Ám ảnh về chuyện mổ đẻ, mẹ An Giang hụt hẫng khi nghe câu nói: “Sinh thường mới tốt còn mổ là không biết đẻ”
Dù là sinh thường hay sinh mổ thì người mẹ cũng phải trải qua nhiều vất vả, đau đớn, họ đều đáng được trân trọng như nhau.
Câu chuyện sinh thường hay sinh mổ đôi khi không phải là điều các sản phụ có quyền được quyết định mà còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau. Tuy nhiên bấy lâu nay, không ít người vẫn quá tôn sùng chuyện sinh thường. Dẫu biết việc sinh nở một cách tự nhiên có nhiều lợi ích cho cả mẹ và con nhưng như vậy không có nghĩa sinh mổ là không tốt, là người mẹ không chịu cố gắng hay “không biết đẻ”.
Vậy tâm trạng của một sản phụ trong ca mổ đẻ diễn ra như thế nào? Sinh mổ có thực sự nhàn hơn sinh thường hay không? Hãy thử cùng lắng nghe những tâm sự của một bà mẹ đã từng có trải nghiệm đầy hoang mang đằng sau cánh cửa phòng mổ.
Chị Hương khi đang mang thai 8 tháng.
Chị Phạm Thị Diễm Hương, 23 tuổi (Châu Đốc, An Giang) kể, trước ngày dự kiến sinh 1 tuần, chị bỗng dưng có dấu hiệu chuyển dạ nên lập tức vào bệnh viện khám. Sau khi thăm khám bác sĩ cho chị về nhà theo dõi thêm. Đến sáng hôm sau, chị Hương đau bụng rồi bất ngờ vỡ ối, thấy nước ối có lẫn phân su, chị cùng chồng tức tốc vào viện. Lúc này, cổ tử cung của chị Hương vẫn chưa mở phân nào, vị trí đầu của em bé nằm còn khá cao song nước ối đã bẩn, sợ em bé ngạt nên chị được chỉ định mổ lấy thai.
Vốn là lần mang thai đầu tiên nên chị Hương còn nhiều lo lắng, sợ hãi. Khi nghe bác sĩ nói cần mổ lấy thai gấp là người mẹ trẻ đã cảm thấy lo sợ, không biết con mình có ổn không. Cũng vì lo cho con nên dù trước đây rất sợ tiêm nhưng lúc vào phòng mổ, chị chỉ mong sớm được gặp con nên khi bác sĩ gây tê tuỷ sống, chọc kim mấy lần mới được; cắm kim truyền vào người chị cũng không để ý, không có cảm giác gì.
Vì mong sớm được gặp con nên chị Hương vào phòng mổ mà đầu óc trống rỗng.
Ngay sau hôm mổ đẻ 1 ngày, chị Hương phải xuống giường tập đi, mất 3-4 hôm chị mới có thể đi lại chầm chậm.
“ Khi bắt đầu mổ, mình cảm nhận rõ từng đường dao rạch trên bụng, các bác sĩ ấn bụng rồi lôi em bé ra, nhìn lên đèn trên trần phản chiếu, mình thấy tất cả quá trình. Rồi bác sĩ đặt bé lên người cho bé da kề da với mẹ, cảm giác đó chắc chắn người mẹ nào cũng không bao giờ quên được. Đó là sự thiêng liêng, hạnh phúc khi mình tạo ra một đứa trẻ và nó đã an toàn, khoẻ mạnh nằm trong vòng tay của mình, bao đau đớn cũng quên đi hết.” – chị Hương nhớ lại.
Sau khi mổ xong, chị Hương được đưa xuống phòng hồi sức. Căn phòng lạnh lẽo khiến chị rét run như đang bị sốt nhưng chị vẫn không thấy sợ, niềm háo hức muốn được sớm gặp con đã khiến chị mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Nhưng đau đớn vẫn chưa dừng lại ở đó, chị Hương còn tiếp tục phải đối diện với cơn đau sau mổ và hệ luỵ của việc mổ đẻ: “ Mổ xong ngày hôm sau là phải dậy tập đi rồi, chẳng nói chuyện đi mà chỉ cần tập ngồi thôi cũng là cả một quá trình, bước xuống được khỏi giường là rơi bao nhiêu nước mắt. Cứ đi mãi mới được được 2, 3 bước rồi lại đứng thở hổn hển.
