Ân ái với tình cũ để trả thù chồng lười “yêu”
Nhận món quà muộn từ chồng, Hương ân hận vô cùng khi nghĩ lại phút giây chót ân ái với người tình cũ. Cô trách mình đã quá ích kỷ…
Hương kết hôn được 2 năm nhưng cô và chồng vẫn chưa sẵn sàng có thêm thành viên mới, phần vì kinh tế chưa thật ổn, phần cũng bởi cả hai vẫn còn trẻ nên muốn tận hưởng cảnh son dỗi. Ngày mới quen, Mạnh, người chồng hiện tại đã theo đuổi Hương suốt nhiều tháng liều theo kiểu “chồng cây si”. Hương xinh xắn, cười nói có duyên nên được nhiều anh săn đón, trong đó có ông xã.
Vốn là con út trong gia đình khá giả, bố mẹ là tri thức, lại được cưng chiều, Hương rất coi trọng việc lấy một tấm chồng tử tế, yêu thương mình thật lòng, sẵn sàng làm mọi việc vì vợ. Cũng bởi suy nghĩ đó mà Hương lập nên biết bao chướng ngại để thử thách Mạnh trong thời gian quen nhau.
Cô muốn con người, tính cách của chồng tương lai được thể hiện một cách rõ ràng nhất thông qua những hành động. Từ nhỏ đến lớn, từ những câu nói đùa đến những chuyện lớn, Hương đều áp dụng trong mức cho phép những mong làm lộ bản chất thật của người theo đuổi mình gát gao nhất và bản thân cũng thấy ấn tượng hơn cả.
Đủ chiêu trò được cô tung ra nhưng bởi thật lòng yêu Hương và quyết muốn lấy cô làm vợ nên Mạnh đã vượt qua tất cả. Bạn bè, gia đình Hương đều vun vén, ủng hộ anh chàng chung tình, thật thà hơn cô 3 t.uổi làm nghề kỹ sư chế tạo máy.
Khoảng khắc nhận lời yêu Mạnh, Hương khóc ngon lành trong vòng tay anh. Cô nói rằng mình không mong anh phải giàu có, phải đẹp trai mà cần sự chân thành, tình yêu thương hết mực. Cô cần nơi đủ tin cậy để trao gửi tấm thân nhỏ bé, mong mong và một tâm hồn dễ bị tổn thương.
Bất cứ ai tiếp xúc với đôi trẻ này đều khẳng định chẳng ai yêu Hương nhiều bằng Mạnh. Hương cảm nhận được sự thật lòng từ người đàn ông mình lựa chọn làm chỗ dựa cả đời. Từ sau ngày cưới, Mạnh càng cưng chiều bà xã hơn. Anh luôn dành làm mọi việc trong nhà và chưa bao giờ quên tặng quà người phụ nữ của đời mình mỗi dịp lễ lạt. Đôi vợ chồng trẻ cũng đặc biệt tâm đầu ý hợp trong “chuyện ấy” và họ đều có nhu cầu thuộc loại cao ở khoản gối chăn. Trên giường, Hương thực sự là công chúa, là “bà Hoàng” của riêng Mạnh.
Từ khi yêu và kết hôn, Hương chưa từng phải ca thán điều gì về người chồng cầu được ước thấy của mình. Cô không giấu được vẻ hạnh phúc, sự viên mãn từ cuộc hôn nhân mỹ mãn mà có cho chọn lại cô tin mình vẫn sẽ làm vậy. Thế nhưng dạo gần đây, chính xác là đã gần 2 tuần qua, vợ chồng Hương không gần gũi nhau lần nào, điều này chưa chưa xảy ra trước đó. Dù Hương đã xuống nước chủ động gợi ý, thậm chí giận hờn, dọa nạt nọ kia nhưng chồng cô vẫn cứ đứng “trơ” ra.
Chưa bao giờ Mạnh cư xử như thế cả. Hương có hỏi nhưng anh chỉ than mệt, tìm cách thoái thác, né tránh mà không nói rõ lý do cụ thể. Hương lo lắng vô cùng. Cô nghĩ vẩn vơ bao nhiêu điều từ việc chồng đã có người phụ nữ khác bên ngoài nên chán vợ… Hết tưởng tượng, Hương quay ra trách móc rồi lại trở lại “bài tủ” giận hờn nhưng tất cả mọi cách cô làm đều không mang lại hiệu quả. Mạnh vẫn chẳng thèm ngó ngàng tới vợ trong khi thường xuyên về muộn hơn thường ngày, giờ giấc đi về cũng lung tung hơn trước.
