Ám ảnh vì những trận đòn của người tình
Từ địa vị bà hoàng, tôi bị anh đánh đập như một con chó. Ngày tháng của tôi là địa ngục với sự tra khảo không ngớt.
ảnh minh họa
Là phụ nữ với quá nhiều cay đắng trong tình cảm, tôi như con búp bê không tình yêu, không rung động trước một gã đàn ông nào suốt thời gian dài, tưởng chừng trái tim tôi bị đóng băng lạnh buốt. Vậy mà từ khi gặp anh, tôi lại quá dễ dãi lao vào vòng tay anh một cách đơn giản mà ngay chính tôi cũng không nghĩ là mình như vậy. Nhưng cũng bình thường thôi vì lúc ấy tôi không có ai nương tựa và khủng hoảng tinh thần khi gặp sự cố về công việc, bị thất bại và phải tìm cách để cứu lấy chính mình. Tôi không ngần ngại ngã vòng tay anh một cách nhanh chóng đến như vậy.
Cuộc tình mà tôi cho là tạm bợ kia theo năm tháng cứ lớn dần dần trong tôi và đã chuyển biến sang tình yêu lúc nào tôi cũng không rõ. Dễ hiểu thôi khi anh làm tất cả những gì tôi muốn. Anh đáp ứng cho tôi một cách dễ dàng nếu như tôi lên tiếng. Anh ban tặng tôi một cuộc sống toàn là màu hồng, khiến cho kẻ chưa từng hưởng thụ cái hạnh phúc mỹ mãn như tôi thật không thể tin được là mình lại có ngày này. Cứ như thế, tôi luôn đắm chìm trong hạnh phúc mà anh cho tôi. Cảm giác ấy giống như một bà hoàng ngự trên cao chỉ cần ra lệnh, muốn ăn hay muốn bất cứ điều gì chỉ cần lên tiếng là đều được như ý. Tôi đã ngủ mê trong hạnh phúc và sự sung sướng mà tôi không biết là mình đã thiếp đi từ lúc nào nửa.
Tôi mãi lo đắm chìm trong ảo tưởng của anh tạo ra để sau lớp màu hồng ấy là một mưu đồ anh đã lập ra, che lấp những chuyện anh làm, những toan tính ngấm ngầm trong anh khi có mục tiêu xuất hiện. Và mục tiêu ấy đã đến cũng là khi những giấc mơ của tôi hoàn toàn sụp đổ. Anh hiện nguyên hình con người thật của anh. Không phải là anh ngày ấy nữa mà là một con người hay kêu ca, hung dữ với những lời lẽ không chút gì gọi là tính người. Tôi không hiểu nguyên nhân gì lại làm anh thay đổi nhanh đến như vậy. Tôi càng tìm cách lôi kéo anh trở về với những ngày tháng trước thì anh lại càng lộ rõ tính tình của kẻ gian manh, ăn nói trở mặt và tôi không dám tin vào mắt mình.
Video đang HOT
Từ địa vị của một bà hoàng ngày nào, tôi đã bị anh đưa xuống thành con nô lệ. Không ít lần tôi bị anh đánh đập không chút thương hại. Anh đánh rất mạnh vào đầu tôi như thể anh đang đánh một con chó khi bị nó tấn công. Ngày tháng của tôi như một địa ngục với không ngớt sự hành hạ, tra khảo. Bát cơm ăn chan lẫn nước mắt, giấc ngủ không yên vì bị kết tội là phản bội. Tinh thần tôi hoảng loạn vì bị vu oan là trộm cắp tiền bạc của anh. Không lúc nào anh để cho tôi được yên dù là một ngày. Anh luôn tìm mọi cách để cho tâm trí tôi rối bời, nụ cười của tôi củng tắt hẳn.
Tôi cố phân trần thì tôi càng nhận thiệt hại về mình. Cho đến một ngày, tôi phát hiện ra thì ra tất cả chỉ là một màn kịch mà anh vừa đạo diễn vừa là diễn viên suốt mấy tháng trời. Anh đổ hết lỗi lầm lên người tôi để ung dung bên cạnh người phụ nữ khác. Một biến động về tinh thần nữa khiến tôi không bình thường trở lại được nữa. Tôi mất hết cảm giác làm người, đôi khi còn chẳng biết những sinh hoạt hàng ngày của mình là như thế nào.
Nhưng dần dần, tôi cũng tỉnh lại nhờ có sự chia sẻ từ những người bạn trên mạng. Họ giúp tôi lấy lại niềm tin và hy vọng vào cuộc sống, dù tôi vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, chỉ là tạm ổn định mà thôi. Tôi vẫn cố nhịn nhục mỗi khi anh muốn gây áp lực cho tôi để chờ đợi thời cơ thoát khỏi anh. Đến hôm nay, ông trời không phụ lòng người. Tôi đã dứt khoát được với con người dã tâm ấy. Tôi biết dần dần mình sẽ lấy lại được vui vẻ và bắt đầu lại công việc như trước nhưng lâu lâu, tôi lại cơn đau. Tôi bị ám ảnh bởi những vết thương mà anh tạo ra. Khi nào tôi mới lấy lại được trạng thái cân bằng?
Theo VNE
Em lấy chồng, anh xuống tóc đi tu
Em đã chọn chữ hiếu thì hãy để anh mang chữ tình gửi về nơi cửa Phật.
