữa cơm hàng ngày cũng ấm cúng hơn trước khi mà chỉ có 2 vợ chồng mới cưới chỉ có điều chuyện sinh họat của 2 vợ chồng phải giữ ý rất nhiều khi có mẹ.
Mẹ trông cháu và thường ngủ rất khuya, dườngnhư mẹ biết chúng tôi làm gì vì nhà chật chội, ban đêm tiếng động rất rõ. Nhiều lúc tôi thấy tiếng trở mình của mẹ ở phòng ngòai nhưng tôi không kể cho vợ nghe. Lẽ ra mẹ nên tìm 1người đàn ông để bầu bạn- tôi thầm nghĩ và cảm thông với mẹ vợ.
Video đang HOT
Mỗi lần trực đêm ở bệnh viện về tôi giành thời gian chơi với con và tâm sự với mẹ vợ nhiều hơn để mẹ đỡ buồn vì chỉ buổi tối cả nhà mới đông đủ nhưng ăn tối xong vợ chồng tôi đã về phòng nghỉ sớm để mai bắt đầu ngày làm việc mới rồi. Còn mẹ là vẫn thức thôi. Mẹ vợ cũng rất vui khi thấy tôi ở nhà khi trực đêm về, mẹ thường nấu những món tôi thích ăn và thường nhìn tôi nhiều hơn.
Tôi chỉ nghĩ mẹ chiều và quý con rể quá nên chăm sóc chu đáo thôi nhưng đến 1 hôm mẹ thổ lộ rằng, mẹ có cảm giác như đang chăm sóc cho chồng mình. Tôi đứng tim khi nghe điều đó nhưng có lẽ mẹ cũng mất đi cảm giác của 1người phụ nữ lâu rồi. Chuyện này tôi cũng giấu kín không biết chia sẻ cùng ai. Tôi cũng hạn chế những lúc ở nhà với mẹ vợ hơn, linh cảm cho tôi thấy điều gì đó không hay.
Sau hôm nói điều đó với tôi, mỗi lúc tôi trực đêm về mẹ vợ ăn mặc những bộ đồ rất gợi cảm khi ăn cơm trưa với tôi, mẹ nhìn thẳng vào mặt tôi với ánh mắt mời chào nhưng lý trí của tôi vẫn chiến thắng. Nhưng kỳ lạ là tôi thích thú với điều đó, ánh mắt đó nhưng hình ảnh của vợ, con tôi lại làm tôi tỉnh táo và thực tại đó là mẹ vợ mình. Tôi kính trọng và thương mẹ.
Nhưng tôi, lý trí của tôi không phải là kim khí tôi luyện,chuyện không hay đã xảy ra giữa tôi và mẹ vợ. Cũng vào 1 buổi trưa tôi nghỉ trực nhưng đi ăn cưới của 1 người bạn, tôi uống nhiều quá. Khi về nhà thì chuyện ấy giữa chúng tôi xảy ra. Tôi và mẹ vợ quấn với nhau và cùng tan trong nhau. Tôi bàng hoàng hối hận vô cùng, tôi có lỗi với vợ, con và chính mẹ vợ nữa. Chỉ duy nhất lần đó xảy ra giữa chúng tôi. Vợ tôi không hay biết gì, còn mẹ vợ như được sống lại một thời xa xôi.
Tôi tránh mặt mẹ vợ suốt, gần như là không để cả hai có cơ hội ở riêng với nhau. Nhưng mẹ tôi dường như vẫn muốn thu hẹp khỏang cách ấy chứ không phải là 1 phút yếu lòng.
Tôi đã có lỗi, tôi biết. Chính tôi cũng không thể tha thứ cho mình nữa là vợ tôi. Nhưng giờ tôi không thể thú nhận. Vì tôi không muốn vợ tôi đau khổ nhưng mẹ vợ lại không buông tha cho tôi.
Theo VNE
Anh không 6 múi, em không túi silicon
Tôi biết vợ tôi vẫn thích tôi phải cơ bắp cuồn cuộn, bụng phải 6 múi, còn vợ tôi vẫn cứ bẩu "giá mà ngực em to hơn".
Đàn bà vẫn cứ hay thích những anh chàng cơ bắp cuồn cuộn nhỉ, ừ, mà cả đàn ông cũng thích cơ mà. Từ ngày bé tí, tôi đã mê cái bác Sylvester Stallone rồi, đóng vai Rambo cơ bắp ác liệt. Giờ tôi thấy vợ tôi thỉnh thoảng xem ảnh mấy "mỹ nam Hàn Quốc". Èo, mỹ nam gì mà cơ bụng đếm xem nào, 1,2,3,4... rồi 5, rồi 6, đúng sáu múi thật, tôi thấy vợ tôi đếm không "đánh rơi nhịp nào" đâu.
