Ân hận vì rước phải cô vợ… phố vừa “chảnh” vừa láo
Ở quê tôi, dâu trưởng sinh được con trai nối dõi cho dòng tộc là được cả họ tôn sùng, ngưỡng mộ. Vì vậy không quản tuổi cao, sức khoẻ giảm sút, nghe tin vợ tôi sinh cậu ấm, bố mẹ tôi dắt díu nhau, tay xách, nách mang đủ thứ quà quê vào thăm dâu, thăm cháu đích tôn.
Ảnh minh hoạ: Internet
Tôi và Vương chơi với nhau từ ngày hai đứa còn đi lớp mẫu giáo của nông trường. Bố mẹ tôi, bố mẹ Vương đều là những công nhân vào làm việc ngay khi nông trường mới thành lập.
Tôi có cô em gái kém tôi 3 tuổi, còn Vương thì em gái kém nó tới 12 tuổi vì mẹ nó bị sao đó mà phải chạy chữa mãi mới có cái Thoan ra đời. Ngày Vương và tôi thi đỗ đại học, lúc tiễn chúng tôi ra thành phố nhập học, em gái tôi đã biết bẽn lẽn tạm biệt anh, còn Thoan mới có 6 tuổi, đen nhẻm, tóc vàng cháy vì khét nắng, chân đi đất, đứng nép vào mẹ nó, ngước đôi mắt trong veo líu ríu dặn Vương là ra phố chơi rồi chiều về mua cho nó thật nhiều kẹo và cặp tóc có hình cái nơ…
Tôi và Vương mỗi đứa một trường nên ít có dịp gặp nhau, không hiểu sao học hết năm thứ nhất Vương xung phong vào bộ đội, vậy là chúng tôi mất liên lạc với nhau.
Nghỉ hè tôi về quê thăm bố mẹ, cũng định ghé qua nhà Vương, nhưng được tin bố mẹ Vương đã bán nhà, rời nông trường vào Sài Gòn làm ăn cho gần nơi đóng quân của con trai. Tôi tốt nghiệp đại học với tấm bằng loại ưu, đứng đầu khối và được một công ty lớn trong Sài Gòn tuyển dụng.
Đúng là trái đất tròn, Sài Gòn rộng lớn, người đông như mắc cửi vậy mà tình cờ tôi và Vương chạm mặt nhau sau hơn 10 năm xa cách. Vương đã ra quân, bây giờ là ông chủ của một xí nghiệp may mặc hàng xuất khẩu. Vương có được cơ ngơi này là do nhà vợ giúp đỡ, vợ Vương xinh đẹp, hai đứa con một gái, một trai khoẻ mạnh, ngoan ngoãn, khiến tôi thực sự mừng và nể cậu bạn thân tốt số gặp may.
Video đang HOT
Biết tôi gần 30 mà vẫn còn độc thân, Vương nhất quyết kéo bằng được tôi về nhà bố mẹ Vương, trước là để thăm hai bác, sau là “mày chịu làm em rể tao thì tai giơ cả hai tay ủng hộ mày!”
Tôi ngỡ ngàng trước một cô Thoan xinh như mộng, ăn mặc sành điệu, nói năng mạnh bạo, chẳng chút e dè khi nghe tôi nhắc lại một bé Thoan của ngày xưa. Được sự ủng hộ, vun vào của bố mẹ Vương và Vương, tôi và Thoan nên duyên vợ chồng khi em vừa mới tốt nghiệp đại học.
Tôi có nhà riêng, có chỗ đứng tốt trong công ty, lương thưởng đủ chi dùng cho một mái ấm nên khi đón đứa con trai đầu lòng ra đời, không muốn vợ vất vả, không muốn phiền bố mẹ đôi bên, tôi thuê một lúc hai người giúp việc để Thoan được nghỉ ngơi, dưỡng sức và có đủ sữa cho con bú.
Ở quê tôi, dâu trưởng sinh được con trai nối dõi cho dòng tộc là được cả họ tôn sùng, ngưỡng mộ. Vì vậy không quản tuổi cao, sức khoẻ giảm sút, nghe tin vợ tôi sinh cậu ấm, bố mẹ tôi dắt díu nhau, tay xách, nách mang đủ thứ quà quê vào thăm dâu, thăm cháu đích tôn.
Tưởng chỉ khi con tôi còn bé Thoan lo ông bà tay chân yếu bế cháu không an toàn, nào ngờ đến lúc thằng bé biết đi Thoan cũng ngăn không cho ông bà đụng tới. Em còn lén sai chị giúp việc mang hết quà của ông bà cho hàng xóm vì sợ bẩn, sợ để trong nhà lây bệnh nọ, bệnh kia cho con trai.
Giọt nước tràn li, khi em gái tôi vào thăm cháu, chẳng gì nó cũng là bà mẹ hai con vậy mà vợ tôi vẫn nhất quyết không cho em tôi sờ vào thằng bé. Vợ tôi còn quá đáng đến mức khi để cho em gái tôi nghe được lời dặn của chị giúp việc là: “Chị nhớ ai ở quê ra cũng không cho bế ẵm thằng nhỏ, họ đi tàu xe cả ngày, tiếp xúc với đủ loại người mất vệ sinh lắm, còn đồ ăn, quà cáp mang từ quê đến đem cho hàng xóm hết kẻo để lại bẩn hết nhà…”
Em gái tôi mách lại cho biết và em lên tàu về quê ngay chiều hôm đó. Vợ tôi sinh ra từ đâu? Người nhà quê có lỗi gì? Tôi hối hận vì không tìm hiểu kĩ trước khi rước Thoan về làm vợ mình!
