Ám ảnh người yêu “không còn”
Tại sao người ta có thể làm chuyện đó với em, cô gái học lớp 11 đang bị bất tỉnh? Tôi năm nay 24 tuổi, là một kỹ sư vừa mới ra trường. Tôi thấy may mắn khi ở nơi thủ đô đầy bon chen này lại tìm được một công việc có thể tự chăm lo cho cuộc sống. Cho dù vẫn còn khó khăn nhưng tôi không để bố mẹ ở quê phải lo lắng nhiều. Quãng thời gian là sinh viên tôi cũng trải qua những mối tình. Tình yêu sinh viên mà, cho dù đã cố gắng nhưng các cuộc tình đó cuối cùng cũng dừng lại mà không thể tiến bước thêm. Đến khi tôi gặp em, một cô bé hiền lành, ngoan ngoãn. Chúng tôi gặp nhau và yêu nhau cũng rất tình cờ.
Lúc mới yêu là khi tôi học năm cuối ở một trường đại học trên Thái Nguyên, còn em là một cô sinh viên năm đầu của một trường trung cấp ở Hà Nội. Khi đó chúng tôi tha thiết được gặp nhau, ở bên nhau. Khi tôi ra trường lập tức xuống Hà Nội tìm cơ hội cho mình và cũng để được ở gần em hơn. Ở gần nhưng chúng tôi lại hay giận nhau hơn, cũng chính lý do đó mà cả hai càng yêu nhau nhiều hơn. Thời gian trôi qua em ra trường và cũng xin vào làm tại một cơ quan. Chúng tôi hứa hẹn nhiều điều, chỉ nghĩ tới nó mà tôi cũng đã cảm thấy hạnh phúc.
Tôi không muốn em buồn nhưng lại không thể nói thành câu (Ảnh minh họa)
Nhưng đúng cái lúc tôi cảm thấy hạnh phúc đó, em cho tôi biết một tin. Cái tin mà tôi không bao giờ nghĩ tới đó là em đã không còn là một người con gái nguyên vẹn. Tôi như bị sét đánh giữa đêm khuya, không tin vào mắt mình. Một cô bé ngoan ngoãn, không bao giờ đi chơi tối, không bao giờ về quá 9h lại như vậy. Tôi thực sự không tin, không bao giờ tin, nhưng đó lại là sự thật. Em nói em mất cái đó không phải em yêu ai, cho ai mà chính do ông thầy giáo dậy môn Toán lớp 11 của em. Hôm đó em đi học thêm môn Toán và bị tai nạn, chính ông ta đã lợi dụng lúc em bị bất tỉnh đã cướp đi đời con gái của em. Khi em tỉnh lại thì đã năm trong phòng trọ của hắn và đã quá muộn. Tôi nghe tới đây mà người như muốn nổ tung ra.
Tại sao? Tại sao một người thầy giáo lại có thể làm thế với em, với một cô bé mới học lớp 11 và đang bị bất tỉnh? Tôi nguyền rủa hắn, tôi mong cuộc đời hắn sẽ gặp quả báo, mong hắn chết ngay lập tức. Lương tâm nghề nghiệp của hắn ở đâu, tại sao lại làm như vậy với em. Em có tội tình gì đâu. Sao trên đời này lại có những hạng người như vậy. Sau khi chuyện đó xảy ra thay vì nói với cha mẹ thì em lại im lặng, im lặng cho tới bây giờ tôi là người đầu tiên em nói. Tại sao lúc đó em không nói, bắt hắn ta phải trả giá cho những gì hắn đã làm với em? Có lẽ do em sợ, sợ phải mang điều tiếng, sợ bị mọi người coi thường nên em đã chọn cách im lặng. Tôi hiểu điều đó nhưng người gây ra nỗi đau cho em lại đang ung dung không phải chịu bất cứ sự chừng phại nào, tôi thấy bất công.
