Ấm áp tình yêu 60 năm bên nhau của bố mẹ già
Hôm ấy, tôi bắt gặp khoảnh khắc ấm áp khi nhẹ nhàng bước vào phòng của bố mẹ. Đó là hình ảnh bố dựa vào mẹ, hình như đang lau nước mắt. Mẹ ôm bố từ đằng sau, má tựa vào vai bố với nét mặt rất an yên mà hai người đã tự dệt nên từ 60 năm bên nhau.
Chị Trần Thu Thuỷ, ở Quận Thanh Xuân (Hà Nội), cán bộ Ngân hàng tự hào kể về chuyện tình yêu của bố mẹ mình sau hơn 1 tháng trời bố gượng dậy và qua được căn bệnh nặng: “Hàng tháng trời, mấy mẹ con tôi đưa bố đi hết bệnh viện này đến bệnh viện khác, nhiều lần tưởng bố không qua khỏi, nhưng không đứa nào dám khóc vì sợ mẹ lo lắng và buồn”.
Khi tỉnh lại giữa những cơn mê, câu đầu tiên của bố hỏi các con bao giờ cũng là hỏi về mẹ: “Bà khỏi mệt chưa?” “Bà ăn gì chưa?” “Bà cố lên nhé!” “Bà khó nhọc về tôi quá! “…
Hầu như những ngày bố nằm viện, mẹ không rời bố nửa bước, con cái bắt về nhà nghỉ ngơi, mẹ cũng không chịu. Câu nói nhiều nhất mà chúng tôi được nghe từ mẹ là:” Chỉ cần bố mày sống, vất vả thế nào mẹ cũng chịu được “.
Gần 60 năm bên nhau, bố mẹ chúng tôi vẫn yêu nhau như thế. Ảnh minh hoạ
Video đang HOT
Đã có lần tôi đọc được ở đâu đó viết về một cuộc tình đẹp, đó là cuộc tình mà người ta cộng vào nhau cái ân, cái nghĩa, cái tình và cái thương. Người ta có thể không nhớ đã cưới nhau bao nhiêu năm, nhưng luôn nhớ bạn đời của mình thích gì, nghĩ gì, muốn gì, mong gì … Là khi tay này có lạnh, có run thì vẫn đầy hơi ấm bàn tay của nửa còn lại. Là khi chân này có cần ba toong, thì cái ba toong xịn nhất luôn là người bạn đời của mình. Là khi không thể tự mình ngồi được thì chỗ dựa tin cậy nhất, êm ái nhất luôn là người đàn ông ấy, người phụ nữ ấy của đời mình.
Hôm bố đã bớt mệt, mẹ tranh thủ về qua nhà, mẹ mới về được khoảng vài tiếng đồng hồ mà bố liên tục hỏi: “Mẹ con đâu ?” “Mẹ con lên viện chưa? ” đến – 6 lần. Ông anh trai tôi mới bảo”: Mẹ con sắp lên rồi, bố nhớ mẹ quá à?”. Bố gật đầu, hai anh em nhìn nhau cười khúc khích. Bố bảo: “Bố chả có gì phải xấu hổ với các con đâu, tình cảm thật, phải trân trọng. Bố còn sống được đến hôm nay bên các con cũng là nhờ mẹ con cả đấy”.
Gần 60 năm bên nhau, bố mẹ chúng tôi vẫn yêu nhau như thế, và tự dệt nên một cuộc tình đẹp bằng tình yêu của mỗi người dành cho nhau.
Theo Dân Trí
Vợ chồng cưới nhau cả tuần chưa được "tân hôn" và lí do dở khóc dở cười phía sau
Cuối tuần, bố mẹ hắn bảo ông bà về quê có việc, qua ngày hôm sau mới về. Hắn nghe được mà như mở cờ trong bụng. Thế là vợ chồng hắn có đêm tân hôn rồi, sau cả tuần mong ngóng khát khao...
Nói ra chắc chẳng ai tin, hắn với vợ cưới nhau cả tuần trời rồi mà đêm tân hôn vẫn còn bỏ ngỏ ở đấy. Hắn cũng khổ sở lắm, đau đớn vô cùng, bao lần vò tai bứt tóc suy nghĩ, nhưng thực sự hắn chẳng biết phải làm gì bây giờ nữa.
Hắn với vợ quen nhau qua mai mối, mà hợp nhau đến lạ. Yêu nhau 5 tháng, hắn với nàng bèn thưa chuyện với bố mẹ để đôi bên gia đình tổ chức cho bọn hắn về chung một nhà. Nói về cái "chuyện người lớn" kia, vì thời gian yêu không dài, hắn ngại chẳng chám "gạ gẫm" nàng, tới lúc quyết định cưới hắn có ngỏ ý thì nàng kêu "đã mất công chờ vậy chờ hẳn tới đêm tân hôn cho máu". Hắn trong lòng đau như cắt, mà ngoài mặt vẫn phải cười tươi đồng ý, kẻo nàng nghĩ hắn bị cuồng tình (dục) thì chết.
Quá trình cưới hỏi đều diễn ra suôn sẻ, ngập tràn hạnh phúc. Mọi chuyện chỉ chính thức phát sinh kể từ khi hắn và vợ xong xuôi mọi việc, dắt tay nhau vào phòng tân hôn chuẩn bị tận hưởng đêm đầu tiên nồng nàn khó quên. Điện tắt, hắn vừa định lại gần ôm vợ thì giật mình khi nghe thấy tiếng ho húng hắng của mẹ hắn rõ mồn một. À phải, đợt này bận rộn với đám cưới của con trai, nên mẹ hắn phát ốm ra rồi.