Theo Tienphong
'Điếng người' khi đọc được đoạn chat giữa vợ và cô bạn thân
Tới một buổi chiều, khi tôi đọc được đoạn hội thoại của em và cô bạn thân, tôi vô cùng sốc, bởi tôi không tin em lại là người con gái như thế.
Tới giờ tôi vẫn không khỏi cay cú vì bị người vợ mình yêu thương cho một cú lừa ngoạn mục. Cô ấy bất chấp hết mọi thứ kể cả dùng thủ đoạn để lừa gạt tôi, dù đêm tân hôn cô ấy đã hứa sẽ chấp nhận sống vậy cùng tôi.
Tôi năm nay 42 tuổi, hiện đang làm Tổng giám đốc của một công ty xây dựng. Trước khi đến với em, tôi từng có một đời vợ và một cậu con trai. Vốn không hợp nhau, vợ tôi lại có quan hệ với một người đàn ông khác nên chúng tôi đã chia tay hơn 7 năm nay.
Từ ngày chia tay vợ cũ, tôi cứ sống thế một mình. Tôi cũng chẳng tha thiết việc sẽ đi bước nữa. Tuy nhiên, tới ngày tôi gặp em, một cô gái ít hơn tôi 12 tuổi, tôi bỗng dưng xao động. Tôi cứ nghĩ rằng tôi và em sinh ra là để dành cho nhau, vì thế, khi đến với nhau, tôi chiều em hết mực.
Hơn 3 tháng sau ngày hẹn hò, chúng tôi quyết định đi tới hôn nhân. Em cũng chia sẻ, em không ngại tuổi tác của tôi, quan trọng là 2 chúng tôi hòa hợp. Bố mẹ em cũng thân thiện, và rất mực hài lòng về tôi. Tôi biết điều này, thông qua cô bạn thân của em.
Đêm tân hôn, tôi có trao cho em một cuốn sổ tiết kiệm 1 tỷ, là món quà đầu tiên tôi tặng em. Tôi cũng nói rõ quan điểm rằng tôi đã ngoài 40, tôi không tha thiết gì việc sinh con (vì một lý do tế nhị chưa tiện kể cho em). Khi đó, em cũng đồng ý và chấp nhận cùng tôi trải qua những tháng ngày son rỗi chỉ có 2 người với nhau.
Tôi không ngờ em thủ đoạn như thế (Ảnh minh họa).
Dù thế, sau vài tháng cưới nhau, em vẫn tha thiết đề cập với tôi chuyện sinh con mặc kệ tôi chưa sẵn sàng. Tôi cũng động viên em, vì công việc của tôi khá bận rộn nên có thể chúng tôi sẽ sinh con muộn hơn em dự kiến. Nghe xong em khóc và có ý hờn dỗi với tôi.
Tới một buổi chiều, khi tôi đọc được đoạn hội thoại của em và cô bạn thân, tôi vô cùng sốc, bởi tôi không tin em lại là người con gái như thế. Trong đoạn chat, em kể rằng, em đã dùng mọi cách như tăng cường tẩm bổ cho chồng, cố tình làm rách bao cao su để có bầu...nhưng em đều thất vọng. Em cũng bảo với bạn thân em rằng, em phải tìm cách "bẫy chồng" để giữ chồng, để tôi không bao giờ bỏ rơi em đến với người khác.
Chừng đó thời gian yêu nhau, từng đó thời gian chung sống bao nhiêu tình nghĩa mà em không hề hiểu tôi. Tôi giàu, tôi có hình thức, nhưng tôi chưa bao giờ là loại đàn ông lăng nhăng. Tôi càng không phải là kẻ bạc tình, thế nhưng em không hề tin tôi.
Từ hôm đó, tôi đã mất dần niềm tin ở em. Tôi càng chán chường hơn khi một buổi chiều, em qua cơ quan tôi cầm trên tay cuốn sổ khám thai, em nói em đã mang bầu. Khi đó, tôi đã chết lặng. Tôi không nghĩ em là kiểu đàn bà thủ đoạn như thế. Giận quá, tôi đã cho em một cái tát đau điếng và gào to với em rằng "Nó không phải con tôi, vì tôi không thể làm cha".
Nhưng tôi không thể tha thứ cho em, cho người đàn bà ăn ở hai lòng như thế được. Em đã tự mình đẩy cuộc hôn nhân vào ngõ cụt. (ảnh minh họa).
Khi đó, em đã khóc mà thú nhận tất cả sự thật rằng em đã qua lại với người khác chỉ để có đứa con này. Em cũng cầu xin tôi tha thứ để chúng tôi lại sống vui vẻ như trước. Em cũng nói em làm vậy vì em quá yêu tôi.
Nhưng tôi không thể tha thứ cho em, cho người đàn bà ăn ở hai lòng như thế được. Em đã tự mình đẩy cuộc hôn nhân vào ngõ cụt. Em đã quá vội vàng, nếu em thật sự muốn sinh con, nếu em tha thiết tới như thế, em có thể nói với tôi để nhờ tới khoa học kỹ thuật.
Nhưng em, em đã đi lại vết xe đổ của vợ cũ tôi để lừa dối tôi. Giờ đây tôi biết phải làm sao đây? Có phải tôi quá khắc nghiệt hay tôi là người đàn ông tồi tệ chẳng ra gì?
Theo Phununews
Hình như khi phải lòng ai đó, mình thương hết thẩy những gì xung quanh... Cô vốn đơn giản, không thích nơi đông người, không thích xa hoa kiều diễm, không thích những bộ cánh quá cầu kỳ cho một cuộc gặp cafe. Cô thích cái cách anh chở cô đi bằng chiếc xe dream... "Cô gặp anh trong một chiều thu tháng bảy, Sài Gòn vẫn vậy đỏng đảnh và khó chiều, những cơn mưa trút nặng...