Ân hận tại vì lén ‘quan hệ’ với tình cũ
Dù có vợ nhưng anh vẫn rủ tôi đến nhà nghỉ, vừa vào phòng đã ghì chặt lấy tôi, tôi không thể chống cự và chúng tôi đã làm điều đó.
Tôi và anh tình cờ quen nhau vào một buổi sáng, khi tôi đi bế giảng năm lớp 10. Chúng tôi quen nhau qua một người bạn tôi và cũng là chị họ anh. Khi đó anh đang học Đại học Thương mại năm thứ hai. Sau nhiều lần gặp gỡ, tôi và anh cũng không biết yêu nhau từ lúc nào. Cứ mỗi lần anh đi học về là lại đến nhà tôi chơi. Thời gian 2 năm học cấp ba của tôi cứ trôi đi êm đềm với tình yêu thầm kín như vậy.
Khi tôi đỗ vào cao đẳng cũng là lúc anh ra trường và bắt đầu đi làm tại một công ty. Gia đình anh cũng biết chuyện chúng tôi yêu nhau và đồng ý. Khi tôi đỗ vào trường cao đẳng, anh rất vui, hay gọi điện, đưa đón tôi thường xuyên. Tình yêu cứ trôi đi êm đềm, không có vấn đề gì xảy ra, cho đến khi tôi bắt đầu bước vào năm học thứ ba. Đó là lúc anh thi đỗ công chức. Không hiểu sao gia đình anh phản đối chuyện của chúng tôi, nhưng tình yêu của hai đứa không thay đổi.
Đến một ngày, tôi đi học về và gọi anh ra đón thì anh kêu bận không đi được và tôi phải bắt xe ôm về nhà. Khi về đến nhà, tôi đã nghe mọi người nói anh đưa bạn gái về nhà chơi và chuẩn bị kết hôn, lúc đó tôi không tin đó là sự thật . Đến khi chị gái anh tới nhà một người hàng xóm của tôi chơi và nói chuyện với người ta là: “Con bé kia nó có công ăn việc làm ổn định, nhà nó bố mẹ làm cán bộ. Còn con này thì yêu đương gì nó, chỉ là một sinh viên bình thường, không có tương lai”.
Tôi vô tình nghe được và lúc đó, tôi còn không tin vào tai mình. Tôi gọi điện cho anh:
- Anh có người yêu? Anh đã đưa người ta ra mắt? Sao anh làm thế với em?
Rồi anh trả lời:
- Do anh say, anh đã ngủ với nó và nó có bầu. Nếu anh không cưới thì nó sẽ viết đơn kiện. Anh đã biết là nó cũng ngủ với sếp của anh rồi, anh chán lắm.
Tôi biết những lời nói đó chỉ là ngụy biện cho sự phản bội của anh. Lúc đó tôi rất hận anh. Ngày cưới đứa bạn thân của tôi cũng là ngày anh lấy vợ. Được nửa năm thì tôi quen người mới (chồng tôi bây giờ) và cuối năm đó tôi cũng làm đám cưới để lấp đi sự đau khổ. Chồng biết tôi và anh yêu nhau 4 năm nên nhiều khi cũng ghen và cấm tôi không được liên lạc với tất cả những người đã quen anh vì sợ tôi và a lại gặp nhau, “tình cũ không rủ mà tới”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Inmagine.
Nhưng thật sự cũng không thể tránh khỏi gặp nhau vì nhà tôi và nhà anh gần nhau. Và rồi, chúng tôi cũng thường xuyên liên lạc. Một ngày, anh đòi gặp tôi và bảo thấy nhớ tôi, thấy hối hận những gì mà anh đã làm với tôi. Nói mãi tôi mới đồng ý gặp. Khi gặp nhau, tôi bảo gặp anh ở quán nước nhưng anh đưa tôi đến một nhà nghỉ và bảo là:
- Chúng ta chỉ nói chuyện thôi, ngoài ra không có gì khác. Anh không ép buộc em gì hết.
Và tôi cũng đồng ý vào đó. Khi vào tới phòng, anh đóng sập cửa lại và lao vào ôm hôn tôi như chưa bao giờ được hôn. Anh bảo:
- Anh rất nhớ em, anh yêu em, anh chỉ muốn bên cạnh em.
