“Âm thanh kỳ thú” trong nhà tắm lúc nửa đêm và bí mật của người chồng 10 năm không bao giờ mặc đồ đi ngủ
Mới tỉnh dậy đã không thấy chồng đâu, tôi đi ra tìm thì nghe những âm thanh lạ phát ra từ trong nhà tắm. Cái âm thanh đó khiến tôi sởn cả da gà vì nghe như tiếng rên rỉ của người phụ nữ.
Tôi và chồng lấy nhau đã được 10 năm, khoảng thời gian ấy cũng đủ chứng minh phần nào cho mối tình của tôi và anh. Quen nhau từ thời còn học đại học, trải qua 3 năm yêu đương đầy trắc trở tôi và anh mới đến được với nhau.
Ngày chúng tôi lấy nhau, tôi thấy mẹ anh cứ buồn buồn rồi chép miệng bảo: “Giá như cái Ngọc còn ở Việt Nam”. Tôi biết Ngọc là tình đầu của anh, Ngọc đã theo bố mẹ sang định cư ở nước ngoài. Tôi biết Ngọc và anh yêu nhau tha thiết, nên nghe xong những lời đó, dĩ nhiên tôi rất buồn. Tuy nhiên tôi yêu chồng, tôi nghĩ điều quan trọng nhất vẫn là việc vợ chồng tôi đến được với nhau.
Chồng tôi cái gì cũng giỏi, anh khiến tôi khâm phục vì cách sống rất khoa học của mình. Và điều làm tôi ngạc nhiên nhất là khi nào đi ngủ anh cũng trong tình trạng không mảnh vải che thân. Anh bảo khoa học chứng minh rồi, ngủ mà không mặc quần áo sẽ rất tốt. Tôi cười nói thêm: “Ừ, đúng rồi, lại còn tiện cho một số chuyện nữa”.
(Ảnh minh họa)
Chúng tôi cứ sống với nhau yên bình như vậy 10 năm. Chúng tôi có một đứa con gái 4 tuổi. Sau khi sinh nó xong tôi không thể sinh thêm con nữa mặc dù chồng tôi rất muốn. Trừ một vài lúc tôi cằn nhằn chồng sao mùa đông mà cứ không mặc gì đi ngủ thì cuộc sống của chúng tôi rất bình yên.
Đêm hôm đó là một đêm mùa hè, trời rất nóng mà điều hòa nhà tôi lại hỏng. Tôi ngủ không được bèn định vào nhà tắm tắm một cái cho mát. Mới tỉnh dậy đã không thấy chồng đâu, tôi đi ra tìm thì nghe những âm thanh lạ phát ra từ trong nhà tắm. Cái âm thanh đó khiến tôi sởn cả da gà vì nghe như tiếng rên rỉ của người phụ nữ. Trong nhà tôi làm gì có ai. Con gái thì đang còn nhỏ, vẫn ngủ ở phòng bên, tôi chạy đến nhà tắm, mở cửa he hé ra và thấy chồng tôi đang cầm chiếc điện thoại giống kiểu như đang chụp ảnh, khuôn mặt anh nhăn nhó và tay anh thì đang làm cái việc khiến tôi đỏ mặt. Tôi đứng đơ một lúc ở sau cánh cửa nhà tắm, đang định bước vào hỏi chồng thì nghe tiếng anh hổn hển: “Ngọc, bao giờ thì em về? Anh đã đợi em hơn 10 năm nay rồi, đêm nào anh cũng làm thế này vì em anh kiệt sức mất. Em hãy về nhanh lên, anh không muốn cứ sống mãi với người anh không yêu”.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Tôi chết ngất khi nghe những lời thú nhận của chồng. Thì ra tất cả những việc làm của anh đều vì tình cũ. Thì ra chồng tôi không mặc đồ đi ngủ cũng là để dễ dàng hành sự với Ngọc.