Cái rét đầu đông đã tràn về cứa từng thớ thịt, anh ngồi đây trước cửa nhà tam bảo với tấm áo mỏng manh của một kẻ tu hành. Ngày mai chỉ ngày mai thôi khi bình minh đã lên thì những việc của ngày hôm nay người ta sẽ gọi bằng hai từ "quá khứ" và anh cũng vậy cái tên "gà công nghiệp&" sẽ không còn tồn tại trên thế gian nhỏ nhen chật hẹp này nữa mà thay vào đó người ta sẽ gọi anh bằng hai từ "chú tiểu".
Thời gan 6 tháng thử thách làm công quả đã qua và anh nhận ra: Đường đời chật hẹp người chen lấn / Lối đạo thênh thang ít kẻ tìm.
Con đường anh bước tiếp sẽ không có em kề bên nhưng sẽ có nhiều người dõi theo để anh vững bước. Anh đã khóc, khóc còn nhiều hơn cả những trận mưa mùa rét quê nhà, tâm trạng ngổn ngang buồn vui xen lấn, chắc giờ này em cũng đang chuẩn bị cho một ngày cưới rất gần...
Những chiếc khăn em đan và những món quà giản đơn tự tay em làm, anh đã chôn chúng dưới gốc cây bồ đề sau chùa rồi em ạ. Có lẽ đã đến lúc để cho chúng ngủ yên với những giấc mơ đẹp trong quá khứ. Thời gian trôi nhanh quá phải không em nó đã và đang ăn mòn hết những gì mà ta gọi là kỉ niệm. 6 tháng rồi em, đã tới lúc thứ tình yêu chỉ được nuôi dưỡng bằng niềm tin và ảo mộng 2 năm 3 tháng 5 ngày cần ngừng thở. Anh sẽ khoác áo nâu soong để chôn chặt niềm đau, riêng em sẽ khoác áo vu quy để sánh bước bên người trong ngày hạnh phúc. Anh sẽ không trách em bởi con đường chúng ta đi không còn chung lối nếu có trách anh chỉ trách nghịch cảnh đời đã cho mình gặp nhau yêu nhau nhưng lại bắt mình phải xa nhau.
Em là con của một chi cục trưởng chi cục thuế, còn anh chỉ là con của một người nông dân chân lấm tay bùn nhưng anh sẽ không thấy tủi nhục bởi người ta có thể chọn lựa nhiều thứ nhưng có ai chọn cha chọn mẹ được đâu em. Bây giờ nếu có gặp em cũng chẳng nhận ra anh, bởi anh không giống một chàng trai đầy bản lĩnh với tính cách cương trực của HLV võ thuật nữa rồi mà thay vào đó anh đã học được cách cúi đầu thắp nén nhang thơm trước bàn thờ tam bảo. Anh cũng chẳng còn giống một cán bộ nhà nước khi đã khoác trên mình chiếc áo đường tu và có lẽ ngay lúc này bố mẹ em cũng đang rất hạnh phúc khi con gái nghe lời lên xe hoa cùng người đã định, môn đăng hậu đối phải không em. Căn nhà mộng ước nhỏ xinh chúng ta thường hay nói sẽ có nhưng người sống cùng em lại chẳng phải là anh.
Ngày mai là ngày anh xuống tóc liệu có bao giờ là ngày em lên xe hoa chăng? (Ảnh minh họa)
Anh đã từng có em và nghĩ rằng mình có tất cả nhưng giờ đây anh lại nhận ra đó là chỉ là ảo mộng của cuộc đời. Người ta thường vất vả cả đời chỉ vì mong cuộc sống đã vất vả hơn.
Con đường anh đi bây giờ thanh tịnh lắm, chỉ có tiếng chuông chùa vọng lại trong tâm với câu kệ lời kinh tâm kính, không giống như những thứ ngôn ngữ ngọt ngào giả dối luyến ái đường trần. Ngày mình còn yêu nhau anh đã từng nói mỗi chúng ta chỉ là một ngọn nến hãy cháy và tỏa sáng hết mình dù sẽ tắt ngày mai nhưng giờ đây anh lại nhận ra có những ngọn nến sẽ cháy mãi nếu theo con đường hoằng pháp.
Và em ơi ngày mai đây nếu có tình cờ trong phút giây nào đó, ta gặp nhau khi em cùng chồng sánh bước bên cổng chùa thì hãy lơ đễnh đi qua nhau như chưa hề quen biết, để chú tiểu này làm tròn bổn phận của một kẻ trần tu, để nước mắt bình yên sẽ không rơi nơi sân chùa thanh tịnh, để cho những kỉ niệm êm đềm chúng được ngủ yên và đừng bao giờ giữ kỉ vật của anh bên người ấy điều đó sẽ làm hoen ố cửa từ bi, em đã chọn chữ hiếu thì hãy để anh mang chữ tình gửi về nơi cửa Phật.
Mỗi chúng ta hãy đi con đường mình đã chọn, mọi việc tùy duyên, ngày mai là ngày anh xuống tóc liệu có bao giờ là ngày em lên xe hoa chăng? 6 tháng ấy mình không liên lạc không biết gì về nhau nhưng thứ anh biết là mình đã sai lầm khi yêu mà không thể gắng. Xin gửi lại em tất cả dĩ vãng một thời.
Con nguyện bỏ hết bụi trần theo ánh hào quang...
Theo VNE
Anh sẽ cùng em nuôi bọn trẻ Anh biết những gánh nặng trên vai em. Anh sẽ đón bọn trẻ về sống cùng chúng ta. Jaya đang chuẩn bị bữa sáng trong bếp, ba đứa em gái của cô chạy vào và nói rằng, chúng đều đang rất đói. - Đợi một phút nữa thôi, đây chị xong ngay rồi đây các thiên thần của chị! Ba cô em gái...