Ấm ức vì… mẹ chồng hoa khôi
Trước đây, Hiền chỉ nghe người ta ca thán vì mẹ chồng cổ hủ, hà tiện, ghê gớm… Có lẽ chẳng ai có mẹ chồng đẹp mà lại thấy chán nản như cô cả…
Mẹ chồng Hiền từ hồi còn trẻ đã có tiếng là xinh đẹp. Bà hồi đó là hoa khôi cả 1 vùng, bố chồng cô lấy được bà đã phải chịu bao ánh mắt hằm hè, ghanh tị của đám thanh niên “trồng cây si” cùng.
Lần đầu tiên đến nhà chồng tương lai ra mắt, Hiền đã không kìm được, phải thốt lên tiếng trầm trồ trước vẻ đẹp của bà. Mặc dù bà đã ở vào cái tuổ.i 50 nhưng nước da của bà trắng hồng và mịn màng, sáng đẹp hơn khối thiếu nữ độ tuổ.i 20. Vóc dáng bà hơi đầy đặn nhưng rất cân đối, đúng vẻ đẹp của một phụ nữ tuổ.i trung niên. Còn về ăn mặc, kiểu tóc, trang điểm của bà thì phải nói thật, nhiều cô gái trẻ còn phải mang sách vở chạy theo học dài dài.
Đành rằng bà hồi trẻ xinh đẹp, nhưng giữ được vẻ đẹp ấy theo năm tháng như thế thì quả là đáng ngưỡng mộ. Khi về làm dâu nhà bà, Hiền mới hiểu tại sao mẹ chồng lại có thể giữ được nhan sắc lâu bền như thế. Cho tới giờ, đã bước vào tuổ.i ngũ tuần nhưng bà vẫn hăm hở đi tập yoga, thể dục nhịp điệu rất đều đặn. Không những thế, bà còn sở hữu la liệt mỹ phẩm dưỡng da, xóa nếp nhăn… đủ loại. Bố mẹ chồng Hiền lại đã nghỉ hưu, đều có lương hưu, nên việc chăm sóc bản thân đối với bà càng thuận lợi khi quỹ thời gian rất phong phú.
Cô biết mình không phải sắc nước hương trời hay xinh đẹp nổi bật gì, nhưng ai cũng khen cô có duyên
Cũng khi về làm dâu Hiền mới biết, trước đó, mẹ chồng cô mặc dù không cực lực phản đối nhưng cũng ngầm tỏ vẻ không thích cô, bởi bà không ưng nhan sắc của cô. Hiền tá hỏa, cô biết mình không phải sắc nước hương trời hay xinh đẹp nổi bật gì, nhưng ai cũng khen cô có duyên, đẹp một cách nền nã, và tất nhiên chưa hề một ai chê ngoại hình của cô cả. Có chăng chỉ là dạo gần đây, công việc bước vào giai đoạn nước rút, cô bận bịu tối ngày nên người gầy đi, da có phần sạm hơn mà thôi. Chính chồng Hiền cũng đã có lần phải thừa nhận, anh rất thích vẻ đẹp của cô, vậy mà bà lại chê cô kém sắc! Nhưng ngẫm lại thì cũng phải thôi, dưới con mắt của một người từng là hoa khôi như bà thì người khác xấu xí cũng là điều bình thường. Hiền nghĩ vậy, lại gạt chuyện đó sang 1 bên, không để tâm đến nữa.
Video đang HOT
Nhưng càng sống chung với mẹ chồng, Hiền lại càng cảm thấy không thoải mái, nhiều lúc còn rất khó chịu, ấm ức với bà, mà câu chuyện xoay quanh cũng chỉ là vấn đề nhan sắc xấu – đẹp. Chả là mẹ chồng Hiền tự tin mình đẹp, nên lúc nào cũng ch.ê ba.i và giáo huấn cô đủ điều, mà những câu chê của bà nhiều khi khiến Hiền nghẹn họng. Ban đầu cô cũng chiều theo tâm lý bà, khen bà nức nở, lại chẳng khi nào khoe khoang mà luôn nhận phần xấu về mình. Nhưng càng ngày, những câu nói quá đáng của bà khiến Hiền khó có thể bảo trì thái độ vui vẻ được nữa.
