Ám ảnh quá khứ buông thả
Từ khi còn trẻ, quan điểm sống của tôi đã khá thoáng… (Ảnh minh họa)
Đã 5 năm lấy chồng, cả 5 năm chúng tôi ngóng chờ một đứa con ra đời mà không thể nào có một chút hy vọng. Bác sĩ nói, khả năng có con của tôi vô cùng mong manh, nhưng điều tệ hại nhất, chồng tôi lại là con một, nên việc có một đứa con là trông chờ của cả đại gia đình tôi chứ không phải riêng chúng tôi.
Tôi đã nghĩ đây có lẽ là do số của tôi, tôi phải chịu, tất cả do tôi gây ra mà thôi. Có lúc tôi đã định rời xa chồng tôi để anh sống cuộc sống bình yên hơn, có đứa con cho hài lòng đại gia đình anh.
Từ khi còn trẻ, quan điểm sống của tôi đã khá thoáng, tôi luôn nghĩ cuộc sống là phải vui vẻ, không vui vẻ thì chết đi còn hơn. Tôi vốn là cô gái xinh đẹp, lại biết ăn chơi nên tôi luôn nằm trong đám bạn sành điệu, hay tụ tập vũ trường, quán bar. Cũng bởi nhờ hay đàn đúm nên tôi cũng quen nhiều chàng trai giàu có, coi tình yêu là trang sức, thích thì cặp kè với nhau, không thích thì bai bai nhau vui vẻ.
Nói chung là chúng tôi sống như tây, hôm nay tôi yêu chàng này, ngày mai tôi có thể yêu người yêu của cô bạn cùng nhóm. Cuộc sống buông thả như vậy một thời gian dài cũng làm tôi chán ngán. Nhiều khi như chợt tỉnh cơn say, tôi nhìn lại cảnh chúng tôi yêu và sống thấy sao mà hỗn độn, chẳng có gì bền lâu và chân thực. Nhiều khi nghĩ, nói thẳng ra là tình dục là chính chứ tình yêu đâu có gì đáng gọi là tình yêu.
Không phải những lời giáo huấn, không phải là những cảnh báo qua sách vở và tạp chí, tôi bỗng thay đổi quan điểm sống nhờ phim “Bản tình ca mùa đông” của Hàn Quốc. Có thể tôi thuộc tuýp người sến, thích những bộ phim ướt át như thế, những bộ phim mà hồi xưa tôi không bao giờ thèm xem. Tôi theo chúng bạn, chỉ thích phim hành động của Mỹ, chê bai những kiểu phim xoàng xoàng của Hàn Quốc. Vậy mà tôi bỗng xem “Bản tình ca mùa đông” khi chiếu lại lần thứ 2.
Tôi xem được 2 tập qua ti vi thì thấy phim “vào” và tức tốc đi thuê đĩa về xem. Tôi xem đi xem lại đến 3 lần, khóc rồi cười, hạnh phúc rồi đớn đau với những nhân vật trong phim. Tôi bỗng thấy cuộc sống sao mà mong manh đến thế, một tình yêu chân thành sao mà đáng quý đến thế. Tôi buồn cho cuộc sống của mình, nhìn lại chẳng thấy ai yêu thương mình. Mỗi mối tình qua đi đều như gió thoảng, chẳng ai nhớ và lưu luyến vì ai. Tôi bỗng “cải tà quy chính”, xa dần đám bạn ăn chơi và sống hiền thục hơn, đơn giản hơn. Tôi chờ đợi một mối tình như “Bản tình ca mùa đông”, tôi ao ước cuộc sống lãng mạn, tình yêu lãng mạn.
Mỗi mối tình qua đi đều như gió thoảng, chẳng ai nhớ và lưu luyến vì ai… (Ảnh minh họa)
Thế nhưng, quá khứ ăn chơi của tôi dường như không thể bỏ ngay được, cái sự coi nhẹ tình yêu vẫn nằm trong quan điểm sống của tôi, dù tôi không muốn. Khi tôi yêu một chàng sinh viên năm cuối đại học, tôi đã nghĩ mình có thể yêu hết lòng, sống hết lòng với sự lãng mạn của tình yêu không vũ trường, quán bar, không nhà nghỉ. Thế nhưng, chẳng hiểu sao, như thói quen, trong lúc có chàng, yên tâm về mối tình với chàng và coi đó là bến đỗ cuối của đời mình thì tôi vẫn lại có đến 3 chàng sẵn sàng thay thế bất cứ lúc nào.
