Amnesia: A Machine for Pigs hù dọa người chơi nhân dịp Halloween
Nhân dịp lễ hội Halloween vừa qua, Frictional Games, hãng sản xuất của tựa game kinh dị từng khiến bao người phải khiếp sợ – Amnesia: The Dark Descent đã tung ra một đoạn trailer giới thiệu mới dành cho phiên bản tiếp theo của trò chơi này mang tên A Machine for Pigs.
Điểm đáng sợ nhất của Amnesia có lẽ nằm ở việc người chơi hoàn toàn “bất lực” trước những mối đe dọa đến từ bóng tối và bắt buộc phải chạy trốn, và trailer mà chúng ta vừa được xem cũng đã khẳng định lại điều đó. Những âm thanh quái dị không rõ nguồn gốc tạo ra cảm giác hoang mang khiến cho nhân vật không biết đường nào mà chạy. Thậm chí nhà sản xuất còn khuyến khích fan hâm mộ của trò chơi thu âm lại tiếng la hét của mình sau đó gửi cho họ để có thể lựa chọn được những sound effect chân thực nhất có thể.
Ngoài Frictional Games, phiên bản lần này còn có sự tham gia của TheChineseRoom – đội ngũ đứng đằng sau một sản phẩm indie cũng rất thành công khác đó là Dear Esther. Lấy bối cảnh nước Anh đang trong thời kì công nghiệp hóa với những hầm ngầm của các cỗ máy hơi nước, những biệt thự, nhà thời cũ kỹ, tối tăm, những con hẻm với làn sương mờ ảo, những lò mổ, xưởng gỗ tranh tối tranh sáng… Người chơi vào vai một nhà tư bản công nghiệp giàu có tên Oswald Mandus, tỉnh dậy sau một thời gian dài hôn mê và không còn nhớ gì nhiều, ngoại trừ việc bắt đầu nghe thấy những tiếng gầm rú quái đản phát ra từ căn biệt thự của mình.
Ban đầu game được dự định sẽ phát hành vào cuối năm nay chỉ dành cho PC nhưng cuối cùng đã bị dời sang đầu năm 2013.
Video đang HOT
Theo GameK
Dear Esther - Nỗi ám ảnh trên hoang đảo
Ban đầu, Dear Esther vốn không phải là một game độc lập. Ra đời năm 2008 dưới hình thức chỉ là một bản mod của Half-life 2, đến giờ trò chơi mới chính thức được tung ra như một tựa game riêng biệt với hình ảnh và âm thanh đã được trau chuốt kĩ càng.
Trong game, người chơi đóng vai một nhân vật bị mắc kẹt trên một hòn đảo hoang vu. Lúc đầu, có vẻ như bạn cũng chính là người dẫn chuyện, khi câu chuyện diễn ra theo từng bước thám hiểm của bạn trên hoang đảo. Nhưng sau đó, với sự xuất hiện của hàng loạt các mẩu chuyện kì lạ, người chơi sẽ từ từ nhận ra mọi chuyện không đơn giản như vậy, và bắt đầu bị cuốn vào thế giới đen tối đầy ám ảnh của game.
Ở Dear Esther, vai trò của bạn giống một người quan sát hơn là một người chơi thực thụ. Bạn chỉ đi bộ loanh quanh, lắng nghe câu chuyện, làm vài việc lặt vặt và thậm chí cũng không có kẻ thù, thử thách duy nhất của game là những bài toán đố xuất hiện song song với cốt truyện. Ngoài ra, đôi khi cũng có thêm một ít thám hiểm, nhưng cũng chỉ trên một con đường thẳng tuyến tính chứ không nhiều ngõ ngách.
Chuyến phiêu lưu của bạn bắt đầu trên một bờ biển hoang vắng, đối diện biển cả bao la vô tận. Bỗng người dẫn chuyện đột ngột cất tiếng nói, giọng nói có vẻ của một người đàn ông trung niên, nói tiếng Anh lưu loát. Giọng nói đó cũng chính là người bạn đường duy nhất của bạn. Ông ta từ từ kể lại những sự kiện trong cuộc đời, cả trong quá khứ lẫn hiện tại, và lí do tại sao mình bị mắc kẹt tại hoang đảo này.