Ảnh minh họa
Ấy khoan đã, nếu hắn nghe rõ hết sạch mọi động tĩnh bên phía bố mẹ hắn, thì nghĩa là đằng đó cũng nghe được toàn bộ những gì hắn và vợ nói, thậm chí cả hơi thở hơi to một chút cũng không loại trừ. Mặt hắn lập tức nhăn như quả mướp đắng, sao hắn có thể quên được chứ! Phòng của bố mẹ hắn với phòng hắn, mà hiện tại đang là phòng tân hôn, vốn chung vách với nhau. Chưa nói, gần trần nhà còn có một ô rộng bị khoét ra, mục đích là lắp 1 chiếc điều hòa sao cho cả 2 phòng cùng dùng chung được! Thôi thế là bao nhiêu động tĩnh từ nhỏ nhất đều không thoát khỏi đôi tai của đối phương!
Hắn mặt xanh mét quay sang nhìn vợ, cũng thấy nàng khó xử, bối rối vô cùng. Nhà này bố mẹ hắn xây từ rất lâu rồi, mà thời ngày xưa xây lúc đấy hắn còn bé thì ai nghĩ ngợi gì nhiều. Lúc trước cưới, có lần hắn chợt nghĩ phải sửa lại phòng, nhưng bố mẹ hắn khuyên dành tiền sang năm xây mới lại một thể, giờ sửa không dùng được bao lâu lại dở dang mà tốn kém. Hắn thấy hợp lí nên nghe theo. Cơ bản hắn cũng chưa có nhiều kinh nghiệm để lường trước được tình huống dở khóc dở cười có thể xảy ra khi hắn với vợ muốn gần gũi cơ.
"Mình ngủ thôi anh, hôm nay em mệt quá", vợ hắn xấu hổ thì thầm, rồi đắp chăn quay người ngủ, chẳng buồn quan tâm đến hắn. Chẳng biết vợ giận hay gì, nhưng nghĩ tới bố mẹ bên kia khó ngủ, lại dễ tỉnh ngủ, hắn đành làm thinh không hỏi han gì nữa, cố dỗ mình vào giấc ngủ.
Trưa hôm sau, hắn quyết tâm phải "tân hôn" với vợ bằng được. Vì bọn hắn không tổ chức tuần trăng mật, do nàng đang bận dự án, nên hôm sau hai vợ chồng đều đi làm luôn. Gần hết giờ làm, hắn vội vã xin sếp nghỉ sớm, qua đón vợ. Đưa vợ đi ăn trưa xong, hắn định bụng chở vợ vào khách sạn sang trọng. Chuyện, lần đầu tiên phải để lại ấn tượng đẹp chứ! Song vừa biết được ý định của hắn, nàng liền chối đây đẩy. "Vợ chồng rồi ai lại vào đấy chứ? Cứ như đang vụng trộm không bằng! Em không vào đâu!", nàng khó chịu. Hắn nịnh nọt, dỗ dành thế nào nàng cũng không nghe. Hắn thở dài, đáng nhẽ khi nàng muốn đợi đến đêm tân hôn, hắn phải nghĩ ngay đến nàng có phần hơi truyền thống mới phải!
Ảnh minh họa
Đến tối, tắt đèn lên giường, hắn vừa cựa mình định quay sang ôm nàng thì "cót két", chiếc giường mới mua chẳng hiểu sao lại chất lượng kém đến vậy, phát ra tiếng kêu đáng ghét vô cùng. Nàng giật thót, đẩy hắn : "Ngủ thôi anh, bố mẹ nghe thấy bây giờ". Hắn hậm hực mãi chẳng ngủ nổi, "tân hôn" hắn có thể chờ, chỉ sợ nàng trong bụng giận hắn thì chết.
Cả tuần sau ấy tình hình chẳng cải thiện chút nào. Rủ nàng ra ngoài nàng không chịu, ở nhà thì nàng ngại bố mẹ không dám hó hé. Mà nhà hắn không còn phòng nào khác có thể đổi. Hắn vội muốn chết, cứ thế này hắn với vợ chẳng lẽ phải treo đêm tân hôn ở đây vô thời hạn?
Cuối tuần, bố mẹ hắn bảo ông bà về quê có việc, qua ngày hôm sau mới về. Ôi trời, hắn nghe được mà như mở cờ trong bụng. Thế là vợ chồng hắn có đêm tân hôn rồi, sau cả tuần mong ngóng khát khao. Hắn nhất định phải khiến vợ đắm say quên cả lối về, để sau đó hắn có dụ vào nhà nghỉ thì nàng cũng không cưỡng lại được sức hấp dẫn. Cố gắng chịu đựng vậy, sang năm xây nhà mới là có thể thoải mái không cần phải nghĩ!
Theo Afamily
Phụ nữ từng NÂNG NGỰC chẳng lẽ luôn phải chịu sự cấm cản của gia đình nhà trai? Sau đó, em cũng giấu nhẹm mọi chuyện với gia đình người yêu. Em vẫn đinh ninh rằng chuyện mình từng nâng ngực sẽ không bị phát hiện. Nhưng trên đời này làm gì có sự thật nào không được phơi bày chứ? Mấy ngày nay em đang rất đau đầu vì chuyện tình cảm. Chẳng lẽ chỉ vì nhu cầu làm đẹp...