Trong đó có cả người yêu cũ một thời của tôi. Ban đầu yêu, tôi đã xua tất cả các chàng vo ve xung quanh đi, nhưng sau vài lần giận dỗi, mỗi khi giận dỗi là mỗi khi tôi cảm thấy chán đời, thấy đàn ông thật đáng chán, tôi thấy chẳng việc gì phải dày vò bản thân mình cho khổ vì một người đàn ông, tôi lại “triệu” ngay chàng khác đến để giúp mình không bị trống vắng. Dường như tôi không thể sống trống vắng được hay sao đó, tôi quen cái cảm giác lúc nào cũng phải có ai đó để tôi nũng nịu, để tôi được trút những bực bội.
Và dù tôi cũng rất cẩn thận trong việc phòng tránh thai, nhưng không hiểu sao nhiều lần tôi có thai. Lần đầu tiên, để giải quyết cái thai nhỡ nhàng, tôi đã đi đến một địa điểm thật xa, rụt rè, sợ hãi khi nằm lên chiếc bàn đó và đau thắt lòng khi nghĩ đến việc mình đã từ chối một sinh linh. Nhưng, lần thứ 2 rồi đến lần thứ 3, tôi như bị “trơ”, không thấy ăn năn, không hối hận, đến phòng khám để huỷ thai mà thấy bình thường như… đi chơi. Đến giờ, nghĩ lại cái tâm trạng đó của tôi mà tôi thấy lạnh sống lưng. Tôi sợ chính bản thân tôi.
Video đang HOT
Tôi nhớ lần thứ 4 đi nạo phá thai, vì lần này tôi để thai to quá, không hút được, chị bác sĩ nói với tôi: “Em cần phải rất cẩn thận vì em đã nạo nhiều lần, hút thế này, sợ sau này khó có con đấy”. Tôi không nghĩ gì, tôi chỉ cười thầm vì đã nhiều lần phá thai rồi, tôi vẫn dễ có thai như bình thường, chẳng có gì là khó khăn cả. Ngay sau lần đó, tôi lại có thai lần thứ 5 và lại đi huỷ, lại nghe lời khuyên như chị bác sĩ khuyên lần phá thứ 4.
Lần phá thứ 5 là lần thật oái oăm, có lẽ cũng vì lần đó mà tôi thay đổi hẳn cách sống, quyết tâm sống đơn giản, chỉ cần một người đàn ông yêu thương mình là đủ. Lần đó, tôi trót nhỡ với một người mà không phải là người yêu tôi. Anh ta nằm trong số những người “dự bị” để khi tôi giận hờn, oán trách, tức giận người yêu tôi thì tôi tìm đến anh ta. Lần này, tôi bước đến phòng khám tư phá thai cẩn trọng hơn với tâm trạng giày vò ghê gớm.
Tôi đã đấu tranh với việc hay là đưa chàng người yêu của tôi “vào tròng” bắt anh cưới tôi với cái bụng của tôi, nhưng tôi lại thấy tội nghiệp anh, vì anh thật hiền mà tôi thì hư hỏng. Tôi quyết định đi phát thai. Khi vào phòng khám tư, bác sĩ khám cho tôi và khuyên tôi nên đến bệnh viện, vì tử cung của tôi sau nhiều lần nạo hút đã rất mỏng, vào bệnh viện sẽ được an toàn hơn. Tôi đành đến bệnh viện âm thầm.
Nhưng, chỉ ngay ngày hôm sau tôi phá thai, người yêu tôi đã bặt vô âm tín. Sau một thời gian chờ đợi, lần này tôi không lấy ai để lấp chỗ trống nữa mà chờ đợi anh. Chờ mãi không thấy đâu thì tôi quyết đi tìm. Bình thường, tôi không đi tìm như thế đâu, nhưng vì lần này tôi thấy có lỗi với anh nên đi tìm anh. Tôi tìm được anh ở trường học của anh, anh nhìn tôi mỉa mai: “Cô còn vác mặt đến tìm tôi à? Đàn bà gì mà không biết xấu hổ”. Câu chuyện kéo qua kéo lại thì hóa ra, một trong những người thuộc kíp trực hôm tôi xử lý hậu quả cái thai nhỡ nhàng là người nhà của anh. Người đó biết tôi và đã báo cho anh biết. Tôi và anh vốn chưa từng ăn nằm với nhau nên việc tôi có thai, anh biết đương nhiên không phải của anh. Anh đã rời bỏ tôi ngay lập tức.