Khoảng 20 phút sau, tôi lại thấy chồng mình tiếp tục cười rồi đứng dậy tạo dáng các kiểu. Họ nói chuyện với nhau đến gần 2h sáng thì chồng tôi mới bước ra.
Anh hoảng hồn khi thấy tôi đứng trước cửa nhà tắm. chiếc điện thoại trên tay anh rơi xuống, anh quay đi để tôi không nhìn thấy toàn bộ thân thể trần truồng của anh. Tôi không nói gì cả, vào phòng ngủ đóng cửa lại.
Vài ngày sau vợ chồng tôi ra tòa. Ai cũng ngạc nhiên hỏi lý do. Tôi chỉ cười nhạt rồi bảo rằng: “Em không yêu chồng em, em sẽ tìm một người đàn ông khác em thực sự yêu hơn để chung sống nốt phần đời còn lại”.
Theo Một Thế Giới
Nghe tiếng rên rỉ lúc nửa đêm của vợ sau cánh cửa nhà tắm, tôi mới tá hỏa về lý do mình phải "ăn chay" nửa năm nay
Tới nửa đêm, tôi thấy em bắt đầu cựa quậy rồi em lặng lẽ rời khỏi giường, mở ngăn kéo tủ lấy ra chiếc hộp gì đó rồi bước nhanh vào nhà vệ sinh.
Hạnh phúc hiện tại của chúng tôi là sự kết thành của tình yêu 5 năm bền chặt. Thậm chí trước khi yêu, chúng tôi cũng đã có một thời gian quen biết nhau khá dài nên tính cách, con người của nhau, cả hai gần như đã hiểu quá rõ. Nên khi quyết định đến với nhau, chúng tôi không có bất cứ một vướng bận gì.
Cuộc sống hôn nhân của chúng tôi trong năm đầu tiên vô cùng êm đẹp. Em đúng là người vợ trong mơ. Việc gì em cũng giỏi nên em lo chu toàn mọi thứ. Bố mẹ tôi có được cô con dâu như em cũng nở mày nở mặt, liên tục dặn tôi phải đối xử tốt với em, không được làm em buồn. Tự bản thân tôi cũng ý thức rõ được điều đó từ khi tôi yêu em nên tôi luôn cô gắng làm tốt, phấn đấu hết mình để cuộc sống của em trọn vẹn hơn.
Vì còn nhiều dự định ấp ủ cho tương lai nên chúng tôi quyết định kế hoạch trong vòng hai năm đầu tiên. "Chuyện ấy" của vợ chồng thực sự vô cùng hòa hợp nên hạnh phúc tôi đang có, được gọi là sự viên mãn. Nhưng rồi...
- Hôm nay em mệt! Ngủ sớm đi!
Em dứt lời rồi quay lưng vào tường ngủ. Hụt hẫng, choáng váng là hai từ dùng để miêu tả cảm xúc trong tôi lúc này. Đây là lần đầu tiên em từ chối tôi, lại còn tỏ thái độ lạnh lùng với tôi như vậy. Con người cũng phải có lúc này lúc khác chứ, huống chi em cũng vất vả cả ngày mà. Tôi lẳng lặng ôm em ngủ. Sáng hôm sau, tôi dậy sớm nấu đồ ăn sáng cho em vậy mà em chỉ buông một câu hờ hững "Em không ăn" rồi bước thẳng ra ngoài, chẳng thèm ngoái lại nhìn tôi. Tưởng em giận mình thời gian gần đây bận rộn, không để ý, chăm sóc em nên tôi đã cố gắng sắp xếp công việc, về nhà sớm, giúp em cơm nước. Vậy mà em vẫn không thay đổi thái độ với tôi. Em vẫn hoàn thành tốt mọi việc, chỉ trừ chuyện đó. Cứ leo lên giường là em chùm chăn đi ngủ, coi như không có chuyện gì xảy ra. Không khí gia đình tôi đang vui vẻ là thế bỗng dưng trùng hẳn xuống. Lý do mà em từ chối tôi lần nào cũng là mệt.
