Ấn Độ đủ sức lọt vào top 3 cường quốc không quân thế giới?
Trang mạng Thông tin CNQP Nga ngày 18/06 đưa tin, song song với việc hợp tác đầu tư với Nga để chế tạo máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 FGFA, không quân Ấn Độ còn đẩy mạnh phát triển loại máy bay thế hệ thứ 5 của riêng mình theo kế hoạch “Máy bay chiến đấu hạng trung tiên tiến” (AMCA).
Tại triển lãm hàng không quốc tế Bangalore tổ chức vào tháng 2 năm nay, Tổ chức nghiên cứu và phát triển quốc phòng Ấn Độ (DRDO) đã trưng bày mô hình của AMCA. So với mô hình được công khai lần đầu tiên năm 2011, rõ ràng là người Ấn Độ đã có sự điều chỉnh về thiết kế ngoại hình khí động học của nó.
Từ hiện tượng phát triển song song của 2 dự án FGFA và AMCA, một số chuyên gia quân sự cho rằng, có khả năng dự án riêng của Ấn Độ sẽ được dùng để thay thế cho kế hoạch hợp tác phát triển với Nga. Thế nhưng, cũng không loại trừ, Ấn Độ sẽ đồng thời phát triển cả 2 loại vì chúng có tính chất hoàn toàn khác nhau.
Biên đội không quân “Liên hiệp quốc” của Ấn Độ
Khi trả lời những câu hỏi có liên quan đến tương lai của AMCA, Nguyên soái, Tham mưu trưởng không quân Ấn Độ Norman Anil Kumar Browne đã từ chối so sánh chỉ tiêu tính năng của 2 loại máy bay này. Ông nhấn mạnh, AMCA sẽ tiếp tục được thực hiện độc lập đúng theo kế hoạch quốc gia, đặc biệt là về các hệ thống thiết bị và hệ thống động lực của máy bay.
Máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 FGFA hợp tác phát triển với Nga
Theo tin cho biết, rất có khả năng AMCA sẽ được trang bị loại động cơ quốc nội Kaveri. Loại động cơ này nguyên là sản phẩm được phát triển dành cho dự án máy bay chiến đấu hạng nhẹ LCA. Thế nhưng, do một số vấn đề về công nghệ, nó đã ra đời muộn hơn dự kiến, làm Ấn Độ buộc phải mua động cơ F-404 của Mỹ (sau này có thể được thay bằng phiên bản cải tiến của nó là F-414) để lắp đặt cho chúng.
Máy bay chiến đấu tàng hình thế hệ thứ 5 AMCA do Ấn Độ tự sản xuất
Môt số nhà phân tích cho rằng, sở dĩ Ấn Độ tiếp tục đẩy mạnh dự án AMCA, là do một số hoài nghi về triển vọng của FGFA. Nguyên soái Browne cho biết, FGFA được chế tạo trên cơ sở nguyên mẫu máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 Sukhoi T-50 của Nga. Khi tiến hành các hạng mục, rất khó để tuân thủ đúng theo tỷ lệ hợp tác 50 – 50 như phía Nga đề nghị.
Máy bay vận tải C-17 của Mỹ
Ngoài ra, Ấn Độ cũng hoài nghi về trình độ công nghệ của Nga trong một số lĩnh vực. Một vài chuyên gia công nghệ Ấn Độ cho rằng, trong vật liệu chế tạo T-50, tỷ lệ kim loại vẫn còn chiếm phần lớn. Điều này phản ánh một vấn đề là trình độ công nghệ trong sản xuất vật liệu tổng hợp của Nhà sản xuất Sukhoi vẫn còn hạn chế. Trong khi đó, tỷ lệ composite ở nguyên liệu thiết kế máy bay chiến đấu hạng nhẹ LCA của Ấn Độ đã lên tới 43%.
Máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4 Su-30MKI của Nga
Ngay từ năm 2006, Ấn Độ đã độc lập tự nghiên cứu, phát triển máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 AMCA, để điền vào khoảng trống giữa thế hệ máy bay chiến đấu hạng nhẹ quốc nội Tejas, máy bay chiến đấu hạng nặng Su-30MKI do Nga sản xuất và máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 FGFA hợp tác nghiên cứu với Nga trên cơ sở của máy bay chiến đấu thế hệ thứ 5 FAK FA Sukhoi T-50.
Video đang HOT
Máy bay trinh sát chống ngầm P-8I nhập khẩu của Mỹ
Loại máy bay chiến đấu hạng trung thế hệ thứ 5 AMCA có trọng lượng cất cánh khoảng 19-20 tấn. Theo kế hoạch, nó sẽ tiến hành bay thử vào năm 2019 và đến năm 2025 sẽ được đưa vào trong biên chế của không quân Ấn Độ, kế hoạch sản xuất của AMCA dự kiến sẽ kéo dài trong khoảng thời gian 15 năm.
Máy bay chiến đấu thế hệ thứ 4 Rafale của Pháp
Tháng 8/2012, không quân Ấn Độ tuyên bố, trong vòng 20 năm, tổng vốn hợp tác đầu tư với Nga trong chương trình phát triển FGFA ước chừng khoảng 35 tỷ USD (bao gồm cả chi phí nghiên cứu phát triển và mua sắm). Căn cứ vào kế hoạch ban đầu, đến năm 2014 Ấn Độ sẽ nhận được nguyên mẫu đầu tiên.
Trước đây, Ấn Độ hy vọng đến năm 2017 sẽ được trang bị loạt máy bay đầu tiên. Thế nhưng cách đây không lâu, Bộ quốc phòng nước này đã phải thừa nhận là nhà thầu Sukhoi không thể hoàn thành kế hoạch này đúng theo tiến độ, dẫn đến kéo dài thời hạn bàn giao máy bay. Dự kiến, nguyên mẫu thứ 2 và thứ 3 sẽ lần lượt được bàn giao vào năm 2017 và 2019.
Máy bay cảnh báo sớm Phalcon, Ấn Độ mua của Israel
Hiện tổng quân số lực lượng không quân Ấn Độ vào khoảng hơn 110.000 người, trang bị khoảng trên 1600 máy bay các loại, trong đó lực lượng máy bay ném bom và máy bay chiến đấu chủ lực là hơn 700 chiếc, được biên chế thành 45 liên đội máy bay chiến đấu không quân. Các loại máy bay này cũng thuộc các thương hiệu hàng đầu thế giới như: MiG-29K, Su-30MKI, FGFA của Nga, Mirager-2000 và Rafale của Pháp, Jaguar của Anh…
Máy bay chiến đấu hạng nhẹ thế hệ thứ 4 Tejas do Ấn Độ tự sản xuất
Không quân Ấn Độ được các chuyên gia quân sự trên thế giới xếp hạng thứ 4 về quy mô lực lượng và đứng thứ 5 về năng lực tác chiến. Ngoài ra, Ấn Độ còn có lực lượng không quân bảo đảm thuộc loại mạnh nhất thế giới, với các loại máy bay trinh sát và tác chiến điện tử, máy bay cảnh báo sớm Embraer EMB 145, Phalcon, IL-76 mua từ Brazil, Israel và Nga; máy bay trinh sát chống ngầm P-8I của Mỹ, IL-38SD của Nga; máy bay vận tải hạng nặng của C-17 và C-130 của Mỹ, IL-76 của Nga…
Máy bay tiêm kích hạm MiG-29K do Nga sản xuất
Đến giai đoạn 2020 – 2025, không quân Ấn Độ sẽ có một biên đội máy bay chiến đấu hùng hậu, bao gồm đầy đủ các loại từ hạng nhẹ, hạng trung cho đến hạng nặng, từ máy bay thế hệ thứ 3 cho đến thứ 5, được xây dựng theo một mô hình hoàn hảo, kết cấu hợp lý, có lực lượng máy bay hiện đại, tinh nhuệ, năng lực tác chiến rất mạnh. Đến thời điểm đó, Ấn Độ có khả năng vượt qua Trung Quốc để lọt vào top 3 cường quốc không quân hàng đầu thế giới.
