Ảm đạm làng “ết” ở vùng biên xứ Thanh
Những bản làng biên giới xứ Thanh vốn rất yên bình thì giờ đây phải gồng mình chống chọi với cái án “tử” mà bão “ết” đã một lần đi qua…
Bão “ết” đi qua ở bản Na Tao khiến nhiều phụ nữ mất chồng, con mất cha
Trong những ngày đông giá rét, chúng tôi đã có một lần ngược lên miền Tây của tỉnh Thanh Hóa. Huyện Mường Lát là huyện được chúng tôi sẽ chọn làm điểm đặt chân đến. Những khúc cua gấp, những con dốc sâu thẳm cứ lần lượt hiện ra trước mắt chúng tôi kèm theo nỗi sợ hãi. Sợ là chưa đi được đến nơi mà “bỏ mạng” thì khổ lắm. Nhưng may thay, với sự cẩn trọng của mọi người, nhất là “bác tài” sau gần 11 tiếng đồng hồ ngồi trên xe cuối cùng bức huyện miền núi xa nhất tỉnh Thanh Hóa cũng hiện ra trước mắt chúng tôi.
Dạo quanh những bản làng, dãy nhà sàn nằm sát bên vách núi, với ruộng bậc thang, cánh đào rừng đang hé nở, những đứa trẻ thơ ngây đang đứng hai bên đường vui đùa như ngày hội, nhưng ít ai biết đằng sau cái thơ mộng đó là cả một nỗi đau…
Khói lam chiều trong căn nhà sàn, đâu còn là nơi sum vầy, cười vui của cả gia đình mỗi khi chiều về. Con thơ không còn được gọi tiếng cha, vợ không còn được gọi tiếng chồng, những người còn sống ở những bản làng có án “tử” đang treo lơ lửng trên đầu cũng đều do ma túy, HIV/AISD gây ra.
Bão “ết” đi qua, những bản làng đẹp như trong thơ đã không còn nữa, thay thế vào đó là nỗi sợ hãi, sự ảm đạm lạnh lẽo đến vô cùng. Tâm sự với chúng tôi, chị Ngân Thị Lòng (SN 1986), bản Na Tao, xã Pù Nhi, huyện Mường Lát, chị Lòng ngậm ngùi: hai vợ chồng cưới nhau năm 2009, cả gia đình đang hớn hở đón đứa con đầu lòng của anh chị, thế nhưng khi đứa con trai của anh chị vừa chào đời cũng là lúc người chồng của chị dính phải chất ma túy. Sau một thời gian động viên của chị cùng bố mẹ đẻ, chồng chị Lòng đã đi cai nghiện nhưng mới được hơn một tháng anh lại trốn về, nhất quyết không đi nữa vì không chịu được sự thèm khát trước sự “khiêu gợi” của “nàng tiên nâu”.
Video đang HOT
“Đến năm 2011, thấy sức khỏe của chồng yếu đi rất nhiều, tôi đưa chồng đi xét nghiệm HIV, tôi chết lặng người khi cầm trên tay kết quả xét nghiệm của chồng là dương tính” – chị Lòng xót xa.
Nỗi xót xa vô bờ bến đã khiến người phụ nữ miền Tây như chị Lòng không thể tin vào cái số phận nghiệt ngã đó. Đâu chỉ riêng mình chồng chị, mà ngay cả bản thân chị, đứa con chị sắp chào đời cũng bị bão “ết” cuốn theo. Ước mơ nhỏ nhoi cùng của một gia đình mong được sống bình thường như bao gia đình khác thì giờ chỉ là sự khôn cùng, vô vọng.
Vượt lên nỗi đau, giám đối mặt với sự thật, họ đã biết động viên, giúp đỡ nhau để chống lại cơn bão “ết”
Không riêng gì hoàn cảnh của chị Lòng, một giáo dục viên tên là Hà Văn Lượng, 28 tuổi, bản Na Tao cũng chia sẻ: “Hồi còn trẻ mình cũng ham chơi bời nên cũng đã mang trong mình căn bệnh HIV thế kỷ này. Sức khỏe ngày càng giảm, tinh thần suy sụp, nhiều lúc mình nghĩ muốn chết đi cho rảnh nợ”.
Cũng theo anh Lượng, khi biết mình bị bệnh HIV thì những người xung quanh xa lánh, không giám đến gần mình. Nhưng đầu tiên một vài người rồi hàng chục người bị nhiễm nên nó cũng dần trở thành câu chuyện hằng ngày ở nơi heo hút này.
Dù vẫn biết căn bệnh thế kỷ không gì cứu chữa, nhưng họ cũng đành lòng dặn lòng cố gắng sống tốt trong quãng thời gian còn lại. Họ đã cùng nhau dìu qua cái mặc cảm, sự thờ ơ để động viên nhau sống tốt hơn.
