Ân ái với trai để chứng minh cho chồng thấy mình vẫn quyến rũ
Sau cảm giác hả hê vì trút được mối bực tức trong người vì sự hờ hững của chồng là cảm giác hụt hẫng xen lẫn tội lỗi từ lần ân ái với đồng nghiệp.
Tôi và chồng đã trải qua 7 năm chung sống dưới một mái nhà. Phải nói là tôi hài lòng với cuộc sống vật chất hiện tại nhưng khúc mắc trong chuyện tình cảm lại nảy sinh theo thời gian. Áp lực công việc rồi hai lần sinh đẻ khiến tần suất gần gũi của hai vợ chồng sa sút rõ rệt.
Anh vẫn sống trách nhiệm, yêu thương vợ con và chưa từng làm chuyện gì có lỗi, kiểu như quan hệ ngoài luồn nhưng sự hào hứng, nhiệt huyết trong chuyện chăn gối chẳng còn như trước.
Chẳng nói ra xong chồng tỏ ý chán vợ. Hơn một năm sau khi sinh hạ cậu con trai thứ 2, chồng chưa từng chủ động chuyện ấy mà chỉ đáp lại khi tôi gợi ý đòi hỏi. Chẳng những thế thái độ của chồng cũng lạnh nhạt, kém nhiệt theo kiểu qua quýt cho hết nghĩa vụ chứ không thật tâm.
Điều đó khiến tôi nhiều lần cảm thấy tủi thân, thậm chí tổn thương bởi cả hai vẫn còn trẻ mà đã như vậy, sau này chẳng biết sẽ còn thế nào.
Hàng đêm tôi vẫn khao khát cảm giác được chồng yêu, chiều chuộng, được trải qua những cung bậc thú vị của cuộc giao ban xác thịt.
28 tuổi lửa yêu trong tôi vẫn còn rất mãnh liệt nhưng thường xuyên rơi vào cảnh một mình phải thỏa mãn. Tôi thành ra bị tâm lý, rất dễ bị kích động. mối quan hệ vợ chồng vì thế càng căng thẳng.
Ân ái với trai để chứng minh cho chồng thấy mình vẫn quyến rũ. Ảnh minh họa.
Video đang HOT
Tôi quyết định phải làm điều gì đó để chứng minh bản thân vẫn còn quyến rũ, vẫn xứng đáng được yêu thương, được nâng niu thay vì chỉ là sự ban phát, làm theo nghĩa vụ như kiểu ép buộc của chồng hiện tại.
Thế rồi tôi cặp bồ với anh chàng kém tuổi đã có vợ ở cùng cơ quan. Người này cũng ở tình trạng thất vọng về cuộc hôn nhân như tôi nhưng vấn đề nằm ở việc cô vợ anh ta không hài lòng về địa vị xã hội và tài chính.
Chúng tôi lao vào nhau để tự thỏa mãn của những kẻ bị hắt hủi, của hai kẻ đồng bệnh. Tôi đã thực sự là công chúa, là bà hoàng thực sự khi ở trong vòng tay đồng nghiệp. Sự chiều chuộng, cuồng nhiệt và vồ vập từ anh ta với tôi ở lần đầu lén lút gặp nhau trái ngược hẳn cái cách chồng vẫn đối xử mỗi ngày. Tất cả đều trái ngược hoàn toàn. Những tưởng tôi phải vui lắm, phải phấn khích lắm vì đã cởi bỏ được sự tù túng bấy lâu, bao áp lực dồn nén. Tôi đã nghĩ mình sẽ vui mừng bởi đã trả thù được chồng, chứng minh cho anh rằng vợ vẫn còn rất hấp dẫn, rằng mình xứng đáng nhận sự đối xử ân cần, tình tứ hơn những gì anh vẫn dành cho. Sau cảm giác hả hê ban đầu vì trút được mối bực tức trong lòng bấy lâu bởi sự hờ hững của chồng là cảm giác hụt hẫng xen lẫn tội lỗi từ lần ân ái kia với gã trai khác không phải là ông xã mình.
Tôi vừa trách vừa thương cho chính thân mình. Tại sao tôi lại rơi vào tình thế này cơ chứ. Tôi đang làm cái gì thế này. Một kẻ đàn bà từng yêu chồng, tôn thờ hạnh phúc gia đình phải phản bội chồng, lén lút ngoại tìnhđể chứng tỏ bản thân, để tìm sự giải thoát, bức bách. Tôi hiểu rằng mình đã thất bại trong cuộc hôn nhân này, đỉnh điểm là khi tôi ở bên người đàn ông khác.
