Ám ảnh vì “trót dại” cùng với chồng người
Tôi nghĩ rằng trong mục Tâm tình này, có lẽ chỉ mình mới là người kỳ quặc. Tôi thực sự xấu hổ vì câu chuyện này và vẫn muốn quên nó đi nhưng khó quá. Tôi muốn các bạn cho tôi một lời khuyên.
Ảnh minh họa
Tôi năm nay 33 tuổi, đã có gia đình và hai con, trai gái đủ cả. Nhưng chính bản thân tôi cũng không thể khẳng định được cuộc sống của mình có hạnh phúc không. Chồng tôi là người đàn ông khá thành đạt nhưng sống nhạt nhẽo với vợ. Sự thành đạt đã đưa anh đến với người đàn bà khác. Tôi đã kiểm tra được chính xác thông tin này. Từ đó cuộc sống vợ chồng trở nên ngột ngạt.
Rồi bất ngờ tôi gặp anh ấy, chính xác là gặp vợ chồng anh. Hai con người này chu đáo, toàn vẹn và theo tôi đánh giá đó là gia đình hạnh phúc, khá giả. Tôi thân thiện với chị hơn vì anh hay đi công tác xa nhà. Nhưng nếu chỉ như thế thì chẳng có gì để nói.
Video đang HOT
Sự việc trở nên rắc rối khi mỗi lần anh về, chị lại mời tôi đi ăn cơm cùng. Dần dà, những lần về sau, anh chỉ gọi cho tôi, bảo là đi tiếp khách cùng anh. Tôi ngờ ngợ có gì bất ổn và tìm cách né tránh. Nhưng có lẽ con người ta khó tránh khỏi sự sắp đặt của số phận. Vô tình một lần, cơ quan tôi tổ chức đi du lịch ở nơi anh đang công tác. Anh quen rất nhiều người trong đoàn đi đó. Anh chủ động tiếp đón cả đoàn rất chu đáo: cơm nước, nơi ăn nghỉ, văn nghệ…
Khi tiệc rượu đã tàn, mọi người ra về, anh chủ động mời tôi đi uống nước và chuyện gì xảy ra chắc các bạn đã đoán được. Tôi và anh như hai kẻ bị bỏ đói lâu ngày lao vào nhau. Bây giờ, tôi cảm thấy ân hận. Tôi biết mình đã sai nhưng tôi muốn các bạn cho tôi lời khuyên làm thế nào để quên đi câu chuyện này, quên đi người đàn ông đầy ma mị. Giúp tôi với!
Theo VNE
Bao giờ em mới quên được anh?
Em mơ màng, nửa mơ nửa tỉnh nghĩ về người đàn ông mà em đã dành trọn trái tim mình.
5 năm rồi, 5 năm qua, trải qua bao sóng gió, bao thăng trầm, cuộc sống của em cũng luôn biến động, chỉ có một điều, hình ảnh của anh không phai mờ trong trái tim em. Em vẫn một lòng một dạ nhớ về anh như ngày xưa vậy.
Với người khác, có thể họ sẽ cho em là kẻ ngu ngốc khi ôm mộng mãi một mối tình như vậy. Nhưng anh à, chỉ có ai từng yêu, từng trải qua những cuộc tình chân thành mới cảm nhận được sự khổ đau của người con gái như em. Em đã yêu anh quá nhiều để rồi, khi anh phản bội em, em chẳng thể nào mở lòng với ai được nữa.
Suốt thời gian chia tay nhau, em đã khóc ròng rã 3 tháng trời, em đóng kín cửa, giam mình trong phòng, không tiếp xúc với một ai. Vì em không muốn nhìn thấy người khác và cũng không muốn họ thấy khuôn mặt ỉu xìu, khó chịu của em. Em thật lòng không thể tiếp chuyện được ai, không thể nào cười được. Chỉ cần em thức là em nghĩ tới anh, là em lại đau lòng và khóc. Anh không thể cảm nhận được tình yêu của em, không thể cảm nhận được em yêu anh nhiều thế nào đâu. Vì khi anh ra đi, anh đã không còn yêu em nữa.
Anh đã dành tình cảm cho người con gái khác, người con gái xinh đẹp và giàu có hơn em. Trong mắt anh, em chỉ là một kẻ qua đường, em không còn giá trị nào nữa khi anh đã buông bao nhiêu lời yêu thương, hạnh phúc. Em đã níu kéo anh, van xin anh, dù biết đó là hành động đớn hèn, nhưng em không thể làm khác. Vì em cảm thấy, mình không thể nào sống thiếu anh.
Anh có vợ, có con, còn em vẫn cô đơn một mình. Tìm một người đàn ông để em yêu hết lòng, dành trọn trái tim mình thật sự là quá khó. (ảnh minh họa)
Và rồi, thời gian trôi đi, mãi tới mấy năm sau em mới dám tin là anh đã có vợ. Anh cuối cùng cũng cưới người con gái đó. Vì đó là người mang lại cho anh hạnh phúc, ấm no, mang lại cho anh cuộc sống giàu sang, không như những gì anh sẽ có với em. Em biết, ai cũng mong muốn cho mình có một cuộc sống hạnh phúc, giàu có nhưng một người đàn ông mà dựa vào người phụ nữ của mình để phất lên thì thật không đáng mặt đàn ông đâu anh ạ. Biết vậy mà em không thể nào quên được anh.
Nhiều khi em còn tưởng anh đã bỏ bùa mê thuốc lú gì để đến 5 năm qua, em vẫn mang hình bóng của anh. Nhiều khi muốn quên mà không thể nào quên được. Em nhớ anh đến quay quắt con tim. Em không dám tin là em đã mất anh mãi mãi.
Anh có vợ, có con, còn em vẫn cô đơn một mình. Tìm một người đàn ông để em yêu hết lòng, dành trọn trái tim mình thật sự là quá khó. Nhưng, em phải lấy chồng, còn phải sinh con, làm sao bây giờ anh? Chẳng lẽ ông trời lại khiến em trở thành người không ra gì sao, lại khiến em sống một cuộc đời không hạn phúc, toàn là khổ đau và nước mắt sao? Anh à, bao giờ anh mới ra khỏi trái tim em, bao giờ hình bóng anh mới thôi lảng vảng bên cạnh em. Em thật lòng mệt mỏi quá rồi, em muốn quên anh, quên mãi mãi, để em có thể mở lòng yêu thương một ai đó và bên người đó trọn đời! Làm ơn hãy ra khỏi trái tim em đi anh, 5 năm rồi, quá đủ để em quên một người, đừng hành hạ em thêm nữa!
Theo VNE
Ngán... Tết đến tận cổ! Những ngày Tết là niềm vui đối với người này nhưng lại là nỗi ám ảnh của người khác. Người lớn mong đến Tết để được ăn ngon, mặc đẹp, có thời gian nghỉ ngơi, du lịch. Trẻ con mong Tết để được đi chúc ông bà, cô chú... rồi nhận lì xì. Tuy nhiên, với nhiều người, Tết là nỗi ám ảnh,...