Ấm ức ghê gớm vì làm dâu nhà “Chí phèo”
Lấy chồng đi làm dâu chính cô đã được chứng kiến tận mắt một Chí Phèo sống: chính là bố chồng cô. Hơn thế, cô còn phải sống cùng nhà và chịu bao ấm ức, tủi nhục bởi người bố chồng “Chí Phèo” ấy gây ra cho mình.
Hồi học phổ thông, Lan Anh đã được học tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao và còn được phân tích nhân vật ấy mãi trong các bài văn. Sau này, nhiều lần nghĩ về anh chàng nát rượu ấy, Lan Anh vẫn nghĩ, chắc đến mức ấy thì chỉ có thể có trong văn chương, chứ ngoài đời làm gì lên được cái “level” ấy.
Nhưng sự thực trớ trêu, khi cô lấy chồng đi làm dâu thì chính cô đã được chứng kiến tận mắt một Chí Phèo sống: chính là bố chồng cô. Hơn thế, cô còn phải sống cùng nhà và chịu bao ấm ức, tủi nhục bởi người bố chồng “Chí Phèo” ấy gây ra cho mình.
Ngày yêu nhau, cô cũng có về nhà Đức – chồng tương lai chơi nhưng không nhiều nên phần lớn những thông tin từ nhà chồng cô đều được biết qua lời kể của Đức, và đều qua loa, đại khái. Cái sai lớn nhất của cô có lẽ bắt đầu từ đây, khi cô nghĩ mọi chuyện đơn giản và tự tin thái quá vào khả năng của mình sẽ vượt qua mọi khó khăn. Cô cứ nghĩ: “Mình lấy anh ấy chứ có lấy gia đình anh ấy đâu mà lo!”.
Ngay trong đám cưới của mình, Lan Anh đã được chứng kiến một cảnh tượng xưa nay có lẽ chưa từng có. Khi dâu vừa được đón về nhà trai, thì từ ngoài cổng cô đã nghe thấy những tiếng lè nhè, chửi mắng lộn xộn của người say rượu. Và khi vào hẳn trong nhà thì cô phát hiện ra, người ấy không ai khác chính là bố chồng cô.
Video đang HOT
Bộ vest lịch sự ông mặc với tư cách là bố chú rể đã trở nên nhăn nheo và xộc xệch. Miệng ông thì thốt ra những lời chửi bới, chỉ trích đủ thứ chuyện trên đời. Có khi là những vấn đề từ đời tám hoánh nào rồi nhưng giờ ông lại lôi ra để chửi. Đi kèm đều là những từ ngữ mà Lan Anh chẳng đủ can đảm để nhắc lại hay viết ra. Ừ thì không chấp người say nhưng say rượu đến mức như thế rồi mượn rượu chửi càn là điều Lan Anh hãi hùng và sốc nặng.
Nhất là khi ông còn oang oang cho cả đám tiệc rằng, nào là cưới cô về tốn kém, tiền thách cưới nặng khiến ông phải khốn khổ khốn nạn mới lo được. Lan Anh sây sẩm cả mặt mày. Nỗi hồi hộp của cô dâu mới bước chân về nhà chồng chẳng thấy đâu, thay vào đó là sự nặng nề như đeo đá tảng.
Cả đêm tân hôn hôm ấy, cô cũng không ngủ ngon, cũng chẳng có tâm trạng nào và tận hưởng cái háo hức và mong ngóng đêm tân hôn nữa. Vì bố chồng cô, ban ngày uống quá nhiều rượu, đến giờ vẫn không hả hơi rượu. Mà ông có men rượu vào là không chịu ngủ yên, cứ phải đập phá, quăng ném đồ đạc và kiếm chuyện để chửi thì mới yên. Cả đêm ấy cô dâu mới là cô bị mất ngủ. Đức có an ủi cô nhưng bằng một thái độ thản nhiên: “Anh sống như thế mấy chục năm rồi, chẳng sao hết em ạ! Em tập cho quen đi!”. Cô méo mặt.
Lan Anh về được 2 ngày thì bố chồng lại say xỉn và đứng ngay giữa cổng chửi đổng: “Cha cái đứa con dâu mất nết! Từ ngày nó về tiền thức ăn thức uống tăng vọt lên trông thấy! Đúng là ăn thủng nồi trôi dế, ăn táng gia bại sản!”. Trong khi ấy, cô và chồng đã đóng tiền ăn đầy đủ cho bố mẹ chồng rồi chứ không đâu.