Tôi giờ dân công sở, ngày ngồi làm 7 tiếng (trừ một tiếng xuống quán trà đá chém gió với anh em) thì nguyên 7 tiếng cắm mặt vào máy tính. Làm xong thì tranh thủ chém gió chưa đủ ra quán bia làm vài cốc bia hơi rồi lại chém gió với anh em, rồi đi đón con. Tối phải về bế con, ru con ngủ, rồi sáng lại đưa con đến lớp, rồi lại chạy đến cơ quan, lại làm việc, lại chạy về đón con, cứ đều như vắt chanh ấy, lấy đâu thời gian mà đi tập "Gim". Hồi sinh viên, tôi cũng đi tập thể hình, nhưng dạo đó đói ăn, đêm phải thức ôn thi, tập toàn thấy cơ bắp teo lại, nên lại thôi chả tập nữa. Ngồi nhiều, lại uống tí bia, bụng nào được như cái anh Bi Rain người Hàn Quốc, như mấy anh nhóm nhạc Big Bang, như cầu thủ Ronaldo của Real, hay như cả cái anh nam vương Tiến Đoàn người Việt mình. Đến khổ.
Có hôm đang nằm, vợ lật áo lên kiểm tra, xong vợ bảo mỗi câu: "Ôi chán thế, bụng chồng có đúng...1 múi". Thế là kém mấy anh thần tượng của vợ tận 5 múi, đào đâu ra 5 múi nữa bây giờ.
Vợ thì mê trai bụng 6 múi, còn tôi, cũng chuyện đêm muộn nói ra đừng sợ, tôi cũng hay giấu vợ lén lút xem mấy cô ngực to. Nói thật tôi rất thích em Ê-ni Thỏ, ôi dồi, vòng 1 em ấy to đúng bằng quả mít. Cơ quan tôi một lần anh em tranh cãi gay gắt, thằng Tí và tôi cam đoan ngực em ấy to hơn cái đầu em ấy, còn thằng Tèo và đồng bọn của nó thì bảo ngực bé hơn cái đầu. Cuối cùng chúng tôi sợt Gúc-gờ ra đúng 50 cái ảnh rồi tiến hành đo vẽ, khảo sát cẩn thận, rút cuộc phe tôi thắng. Thằng Tí quả quyết: "To hơn cái đầu là đúng, đầu có bơm silicon được vào đâu".
Vợ tôi một ngày cũng khám phá ra bí ẩn của tôi, vợ tôi cũng gật gù thông cảm: Ừ, thì cũng đúng tôi, hoàn toàn chính đáng, anh thích "hai quả" thì cũng giống em thích 6 múi thôi, có gì mà phải giấu.
Anh không 6 múi nhưng anh có một núi tình yêu, em không silicon nhưng em vẫn còn hấp dẫn, thế là "ngon nước ngọt thịt" rồi vợ ơi. (ảnh minh họa)
Rồi vợ tôi thọc tay vào áo, sờ sờ nắn nắn, rồi vợ tôi òa khóc rồi nói: Không xong rồi, đã bé lại còn mướp nữa, thế này chồng đi cặp bồ mất, chồng vốn mê ngực to mà. Vợ lo là cũng phải, ở cơ quan có cô Thơm, biệt danh là Thơm "tó ti" vẫn cứ hay để ý, đong đưa tôi suốt. Cô này thế nào lại không thích 6 múi, chỉ thích đầu hói bụng phệ, đầu tôi hói lòi, tóc chả có mấy, bụng tôi 1 múi, thế là "chuẩn men" mẫu hình đàn ông của cô Thơm "tó ti".
Không như tôi, biết vợ thích 6 múi nhưng giờ đã lực bất tòng tâm, trên bảo dưới không nghe (dưới - là ý nói cái bụng ấy nhé), tôi không hề có ý định cải thiện "bo-đì", còn vợ tôi thì từ hôm đó quyết tâm cải thiện ngực. Vợ âm thầm tiết kiệm chi tiêu, thôi không mua váy đồ hiệu mỗi lần Sêu-ọp, rình đúng lúc thẩm mĩ viện treo biển "Bơm ngực có bảo hành - khuyến mại giảm giá 50%" thì vợ liều lao vào, với ý định quả này quyết số đo vòng ngực 96 đổ lên.
Nào ngờ tối đó, về vợ lại khóc, rồi bảo: em thấy người ta bảo phải rạch ra, rồi bơm silicon vào đó, em hãi quá, chạy về luôn. Thôi thế này làm sao ngực to được đây.
Tôi đành bảo vợ: Thôi thì anh không 6 múi, em không túi silicon, nhưng vợ chồng mình vẫn hạnh phúc, vẫn yêu nhau là được. Anh giờ đâu mơ làm nam vương, em đã hết tuổi làm hot-gơn từ chục năm trước rồi, thôi bơm vá để làm gì. Vì con, vì cho con bú, vợ anh từ "mầm non mới nhú" giờ đã trở thành "mướp cuối mùa", nhưng vẫn cứ là "đặc sản" của anh.
Anh không 6 múi nhưng anh có một núi tình yêu, em không silicon nhưng em vẫn còn hấp dẫn, thế là "ngon nước ngọt thịt" rồi vợ ơi.
Vợ tôi nghe tôi nói xong, không nói được gì khác ngoài câu: ừ, chuẩn, like chồng.
Theo VNE
Chắc gì cái thai trong bụng em đã là của tôi? Sau khi quan hệ được 1 tháng, em báo tin mình có bầu. Em tỏ ra rất sợ hãi vì không thể lường trước được sự việc. Chúng tôi cũng chưa chuẩn bị tinh thần cho chuyện cưới xin gì, vì yêu nhau mới được nửa năm. Và lần đầu tiên tôi liều lĩnh đưa em lên giường, em cũng không chống cự,...