Những sự kiện này được kể lần lượt trong chuyến hành trình của bạn, với một cách diễn đạt không thể tuyệt vời hơn. Từng câu chữ được trau chuốt kĩ càng, kết hợp với chất giọng đượm buồn rất hợp tôngvới vẻ u ám và xinh đẹp của hòn đảo nơi bạn đang mắc kẹt. So với phiên bản bốn năm trước, đồ họa trong Dear Estherthực sự đã được "lột xác" hoàn toàn. Theo sự phát triển của dòng cảm xúc, mỗi chương trong game mang một tông màu khác hẳn nhau, và có đôi lúc làm ta có cảm giác như đang ở một thế giới khác vậy.
Có đôi lúc, bạn tìm được thông tin về những người khác từng ở trên đảo và số phận của họ. Bạn bắt đầu lắp ráp các mẩu chuyện rời rạc để tìm hiểu chuyện gì thật sự đang diễn ra, nhưng mọi thứ dường như vẫn quá mơ hồ. Mình đang mơ sao? Tại sao mình lại ở đây? Người kể chuyện là ai? Phải chăng đấy chính là mình? Xem ra, trong cả câu chuyện, thứ duy nhất rõ ràng chỉ là cột đèn radio lúc nào cũng nhấp nháy ẩn hiện ở phía xa..
Dear Esther có vẻ giống một cuộc trải nghiệm hơn là một game. Bạn trải nghiệm mọi thứ xung quanh bạn và cố gắng đưa ra diễn giải cho điều đang diễn ra. Câu chuyện trong Dear Esther thích hợp với một video game hơn là một cuốn sách hay một bộ phim. Tất nhiên, các phương tiện khác cũng có thể truyền tải được cốt truyện và các hình ảnh, nhưng chỉ với một video game, bạn mới thật sự cảm nhận được không khí của câu chuyện thông qua sự tìm tòi và cảm nhận của chính bản thân bạn.
Cốt truyện được dẫn dắt mơ hồ một cách có chủ đích, và nó đủ linh hoạt để thích ứng với những gì bạn thấy hay không thấy. Một bức ảnh cũ khuất sau ngọn nến có thể là vô nghĩa với vài người, nhưng lại cũng có thể mang đầy ý nghĩa sâu xa đối với người khác. Đường đi có nhiều ngã rẽ và đường phụ. Tuy hầu hết đều dẫn đến ngõ cụt, nhưng những gì bạn thu thập được ở đó có thể giúp bạn định hình kết cục của Dear Esther.
Quay trở lại các địa điểm đã qua đôi khi cũng mở thêm các lời thoại mới. Càng kiên nhẫn khám phá, bạn càng cảm nhận được rõ ràng và sâu sắc những gì đang diễn ra trong game, một điều mà những người chơi vội vàng sẽ khó có thể đạt được. Trong phần lớn thời gian chơi, có thể thấy rằng game tỏ ra khá mượt mà, chỉ có một trở ngại duy nhất: tại một số thời điểm quan trọng, việc điều khiển nhân vật bỗng trở nên cực khó khăn. Tất nhiên, khi đang nhập tâm vào cốt truyện cuốn hút của game thì điều này làm người chơi đặc biệt khó chịu.
Câu chuyện ảm đạm của game cực kì hợp với một đêm mưa gió bão bùng và một tách cà phê nóng. Thêm vào một tâm trạng u ám cho phù hợp, tựa game này có sức cuốn hút đặc biệt mà ít game nào khác có được. Lúc mới chơi, có thể bạn tự hỏi Dear Esther có đáng được đánh giá là một game hoàn chỉnh hay không, nhưng câu hỏi này sẽ nhanh chóng bị thay thế bởi hàng loạt câu hỏi khác về sự tồn tại của nhân vật và câu chuyện về hòn đảo.
Theo Game Thủ