Âm mưu của cô gái mang nỗi oán hận gần chục lần muốn giết chết người yêu
Trong cơn oán hận, em đã kề sẵn con dao, hay liều thuốc chuột thật nặng, pha cho hắn uống rồi mình sẽ đi theo, cho thỏa lòng.
ảnh minh họa
Em và M. yêu nhau được gần 5 năm. Trước khi yêu, chúng em có ba năm học cùng phổ thông. vì vậy, chúng em hiểu nhau đến chân tơ kẽ tóc. Trước khi yêu M., em có rất nhiều người theo đuổi. Nhưng vì giấc mơ chinh phục giảng đường đại học, nên em bỏ qua mọi sự quan tâm của họ.
Em bắt đầuu yêu đầu năm thứ hai đại học. Khi ấy, anh là học viên của một trường quân đội. Yêu bộ đội thiếu thốn tình cảm lắm. Chúng em ở cách nhau 10 km nên thỉnh thoảng mới gặp nhau. Hàng trăm lần em nói lời chia tay với anh. Nhưng chia tay vì quá nhớ mà không thể gần nhau chứ không phải vì hết yêu. Vì vậy, sau những lời chia tay, chúng em lại yêu sâu sắc hơn trước.
Khi yêu, hai đứa đều xác định tiến đến hôn nhân, nên ngay cái tết đầu tiên anh đã đưa em về ra mắt gia đình. Tuy nhiên, em đã bị bố mẹ anh phản đối gay gắt vì quá gầy. Vì yêu nhau nên 2 đứa quyết vượt qua mọi rào cản.
Sau khi ra trường, em bị bố mẹ gán ghép với một chàng trai đất Hà thành cao ráo, công việc ổn định và theo đuổi suốt bốn năm học Đại học. Vì yêu chung thủy, nên dù bị gia đình dọa sẽ từ mặt, em vẫn quyết tâm từ chối sự sắp xếp ấy và chờ đợi anh chàng quân nhân nghèo khó. Em quyết không bao giờ phụ bạc tình yêu ấy.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chúng em đã yêu nhau được gần 5 năm. Cả hai cùng háo hức với những kế hoạch một đám cưới hạnh phúc. Vì không dám trái ý bố mẹ nên M. muốn cả hai cùng có con để gia đình cho phép.
Ngày thiên thần xuất hiện trong cuộc đời em có lẽ là ngày em hạnh phúc nhất. Khi nghe tin, anh đã đi xe hơn 100km để đón chào thành viên mới. Anh lo cho con từng bữa ăn, nhắc em uống thuốc mỗi bữa…
Video đang HOT
Nhưng điều lạ là M. luôn trốn tránh khi em nhắc đến việc báo cho gia đình hai bên biết. Cuối cùng, vì em ép buộc phải nói thì anh buông thõng một câu: “Em à, anh đã hỏi mẹ rồi. Mẹ không đồng ý cho chúng mình cưới đâu. Mẹ bảo, bỏ đứa bé đi rồi chia tay”.
Và nỗi đau ấy như ngàn nhát dao xuyên vào tim em bỏng rát sau khi nghe thêm câu nói của người em coi là chồng từ lâu. Anh bảo: “Bây giờ, công việc của anh chưa được ổn định. Sắp tới anh phải đi học, rất bận. Không có thời gian chăm sóc cho hai mẹ con. Gia đình em thì nghèo, chúng ta không có chỗ dựa. Hơn nữa, bố mẹ anh muốn có một cô con dâu biên chế nhà nước, nhà phải gần cơ quan nơi anh làm việc. Chúng mình bỏ con đi em. Anh không còn yêu em nữa…”. Cô không tin những gì mình vừa nghe lại thốt ra từ miệng một người cô từng coi là chồng- Một thượng úy Hậu Cần.
Em không thể ngờ, anh có thể sở khanh đến thế, Đứa con thứ hai anh mong có được mà anh nói nhẹ nhàng… bỏ. Bé đầu, chúng em lỡ kế hoạch, nên anh khuyên em bỏ. Giờ anh lại bắt em tiếp tục bỏ đứa con mà anh vô cùng hạnh phúc khi có được.
Em xác định làm mẹ đơn. Sao lòng em vẫn yêu hắn thật nhiều. Tình yêu mụ mị khiến em vấp hết sai lầm này đến sai lầm khác. Em héo mòn đi trông thấy. Công việc của em đổ bể vì dự định về gần người yêu. Nhưng anh quay lưng phó mặc hai mẹ con.
Những cơn nghén nặng khiến em càng xác xơ, tiều tụy. Trong một lần choáng váng, một cú bước hụt cầu thang đã kéo con em ra khỏi cuộc đời mình. Khi ấy, bé được 12 tuần tuổi. Khốn nạn thay, nghe tin ấy, hắn mừng vui lắm. Và ngày giỗ của con em cũng là ngày chia tay của bố mẹ nó.
Quằn quại trong đau đớn, em đã mất tất cả, gia đình, công việc, người yêu… và đến đứa con bé bỏng cũng bỏ em đi mất. Ngay ngày hôm đó, trong em chỉ còn nỗi uất hận. Em chỉ có một suy nghĩ, phải giết hắn, thằng đàn ông khốn nạn ấy… Nhưng khi thấy anh ta, em không làm được.