Nhẹ nhàng thì bà nói với con dâu những câu hiểu như: “Da người ta từng này tuổ.i rồi mà vẫn trắng hồng hào đẹp thế này ấy chứ, đây mình có tí tuổ.i mà nhìn xỉn như da trâu, chán đời quá!”, hay: “Người ta phải có tí da tí thịt mới đẹp, gầy gò lép kẹp nhìn đã mất hứng”, hoặc: “Chân đầy đặn mặc váy mới hợp chứ chân như cẳng gà nhìn chả ra thể thống gì!”. Bà luôn mang những chuẩn mực vẻ đẹp của bà – vẻ đẹp đậm chất Á Đông của phụ nữ xưa ra để so sánh với con dâu và kết quả luôn là phần thảm hại sẽ thuộc về Hiền.
Thêm chuyện ăn mặc, mẹ chồng cũng khiến Hiền muốn điên cả đầu vì những lời dè bỉu như cơm bữa của bà. Bà mặc gì cũng tự khen đẹp, còn Hiền mặc gì cũng bị bà chê xấu, dù đi làm ai cũng khen đồ cô mặc. Còn những thứ Hiền mua tặng bà thì đúng là cả chục lần chẳng được câu khen nào gọi là động viên vớt vát.
Khi về làm dâu nhà bà, Hiền mới hiểu tại sao mẹ chồng lại có thể giữ được nhan sắc lâu bền như thế
Rồi nữa, mẹ chồng cô mua cái áo cả triệu thì không sao, nhưng hễ thấy Hiền có đồ mới là bà lại cau có: “Người ta đẹp mặc đồ nào cũng đẹp, đồ cũ đồ rẻ cũng vẫn được khen, đâu cứ phải suốt ngày sắm sửa quần quần áo áo sành điệu làm gì, vẫn xấu như thường!”. Nặng nề hơn thì bà còn quát Hiền: “Người mà xấu, gầy đét thì mặc xằng cái gì chả được, mua đồ mới đẹp mặc làm gì cho phí tiề.n ra!”.
Khi Hiền sinh con, vừa đi làm vừa chăm con nhỏ vừa lo việc nhà, bà nhìn cô rồi lắc đầu vẻ ngán ngẩm: “Còn trẻ không lo giữ dáng, sau này đừng có kêu!”. Hiền nghĩ mà nản, bà không biết rằng cô làm gì có thời gian, đâu thể suốt ngày chỉ chăm chăm làm đẹp như bà, chứ ai chẳng biết nhan sắc với phụ nữ rất quan trọng. Nhưng giá như bà thay vì nói như thế thì hãy trông cháu giúp cô để cô tham gia một lớp tập gym có phải là tốt không. Nhưng khi Hiền cất lời nhờ vả thì bà luôn tìm cách chối, với lí do bận đủ thứ, nhưng thực tế là bà chỉ bận làm đẹp với tham gia hội nọ nhóm kia với mấy bà bạn mà thôi.
Với cái kiểu hở ra là “dìm hàng” con dâu, bất kể mọi lúc mọi nơi như thế, Hiền thực sự nhiều lúc không thể tiêu hóa được. Ban đầu cô cũng tự nhủ: “Cố nhịn, cố bỏ ngoài tai, kệ, dù sao cũng chỉ là vài lời nói mà thôi!”, nhưng dần dà cô không thể tránh khỏi sự ức chế. Có người phụ nữ nào cảm thấy dễ chịu khi bị đả kích, nói kháy suốt ngày về nhan sắc của mình đâu. Trước đây, Hiền chỉ nghe người ta ca thán vì mẹ chồng cổ hủ, hà tiện, ghê gớm… Có lẽ chẳng có ai có mẹ chồng đẹp mà lại thấy chán nản như cô cả…
Theo Ngoisao
Chuyện dâu đẻ... chăm mẹ chồng
Kể từ khi có mẹ chồng ra ở cùng, nhàn đâu chẳng thấy, chỉ thấy Phương còn "cực" hơn nhiều.
Đang ở trong những ngày mang thai cuối cùng thì chồng hay phải đi công tác, sợ lúc sinh không có ai bên cạnh nên vợ chồng Phương nhờ mẹ anh ra ở cùng cô. Hơn nữa, cơ thể Phương đã bắt đầu đến giai đoạn mệt mỏi, ì ạch, lại vẫn phải đi làm, vợ chồng cô hy vọng mẹ chồng sẽ đỡ đần được việc nhà để con dâu được nghỉ ngơi, dưỡng sức chờ ngày đi đẻ. Ai dè kể từ khi có mẹ chồng ra ở cùng, nhàn đâu chẳng thấy, chỉ thấy Phương còn "cực" hơn nhiều.
phật ý, hôm thì chê không ngon, không đảm bảo, thậm chí bà còn gọi điện trách chồng cô: "Ngày trước sáng tao vẫn đi gặt cả sào ruộng, trưa đi đẻ luôn thì có làm sao, vợ mày bây giờ cả bữa ăn sáng cũng không làm nổi à". Mà khổ nỗi tính bà lại cầu kì ăn uống, nên Phương còn phải đổi món liên tục: "Có ngày bà bảo thích ăn cháo trai, bún cá, mình đi làm về mệt còn phải lúi húi chuẩn bị cả tối để sáng mai kịp nấu đồ ăn cho bà" - Phương kể.
