Ân hận vì đã để mất anh
Anh biết không giờ đây em ân hận và day dứt nhiều vì đã đánh mất anh bởi sự tự ti của mình. Em đã xin anh tha thứ nhưng anh đã không chấp nhận, anh nói anh không thích em nữa, có thể do anh có quá nhiều sự lựa chọn. Nhưng với em để quên được anh sao mà khó vậy. (Trần Lâm Loan)
Anh à! Hôm nay em mới biết chắc rằng anh đã không tha thứ cho em, bởi vì em biết xung quanh anh có rất nhiều người yêu anh và muốn được anh yêu. Vì anh là một người có tất cả, anh đẹp trai, sống tình cảm, con nhà danh giá và bản thân anh cũng rất giỏi.
Em nhớ lần đầu tiên mình nhắn tin cho nhau, chúng mình đã tâm sự thật nhiều về gia đình, cuộc sống. Em và anh đều cảm nhận hai đứa sẽ thuộc về nhau. Rồi em và anh gặp nhau, cả hai thấy thật thân thiết và gần gũi. Cũng đồng nghĩa tình cảm của hai đứa dần phát triển, mặc dù chúng ta mới chỉ gặp nhau lần đầu.
Nhưng anh biết không, chính điều đó cũng làm em sợ, bởi vì em biết nếu có yêu nhau em sẽ là người bị tổn thương. Em thường nói với anh, em là cố bé Lọ Lem, còn anh là hoàng tử. Em sinh ra trong một gia đình nghèo, với tuổi thơ không vui vẻ và tự ti. Còn anh lại sinh ra trong một gia đình giàu có, anh được học hành cao, còn em ư?
Video đang HOT
Em phải bỏ dở giấc mơ của mình để kiếm tiền phụ mẹ. Khi em thấy tình cảm của mình dành cho anh nhiều em đã tạo cho mình bức tường thật lớn, em đã nói anh đừng liên lạc với em nữa. Anh thắc mắc lý do vì sao em nói vậy? Em nói vì trái tim em đã bị tổn thương, đau đớn bởi vì em đã yêu một người sẽ không bao giờ là của mình. Và với anh lại càng không thể, rồi anh đã ra đi.
Anh nói em làm tổn thương anh. Nhưng anh có biết em đã rất buồn và ân hận vì câu nói đó. Em đã xin lỗi để mong anh tha thứ và chúng ta có thể làm bạn. Tuy chúng ta gặp nhau không nhiều nhưng em biết anh cũng dành cho em một thứ tình cảm đặc biệt vì giữa chúng ta đã có sự đồng cảm. Nhưng anh à! Em từng yêu và yêu rất say đắm, khi em yêu em yêu tất cả những người thân xung quanh họ, em dành tất cả tình yêu thương và sự chân thành của mình. Nhưng cuối cùng em chỉ nhận lại sự cô độc.
Trái tim em đã một lần rỉ máu vì yêu, giờ đây em mất hết niềm tin vào bản thân. Vì em không phải là con nhà giàu và được học hành cao, dù em được bạn bè khen giỏi, xinh, vì một vai em gánh vác cả gia đình. Anh biết không giờ đây em ân hận và day dứt nhiều vì đã đánh mất anh bởi sự tự ti của mình. Em đã xin anh tha thứ nhưng anh đã không chấp nhận, anh nói anh không thích em nữa, có thể do anh có quá nhiều sự lựa chọn. Có em nữa hay không cuộc sống của anh vẫn vui.
Nhưng với em để quên được anh sao mà khó vậy. Em biết giờ này anh đã quên hẳn em trong trí nhớ của anh. Nhưng em thì lại nhớ anh nhiều lắm. Em từng nói với anh, em là người sống nặng về tình cảm, em khó yêu một ai đấy và để quên lại càng khó hơn.
Anh à! Em chỉ muốn nói với anh rằng em mãi là người bạn của anh, bất cứ khi nào anh cần. Nếu anh có yêu hãy yêu cô gái nào đến với anh bằng một tình cảm chân thành và tha thiết nhất. Em biết xung quanh anh có nhiều cô theo đuổi, nhưng chưa hẳn tất cả họ đến với anh bằng tinh yêu. Anh hãy cân nhắc cho kỹ nhé?