Theo vietbao
Vì sao P-1 được mệnh danh "khắc tinh hàng đầu của tàu ngầm Trung Quốc"?
Vừa qua tờ nguyệt san "Nghiên cứu quân sự" của Nhật Bản số ra tháng 6 đã có bài viết với tiêu đề: "Máy bay chống ngầm P-1: Kẻ thù số 1 của tàu ngầm Trung Quốc", phân tích rất kỹ lưỡng tính năng kỹ, chiến thuật của loại máy bay chống ngầm sẽ thay thế thế hệ P-3C Orion đã già cũ.
Ngày 26-3, hải quân Nhật Bản đã ra mắt 2 chiếc máy bay tuần tiễu chống ngầm P-1. Dự kiến, 2 chiếc máy bay này sẽ được triển khai tại Căn cứ không quân Atsugi, thuộc tỉnh Kanagawa. Trước mắt, từ nay đến tháng 3 năm 2014, hải quân nước này có kế hoạch mua 7 chiếc P-1, còn về lâu dài, họ sẽ mua tới 70 chiếc.
P-1 là sản phẩm của công ty công nghiệp nặng Kawasaki (Kawasaki Heavy Industries), giá thành mỗi chiếc khoảng 20 tỷ yên (khoảng 210 triệu USD). Số máy bay P-1 này sẽ thay thế cho hơn 80 chiếc máy bay tuần tiễu chống ngầm P-3 Orion đã cũ, hiện đang sử dụng trong lực lượng hải quân Nhật Bản.
Máy bay trinh sát chống ngầm Tu-142 của Nga
Máy bay có chiều dài 38 m, sải cánh 35,4 m, chiều cao 12,1 m, kích thước lớn hơn nhiều so với P-3C, tổ lái gồm 2 phi công và 11 phi hành đoàn. Nó có tải trọng cất cánh tối đa 79,7 tấn, cao hơn tải trong của Orion rất nhiều (56 tấn) nên chứa được nhiều vũ khí và thiết bị trinh sát hơn.
Máy bay P-1 được trang bị 4 động cơ phản lực cánh quạt XF7-10 của công ty IHI của Nhật sản xuất, có công suất 6,1 tấn, độ bền rất cao lại tiết kiệm nhiên liệu. Thiết kế 4 động cơ giúp P-1 đạt tốc độ tối đa 996 km/giờ, tốc độ trung bình 833 km/giờ và tầm bay xa 8.000 km, bán kính tác chiến 3500km với trần bay 13,52km.
Máy bay trinh sát chống ngầm P-3C Orion của Mỹ
Tốc độ của P-1 đã vượt qua tốc độ của loại máy bay chống ngầm tiên tiến nhất của Mỹ là P-8A Poseidon, loại máy bay Mỹ chỉ đạt vận tốc cao nhất là 900km. Ngoài ra, trần bay của P-1 cũng nhỉnh hơn so với P-8A, nó chỉ kém ở tham số tầm bay xa 11.000km, bán kính tác chiến 4800km của P-8A.
Tuy vậy, tốc độ và phạm vi tác chiến của P-1 đều hơn hẳn P-3C, giúp nó rút ngắn 1/3 thời gian đến khu vực hoạt động so với P-3C, nhanh chóng phát hiện, truy lùng và tiêu diệt tàu ngầm địch, đây là một yêu cầu rất quan trọng đối với các loại máy bay chống ngầm, đáp ứng được yêu cầu tác chiến của chiến tranh hiện đại.