Video đang HOT
Bà mẹ trẻ vào phòng mổ khi tâm trạng đầy lo lắng, chỉ mong em bé của mình được chào đời khoẻ mạnh.
Khoảng 5, 7 ngày sau mình mới bớt đau được một chút và bế con được nhiều hơn. Đến bây giờ đã hơn 3 tháng sau sinh, mình vẫn còn đau ê ẩm vết mổ, phần bụng phía trên vết mổ đến giờ chỉ là một mảng da không còn cảm giác khi sờ vào.
Tác hại của việc gây tê tuỷ sống khiến mình không nhúc nhích được lưng khi nằm, muốn trở mình thì phải cố gắng lắm mới từ từ xoay người được. Trái gió, trở trời là người rét run, hoa mắt chóng mặt do mất máu nhiều. Đầu óc thì nhớ nhớ quên quên, nói xong quên ngay không nhớ mình vừa nói gì“.
Phải trải qua nhiều vất vả, đau đớn như vậy để em bé được chào đời mạnh khoẻ nhưng chị Hương lại rất buồn khi nghe thấy nhiều người nói rằng: “ Đẻ thường mới là tốt nhất, đẻ mổ là không biết đẻ” hay “ Con có 2,6kg sao không cố đẻ thường mà phải mổ, hay muốn đẻ mổ cho nhàn thân?“. Nghe vậy, chị Hương chỉ biết im lặng vì chị chỉ cần có con là hạnh phúc rồi, những lời nói như vậy chị không muốn bận tâm. Hơn nữa, có lẽ có nói thì mọi người cũng khó mà hiểu được nếu như chính họ không trải qua.
Bà mẹ trẻ cảm thấy buồn khi nhiều người nói rằng “sinh thường mới tốt, sinh mổ là không biết đẻ”.
Qua câu chuyện của mình, chị Hương cũng chỉ muốn những ai còn hiểu lầm sinh mổ là dễ dàng hiểu rằng: “ Dù sinh con bằng phương pháp nào, điều đó cũng đều thiêng liêng và vất vả, đau đớn như nhau nên không ai có quyền xem thường việc đẻ mổ.
Bản thân người mẹ nào cũng muốn đẻ thường để nhanh phục hồi, có sức khoẻ mà chăm con nhưng có những yếu tố không có phép thì phải mổ để đảm bảo an toàn cho bé, đó mới là điều quan trọng nhất. Những ai ở trong hoàn cảnh đó mới thấm thía được thôi“.
Những nguy cơ khi sinh mổ
Theo PGS.TS.Trần Danh Cường (Giám đốc Bệnh viện Phụ sản Trung ương, Trưởng bộ môn Phụ sản Trường Đại học Y Hà Nội) sinh mổ có nhiều biến chứng hơn sinh thường:
- Khi sinh mổ, người mẹ có thể bị những tai biến do gây mê hay do phẫu thuật (phạm phải động mạch tử cung, bàng quang, ruột, khâu trúng niệu quản…).
- Người mẹ sẽ mất máu nhiều hơn. Sau mổ có thể bị biến chứng nhiễm trùng vết mổ nên khả năng phải dùng kháng sinh nhiều hơn và lâu hơn.
- Thời gian hồi phục sức khỏe của người mẹ sẽ lâu hơn kéo theo thời gian phải nằm viện cũng dài hơn.
- Nếu mổ lấy thai con thứ nhất thì nhiều khả năng khi sinh các con sau cũng sẽ phải thực hiện mổ lấy thai bởi vì tử cung có sẹo rồi thì tỷ lệ mổ tăng rất cao.
- Sẹo mổ trên thân tử cung có thể bị nứt trong những thai kỳ sau. Vết mổ trên tử cung cũng có thể gây ra dính ruột, tắc ruột đối với bà mẹ.
Trải nghiệm sinh thường của mẹ Sài Gòn ở bệnh viện An Sinh hết 14 triệu đồng
Những mẹ nào đang có ý định sinh nở tại bệnh viện An Sinh (TP.HCM) hãy tham khảo ngay bài chia sẻ cực chi tiết dưới đây của chị Lan Anh để khỏi bỡ ngỡ khi đi đẻ nhé.