Tôi thay đổi từ sau lần ấy. Dứt khoát với những cuộc tình lấp chỗ trống và vội vã. Tôi muốn tìm tình yêu thật sự. Tôi cũng là người may mắn khi tôi có nhiều chàng trai hiền lành tìm đến. Khi tôi tốt nghiệp, đi làm thì tôi gặp anh, anh là chồng tôi bây giờ. Anh vốn là người ham học, lại ít giao du nên quá khứ ăn chơi tưng bừng của tôi anh không hề biết. Người nhiều kinh nghiệm tình trường như tôi lại càng biết cách giả nai để anh nghĩ tôi là cô gái hiền lành, ngây thơ và xinh đẹp. Số của bạn anh và số bạn tôi từng có là hai thế giới khác biệt hoàn toàn nên tôi cũng an tâm là quá khứ của tôi không bị lộ tẩy.
Rồi tôi và anh cưới nhau trong sự hoan hỉ của cả hai bên họ hàng. Gia đình tôi mừng vì sau biết bao mối tình đến lại đi của tôi, đã có một chàng rể hiền lành và có học. Gia đình anh cũng mừng vì không ngờ một chàng lù khù như anh lại có được cô dâu xinh xắn, nhanh nhẹn, tháo vát là tôi.
Ngay sau khi cưới, tôi đã cố gắng để có con ngay. Tôi cũng sợ lời cảnh cáo của bác sĩ ngày xưa nên tôi đã muốn phải xem xét thực hư như thế nào ngay lập tức. 6 tháng trôi qua, tôi không dùng bất cứ biện pháp tránh thai nào nhưng mỗi ngày hi vọng của tôi đều tan biến khi tôi không thấy dấu hiệu có thai. Mỗi lần tôi thấy chán ăn, buồn nôn hay đầy bụng, khó chịu, tôi đều phấp phỏng hi vọng đó là dấu hiệu mang thai, tôi mua hàng đống que thử về thử, nhưng không lần nào cho tôi niềm vui.
Tôi phải trả cho ngày xưa ấy đã quá đắt, đắt đến nỗi tôi sợ hãi, đau khổ hàng ngày… (Ảnh minh họa)
Chồng tôi băn khoăn sao lâu không có con, tôi chống chế rằng muốn có thời gian riêng cho hai vợ chồng nên uống thuốc tránh thai. Tôi bảo, vợ chồng nên dành cho nhau 1 năm không vướng bận con cái. Chồng tôi cũng đồng ý. Kì thực, tôi chẳng uống thuốc tránh thai, tôi đều đặn đi khám bác sĩ cả đông lẫn tây y, tìm trăm phương nghìn kế để có con, nhưng không hề đậu kết quả. Tôi nhớ đến những lần đi nạo, hút, tôi cảm thấy sợ hãi, thấy có lỗi vô cùng.
Tôi bí mật để cho mình một “chế độ” ăn chay, đi chùa cầu xin sự bình an để mong hối cải, mong có được mụn con, mong xoá đi lỗi lầm ngày xưa. Nhưng, gần như hi vọng của tôi là vô vọng. Cả gia đình chồng tôi ra ngóng vào trông. Theo ý của bố mẹ chồng, tôi cũng cùng chồng đi khám, chồng tôi không có vấn đề gì, chỉ là vấn đề của tôi. Tôi biết trước điều đó nên lần nào cũng nói trước với bác sĩ khám, rằng nói với bố mẹ tôi, ghi vào sổ khám cho tôi những thứ bệnh linh tinh nào đó chứ không phải là cái lý do do tôi hư hỏng ngày nào.
Vậy mà tôi cũng đã giấu được chồng và gia đình chồng 5 năm nay. Ngày nào tôi cũng sống trong thuốc, rất chịu khó uống thuốc đi chùa xám hối, đi cầu con và chờ đợi. Nhiều lần, tôi đã đề nghị chồng tôi li dị để anh có được người vợ khác và có con. Tôi biết, anh lấy người khác sẽ có con ngay lập tức. Nhưng, anh không chịu, anh hay nói đùa: “Không có con được thì xin con nuôi”. Tôi thì thấu hiểu nỗi thèm khát có con của anh mỗi khi anh nhìn thấy con trẻ. Từ đáy lòng, tôi biết ơn tình cảm của anh dành cho tôi, nhưng tôi không thể nào nói được sự thật về mình.