Tủi thân vì chồng hững hờ, Hương đành liều gọi điện cho anh chàng tình cũ từng theo đuổi mình trước kia. Hai người hẹn nhau ở nhà nghỉ và chuyện đó đã xảy ra. Hương quyết trả thù chồng bằng cách lên giường với người đàn ông khác. Cô hả hê vì điều đó. Trong lúc ngoại tình người đàn ông không phải chồng mình, cô còn cười phá lên vì đã “cắm sừng” Mạnh và chứng minh mình vẫn còn rất quyến rũ trong mắt kẻ khác giới. Cô làm điều ấy chỉ để trút giận, để trả đua sự lạnh nhạt của chồng chứ không vì gì khác.
Một tuần sau đó Hương trở về nhà và bất ngờ khi nhận được món quà chồng tặng kèm bức thư ngắn viết lại nơi đầu giường trong đó giải thích vì sao không ngó ngàng đến vợ thời gian qua. Thì ra Mạnh đang tham gia vào một cuộc khảo sát với yêu cầu tránh xa vợ nửa tháng để xem phản ứng của vợ như thế nào. Anh chỉ nói đến thế mà không nói rõ nữa, liệu khảo sát từ anh thì có phải theo dõi vợ không? Liệu anh đã biết chuyện gì chưa? Cô nghĩ anh chắc không biết chuyện gì vì anh vẫn tặng quà và nói lời yêu thương với cô đấy thôi.
Chột dạ, Hương giật b.ắn mình nghĩ lại tất cả những gì bản thân đã làm. Cô hú vía bởi chồng vẫn chưa biết chuyện mình “ăn nem” bên ngoài. Nhưng giây phút như vừa thoát hiểm đó trôi qua rất nhanh nhường chỗ cho sự hối hận, giằng xé của người đàn bà trẻ lầm lỗi. Hương tự trách bản thân quá ích kỷ, nhỏ nhen. Cô bỗng nhiên thấy mình thật xấu xa và đ.ánh mất bản thân quá dễ dàng. Mạnh yêu cô thật lòng, luôn nghĩ tốt về vợ, chẳng mảy may nghi ngờ điều gì… vậy mà cô đã làm điều gì thế kia.
Video đang HOT
Cô sẽ phải đối diện với sự cắn dứt lương tâm ghê gớm sau chuyện này. Hương rồi phải đối diện với chồng cô sao đây. Cô không dám nhìn thẳng vào chồng từ sau lần đó. Cô chẳng đủ can đảm để nói ra chuyện động trời kia chính điều đó càng khiến cô bị ám ảnh khủng khiếp khi hai vợ chồng gần gũi. Với Hương nó còn đáng sợ hơn cả sự thú tội với chồng nữa kia.
Theo Dotu/Afamily
Đám cưới của người tình cũ...
Mươi năm trước hồi mới tốt nghiệp đại học, tôi yêu anh ấy hơn một năm, hồi đó yêu nhau chẳng cãi cọ hờn giận gì mấy, anh ấy là một người yêu rất tuyệt vời, mỗi tội sau này anh ấy đã bỏ tôi mà không hề có lý do gì rõ ràng!
Mới ba mươi phút trước đây, tôi còn hoài nghi về quyết định của chính mình.
Đi ăn cưới bạn trai cũ cần rất nhiều sự dũng cảm, nhất là khi chỉ mấy năm qua tôi đã béo lên hơn mười lăm ký. Tuy nhiên suy đi tính lại hồi xưa yêu nhau tôi chưa từng gặp bố mẹ anh, cũng chẳng mấy khi đi chơi chung với bạn bè anh, nên cuối cùng tôi vẫn quyết định giả vờ mình rất tự tin thoải mái, ăn mặc trang điểm thật đẹp để bước vào hội trường này.
Mươi năm trước hồi mới tốt nghiệp đại học, tôi yêu anh ấy hơn một năm, hồi đó yêu nhau chẳng cãi cọ hờn giận gì mấy, anh ấy là một người yêu rất tuyệt vời, mỗi tội sau này anh ấy đã bỏ tôi mà không hề có lý do gì rõ ràng!
Đám cưới thường cũng giống nhau, theo trào lưu đang là mốt mấy năm nay ở Đài Loan, mở đầu đám cưới thường là chiếu lên cho quan khách xem hình ảnh từ nhỏ của cặp uyên ương (có một số tấm ảnh tôi đã từng xem), rồi chiếu đến bộ ảnh cưới, tôi thấy những trò ấy nhạt nhẽo và tầm thường, cho đến lúc MC tuyên bố, hôn lễ tối nay sẽ có một trò chơi dành cho quan khách.