Những cảm xúc hỗn mang, đan cài làm tôi hụt hẫng vò xé và bế tắc hơn trước kia.
Theo Phunutoday
Có thách chồng tôi cũng không dám ngoại tình
Với tôi, chuyện đàn ông ngoại tình thì nhiều, không còn là chuyện lạ nữa, nhưng với chồng tôi, tôi không tin là anh có thể ngoại tình.
Anh sẽ không bao giờ dám làm điều gì có lỗi với tôi, đặc biệt là với gia đình tôi, bố mẹ tôi. Chỉ cần bố mẹ tôi biết được, anh có quan hệ lăng nhăng với các cô gái bên ngoài, không còn quan tâm tới con gái của ông nữa thì anh sẽ không còn đường lui.
Nói như vậy không phải là tôi sĩ diện. Chỉ là, chuyện tình cảm của tôi và anh là do anh chọn lựa, cho bố tôi sắp đặt. Anh vốn là nhân viên của bố tôi. Tôi còn nhớ như in cái ngày tôi gặp anh, tôi đã rất thích người đàn ông lúc nào cũng cần kề bên cạnh bố tôi. Anh ân cần, nhẹ nhàng với bố tôi và ngay cả với tôi. Có lẽ vì tôi là con gái của sếp nên được ưu ái.
Sau đó, mỗi ngày về nhà bố tôi đều không ngớt lời ngợi khen cậu T trợ lý thế này thế kia, tức là bố đang nói anh. Bố khen anh có tài, ngoan ngoãn, hiền lành, làm việc nghiêm túc lại còn đẹp trai. Thấy tôi cười và mắt sáng long lanh, bố đã để ý tôi và có lần bố hỏi &'hay là con thích cậu T thì bố làm mối cho. Hai đứa thích nhau thì bố xem xét rồi cho hai đứa lấy nhau. Còn không thích thì coi như là bạn bè. Tính nó chân chất, bố cũng quý. Con làm vợ nó sau này khiển được nó, bố cũng sẽ cho nó một vị trí phù hợp'. Nghe bố nói, tôi thấy có vẻ ưng ý.
Dù là mai mối nhưng tôi muốn, anh cũng yêu tôi. Thế mà không ngờ, sau hơn
3 tháng tìm hiểu, mời nhau đi chơi, đi cà phê, anh đã tỏ tình với tôi thật. (Ảnh minh họa)
Tôi bảo bố, &'thế thì bố cứ thử cho con cơ hội, biết đâu con và anh ấy hợp nhau'. Nói thì nói vậy chứ thực chất, tôi đã mê anh chàng này lắm rồi. Ngay từ lần đầu gặp anh, nghe cách anh nói chuyện, thấy anh nhìn tôi trìu mến, tôi đã chết mê chết mệt. Chỉ là tôi muốn tìm hiểu thêm con người này và tôi muốn chắc chắn rằng, chúng tôi đến với nhau vì tình yêu chứ không phải là do sự ép buộc của ai cả.
Dù là mai mối nhưng tôi muốn, anh cũng yêu tôi. Thế mà không ngờ, sau hơn 3 tháng tìm hiểu, mời nhau đi chơi, đi cà phê, anh đã tỏ tình với tôi thật. Gặp bạn bè tôi, anh ăn nói rất nhẹ nhàng, ai cũng quý mến. Nhiều người khen ngợi anh nhưng có những người bạn thân thì luôn cảnh báo tôi rằng: &'Cha này lẻo mép lắm, mày phải cẩn thận không khéo bị lừa, lại bị yêu vì của cải tiền bạc thì toi. Mày giầu dễ bị lợi dụng lắm, không biết đâu mà lần'.
Nghe bọn họ nói như vậy tôi cũng chỉ cười. Thật ra cái chuyện đó thì xã hội này đầy, khó mà tránh được. Các cô tiểu thư luôn được các anh chàng đẹp trai săn đón. Nhưng thật sự, các anh có yêu không thì không biết chắc, hay là họ chỉ lợi dụng tình cảm, lợi dụng tiền bạc của cô tiểu thư ấy.