Chọn bệnh viện nào để lâm bồn là điều khiến các mẹ bầu suy nghĩ nhiều nhất và điều này cũng không ngoại lệ với chị Nguyễn Thị Lan Anh (29 tuổi, sống tại TP.HCM). Sau khi tham khảo nhiều bệnh viện khác nhau, chị quyết định chọn bệnh viện An Sinh là nơi sinh nở bởi vị trí gần nhà và giá cả hợp lý. Những chia sẻ tường tận của chị Lan Anh sẽ giúp các mẹ có cái nhìn chi tiết về dịch vụ sinh nở tại đây.
Bệnh viện An Sinh có địa chỉa tại số 10 Trần Huy Liệu, Phường 12, Phú Nhuận, Hồ Chí Minh.
Hành trình vượt cạn khó quên
"Trong thời gian mang thai mình đã làm đầy đủ các xét nghiệm ở phòng khám, nên khi đi sinh chỉ cần mang kết quả xét nghiệm đi. Đối với những sản phụ khác, nếu chưa có xét nghiệm trước sinh thì nhập viện bắt buộc phải làm và đợi kết quả mất 2 tiếng, đồng nghĩa với việc muốn tiêm thuốc hay mổ phải chờ kết quả mới tiến hành được.
Mình có dấu hiệu hiệu chuyển dạ vào tối ngày 11.11 và cùng mẹ chồng đi taxi tới bệnh viện là vào thẳng khoa cấp cứu. Mình tự điền thông tin, mẹ chồng đi đóng tạm ứng 15 triệu. Sau đó mình được dẫn vào phòng sinh để khám và bác sĩ thông báo mình mở 3 phân rồi. Khám xong ra quầy làm thủ tục chụp hình, sau đó vào lại phòng sinh - trong phòng này sẽ có buồng khám, phòng chờ sinh và phòng sinh.
Chị Lan Anh và con.
Mình qua phòng chờ nằm máy đo tim thai và vật vã với cơn đau chuyển dạ ở đó, do cũng chịu đau kém nên mình xin tiêm mũi giảm đau. Ban đầu chị hộ sinh nói mình sinh con dạ chắc chắn sẽ nhanh hơn con so nên ráng chịu đau chút, tiêm giảm đau khó đẻ. Vài chục phút trôi qua, trong cơn đau vật vã, mình thấy có anh bác sĩ trẻ liền níu lại xin cho tiêm giảm đau. Anh cũng khám và lại bảo ráng nhịn thêm chút đi em, rồi lơ luôn cái nhu cầu tiêm của mình.
Theo quan sát của mình là do mình vào viện lúc nửa đêm, bác sĩ lẫn đội ngũ hộ lý cũng ít, cộng thêm thời gian đó người đi sinh đông, bệnh viện luôn trong tình trạng quá tải nên không có bác sĩ gây mê hồi sức sẵn sàng. Cũng may là lúc sau mình đau mạnh nên bác sĩ khám lại và thấy mở 5 phân rồi nên cho mình qua bàn sinh luôn. Ngoại trừ việc câu giờ không tiêm giảm đau cho mình thì các khâu chuẩn bị đẻ rồi dụng cụ thuốc men các thứ y tá, hộ lý hỗ trợ nhanh lắm".
Đồ ăn ở viện ngon, phòng VIP chưa thực sự xứng với số tiền
"Ở bệnh viện được phục vụ 3 bữa ăn khá ngon, nhưng mình thấy đồ ăn hơi ít. 3 bữa sáng mình được ăn bánh canh, cháo thịt bằm và nui. Ăn trưa và chiều cũng nhiều rau xanh, ít thịt cá, không có trái cây tráng miệng và chỉ có 1 cái bánh bé xíu nhưng đồ ăn ngon như nhà nấu nên cũng ok.
Đồ ăn bệnh viện An Sinh chuẩn bị cho sản phụ.
Theo chị Lan Anh cảm nhận, đồ ăn ở bệnh viện nấu ngon nhưng khẩu phần hơi ít.