Video đang HOT
Hai chúng tôi đều khóc, khóc cho sự thật đầy đau khổ này, khóc cho cuộc đời này lắm đắng cay mà chúng tôi gặp phải. Không cho chúng tôi được hưởng chọn niềm hạnh phúc. Tôi không trách em nhưng cứ nghĩ lại chuyện đó tôi lại không thể kiềm chế được. Trái tim tôi như vỡ ra thành từng mảnh. Tôi không muốn em buồn nhưng lại không thể nói thành câu. Tôi phải làm sao đây hả các bạn? Thực sự tôi rất đau khổ.
Theo 24h
"Cái ngàn vàng" là cái chi chi...
"Ngàn vàng là cái chi chi sao cho có nghĩa, có nghì thì hơn"...
Có một điều "rất lạ mà quen" là hễ mỗi khi có ai đó nhắc đến "cái ngàn vàng" thì mọi người lại xôn xao bàn tán, tranh cãi. Chuyện "còn, mất, dày, mỏng, méo, tròn..." của cái ấy luôn khiến người ta bận tâm, mà người bận tâm nhất dường như không phải chủ nhân của những thứ ấy mà lại là các đấng mày râu.
Trên diễn đàn này, tôi để ý thấy đa số ý kiến cho rằng, điều quan trọng nhất trong tình yêu, hôn nhân là sự yêu thương, lòng chung thủy, hiểu biết, cảm thông và chia sẻ cùng nhau trên suốt con đường đời chứ không phải là cái màng mỏng manh kia.
Nói thì nói vậy, nhưng trong thực tế, đa số các anh vẫn xem cái ấy là một trong những tiêu chí hàng đầu khi chuẩn bị bước vào hôn nhân. Lý lẽ các anh đưa ra là "nếu không quý, người ta đã chẳng gọi đó là cái ngàn vàng". Còn ai định giá cái đó "ngàn vàng" thì do tôi ít học nên không biết trước cụ Nguyễn Du, có ai đã từng trả giá cao ngất ngưỡng như vậy chưa!
Một anh bạn của tôi làm bác sĩ thẩm mỹ đi du học bên Tây về, có lần nói nửa thật, nửa đùa: "Phàm ở đời, cái gì hiếm thì quý. Có khi vài năm nữa, cái ấy không phải ngàn vàng nữa mà là hàng vạn, hàng trăm ngàn mới mua được. Ở chỗ tôi, ngày ít thì vài chục, ngày nhiều thì cả trăm cuộc điện thoại gọi đến hỏi cách làm sao để vá víu, tân trang, thay thế lắp đặt hàng mới...".
Chi mà khổ vậy trời? Tất cả chỉ là do cái quan niệm mà ra. Phương Tây họ không đặt nặng vấn đề này nên họ... khỏe re. Yêu nhau, hợp nhau thì sống chung, không muốn sống chung nữa thì chia tay. Xem phim, đọc báo thấy các đấng mày râu xứ họ chẳng bao giờ bận tâm "trước tôi, cô đã lên giường với thằng nào?". Còn ở mình, do nghĩ rằng, cái đó đi kèm với "hên, xui, may, rủi" nên người ta mới cất công đi tìm.
Chính vì có cung nên mới có cầu. Và người ta bắt đầu nghĩ tới chuyện... làm cái ngàn vàng giả kéo theo sự ăn nên làm ra của các cơ sở thẩm mỹ các nhà sản xuất, nhà buôn. Hiện nay, trên thị trường, "cái ngàn vàng... giả" trôi nổi đủ cả Tây, Tàu, Nhật Mỹ... Các cô thì lắp ráp hàng giả, các anh thì xài hàng giả mà vẫn tưởng mình ngon.