Sau ngày đó, chuỗi ngày thương nhớ con trôi dài bao nhiêu thì nỗi căm hận trong em càng dai dẳng bấy nhiêu. Sau hai tháng mất con, em tìm về gặp anh ta với ý định sẽ chấm dứt cuộc đời mình và đưa hắn đi theo.
Gặp hắn, thấy hắn đang nấu nướng, vui đùa trong một gia đình gần đơn vị. Em lại một lần cay đắng ngã khụy. Lần cuối cùng gặp em, hắn nói: “Bố mẹ anh không cho anh cưới em, anh không còn sự lựa chọn nào khác. Anh xin lỗi”. Nói rồi và hắn đi.
Trong những cơn mơ, nửa đêm tỉnh giấc, em thấy mình lạc vào sự cô đơn. Nghĩ đến hắn vui bên tình mới, trong em lại uất nghẹn sự căm hờn. Nghĩ đến 2 đứa con và cả tuổi thanh xuân đã héo mòn chờ đợi, em lại xót xa tự vòng tay ôm chặt lấy mình.
Không biết bao nhiêu lần, đặt chiếc dao lam lên cổ tay, nhưng em không làm được điều ấy. Sự thù hận kéo em ở lại. Em nghĩ, em sẽ chết cùng hắn, hoặc sẽ hạnh phúc cho hắn thấy… Rồi em lại tự quyết tâm bước qua một nấc của sự tổn thương.
Ai sẽ chấp nhận được quá khứ của em đây? Ai sẽ chấp nhận tuổi xuân muộn màng? Cứ nghĩ đến điều này, em lại khóc, lại lao lên cây cầu nối giữa hai bờ sông Hồng và muốn rơi ra khỏi lan can… Nhưng lúc đó, em lại nghĩ về gia đình mình, nghĩ về những tội lỗi của mình khiến bố mẹ phải lo lắng.
Em lại quỳ sụp xuống đường khóc tức tưởi trong mệt mỏi. Bàn tay em lại ôm chặt lấy khuôn mặt héo hon vốn đã ủ rũ và bắt chính mình phải vượt qua.
Theo blogtamsu
Chết lặng trước âm mưu thâm độc của mẹ chồng
Những viên thuốc màu xanh mẹ chồng đích thân mua cho tôi không phải là thuốc bổ như bà nói. Đằng sau đó là những âm mưu tàn độc mà tôi chính là nạn nhân bất hạnh.
Cuộc hôn nhân hiện tại của tôi đã phải trải qua muôn vàn khó khăn vất vả, trên hết đó là sự phản đối vô cùng kịch liệt của gia đình chồng. Tôi là sinh ra trong một gia đình thuần nông, không được học hành đến nơi đến chốn. Từ nhỏ đến lớn chỉ quen với mấy công việc chân tay nặng nhọc. Ngược lại, tôi lại được trời phú cho ngoại hình xinh xắn, bởi thế mà nhiều cô gái con nhà triệu phú theo đuổi anh vẫn thường gọi tôi là "con nô tì mang hình hài tiểu thư". Còn chồng tôi hiện tại là con trai độc đinh trong một gia đình giàu có. Bố anh là một doanh nhân thành đạt trong giới bất động sản. Nói đến đây cũng đủ hiểu tầng lớp như tôi không thể sánh được với hạng quý tộc như gia đình anh. Còn mẹ anh hiện tại thực chất là mẹ kế nhưng cũng có một xuất thân không tầm thường.
Ban đầu nhận lời yêu, tôi không hề biết về thân phận thật sự của anh. Chúng tôi gặp nhau cũng thật tình cờ. Anh là khách quen trong nhà hàng mà tôi làm việc. Thú thật với lối ăn mặc giản dị, cộng với việc thường xuyên lui tới quán ăn bình dân khiến tôi có trong mơ cũng không bao giờ tưởng tượng anh lại là thiếu gia của một gia đình tài phiệt. Những lần gặp gỡ ấy, chúng tôi đã có dịp trò chuyện và trao đổi liên lạc cho nhau. Mẫu người đàn ông điềm đạm, tâm lý, biết quan tâm người khác của anh đã khiến tôi sớm có cảm tình. Sau một năm tìm hiểu, chúng tôi chính thức yêu nhau, tôi vui và hạnh phúc biết bao khi anh ngỏ ý dẫn về nhà ra mắt gia đình. Nhưng đó cũng là ngày tôi như rơi xuống vực thẳm khi biết được sự thật về gia cảnh của anh.
Không dám tin vào mắt mình khi trước mắt tôi là một tòa biệt thự hết sức đồ sộ. Tôi ngỡ ngàng và giận anh nhiều vì đã giấu tôi mọi chuyện. Đúng như dự đoán, buổi ra mắt của tôi với gia đình anh tồi tệ đến mức không tưởng. Tôi xấu hổ và cảm thấy tự ái khi bố mẹ anh xem như vị khách không mời. Nhất là phong thái nhút nhát có phần thiếu tự tin của tôi càng khiến họ có cái nhìn không thiện cảm. Tôi ngầm hiểu, mình đã bị loại ngay từ ngày đầu ra mắt ấy.