Về vệ sinh vết khâu mỗi ngày có điều dưỡng tới vệ sinh tận giường cho. Kể từ lúc sinh xong mỗi ngày đều có bác sĩ tới thăm khám mẹ và bé, mỗi cữ thuốc được điều dưỡng mang tới tận tình, uống lần nào mang tới lần đó chứ không phát luôn hết 1 lần.
Ban đầu mình được sắp xếp ở tạm phòng 2G để chờ qua phòng chính thức. Phòng này có giá 1,2 triệu/ ngày, bảng giá này là ở khu mới, nhưng vào phòng cứ thấy nhỏ và không có cửa sổ nên hơi bí. Tuy vậy nhưng phòng vẫn rất sạch sẽ, có tủ để đồ, có bàn và 2 ghế để ăn uống hoặc tiếp khách. Mình thích nhất cái giường có điều khiển lên xuống, nệm nằm êm không đau lưng với giường cũng rộng. Mỗi giường có tới 3 tấm rèm ngăn cách lại tạo không gian riêng tư, dẫn tới cái máy lạnh bị chắn hết không phả tới giường mình được.
Qua buổi chiều ngày thứ 2 ở bệnh viện điều dưỡng tới báo giờ có phòng 1G dù hôm sau là xuất viện, nhưng mình quyết định chuyển qua phòng 1G luôn. Phòng 1G rộng rãi, thoáng mát, có ban công view nhìn xuống sân bệnh viện mát mắt. Tủ đựng quần áo to, nhà vệ sinh cũng rộng. Có 1 giường sản phụ, 1 bộ bàn ghế tiếp khách và 1 cái sofa nhưng chỉ để nằm chứ không dựng lên ngồi được. Nhà vệ sinh dù rộng và nhìn sạch nhưng vẫn thấy hơi mùi, kiểu đây là phòng cũ được sửa nên nhìn sơ vẫn sạch chứ thực chất nó hơi mùi ẩm, máy lạnh cũng là đồ cũ mở lên kêu ồ ồ. Mình thấy không hài lòng lắm với phòng này, 2 triệu không rẻ cũng không mắc nhưng mình thấy không xứng đáng với giá tiền và được coi là VIP như vậy.
Phòng 1G với giá 2 triệu/ngày.
Tới ngày xuất viện, tầm 11h trưa em bé được đưa đi làm xét nghiệm máu gót chân, mẹ đi siêu âm và khám lại vết thương. Điều mình hài lòng ở đây là các bác sĩ rất dễ thương, ai cũng nhỏ nhẹ và thăm khám không thấy đau. Thái độ hộ lý và điều dưỡng thì cũng niềm nở, không gắt gỏng, khó chịu. Các bác lao công lau dọn nhà, thay ga giường, mang đồ ăn... khi mình ở phòng 2G phục vụ cũng bình thường, vẫn cười vui vẻ nhưng kiểu không tận tình lắm.
Tổng chi phí sinh của mình hết hơn 14 triệu (không có bảo hiểm và chưa tính tiền thuốc). Phí chọn bác sĩ ngoài không mất thêm.
Về đánh giá bệnh viện mình thấy cũng ổn, bệnh viện sạch sẽ, y bác sĩ tận tình, ăn uống ngon, phòng ốc sạch đẹp (ngoại trừ phòng 1G không xứng). Đi sinh các mom không cần mang nhiều đồ đâu vì bệnh viện chuẩn bị đầy đủ hết không thiếu thứ gì: quần lót giấy, bỉm cho bé, bàn chải, kem đánh răng, dầu gội, khăn tắm... Mẹ chỉ cần chuẩn bị cho bé một ít khăn lau, khăn sữa, bao tay bao chân, bình sữa và sữa, cũng như mang 1 bộ đồ sau sinh mình mặc là được".
Theo Trí Thức Trẻ
9X Việt sinh thường con 4kg, chồng Nga mặt trắng bệch vì sợ, can vợ đừng đẻ nữa Ốm nghén quá nặng nên chị Ngọc Nhàng bị viêm họng cấp tính sốt hơn 39 độ suốt một tuần. Khi nhập viện cũng là lúc thai mới được 7 tuần tuổi, bác sĩ đã nói vợ chồng chị có khả năng mất bé. Đầu năm 2019, chị Ngọc Nhàng (29 tuổi, Nha Trang) và anh Korobkin Daniil (29 tuổi, Nga) đã có...