Dù biết vậy, tôi cũng mặc kệ. Vì tôi nghĩ, tình yêu nào chả có chút vụ lợi và tính toán ở trong đó. Tôi giàu, gia đình tôi cơ bản cũng là điều khiến họ yêu tôi nhiều hơn, có lý do gì tôi phải tự suy nghĩ nhiều, quan trọng hóa vấn đề rồi làm ảnh hưởng tình cảm, mất đi cơ hội của mình. Tôi yêu anh và anh cũng yêu tôi, vậy thì lấy nhau, có lý do gì mà phải lăn tăn mãi.
Bố tôi mừng vì cuối cùng hai đứa đã đến được với nhau. Bố gọi thẳng anh vào và nói chuyện, từ nay bố sẽ giao trọng trách, bố sẽ cho anh quản lý hẳn một công ty nhỏ, dưới quyền của bố. Tất nhiên, bố sẽ quản thúc anh, không để anh thích làm gì thì làm. Chỉ là tiền nong anh cứ tiêu thoải mái, không cấm đoán, với lại, anh phải nghe lời bố, làm theo sự chỉ đạo của bố thì sau này bố mới tính chuyện tương lai của hai đứa. Bố nói vậy là tôi hiểu, tức là bố muốn anh phải ngoan, phải nghe theo lời bố thì có cái gì bố cũng không tiếc.
Anh đã lấy tôi, có con với tôi và làm con rể bố mẹ tôi, cơ hội sắp tới thì tội gì anh phải hủy hoại nó lúc này. (ảnh minh họa)
Thấy bố quý mến và tin tưởng anh, tôi cũng mừng. Tôi muốn bố được vui và cũng muốn anh được vui nên lúc nào tôi cũng là người đứng giữa, can ngăn mọi câu chuyện hay làm vui cho hai người bớt căng thẳng.
Lấy nhau 3 năm, có với nhau một đứa con gái nhưng chúng tôi chưa bao giờ cãi vã trong suốt 3 năm ấy, kể cũng tài. Điệp khúc về chuyện anh không yêu gì tôi mà chỉ yêu của cải nhà tôi một lần nữa lại làm tôi xao lòng. Thú thực, dù tôi có suy nghĩ tôi cũng biết, anh không bao giờ dám ngoại tình. Tôi đảm bảo là anh không bao giờ dám lăng nhăng bên ngoài như lời bạn tôi nói.
Hôm rồi có người bảo, nhìn thấy ai rất giống chồng tôi đi với cô gái nào đó, chở nhau cười cười nói nói. Tôi chỉ cười bảo &'làm gì có chuyện đó vì thú thực, anh không bao giờ dám làm điều ấy dù là anh có không yêu tôi đi chăng nữa'. Chỉ cần anh lộ sợ hở thì mọi chuyện sẽ tan tành, anh cũng không còn gì luôn.
Anh đã lấy tôi, có con với tôi và làm con rể bố mẹ tôi, cơ hội sắp tới thì tội gì anh phải hủy hoại nó lúc này. Tất nhiên, bố tôi làm ăn kinh doanh bao năm nên rất giỏi tính toán, không có chuyện để cho người khác &'đục nước béo cò' hay lợi dụng mình. Anh sẽ không bao giờ dám ngoại tình dù chỉ là một chút. Nếu bố tôi biết chuyện, anh chẳng còn gì, tay trắng ra đi, mất cả vợ, mất cả tiền.
Thú thực, tôi không phải là cô gái tự tin về của cải của bố mẹ tôi. Chỉ là tôi nghĩ, đàn ông nhiều người thực dụng, dùa là chồng tôi cũng có vì của cải nhà tôi thì cũng không sao. Chỉ cần anh biết, tôi không dùng tiền mua chuộc anh và cũng muốn anh chân thành yêu tôi, cùng nhau xây dựng gia đình, cho con cái vui vẻ và đầm ấm sau này, thế là đủ. Tôi chỉ cần thế thôi... !
Theo VNE
Khổ vì chồng ở nhà thì ki bo, ra đường thì hoang phí Tưởng đâu lấy được anh chồng phóng khoáng với vợ con, nào ngờ tôi lấy phải anh chồng "khôn nhà dại chợ". Yêu nhau được hơn một năm thì chúng tôi quyết định cưới. Một năm yêu nhau chưa đủ thời gian để tôi hiểu hết về anh, những lúc đi chơi, ăn uống, mua sắm anh đều tỏ ra ga lăng, tôi...