Của chúng mày thì tuỳ, sao cũng được, nhưng đồ của mẹ thì phải giặt tay". "Làm đi cho dễ đẻ" là câu mà mẹ chồng thường xuyên nói khi Phương dùng máy móc để làm việc nhà.
Sau khi sinh con xong, đêm đầu tiên trong viện, chỉ có mẹ chồng ngủ lại cùng hai mẹ con, Phương còn đau nhiều nên khi con khóc đòi ăn, Phương gọi bà dậy nhờ pha hộ bình sữa. Chỉ có vậy thôi mà bà gằn giọng: "Đẻ cả ngày trời rồi cứ nằm mãi làm gì nữa, dậy vận động đi cho khỏi dính ruột". Ôm con cho ăn, mà nước mắt Phương ướt cả áo, vì đau, vì tủi, quay sang bên cạnh nhìn thì thấy mẹ chồng đã ngủ từ lúc nào. Cho con ăn xong cô lại dậy, cố lết vào nhà vệ sinh rửa cốc, rửa bình.
Những ngày sau đó, việc duy nhất mẹ chồng làm giúp Phương là đi chợ, còn lại là ngồi một chỗ bế cháu. Bà bảo: "Trước mẹ đẻ chồng mày hôm trước, hôm sau đã xuống bếp đun nước nấu cơm chứ nhà làm gì có ai phụ giúp. Mà còn đun bếp rơm, bếp rạ khói cay mắt cũng có làm sao, bây giờ sướng nên cứ bày đặt kiêng với chả khem". Chồng đi công tác xa nhà, ban ngày Phương cơm nước, giặt giũ cho con, cho con ăn uống, đêm lại vật lộn với con một mình vì bà cứ đều đều 9h là đã lên giường đi ngủ, Phương e dè không dám gọi. Vậy mà sau một tuần ở nhà "chăm" con dâu, "chăm" cháu nội, đến hôm con trai về, bà đùng đùng lăn ra... ốm nặng, cả ngày chỉ nằm một chỗ rên hừ hừ vì "Đêm hôm chẳng ngủ được mấy, bữa lại chẳng ăn được gì, người mẹ như kiệt sức ấy con ạ". Xót mẹ, chồng Phương cuống quýt đi mua nào sữa, nào chim bồ câu về sai vợ tần cho mẹ ăn để... "lấy lại sức".
Ban ngày Phương thì cơm nước, giặt giũ cho con, cho con ăn uống, đêm lại vật lộn với con một mình (Ảnh minh họa).
"Đẻ xong, một miếng ngon chẳng được, một lời hỏi thăm chẳng có. Hễ có mở lời than thở điều gì là chồng lại bênh mẹ chằm chặp, lại bảo bà sức khỏe yếu nên thôi vợ phải cố" - Phương buồn bã chia sẻ.
Cũng từ hôm ấy, với lý do là mệt, là ốm, việc chợ búa mẹ chồng Phương cũng "nhường" luôn cho con dâu. Phương ra ngoài, gặp ai cũng bảo cô liều, "không biết giữ biết gìn sau này khổ" mà cô chỉ biết cười trừ, chẳng biết phải giải thích thế nào. Nhiều hôm con trai về, đến ăn cơm bà cũng kêu chóng mặt không đi được cầu thang nên không xuống được, mà phải bê lên tận nơi, ăn xong con dâu lại phải lên dọn dẹp.
"Người ngoài mà đến chơi, có khi lại tưởng mẹ chồng mình mới là... gái đẻ" - Phương thở dài, nói.
Theo Ngoisao
Muốn b.ỏ chồn.g ngay lập tức vì vòng vây của mẹ và chị chồng Giờ tôi mới thấm thía câu nói của người đời "giặc bên Ngô không bằng bà cô bên chồng". Cuộc sống gia đình của tôi nếu như chỉ nhìn vào thì quá hoàn mỹ và nhiềungười ao ước. Trước khi cưới tôi đã được bố mẹ chồng xây hẳn cho một cái nhà to cao 4 tầng cạnh bên. Ai cũng bảo tôi...