Tôi đẩy anh ra và nói:
- Bây giờ chúng ta chỉ là bạn. Anh đã có vợ và em có chồng. Anh không thể bỏ vợ, em không thể bỏ chồng, chúng ta không thể thay đổi được những gì đã xảy ra”.
Và anh cũng chịu buông tôi ra nhưng lại ghì chặt tôi xuống giường. Tôi cũng không thể chống cự được anh và chúng tôi đã làm điều đó với nhau. Thật sự bây giờ tôi cảm thấy rất hối hận vì đã phản bội chồng và hai đứa con. Bây giờ, ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi điện và bảo muốn gặp tôi, anh rất nhớ tôi nhưng tôi dứt khoát không đồng ý và tôi nói với anh:
- Em yêu anh, chưa bao giờ hết yêu anh nhưng em không thể đến với anh đươc. Giờ em chỉ có thể coi anh là một người bạn, một người anh trai và em cung muốn anh coi em như một người em gái.
Và cứ thế, anh không thèm nói chuyện với tôi nữa. Lúc nào tôi cũng muốn anh sống sao cho hạnh phúc, tình cảm của tôi dành cho anh vẫn không thay đổi so với ngày xưa nhưng tôi cũng chỉ muốn tôi và anh chỉ là bạn. Tôi rất muốn anh đọc được những dòng tâm sự của tôi, hãy hiểu và thông cảm cho tôi. Tôi không muốn hai gia đình tan vỡ.
Theo VNE
Ngày mai cưới...
Ngọc nhìn vào bộ đồ cưới cô chuẩn bị cho ngày mai, nhìn vào album ảnh cưới, chẳng hiểu sao nước mắt lại rơi.
Vậy mà ngày mai cưới, ngày mai chính thức Ngọc đi lấy chồng. Đã gần 30 tuổi đầu, lâu rồi không khóc, vậy mà lần này, nghĩ là được đi lấy chồng, lẽ ra phải vui, phải hạnh phúc, thế mà cô lại khóc, khóc như một đứa trẻ sắp phải rời xa mẹ...
Ở với bố mẹ suốt mấy chục năm trời, tình cảm gắn bó, yêu thương, kính trọng, Ngọc vẫn giống như mộ đứa trẻ con dù đã bước sang tuổi 30 đến nơi rồi. Hàng xóm ai cũng xì xào là tại sao cô gái ấy xinh xắn, dễ thương như vậy, cũng có công việc rồi mà lại không đi lấy chồng. Ngọc vốn chẳng thích lấy chồng, chẳng muốn rời xa bố mẹ, vì Ngọc thương bố mẹ lắm. Chỉ sợ lấy một người chồng không tốt sau này lại khổ tâm, không lo được cho bố mẹ.
Nhà chỉ có mình Ngọc và bố mẹ. Sinh ra làm con một trong nhà, được trời phú cho nhan sắc nhưng Ngọc chẳng yêu ai. Ngọc không muốn người khác cướp mất thời gian của mình khi ở bên bố mẹ. Thật ra, Ngọc là một cô con gái cực kì có hiếu, chưa bao giờ biết nói dối bố mẹ, chưa một lần làm bố mẹ phiền lòng.
Nhà chỉ có mình Ngọc và bố mẹ. Sinh ra làm con một trong nhà, được trời phú cho nhan sắc nhưng Ngọc chẳng yêu ai. (ảnh minh họa)
Ngọc học rất giỏi, tốt nghiệp loại giỏi, bố mẹ rất tự hào về cô. Ở khu nhà cô ngày đó, người đỗ đại học không nhiều. Thế nên, Ngọc được coi là một trong những tấm gương sáng. Xinh đẹp, học giỏi, ngoan ngoãn, ai mà chẳng thích có được người yêu như Ngọc, ai mà không thích con cái mình giống như Ngọc.