Thật sự, bản thân tôi cũng không thể ngờ rằng, tình yêu của một thiếu gia như anh lại chân thành và đầy quyết tâm đến thế. Dù gia đình có ra sức phản đối, anh đã cố gắng bảo vệ tôi đến cùng. Để gây áp lực cho bố mẹ, anh đã dùng biện pháp bỏ nhà ra ngoài tự lập, đình công không đến công ty làm việc. Thời gian đó, anh không rời tôi nửa bước, liên tục động viên tinh thần để tôi không nản lòng.
Sau một thời gian tìm đủ cách gây áp lực, cuối cùng bố mẹ anh cũng chấp nhận cho mối quan hệ của chúng tôi. Với điều kiện, hôn lễ sẽ không có sự góp mặt của bố mẹ tôi. Bởi họ muốn ngụy tạo nàng dâu của gia đình quyền quý ấy một lý lịch thật hoàn hảo. Đám cưới ngay lập tức được diễn ra một cách hoành tráng với sự tham gia của rất nhiều quan khách.
Mặc dù tủi thân vì trong ngày trọng đại của con gái không có sự góp mặt của bố mẹ, nhưng tôi cũng được an ủi phần nào khi về sống dưới một mái nhà được mẹ anh quan tâm hết mực. Nếu trước đây bà kịch liệt phản đối tôi thì bây giờ cái cách bà đối xử với tôi không khác gì mẹ ruột. Diện mạo một đứa con dâu gia đình quý tộc được bà tút tát từ đầu tới chân. Ngay cả phong thái đi đứng rồi cách nói chuyện tôi cũng được bà tận tình dạy bảo. Không những thế, mẹ chồng còn đặc biệt chỉ định bác sĩ riêng chăm sóc sức khỏe với mong muốn tôi sẽ sớm sinh cho gia đình cậu con trai quý tử.
Trong thâm tâm tôi thầm cảm ơn bà vô cùng, mặc dù chỉ là mẹ kế nhưng cái cách bà đối xử và quan tâm đủ khiến người khác cảm động biết nhường nào. Thế nhưng có một điều làm tôi luôn cảm thấy bất an, trong đơn thuốc bổ mà bà đích thân chỉ định bác sĩ kê cho tôi có một loại thuốc màu xanh không có tên cụ thể. Mỗi lần uống nó, tôi luôn có cảm giác nó giống với một loại thuốc tránh thai tôi vẫn thường thấy trên cái tờ quảng cáo dán ở các hiệu thuốc trên đường. Nhưng rồi tôi lại xua tan những hoài nghi ấy bằng cách tự trấn an: "Có vô số loại thuốc với hình dạng và màu sắc khác nhau, hơn nữa một người tốt và quan tâm đến người khác như mẹ chồng không thể nào có giã tâm làm hại tôi được".
Nếu không có lần vô tình nghe được cuộc điện thoại ngày hôm ấy, có lẽ tôi vẫn mãi tôn thờ và tin vào lòng tốt giả tạo của bà. Hôm đó tôi xin phép về thăm bố mẹ đẻ ít ngày, trên đường đi, do quên mang thuốc bổ mẹ chồng chuẩn bị nên nhờ tài xế lái xe quay về. Khi vừa đặt chân đến cửa phòng bà, tôi sững người khi nghe được những lời nói độc địa của mẹ chồng ám chỉ mình: "Cơ nghiệp nhà này làm sao có thể dâng cho con của một kẻ hạ đẳng thiếu hiểu biết được. Cứ cái đà này không sớm thì muộn nó cũng bị tống khỏi nhà vì cái tội lấy chồng mà không biết đẻ. Cứ chờ đấy mà xem".
Thật không thể ngờ những lời nói cay nghiệt ấy là được thốt ra từ miệng của người mà bấy lâu nay tôi vẫn luôn tôn kính. Liệu tôi có nên nói với chồng để chặn đứng âm mưu thâm độc này không đây. Nhưng người đàn bà xảo quyệt ấy chắc chắn sẽ còn có những thủ đoạn kinh khủng hơn nữa. Vấn đề đáng lo là tôi đã uống thứ thuốc kia suốt 5 tháng trời. Liệu nó có ảnh hưởng gì đến sức khỏe và khả năng làm mẹ của tôi không. Thật sự lúc này tôi rất sợ và hoang mang, không thể nghĩ ra cách giải quyết nào cho hợp lý?
Theo Emdep
Chồng âm mưu 3 năm để cướp tài sản nhà vợ Đúng lúc em chuẩn bị viết đơn ly hôn thì phát hiện bí mật tày đình chồng em che giấu lâu nay. Một cuốn sổ nhỏ rơi ra từ ngăn bàn làm việc của chồng tố cáo hết âm mưu thâm hiểm của anh ta. Chào độc giả mục tâm sự , khi viết những dòng này ra là lúc tâm trạng em...