Có ai nói khi cưới cô gái còn trinh về làm vợ thì "yêu" lần đầu tuyệt vời hơn, còn những lần sau thì tệ hơn? (Ảnh minh họa)
Có ai dám khẳng định rằng, khi lên giường với cô gái còn trinh thì thấy "ngon" hơn, sung sướng hơn với người đã mất? Có ai nói khi cưới cô gái còn trinh về làm vợ thì "yêu" lần đầu tuyệt vời hơn, còn những lần sau thì tệ hơn? Tất cả những thứ đó đều do "cái đầu", đúng hơn là cái suy nghĩ mà ra, còn thực thể thì quan hệ lần đầu chẳng bao giờ viên mãn cả.
Chúng ta không khuyến khích quan hệ tình dục bừa bãi nhưng "của người ta, người ta có quyền cho ai mà người ta thấy xứng đáng". Một anh chồng quan hệ với không biết bao nhiêu cô gái nhưng khi lấy vợ vẫn muốn cưới gái trinh. Như thế thì có quá vô lý, quá bất bình không? Một cuộc khảo sát trên 100 người đàn ông trong độ tuổi từ 18 đến 40 thuộc đủ mọi thành phần tại TPHCM của Trung tâm Gia Đình Việt cho thấy 99% đàn ông muốn quan hệ tình dục với cô gái mình yêu 1% còn lại thì có vấn đề về giới tính, sức khỏe, tâm thần kinh...
Như vậy, có thể nói, tình dục, đó là cảm xúc, là nhu cầu của con người. Khi yêu thương nhau, ai cũng muốn ăn đời ở kiếp, muốn có nhau suốt đời đâu có ai biết sau này mình không nên vợ nên chồng mà tính toán? Đặc biệt, đối với hầu hết phụ nữ, con đường đi đến tình dục phải qua tình yêu hay chí ít cũng phải có tình cảm nên một khi chị em đã "cho" tức là họ đã có sự lựa chọn chứ không phải "bạ đâu cho đấy". Họ khác với đàn ông ở điểm này.
Chỉ có điều là những người nhận có khi lại chẳng ra gì. Nhận xong thì cho rằng cô gái ấy không biết giữ gìn nên bỏ, nhận xong thì chán nên bỏ, nhận xong thì "đi kiếm cô gái còn cái ngàn vàng để cưới làm vợ"... Nhưng ở đời, gieo nhân nào, gặt quả ấy. Anh bạn bác sĩ thẩm mỹ của tôi nói chắc nịch: "Khi gần con gái người ta, anh nào cũng tươm tướp muốn chiếm lấy, vậy thì còn đâu các cô trinh nữ mà các anh kiếm tìm chi cho mệt? Nếu tìm được thì hẳn là... kiếp trước có tu còn không thì... vớ phải hàng giả là cái chắc!".
Mới đây, anh bạn tôi đã "vá víu, tân trang" cho một "chân dài bán dâm" ở một tỉnh nọ. Cô bảo: "Tốn bao nhiêu cũng được, miễn sao như thật". Chồng cô là con nhà danh giá. Vừa rồi thấy đám cưới họ tổ chức linh đình, anh cười mím chi cọp, phán luôn: " Trông mặt anh chồng thấy tội tội sao á...".
Nói gần, nói xa cuối cùng cũng phải tóm lại: Cái gì mình cho là quý thì nó quý, cho là tầm thường thì nó tầm thường. Cũng giống như nước ở sa mạc thì quý, còn kim cương ở đó thì chẳng qua cũng chỉ là một loại đá...
" Ngàn vàng là cái chi chi sao cho có nghĩa, có nghì thì hơn"...
Theo 24h
Xin lỗi, anh không có "cảm giác" Sau đêm ân ái đó, tôi bàng hoàng nhận được tin nhắn của anh: "Xin lỗi, anh không có cảm giác gì với em cả". Gửi Bạn trẻ cuộc sống! Chỉ còn vài ngày nữa là anh rước cô gái ấy về làm vợ, trong lòng tôi lại trào dâng một nỗi niềm day dứt khó tả. Tôi trách anh bao nhiêu thì...