Nhưng khi ra trường, đi làm, cũng kiếm được thu nhập, Ngọc chưa từng đưa bạn trai về nhà. 28-29 tuổi, vẫn chưa có một người con trai nào được Ngọc chính thức giới thiệu. Bố mẹ đâm lo. Đi làm trên thành phố, tuần về nhà một lần, bố mẹ cũng thúc giục suốt nhưng con gái cứ cười, chỉ biết im lặng bảo cứ từ từ. Ở quê, con gái mà 29 tuổi thì ế mất rồi. Bố mẹ Ngọc lại hoàn cảnh khó khăn lại càng đâm lo cho con gái. Sợ già quá không ai cưới, lại còn sợ nếu như con gái có hoàn cảnh thế này, phải gánh vác gia đình thì ai sẽ là người sẵn sàng chăm lo cho con...
Mẹ Ngọc héo mòn vì chuyện chồng con của con gái, người gầy đi, nhiều khi còn khóc lóc vì thương con. Ngọc đâu nghĩ mọi chuyện nghiêm trọng như vậy. Đi làm lâu năm, có kinh nghiệm cuộc sống, Ngọc hiểu chuyện chồng con không thể nóng vội. Cũng đâu cần phải lấy chồng trước 30. Ngọc muốn chăm sóc bố mẹ, không muốn rời xa bố mẹ. Chỉ ước có ai đó về ở rể gia đình nhà mình, cùng chăm sóc và sống với bố mẹ thì Ngọc mới yên tâm...
Ngày mai, Ngọc lên xe hoa, trở thành vợ của người ta, điều mà gần 30 năm nay Ngọc chưa từng nghĩ đến. (Ảnh minh họa)Ngày mai, Ngọc lên xe hoa, trở thành vợ của người ta, điều mà gần 30 năm nay Ngọc chưa từng nghĩ đến.
Nhưng mà đợi tới 30 tuổi rồi, chẳng có người đàn ông nào chấp nhận điều kiện của Ngọc. Thôi thì đành ngậm ngùi, đành quyết định lấy một người đàn ông qua mai mối. Vì trước giờ, với con trai, Ngọc vô cảm. Ngọc chưa từng có ý định muốn yêu ai, chưa từng muốn cưới ai nên những người tán tỉnh Ngọc, Ngọc đã lảng đi và họ cũng đi lấy vợ hết. 30 tuổi đến nơi rồi, một là yêu người kém tuổi, hai là lấy người già hẳn...
Ngọc chọn một anh chàng hơn cô tới 7 tuổi. Thật ra cũng là quá lứa nhỡ thì nhưng lại là người có công việc ổn định, mọi thứ tốt. Anh ấy từng trải, chắc sẽ biết lo cho cuộc sống gia đình và có trách nhiệm với bố mẹ vợ. Ngọc đã nói trước trước khi quyết định tiến tới hôn nhân. Khi điều kiện được chấp nhận, Ngọc mới bằng lòng lấy chồng...
Ngày mai, Ngọc lên xe hoa, trở thành vợ của người ta, điều mà gần 30 năm nay Ngọc chưa từng nghĩ đến. Ngọc khóc suốt đêm vì nhớ bố mẹ, nghĩ đến cảnh phải xa bố mẹ, không ai chăm sóc bố mẹ là lòng lại buồn rười rượi. Biết là sẽ không còn được ở bên cạnh chăm sóc cha mẹ nữa nên Ngọc nức nở, khổ tâm vô cùng.
Phải làm sao đây khi mà bao nhiêu năm nay Ngọc gắn bó với gia đình thế này? Biết là con gái lớn phải đi lấy chồng nhưng lòng Ngọc vẫn cứ buồn vô hạn. Nước mắt rơi vì hạnh phúc, vì có một gia đình nhưng cũng vì buồn phải xa bố mẹ. Có lẽ, con gái là phải lấy chồng dù là sớm hay muộn, phải có con cái, phải có người để nương tựa...
Theo Khampha
Chồng hối lỗi nhưng tôi không thể nào tha thứ Hình ảnh người chồng tuyệt vời trong tim tôi đổ vỡ. Chuyện anh ngoại tình, lừa dối cứ ám ảnh, khiến tôi không thể cười hạnh phúc. Mọi người bảo tôi quá cố chấp. Anh cũng nói tôi quan trọng hóa vấn đề. Nhưng không một ai biết niềm tin và tình yêu của tôi bị tổn thương. Là phụ nữ, tôi ghét...