Gà kon!
Lặng một mình
4giờ sáng... lật mình trở dậy, tôi bàng hoàng nhận ra mình đang tỉnh cơn say và cũng bàng hoàng nhận ra là mình mất anh rồi. Cuộc sống có bao giờ là vẹn tròn, có bao giờ là hoàn hảo.
Tôi - một con bé cá tính, rất độc lập trong mọi suy nghĩ va hành động. Mối tình đầu của tôi đến rất bất ngờ. Anh - một người đàn ông quá sành sỏi và hiểu tâm lý một đứa con gái như tôi. Tôi yêu và thương anh đến kì lạ, mặc mọi lời khuyên răn của bạn bè. Người ta thường bảo những gì đến nhanh thì mất cũng nhanh và anh cũng vậy. Anh đến bất ngờ và ra đi cũng rất nhanh, tựa hồ như một cơn gió vô tình. Anh làm trái tim tôi đau nhói, cảm giác lúc nào cũng nghẹn thở. Tôi trở về với cuộc sống thường ngày, vẫn sống nhưng đủ để biết mình chỉ là đang tồn tại. Tôi có nhiều bạn bè, nhiều mối quan hệ nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó. Tôi lao vào những cuôc vui mà tưởng chừng như quên được anh nhưng tất cả chỉ là dối lừa. Tôi tự lừa dối chính mình, tôi tự cho mình là giỏi. Một năm sau anh quay trở lại với một lời xin lỗi. Anh nói yêu tôi và không muốn mất tôi nhưng trái tim tôi dường như quá chai sạn. Tôi biết mình còn yêu anh nhiều lắm nhưng lòng tự trọng không cho phép con tim lên tiếng. Tôi tự đánh một dấu chấm hết cho mối tình thứ nhất.
Hai năm rưõi trôi qua không phải là quá nhiều nhưng cũng không phải là quá ít, tôi sống vui vẻ hay ít nhất cũng là tỏ ra vui vẻ. Rồi một người đến bên tôi, người ta làm tôi biết cười và biết sống cho riêng mình. Tình yêu đến nhẹ nhàng nhưng sâu sắc. Tôi thầm cảm ơn cuộc sống này cho tôi gặp và yêu. Hai cái tết trôi qua, tình yêu cứ đẹp và êm đềm như thế. Tôi là mối tình đầu và dường như là tình cuối của anh nhưng số phận trớ trêu khiến anh lại xa tôi. Tình yêu của anh không đủ lớn để bao dung cho tôi, một con bé có một quá khứ buồn. Quá khứ vẫn chỉ là quá khứ nhưng ngưòi ta không muốn nó ngủ yên cứ bắt buộc nó phải sống dậy và trả giá vì những gì trong quá khứ. Thiết nghĩ ai cũng có quá khứ nhưng sao người ta không thể sống vì hiện tại mà cứ phải nhắc lại những gì đã qua. Khi tôi viết những dòng tâm sự này lên trái tim, tôi dường như đóng băng, không nghĩ và không biết nên nghĩ cái gì nữa. Tôi vẫn yêu anh dù anh đã làm tôi tổn thương ghê gớm. Tôi vẫn thương và luôn nghĩ đến anh trong từng giây từng phút, một người con gái luôn biết lo và nghĩ cho anh đâu đáng để nhận nỗi đau này. Anh cũng không còn cơ hội về bên tôi nữa đâu, trái tim này quên anh và sẽ sống cho riêng mình.Tạm biệt anh tình yêu cuối cùng.
Theo Ngôi Sao
Em mất anh thật rồi Sau một năm chia tay, gặp lại nhau đúng vào ngày đứa bạn thân chung của chúng ta lấy chồng. Em bàng hoàng khi thấy mình không còn xưng hô thân mật như khi chúng ta ở bên nhau nữa. Lần gặp nhau này em tin rằng sự thực mình đã mất anh, mất anh mãi mãi... From: Đ.T.X. Sent: Tuesday, December 01,...