Cũng sau đó, Lan Anh mới biết sự thật rằng bố chồng cô vốn nổi tiếng ở khu vực là bợm nhậu và nát rượu từ nhiều năm nay rồi. Ông có thể chửi suốt ngày mà không chán, chửi hết người này đến người khác đến, nhìn thấy cái gì ngứa mắt là ông cà khịa kiếm chuyện để chửi. Những hôm ông “sung” có thể chửi đến 2,3 giờ đêm là chuyện bình thường. Cuộc sống của ông chỉ là nhậu và chửi thôi mà, sáng ra phải có vài chén rượu mới thấy thoải mái được, không là ông cáu gắt, đá thúng đụng nia.
Ban đầu, Lan Anh vì không kiềm chế được có có nói lại vài lời, cho dù là rất bình thường và lễ phép nhưng cũng khiến ông tự dưng nổi điên lên, cứ thế chửi cô té tát: “Mày là loại mất dạy, mày láo như …con chó. Con tao đúng là vô phúc lấy phải mày!”. Cô quá sợ, đành tim thin thít. Nhưng cho đến mãi sau này, mỗi khi nhớ tới ông lại lôi ra chửi cô tiếp.
Mới cưới xong, của đáng tội Lan Anh cũng có chút tiền hồi môn bố mẹ cho trước khi về nhà chồng. Bố chồng cô biết nên suốt ngày hỏi vay tiền cô đi nhậu. Mà xác định là sẽ chẳng bao giờ có trả cả. Cho bố chồng vay tiền đi nhậu về để rồi thể nào cũng phải nghe ông say xỉn chửi bới nhức cả đầu. Nhưng hễ không đưa tiền cho ông thì khi ông say lên thì cô còn khổ hơn. Bố chồng chứ nhè đầu cô mà tuôn ra những lời lẽ chợ búa và kinh khủng một cách không thương tiếc.
Cô không bao giờ nghĩ mình có thể về làm dâu một ông ” Chí phèo” như thế. Mẹ chồng là người hiền lành nên toàn tim lặng cho qua chuyện. Đức thì là phận làm con cũng không dám thái độ gì mà kể cả có thì cũng làm gì được người say rượu? Đến người sinh thành ra ông (bà nội của Đức) mà bố chồng cô cũng không tha chửi trong cơn say rượu thì Lan Anh thực sự nghĩ rằng ông đã …hết thuốc chữa.
Lan Anh nhiều lúc đã phải tự nhủ rằng không nên chấp những lời nói của bố chồng bởi có lẽ đó là lời của người say chứ nếu có tỉnh táo chắc cụ cũng chẳng nói thế đâu. Rồi thì là đừng chấp cụ làm gì cụ cũng già rồi, hơn nữa học hành cũng ít, hiểu biết xã hội kém nên mới thế, cô cố gắng sống tử tế thì sẽ không thẹn với lòng mình. Nhưng khổ nỗi, bố chồng cô tháng có 30 ngày thì phải đến 25 ngày say xỉn và chửi túa lua như vậy.
Than vãn nhiều với chồng thì Đức phán: “Có thế mà em cũng kêu ca, anh sống bao nhiêu năm rồi có sao đâu?”, hoặc: “Anh chả thấy có gì đáng phiền ở đây cả, em cứ quan trọng hoá vấn đề lên!”.
Lan Anh cảm thấy ức chế tinh thần vô cùng khi tự dưng cứ bị người khác thóa mạ, chì chiết cho dù là lời của người say. Hơn nữa, đêm không ngủ được cô còn bị ảnh hưởng đến sức khỏe và công việc nghiêm trọng. Nhiều lúc cô cảm tưởng mình không thể chịu đựng nổi, cứ thế này khi sinh con nữa thì không biết sẽ thế nào…
Theo VNE
Trói đời đàn ông bằng nhan sắc
Chị khóc với tôi "Con gái chị bị chồng bỏ" rồi tự kết luận: "Tại vì chị sinh con xấu nên mới bị vậy!". Nếu chị nghĩ thế thì con chị bị chồng bỏ là đúng rồi! Chị là mẹ mà còn chưa tự tin về con mình thì sao dạy con tự tin về bản thân nó?