“Tôi biết đã bị nhiễm HIV, không thể chữa trị được, nhưng từ đó mình tự hứa với lòng mình sẽ không để cho một ai trong bản mắc căn bệnh quái ác này nữa, phải nói cho mọi người hiểu về tác hại của ma túy và căn bệnh HIV này để mọi người tránh xa ra. Hiện giờ tôi đã có vợ, có con; Vợ con tôi khỏe mạnh, không bị lây nhiễm từ tôi“- anh Lượng tâm sự thêm.
Để hiểu rõ hơn về cơn bão “ết” ở đây, chúng tôi đã tìm gặp ông Vi Văn Thấm là trưởng bản Na Tao thì được biết thêm nhiều điều câu chuyện buồn ở bản làng này. Hiện nay cả bản Na Tao có tới 157 hộ/676 nhân khẩu; trong đó 11 đối tượng nghiện chích ma túy; tổng số người nhiễm HIV 40 người, trong đó có 26 người đang điều trị ARV.
Tuy nhiên, đấy chỉ là con số trên giấy tờ. Còn thực tế thì theo như trưởng bản Vi Văn Thấm còn cao hơn rất nhiều, bởi nhiều người không giám đối mặt với sự thật, từ đó không chịu đi xét nghiệm. Trong khoảng 5 năm trở lại đây, tại bản Na Tao đã có 8 người chết vì AISD. Tình hình an ninh trật tự tại bản luôn bất ổn, thường xuyên xảy ra chộm cắp, đánh nhau.
Riêng theo báo cáo từ Trung tâm y tế huyện Mường Lát chỉ tính trong năm 2012, toàn huyện đã phát hiện thêm 594 người nghiện ma túy. Từ 2001 đến nay có 401 người nhiễm HIV/AIDS, trong đó 181 người chuyển sang AIDS, 59 người đã tử vong. Hiện nay đang điều trị ARV cho 155 người.
Chia tay Mường Lát, chúng tôi trở về thành phố sau những ngày mệt nhọc, Trong đầu tôi chợt nhớ lại bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng có đoạn: “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi/ Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi/ Sài khao sương lấp đoàn quân mỏi/Mường Lát hoa về trong đêm hơi…”. Thơ mộng là thế nhưng sao vẫn thấy ảm đạm khi khói chiều lên hương ở vùng biên xứ Thanh này.
“Theo thống kê của Trung tâm Phòng chống HIV/AIDS tỉnh Thanh Hóa, tính đến hết 4/2012, trên địa bàn toàn tỉnh số người nhiễm HIV đã phát hiện ở 547/636 xã, phường của 27/27 huyện, thị xã, thành phố với tổng số người nhiễm HIV còn sống là: 2.694 người, số bệnh nhân AIDS là: 2.146 người, đã tử vong 958 người. Tổng số bệnh nhân đang được điều trị ARV 1.631 người. Thành phố Thanh Hóa, Quan Sơn, Mường Lát…là những huyện trọng điểm về ma túy/HIV”
Theo xahoi
Bản không chồng nơi "bão ết" tàn phá
Hàng trăm người đàn ông trai tráng vĩnh viễn nằm lại nơi rú mồ vì ma túy, HIV/AIDS, cũng đồng nghĩa với ngần ấy đàn bà trở thành góa bụa.
Những điều trông thấy...
Khách làng chơi xứ Nghệ hầu như ai cũng biết đến Lan - cô gái bán hoa ở vùng biển Hòn Câu đẹp như đóa lan hồ điệp. Lan xuất hiện tại bãi biển này vào đầu năm 2009. Hành nghề được vài năm, Lan bỗng dưng "mất tích" làm cho nhiều kẻ tiếc ngẩn ngơ. Nhưng ít ai biết rằng, cô gái đó hiện giờ đang sống thoi thóp ở một bản nghèo tại xã Đồng Văn, huyện Quế Phong vì mắc HIV/AIDS giai đoạn cuối.
Chúng tôi vào căn nhà lá xập xệ bên bờ suối thăm Lan. Trước mặt chúng tôi là một người đàn bà tiều tụy, da xanh như tàu lá, khuôn mặt nổi đầy mụn nhọt.
Rất nhiều phụ nữ ở Quế Phong phải chịu cảnh góa phụ khi còn rất trẻ
Lan là hoa khôi của xã Đồng Văn, có rất nhiều chàng trai theo đuổi nhưng cô phải lòng và cưới chàng trai Lương Văn Ni nổi tiếng "chịu chơi". Những tưởng cuộc sống vợ chồng sẽ êm đềm hạnh phúc, nhưng mấy hôm sau ngày cưới Lan đã phát hiện chồng chích heroin. Con "ma trắng" ấy xâm nhập vào máu thịt và điều khiển Ni. Của cải trong nhà, Ni mang đi bán sạch. Thế rồi trong lần chồng bị sốt cao, Lan đưa chồng đi bệnh viện thì được bác sĩ thông báo Ni đã bị nhiễm HIV/AIDS.