Cánh cửa nhà vệ sinh vừa đóng lại, tôi đã chết đứng khi nghe thấy thứ âm thanh rên rỉ kì lạ phát ra từ trong đó. (Ảnh minh họa)
Nửa năm qua với tôi đúng là một cực hình. Thú thật, tôi vốn là một thằng đàn ông có nhu cầu tương đối cao, giờ phải "ăn chay" liên tục trong vòng nhiều tháng khiến tôi thực sự thấy bức bối, khó chịu. Lão bạn thân của tôi thấy tôi ủ rột, phong độ xuống sắc liền vỗ mạnh vào vai đầy động lực:
- Việc gì mà phải khổ thế. Nó không chiều mình thì mình đi nguồn khác. Tàu nhanh bây giờ thiếu gì, nhan nhản như rau ngoài chợ.
Tôi nghe xong chỉ mỉm cười. Tôi cũng biết điều đó chứ. Nhưng ngoài em ra, chẳng có bất cứ người con gái nào mang lại cảm xúc cho tôi cả. Hơn nữa, không thể vì chuyện em cho tôi "ăn chay" mà tôi phản bội em. Làm như vậy, khác nào tôi tự nhận mình là một thằng đàn ông thấp hèn. Nhưng cứ sống mãi trong tình trạng này, tôi thật sự chịu không nổi. Và rồi tôi quyết định làm chuyện đó.
Ban ngày, tôi đã nhờ người quan sát, em không có bất cứ biểu hiện lạ nào. Vậy là chỉ có ban đêm mà thôi. Tối đó, tôi giả mệt, lên giường ngủ trước em. Tới nửa đêm, tôi thấy em bắt đầu cựa quậy rồi em lặng lẽ rời khỏi giường, mở ngăn kéo tủ lấy ra chiếc hộp gì đó rồi bước nhanh vào nhà vệ sinh.
Ôm chặt em vào lòng, tôi tự trách mình đã quá vô tâm. (Ảnh minh họa)
Cánh cửa nhà vệ sinh vừa đóng lại, tôi đã chết đứng khi nghe thấy thứ âm thanh rên rỉ kì lạ phát ra từ trong đó. Có lẽ nào, em đã...
Không kiềm chế được cơn tức giận, tôi xô mạnh cánh cửa phòng tắm. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn gục ngã. Em đang gục bên bồn cầu, mặt tái mét hết cả lại. Bên cạnh em, thuốc đang rơi vương vãi. Nhặt đơn thuốc lên, mặt tôi tái mét lại: Ung thư dạ dày...
Hóa ra đây chính là lý do mà tôi phải "ăn chay" nửa năm nay ư? Vậy mà tôi nào hay biết, thậm chí còn nghi oan cho em. Tôi vừa thương vừa giận em, tại sao em lại giấu tôi chuyện động trời thế này chứ. Ôm chặt em vào lòng, tôi tự trách mình đã quá vô tâm. Rồi tôi bắt đầu lo sợ cho tương lai, cho hạnh phúc của vợ chồng tôi. Nó sẽ đi về đâu nếu căn bệnh này không thể chữa khỏi. Nước mắt tôi lăn dài khi nghĩ đến ngày mai không tươi sáng.
Theo Một Thế Giới
Chết lặng khi nghe tiếng vợ nũng nịu trong nhà tắm lúc nửa đêm Tôi đã như chết lặng khi nghe thấy tiếng vợ nũng nịu với gã đàn ông nào đó mà cô xưng là "mình": "Tự nhiên em nhớ mình đến phát điên. Em không sao ngủ được vì nhớ mình đấy. Giá như giờ này được cuộn tròn trong vòng tay mình... Mà chắc mình sẽ ngấu nghiến em chết mất đấy nhỉ...". Chào...