Đứng trước chồng tôi giờ đây có cả sự mặc cảm, nỗi oán hận chính quá khứ buông thả của mình, sự dằn vặt về hiện tại. Tôi nghĩ có lẽ tôi đang bị trời hành, tôi thèm khát sự bình yên, sự đề huề như chúng bạn. Giờ đây tôi sống buồn biết bao, thật sự cái giả mà tôi phải trả cho ngày xưa ấy đã quá đắt, đắt đến nỗi tôi sợ hãi, đau khổ hàng ngày.
Theo ĐSGĐ
Bi hài "cái ngàn vàng"... giả
Nhiều phụ nữ đau đầu vì chuyện "màng trinh" trước khi cưới... (Ảnh minh họa)
Dù có lối sống thoáng hơn nhiều so với trước kia nhưng quan niệm coi trọng "cái ngàn vàng" vẫn "cố thủ" trong nhiều người dân Trung Quốc khiến không ít phụ nữ lỡ "mất trong trắng", phải đau đầu tìm lại sự nguyên vẹn của tấm màng trinh.
"Đừng lo lắng. Đến với chúng tôi, chỉ cần bỏ ra 14,60 USD, bạn sẽ có màng trinh nguyên vẹn trở lại chỉ trong vòng 20 phút mà không phải phẫu thuật, tiêm, uống thuốc hay chịu tác dụng phụ...". Quảng cáo này của cửa hàng tình dục Chongqing tạo ấn tượng rất lớn đối với cô Xie, một nhân viên ngân hàng 27 tuổi bởi cô chuẩn bị lập gia đình nhưng bản thân cô hiểu hơn ai hết, "cái ngàn vàng" đó của cô đã lỡ trao cho người cũ rồi. Không chút do dự, cô bước vào cửa hàng và mua một hộp màng trinh nhân tạo với hy vọng... có một đêm "động phòng hoa chúc" trót lọt...
Chuẩn mực đạo đức
Cô Xie chia sẻ, sở dĩ cô phải dùng đến màng trinh nhân tạo là người chồng tương lai cũng như gia đình anh là "tín đồ" của quan niệm trinh tiết là thước đo chuẩn mực phẩm hạnh người phụ nữ. "Tôi từng có ý định nói thật với anh nhưng một lần tình cờ nghe thấy mẹ chồng tương lai hỏi anh về việc liệu con trai mẹ có phải người đàn ông đầu tiên trong đời tôi, tôi chợt nhận ra rằng, chữ trinh của người con gái quan trọng thế nào đối với gia đình họ", người con gái trẻ tâm sự.
Xie không phải trường hợp duy nhất phải "cầu cứu" cái ngàn vàng giả bởi Trung Quốc dù đổi thay chóng mặt nhưng quan niệm về trinh tiết người phụ nữ dường như vẫn hiển hiện trong nền văn hóa phương Đông này.
Tan Zhonglun, 28 tuổi, một bác sĩ ở Quảng Đông cho hay, nhiều người đàn ông có trình độ học vấn và tư tưởng "thoáng" nhưng vẫn có chút ngần ngại khi chấp nhận một người vợ không còn trong trắng.
Anh khẳng định, lối sống của người phụ nữ được thể hiện qua sự nguyên vẹn của màng trinh vì khi một người phụ nữ còn trinh tiết thì có thể suy ra rằng người phụ nữ đó có lối sống lành mạnh. Lành mạnh ở đây có nghĩa là không có các hoạt động tình dục bừa bãi hay buông thả.
Bản thân anh cho rằng : "Theo quan điểm của mình thì trinh tiết dĩ nhiên là một yếu tố quan trọng để đánh giá lối sống người phụ nữ. Tuy nhiên, trinh tiết không phải thứ trọng yếu để đánh giá người phụ nữ đó xứng đáng hay không xứng đáng".
Trong khi đó, Li Jing, 30 tuổi, cô gái tự giới thiệu là rất trực tính cũng nhấn mạnh: "Tôi không bao giờ muốn nói dối, trừ sự thật về trinh tiết của mình. Tôi cũng là con người và tôi khó có thể sống tách khỏi xã hội hay nói chính xác hơn là dư luận xã hội. Chính vì vậy, tôi không thể thú nhận chuyện từng lên giường với một người đàn ông trước chồng tôi để bảo vệ cái gọi là danh dự gia đình".