"Em về nhà định ăn lá ngón tự tử nhưng còn đứa con trong bụng nên em không nỡ. Anh ấy nằm ốm hơn 2 năm trời rồi chết khi vừa tròn 20 tuổi" - Lan nói trong nước mắt. Chồng chết được mấy ngày thì Lan bị sẩy thai. Buồn cho số phận mình, Lan đã rời nhà đi vô định và lạc lối vào biển Hòn Câu làm nghề "bán hoa".
Những quả phụ như Lan ở vùng đất Quế Phong ngày một gia tăng chóng mặt. Ông Vi Thanh Hà- Phó Trạm trưởng Trạm Y tế xã Đồng Văn cho biết: "Năm 2010, toàn xã phát hiện 52 trường hợp dương tính với virus HIV/AIDS. Tháng 1.2011, có đoàn xét nghiệm của tỉnh lên, phát hiện thêm 13 trường hợp . Chỉ trong năm 2010 - 2011, xã Đồng Văn đã có 21 người chết vì "ết". Còn năm 2012, chưa có danh sách thống kê nhưng... nhiều lắm!". Trong số này có rất nhiều phụ nữ có chồng chết vì "ết" đang sống lay lắt vì căn bệnh thế kỷ. Nhiều người bỏ nhà đi biệt xứ, trở thành gái bán dâm hoặc bị lợi dụng vận chuyển ma túy.
Mù mờ về căn bệnh thế kỷ
Một cán bộ huyện Quế Phong bảo: "Ở Đồng Văn người dân đang chữa HIV bằng... rượu". Tưởng đó là câu nói đùa, nhưng khi chúng tôi tiếp xúc với những gia đình có người dính "ết" thì thấy đó là sự thật.
Chúng tôi đến nhà Lô Văn Đín (SN 1989) nằm ở cuối bản Na Chảo. Đín đang nằm bẹp trên sàn nhà, người như bộ xương khô, tay đang cầm chai rượu uống dở. Hỏi Đín có biết bệnh "ết" là gì không? Đín lắc đầu: "Ta chưa thấy mặt "con ết" . Nhưng hình như nó ở trong bụng, nên ta phải uống rượu vô cho nó chết". Không biết gì về HIV/AIDS nên trong quan hệ vợ chồng, Đín cứ thả phanh mà không hề có một biện pháp phòng tránh nào.
Y - vợ Đín (SN 1990) đang bế đứa con trai 2 tuổi cũng nói hồn nhiên: "Bà con ta cơm chưa đủ ăn, nên phải đi vào rừng kiếm ăn. Cái đói sợ hơn cả "con ết" nhà báo à". Gần đó, em trai của Đín là Lương Văn Nõn cũng đang sống lay lắt những ngày cuối đời cùng vợ và 2 đứa con nhỏ. Cặp vợ chồng này chẳng hề bận tâm và cũng không cần biết đến "ết" là gì.
Theo cơ quan chức năng, tính đến đầu tháng 10/2012, Nghệ An có gần 6.330 người nhiễm HIV, trong đó có gần 3.460 trường hợp đã chuyển sang giai đoạn AIDS. Đặc biệt, trong vòng 5 năm trở lại đây trên địa bàn toàn tỉnh Nghệ An có khoảng gần 2.000 người đã chết vì căn bệnh thế kỷ.
Chị Hà Thị Hin (SN 1991) có chồng và bố chồng mới chết hồi cuối tháng 4 vì căn bệnh "ết". Khi được hỏi về "ết", chị cũng lắc đầu: "Chồng và bố chồng em đi khám, người ta bảo nhiễm HIV, nhưng em không biết HIV là gì cả. Bây giờ chồng em chết rồi có lẽ nó không lây được nữa".
Nhiều quả phụ có chồng chết vì "ết" hay đang bị mắc "ết" vẫn ngây ngô đến buốt lòng. Họ hồn nhiên sống, mà không có một chút kiến thức gì về các biện pháp phòng tránh HIV. Như vậy nguy cơ lây nhiễm từ chồng sang vợ là rất cao.
Hiện nay Quế Phong là một trong những huyện đứng đầu về số người nhiễm HIV/AIDS của tỉnh Nghệ An. Năm 2010, toàn huyện có 455 người nhiễm. Năm 2011, con số này tăng lên 600 người. Đến nay con số người mắc "ết" ở huyện đã lên đến gần 1.000 người. Với tình trạng người nhiễm HIV tăng nhanh chóng mặt, Quế Phong đã trở thành "điểm nóng" của xứ Nghệ.
Theo 24h
"Bão ết" và tường trình từ những rú mồ Huyện miền núi Quế Phong (Nghệ An) là địa bàn nhức nhối về buôn bán, sử dụng ma túy và lây lan HIV/AIDS. Tình trạng này đang từng ngày từng giờ cướp đi mạng sống của nhiều người. Hàng trăm chàng trai độ tuổi thanh xuân ở Quế Phong đáng ra đang ngồi trên ghế nhà trường hay dập dìu cùng điệu khèn...