Trên đời này không có một tiêu chuẩn nào quy định cho nhan sắc thì tại sao bạn nghĩ bạn không đẹp? Chỉ số hài hòa giữa các đường nét trên gương mặt chỉ là tạm dùng cho các cuộc thi mà bạn sống cho bạn, chẳng thi thố với ai cả! Nếu bạn được chứng nhận về sắc đẹp, bạn đã là hoa hậu. Bạn nghĩ bạn không đẹp, bạn tự ti quá! Bạn tin rằng bạn đẹp, bạn không sai. Nhưng cái đáng sợ nhất là bạn muốn trói đời một người đàn ông bằng sắc đẹp, thì thế mạnh của bạn hôm nay là một rủi ro lớn.
Vẻ bề ngoài là một tài sản mong manh nhất trên đời, bị bào mòn bởi rất nhiều yếu tố. Mình cũng chẳng giáo điều rằng phụ nữ phải đẹp từ bên trong, đẹp thông minh, đẹp trí tuệ. Nói ra rả thế không thuyết phục. Ai nói Thị Nở đẹp? Thế mà tên giang hồ sừng sỏ như Chí Phèo phải khuất phục. Ai nói Thị Hến đẹp? Thị chỉ được cái lẳng lơ thôi mà đàn ông mất quan rớt chức. Nhiều bà vợ đã đau lòng khi chồng lăng nhăng thì chớ mà càng bất ngờ khi ổng dính vào một người đàn bà hình thức kém xa mình. Đẹp không phải là yếu tố quyết định để hôn nhân bền vững.
Sai lầm của phụ nữ là lúc nào cũng quan niệm làm đẹp cho đàn ông nhưng khi thất bại, một mình họ hứng chịu nỗi đau cùng nỗi khổ. Có ai thấy một ông chồng vào bệnh viện nuôi vợ nâng ngực hay hút mỡ bụng? Giỏi lắm là đưa tiền rồi vợ lẳng lặng đi và đem theo em gái, chị gái, bạn thân hay thuê người nuôi giúp.
Bạn cũng không sai khi bạn dùng sắc đẹp để mưu cầu hạnh phúc một cách chính đáng. Một người đàn bà đẹp trọn vẹn nhất khi họ rạng ngời bên người đàn ông của riêng họ. Đàn bà hạnh phúc hay không hãy nhìn vào đôi mắt, nơi hàng tấn mỹ phẩm cũng không che giấu được niềm vui hay nỗi buồn. Có những cô gái trẻ, bám víu vào sắc đẹp và tuổi thanh xuân để tranh đoạt chồng người mà thất bại nhiều hơn là thành công thực sự. Vì một người đàn ông đích thực sẽ không bị trói buộc chỉ vì nhan sắc mà còn là trách nhiệm với gia đình, với xã hội, với tình nghĩa sâu xa, với ngọt bùi chia sẻ. Nhan sắc cũng rủi ro và mong manh như tiền của; nếu bạn giàu, bạn không chắc bạn được yêu vì tiền hay vì chính bạn, nếu vì bạn đẹp, bạn xây tình yêu không móng.
Người đàn bà thành công là người đàn bà biết cân bằng mọi thứ. Nhan sắc không phải là tất cả nhưng nhan sắc quan trọng. Bản năng đàn ông lúc nào cũng mê chiếm đoạt và sở hữu. Đôi khi chán ngấy cô em chân dài thiếu muối nhưng tiếc nuối ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh khi khoác tay em ấy như đeo đồng hồ Rolex nạm kim cương dòng sản xuất có hạn! Đàn ông có thể chỉ vì một đôi mắt mà cưới cả một người đàn bà nhưng để trói đời anh ấy, hãy là một người đàn bà không thể thiếu được trong cuộc đời đàn ông.
Theo VNE
Tình cũ Ngôn ngữ hình như cũng có hồn. Hai tiếng "tình yêu" sao mà xao xuyến, hạnh phúc, nhưng hễ nhắc "tình cũ" lại nghe ra bao bẽ bàng, tủi thân. Ngày xưa lúc còn yêu, ta gọi nhau bằng đủ thứ "anh-em", "tôi-em", "vợ-chồng", "Chí Phèo-Thị Nở"... Lỡ thành chút nghĩa cũ càng thấy gọi thế nào cũng vô duyên. Thôi cứ gọi...