Máy bay trinh sát chống ngầm P-1 của Nhật
Đặc điểm độc nhất vô nhị là P-1 đã trở thành chiếc máy bay cỡ lớn đầu tiên trên thế giới sử dụng hệ thống điều khiển bay, truyền dẫn bằng tín hiệu quang học (FBL). Hệ thống này sử dụng sợi cáp quang để thay thế cho cáp điện, không chỉ làm giảm thiểu ảnh hưởng của nhiễu điện từ mà còn giảm bớt lượng điện tiêu tụ của máy bay.
P-1 được trang bị radar tìm kiếm HPS-106, áp dụng công nghệ mảng pha điện tử chủ động. Các antena của nó không chỉ được triển khai ở đầu mũi máy bay mà còn được lắp đặt dọc theo 2 bên cửa gần càng hạ cánh phía trước. Loại radar này có nhiều chế độ công tác tương ứng với các nhiệm vụ: Tìm kiếm mặt biển, dẫn đường, dự báo khí tượng, cảnh báo sớm trên không...
Máy bay trinh sát chống ngầm GX-6 của Trung Quốc
Với chế độ radar khẩu độ tổng hợp, HPS-106 có thể phát hiện kính tiềm vọng của tàu ngầm ngay cả khi bay ở độ cao lớn. Tuy cự ly quan sát của loại radar này không được công bố nhưng xem xét đến khía cạnh nó có thể phối hợp tuần tra với P-8A có thể phán đoán được phạm vi hoạt động của loại radar này.
Radar APY-10 sử dụng trên P-8A có phạm vi tìm kiếm đối hải là hơn 200 hải lý, cự ly phát hiện kính tiềm vọng tàu ngầm là 32 hải lý, có khả năng đồng thời phát hiện và đeo bám 256 mục tiêu. Vì vậy, có thể nhận định các tham số của HPS-106 ít nhất cũng phải tiệm cận loại radar của Mỹ.
Máy bay trinh sát chống ngầm P-8A Poseidon của Mỹ
Về sonar, P-1 có thể mang theo 100 chiếc phao sonar gồm cả phao chủ động lẫn phao bị động, 30 chiếc lắp sẵn và 70 chiếc triển khai trong khoang. Ngoài ra nó còn được trang bị từ kế và thiết bị xử lý âm thanh HQA-7 do chính Nhật Bản sản xuất, có khả năng phân tích hàng trăm loại tín hiệu âm thanh khác nhau, giảm thiểu cường độ công tác cho nhân viên kỹ thuật.
Việc đưa vào sử dụng hệ thống sonar và thiết bị xử lý âm thanh hiện đại giúp cho P-1 có khả năng trinh sát phát hiện những tàu ngầm chạy êm nhất, lặn sâu hàng trăm mét. Không những thế, nó còn có thể phán đoán được hình dạng và tính năng sơ bộ của tàu ngầm rồi lặng lẽ theo dõi.
Máy bay trinh sát chống ngầm Nimrod MR2 của một số nước châu Âu
Đồng thời nó gửi các dữ liệu về tọa độ, kích thước sơ bộ, hướng di chuyển, độ sâu... của tàu ngầm về trung tâm chỉ huy bằng đường truyền số liệu giúp trung tâm điều phối các lực lượng săn ngầm phối hợp tiêu diệt tàu ngầm địch, hoặc tự mình "xử lý" các tàu ngầm này khi chúng xâm phạm lãnh hải nước mình bằng hệ thống vũ khí cực mạnh.
Với tải trọng vũ khí lên tới 9 tấn, P-1 được trang bị đầy đủ các loại vũ khí như ngư lôi, bom khoan nước sâu, bom điều khiển bằng laser JDAM và tên lửa chống hạm ASM-IC và AGM-84 Harpoon, thậm chí nó còn có thể mang tên lửa lưỡng dụng tấn công mặt đất và chống hạm AGM-65 Maverick.
