Ám ảnh ký ức chuộc nợ cho chồng
Đến tận bây giờ, khi nghĩ lại, H.N vẫn không hiểu “ma xui quỷ khiến” thế nào mà cô lại xuôi theo ý định chuộc nợ cho chồng.
Chuyện xảy ra đã ba năm, nhưng H.N chưa một ngày nguôi ngoai nỗi đau, nỗi nhục nhã (Ảnh minh họa).
Chuyện xảy ra đã ba năm, nhưng H.N (23 tuổi, Ninh Bình) chưa một ngày nguôi ngoai nỗi đau, nỗi nhục nhã. Đau đớn hơn, chính những người trong gia đình chồng năm ấy từng ủng hộ kế sách hèn bẩn này vẫn ngày ngày xoáy sâu vào nỗi đau đớn ê chề của H.N.
H.N kết hôn khi cô mới 18 tuổi, cái tuổi mới nghĩ tình yêu và hôn nhân toàn màu hồng hạnh phúc. H.N và chồng ở cùng một làng. Ở quê H.N, con gái 18 tuổi lấy chồng chẳng phải là chuyện gì quá lạ. Nhưng ở cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới, H.N bước vào cuộc hôn nhân và sớm bị “vỡ mộng” bởi hôn nhân không chỉ là màu hồng…
Hai vợ chồng H.N được bố mẹ chồng cho một căn nhà nhỏ mặt đường, H.N bàn với anh buôn bán nhỏ các mặt hàng tiêu dùng. May mắn, hàng quán của vợ chồng H.N đông khách, thu nhập từ quán đủ trang trải cho vợ chồng và cậu con trai. Quán càng đông, H.N càng ham việc, mở rộng bán nhiều mặt hàng nên kinh tế gia đình cũng vì thế mà khá giả hơn. Nhưng chồng H.N không lấy đó làm động lực lao động. Thấy hàng quán làm ăn khá khẩm, anh đâm ra rượu chè tụ tập bạn bè. Không ngày nào H.N không thấy anh hẹn bạn uống rượu, khi thì tại nhà H.N, khi thì tại nhà bạn bè anh nhưng phần nhiều ở nhà H.N, do chồng cô là người chủ động mời. H.N góp ý nặng, nhẹ chồng đều không nghe. Những cuộc nhậu cũng là cơ hội để đám bạn nhậu rủ rê chồng H.N chơi bời để rồi cuối cùng chồng cô đã “sập bẫy” hùn vốn làm ăn của bạn.
Video đang HOT
Bận rộn ở quán, rồi chăm con nhỏ nên H.N không hay biết kế hoạch làm ăn của chồng và bạn. Cho đến sau khi vài vụ làm ăn thất bát và số tiền nợ lên đến kha khá, H.N mới lờ mờ biết được sự thật. Khuyên nhủ chồng “dứt” ra, về tập trung buôn bán với vợ nhưng chồng H.N không nghe. Càng thua lỗ anh càng muốn gỡ, anh sa lầy vào món nợ lớn lúc nào không hay. H.N không hiểu kế hoạch làm ăn chung của chồng và bạn thế nào mà khi mọi việc vỡ lở thì chồng H.N thông báo đã nợ anh bạn đến gần 500 triệu. Biết mình bị bạn lừa một vố quá đau, lại không có khả năng trả nợ, chồng H.N rơi vào túng quẫn, thường xuyên trách móc vợ, thậm chí anh còn 2 lần giơ tay tát vợ khi H.N và chồng lời qua tiếng lại. Hai vợ chồng mới lập nghiệp, lấy đâu ra từng ấy tiền để trả nợ thay chồng. Gia đình chồng cũng không có ai đủ khả năng để trả nợ thay anh. Bao đêm nhìn con trai ngủ, H.N đau quặn lòng. Món nợ ấy, H.N không biết phải xoay sở ra sao.