Không ít người con gái lỡ mất cái ngàn vàng phải tìm cách làm giả màng trinh... (Ảnh minh họa)
"Chữ trinh kia cũng có dăm bảy đường"
Cũng bởi cái màng trinh nhỏ bé quan trọng đến vậy với nhiều người nên không ít người con gái lỡ mất cái ngàn vàng phải tìm cách làm giả màng trinh.
Tại trang web bán hàng của công ty Gigimo, Trung Quốc, những màng trinh giả được rao bán với mức giá rẻ 39.9 USD giảm giá 26% còn 100 nhân dân tệ (29.9 USD) cùng một lời mời chào hấp dẫn mô tả về sản phẩm.
"Không còn phải lo lắng về màng trinh đã mất của bạn. Với sản phẩm này, bạn có thể trở lại đêm đầu tiên bất cứ lúc nào mà chỉ cần chèn tấm màng nhân tạo này vào âm đạo của bạn một cách cẩn thận. Nó sẽ mở rộng ra một chút làm bạn cảm thấy chặt hơn. Khi người yêu của bạn thâm nhập vào bạn, nó sẽ tiết ra một chất lỏng trông giống như máu nhưng không quá nhiều so với sự thật. Thêm một ít tiếng kêu, bạn sẽ không bị phát hiện", quảng cáo của Gigimo viết.
Theo mô tả trên website thì màng trinh nhân tạo có thành phần chủ yếu là các albumin tự nhiên. Các albumin tự nhiên tương tự như huyết tương của người. Sản phẩm dễ sử dụng, không gây đau, không có tác dụng phụ và không gây độc hại với con người. Ngoài ra, theo thông tin trên trang web này thì các khách hàng có thể đặt mua và hàng sẽ được giao tới tận nhà.
Dù lời quảng cáo của Gigimo rất hấp dẫn nhưng theo giới truyền thông Trung Quốc, chất lượng của sản phẩm này chưa được kiểm chứng. Cô gái có tên Liu ở Trung Quốc là một trong số những khách hàng gặp sự cố với "tấm màng trong trắng nhân tạo".
Trước khi kết hôn, Liu, 26 tuổi có quan hệ với bạn trai cũ. Sợ bị chồng phát hiện, cô tới một cửa hàng chuyên bán đồ phục vụ chuyện chăn gối và mua một tấm màng nhân tạo nhập khẩu từ Nhật Bản có tên gọi "Virtuous Girl Red". Liu kể: "Trong đêm tân hôn, màng bị rách, chất lỏng rỉ ra và bốc mùi lạ. Hôm sau, âm đạo của tôi bị sưng tấy, đi tiểu bị đau". Tuy nhiên, điều đó không đáng sợ bằng việc chồng cô phát hiện ra việc mình bị lừa dối. Dù sau đó nhận được sự tha thứ từ người chồng nhưng một năm sau ngày cưới, cô vẫn không thể mang thai.
Tới gặp bác sĩ, cô phát hiện ra mình bị nhiễm trùng tử cung và buồng trứng. Nếu không được cứu chữa kịp thời, Liu có thể vô sinh. Bác sĩ cho biết, việc nhiễm trùng này có thể do thứ chất lỏng màu đỏ trong màng trinh nhân tạo gây ra.
Một trường hợp khác không khỏi bi hài. Trước khi lập gia đình, Zhang có quan hệ với người đàn ông khác. Cô chia sẻ: "Để chắc chắn có tuần trăng mật tuyệt vời ở Bắc Kinh, tôi bỏ ra 100 nhân dân tệ để mua một tấm màng nhân tạo".
Vài phút trước khi bước vào cuộc ân ái với chồng, cô đưa màng nhân tạo vào âm hộ của mình theo như hướng dẫn rồi nằm lên giường và chờ đợi. Không may, tấm màng rơi ra ngoài và bị rách. Chồng cô thấy mình bị lừa dối quyết định ly hôn ngay ngày hôm sau.
Còn rất nhiều cảnh "dở khóc dở cười" với "cái ngàn vàng" giả, song vì áp lực của cái gọi là phẩm hạnh, nhiều cô gái trẻ Trung Quốc vẫn phải cầu cứu cái màng nhân tạo.
Theo Đất Việt