Máy bay trinh sát chống ngầm IL-38 của Nga
Khoang đạn trong thân máy bay có thể chứa 8 quả ngư lôi, 2 bên cánh máy bay có đến 12 điểm treo vũ khí. Nó có thể sử dụng ngư lôi Mk-46, Mk-54 hoặc mang theo 100 quả bom khoan nước sâu. Với những loại vũ khí trên, P-1 có đầy đủ các tính năng tấn công mặt đất, tấn công tàu ngầm và cả tàu mặt nước, giúp nó nâng cao khả năng sinh tồn trong điều kiện tác chiến tầm xa nhiều cạm bẫy.
P-1 có khả năng thực hiện rất nhiều nhiệm vụ. Trong tác chiến chống ngầm, P-1 có thể mang theo toàn bộ vũ khí là ngư lôi và bom khoan nước sâu, có khả năng độc lập tiêu diệt ít nhất là một biên đội tàu ngầm cỡ lớn 6 chiếc.
Máy bay trinh sát chống ngầm Atlantic của Pháp
Đồng thời, nó còn có thể sử dụng toàn bộ tên lửa chống hạm ASM-IC và AGM-84 Harpoon, bom JDAM để hỗ trợ tác chiến chống đổ bộ. Với những vũ khí tấn công tầm xa này, P-1 có khả năng đánh đắm các tàu chiến và tàu đổ bộ cỡ hàng vạn tấn, cùng với các lực lượng khác đánh tan biên đội tàu đổ bộ đánh chiếm đảo của đối thủ.
Trong hỗ trợ tác chiến mặt đất của lục quân hoặc khi địch đã đổ bộ lên mép nước, nó cũng có thể dùng bom JDAM và 8 quả tên lửa không đối đất AGM-65 Maverick và để phá hủy các công sự kiên cố, tiêu diệt các phương tiện chiến tranh của đối thủ như xe tăng, thiết giáp, pháo hạng nặng hoặc tấn công các phương tiện đổ bộ của địch vừa tập kết co cụm trên bãi đổ bộ, hỗ trợ cho lực lượng phòng thủ tiêu diệt lực lượng này.
Nguyên mẫu thử nghiệm số 1 (5501) P-1 của Nhật
Với các tính năng ưu việt và khả năng tác chiến đa nhiệm, đặc biệt là khả năng trinh sát chống ngầm, P-1 đã chứng minh nó không hề kém gì P-8A của Mỹ, thậm chí có những điểm nổi trội hơn. Vì vậy, lực lượng hải quân Nhật đã từ chối mua P-8A Poseidon của Mỹ mặc dù giá cả của 2 loại máy bay này là tương đương nhau (P-1 có giá 210 triệu USD/chiếc, còn P-8I Mỹ vừa bán cho Ấn Độ có giá 220 triệu USD/chiếc).
Hiện nay, P-1 của Nhật được các chuyên gia quân sự đánh giá là vượt trội các máy bay trinh sát chống ngầm cánh cố định TU-142 và IL-38 của Nga, Atlantic của Pháp, Nimrod MR2 của một số nước châu Âu như: Anh, Ý, Đức...chứ không nói đến GX-6 còn chưa ra mắt của Trung Quốc. P-1 được lực lượng phòng vệ trên biển của Nhật ưu ái đặt cho biệt danh: "Khắc tinh số 1 của tàu ngầm Trung Quốc".
Theo vietbao
Mỹ, Nga, Trung: Ai thực sự là "đại cao thủ" UAV? Mỹ, Israel đang chiếm thế thượng phong về máy bay không người lái (UAV) nhưng Trung Quốc, Nga, Pháp, Anh...cũng đang rầm rộ tham gia cuộc đua. Mới đây, máy bay không người lái tàng hình Trung Quốc LJ (Gươm sắc) đã hoàn thành cuộc thử nghiệm tiếp đất, điều này đồng nghĩa với việc "Gươm sắc" sẽ sớm được bay thử chuyến...