- Hôm nay chúng ta hy vọng cô dâu chú rể có được những lời chúc mừng đặc biệt nhất của những bạn bè người thân tới dự đám cưới, chúng tôi sẽ gắp thăm để lựa chọn một số người trong số khách mời hôm nay đứng lên sân khấu, kể về mối quen biết của họ với cô dâu hoặc chú rể, rồi kể một kỷ niệm sâu sắc mà họ có với cô dâu chú rể.
Quen biết? Thôi thế là đẹp mặt rồi, quanh đây toàn người quen của cô dâu chú rể, tôi làm sao có thể tự nhận tôi là đồng nghiệp cũ, hay là bạn học hồi Tiểu học hay bạn học bất kỳ giai đoạn nào của anh? Bởi sẽ ngay lập tức bị lật tẩy. Nhưng tôi sẽ lên sân khấu nói, tôi là người yêu cũ của chú rể sao?
Cả hội trường náo nhiệt hẳn lên, nhưng sự xôn xao của họ khác hẳn sự sợ hãi của tôi, mọi người có vẻ rất thích thú với trò chơi này. Thế là suốt bữa tiệc cưới, cùng với những món ăn được dọn lên bàn tiệc, cũng lần lượt có những người quen biết, thân thiết khác nhau của cô dâu chú rể đứng lên chúc mừng hôn lễ.
Còn tôi mồ hôi lạnh chảy dầm dề. Tôi cầu xin, tôi mong đêm nay mau kết thúc trước khi tên tôi được xướng lên. Hoặc nếu nghe thấy tên tôi được xướng lên, tôi sẽ bỏ chạy!
Những người lên sân khấu, có người khóc vì hạnh phúc, có người pha trò kể kỷ niệm xấu hổ của cô dâu chú rể, nhưng nói chung đều là những câu vô hại.
Đến lúc có một phụ nữ xinh đẹp lên sân khấu, gương mặt trang điểm vừa khéo, làm nổi bật làn da tuyệt đẹp, mặc một bộ váy duyên dáng làm nổi bật đường cong đẹp của cơ thể. Chị vừa mở lời, cả hội trường bỗng dưng lặng phắc:
- Tôi là vợ cũ của chú rể! - Người phụ nữ đẹp nói.
- Chú rể là một người đàn ông tốt, tốt với tôi, tốt với cả gia đình tôi, với cả bạn bè đều sống rất tốt. Tôi nhớ nhất là việc, anh ấy thường nói với tôi, nói rằng, anh yêu em bởi vì em đẹp quá. Nhưng điều làm tôi đau khổ là bởi, chỉ sau khi cưới nhau một năm, anh ấy đã đòi li hôn, vào lúc mà tôi vẫn còn vô cùng yêu anh...
Tôi nhớ lờ mờ trong ký ức, lúc yêu tôi vào thời điểm mười năm trước, anh đúng là đã vừa li hôn vợ, nhưng tôi có nằm mơ cũng không thể tưởng tượng được là, vợ cũ của anh lại xinh đẹp đến thế.
Dù người phụ nữ xinh đẹp này sau đó đã lịch sự chúc mừng đôi vợ chồng mới, nhưng không khí của cả hội trường đều chùng xuống, đó đây những tiếng rì rầm bàn tán.
Chủ hôn muốn phá tan bầu không khí ngại ngùng, bèn vội vã gọi luôn tên một ai đó trong danh sách khách mời, và dưới bàn tiệc bước lên một phụ nữ rất năng động, tóc ngắn lanh lợi, bề ngoài như vẻ một lãnh đạo cao cấp của một công ty liên doanh.
- Tôi là Subrina, nếu đoán không nhầm, thì tôi là bạn gái cũ thứ hai của chú rể.
Gay cấn đây, giờ thì đến lượt tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Hóa ra ngồi đây đâu phải có mỗi mình tôi là lo ngay ngáy, giờ thì tôi không sợ nữa vì không còn bị lạc lõng. Nhưng bây giờ tôi bắt đầu tò mò, không rõ chú rể đang cảm thấy thế nào. Nên tôi nhỏm lên ngó sang bàn cô dâu chú rể, nhưng thấy gương mặt anh bình tĩnh, vui vẻ. Và tôi cũng ngắm kỹ cô dâu, nếu so sánh với người vợ cũ và bạn gái cũ, thì người phụ nữ mặc áo cưới kia thua kém rất nhiều về nhan sắc và ngoại hình.
- Tôi và chú rể từng có thời gian rất mặn nồng với nhau, nhưng điều làm tôi ghi nhớ nhất là câu nói của anh ấy, anh ấy thích nhất là sự thông minh của tôi. Nhưng, tôi không hiểu lý do vì sao, hồi ấy cuối cùng anh lại bỏ tôi.
Nghe đến đây, cả hội trường không nén được ầm ĩ hết cả lên, bởi không ngờ cùng một kịch bản ấy, chú rể bỏ vợ, rồi chú rể bỏ người yêu đều cùng một kiểu. Thế thì cái đám cưới này rồi sau ra sao, liệu có hạnh phúc được như những lời chúc của khách khứa chăng?
Cái tôi cần nhất là người vợ ở bên tôi, đừng bỏ rơi tôi .
Nghe hai khách mời nói, trong trí nhớ của tôi quay lại thưở yêu đương mười năm trước. Thấp thoáng tôi nhớ, hình như anh cũng đã thường nói với tôi một câu nói nào đó, mà giờ ngay lập tức tôi chưa thể nhớ ngay ra...
- Maria Trần! - Vào lúc tôi đang mông lung hồi tưởng, tôi nghe thấy ai gọi to tên tôi, tôi bất giác đứng dậy.
- Tôi đây! - Tôi buột mồm đáp, rồi nhận ra người gọi tên tôi không phải là ai khác, mà chính là chủ hôn. Phản ứng bản năng khiến tôi đứng đờ ra, quên mất mình đã định chạy trốn nếu bị gọi đến.
Vào lúc tôi ngại ngùng không biết nói gì về mối quan hệ giữa tôi và chú rể, bỗng chú rể đứng lên, và bước tới sân khấu.
- Tôi nghĩ, tôi cần phải nói một chút về những mối tình mà tôi đã từng trải qua! - Chú rể nói, cả hội trường lặng thinh chăm chú.
- Mười năm trước tôi lần đầu tiên cưới vợ, tôi yêu một người phụ nữ xinh đẹp, tôi nghĩ rằng, một cô gái đẹp là thứ quý giá quan trọng nhất trên đời mà tôi muốn tìm kiếm. Nhưng rồi, tôi nhận ra, nhan sắc không hề là mục tiêu đời tôi, nên tôi chọn cách là ra đi, và quyết định sẽ không bao giờ hấp tấp cưới vợ nữa, sẽ lựa chọn nửa kia của đời mình thật cẩn thận.
Khi tôi yêu Subrina, tôi thấy chuyên môn và tài năng, sự thông minh nhạy bén của cô ấy hỗ trợ tôi rất nhiều mặt, thế nhưng khi tôi nhận ra, sự giỏi giang của cô ấy trở thành áp lực dành cho tôi, tôi lại phải chọn cách là chia tay.
Sau cô ấy, tôi bị cuốn hút bởi người phụ nữ nội tâm sâu sắc và có chung sở thích, và tôi đã yêu Karen. Thế nhưng vào thời điểm đó, tôi phát hiện ra mình bị ung thư, trên đời này tất cả mọi thứ đã trở nên vô giá trị với tôi, nên tôi đã bỏ cô ấy.
Sau mấy năm trời chiến đấu với bệnh ung thư, tôi bỗng nhận ra, cái tôi cần nhất ở nửa kia chính là họ phải ở bên tôi, đừng bỏ rơi tôi. Chứ không phải là họ đẹp, họ thông minh tài giỏi, hay họ sâu sắc tâm hồn. Và thế là, tôi đã lựa chọn vợ tôi bây giờ!
Nghe tới đấy, tất cả khách mời trong tiệc cưới đều vỗ tay như sấm, tôi thấy ngay cả người vợ cũ và người yêu cũ của anh ấy đứng dưới cũng khẽ mỉm cười, như đã hiểu những gì mà anh lựa chọn.
Và giây phút ấy, không hiểu sao mắt tôi đẫm lệ, vì tôi đã nhớ ra câu anh ấy hay nói với tôi ngày xưa. Và tôi quyết định, im lặng rời khỏi hôn lễ của anh.
- Anh yêu vóc dáng mảnh mai cân đối của em biết bao!
Mười năm trước, anh ấy đã nói thế... Bây giờ làm sao tôi dám bước lên để nhắc về lời khen ngợi ấy...
Theo Afamily
Vui vẻ lần cuối trước khi lấy... chồng Thủy là một cô gái hiện đại và có tư tưởng khá thoáng. Với cô, chuyện s.ex đã trở nên hết sức bình thường. "Sắp đến ngày cưới, tôi hơi buồn khi phải từ giã cuộc sống độc thân tự do của mình. Về nhà chồng rồi, tôi đâu thể "vui vẻ" với người khác giới được nữa mà phải chung thủy với...