Bạn chồng H.N đánh tiếng đòi nợ ngày càng gấp. Thậm chí có anh ở nhà hay không, hắn cũng đến tận nhà H.N ngồi đó đến tối mới chịu ra về. Nhưng cũng từ chuyện này mà chồng H.N đã nghĩ ra một mưu kế bẩn thỉu mà đến tận bây giờ, khi nghĩ lại, không hiểu “ma xui quỷ khiến” thế nào mà cô lại xuôi theo ý định chuộc nợ của chồng. Chồng H.N đề nghị H.N giúp anh ta đưa bạn “vào tròng” với lý lẽ “Chỉ cần em ngủ với nó, anh tạo cớ bắt gặp, rồi ép nó xóa nợ cho anh. Xong chuyện này, anh hứa sẽ tu chí làm ăn và yêu thương mẹ con em suốt đời”.
Lần đầu nghe đề nghị trơ trẽn đó, H.N đã gào khóc, chửi bới chồng thậm tệ. Nhưng anh cũng nói: “Nếu không trả được nợ, cả gia đình mình cũng không thể sống được. Hơn nữa, em thừa biết nó lừa anh nên anh mới ra nông nỗi này. Em chỉ lên giường với nó là anh bắt tại trận luôn, có ảnh hưởng gì đâu”. Anh khóc lóc quỳ gối xin H.N giúp, nếu không anh ta chỉ còn nước tự tử. Trong H.N lúc ấy vừa căm phẫn nhưng sợ hãi, vừa tức giận nhưng xót xa. H.N đành chấp nhận làm theo kế hoạch của chồng sau bao đêm đấu tranh tư tưởng. Quả thật, đàn ông rất dễ dụ dỗ. Chỉ sau vài ba ngày cố tình mồi chài, gã bạn chồng nhanh chóng bám lấy H.N. Kế hoạch “lên giường” với bạn chồng cũng vì thế mà nhanh chóng thành công. Đúng kế hoạch, chồng và gia đình chồng H.N lao vào “đôi gian phu dâm phụ” cứ thế đánh đập hắn ta. Hắn ta hoảng loạn, van xin cả gia đình chồng H.N. Chỉ đợi có thế, chồng H.N bắt hắn viết giấy cam kết hai người không nợ nần gì nhau. Kế hoạch của chồng H.N thành công ngay trong đêm. Nhưng cũng từ đó, cuộc đời H.N phải rơi vào bi kịch khi mang tiếng là một dâm phụ.
Không ai biết về sự tồn tại của giấy xóa nợ, họ chỉ biết H.N bị bắt quả tang ngủ với bạn chồng nhưng vẫn được gia đình chồng bao dung tha thứ. Bố mẹ H.N vì H.N mà chịu tiếng với làng xóm, ngày càng héo mòn. H.N ra đường không dám ngẩng mặt lên. Thậm chí, gia đình chồng H.N bên ngoài nói với làng xóm là tha thứ cho sai lầm của H.N, nhưng khi có mặt H.N, họ vẫn nhắc đi nhắc lại vết nhơ đáng xấu hổ ấy như một kế sách thông minh đáng để kể đi kể lại. Họ cười nói mà không nhận ra trái tim H.N đang rỉ máu. Đã ba năm nay, chưa đêm nào H.N nguôi ngoai ký ức về cái đêm kinh hoàng ấy.
H.N lo sợ sau này khi con H.N lớn lên, khi vô tình biết chuyện, nó sẽ nghĩ gì về mẹ nó? Chỉ vì quá yêu chồng, quá hồ đồ mà giờ đây H.N phải trả giá bằng cả cuộc sống sau này của mình. H.N ước rằng nếu thời gian quay trở lại, cô có thể bản lĩnh từ chối kế hoạch bẩn thỉu của chồng, đổi lại, H.N có thể vất vả kiếm tiền trả nợ nhưng sẽ không phải đánh đổi lòng tự trọng và sự thanh thản trong thâm tâm mình…
Theo Afamily
Đã trót yêu rồi sao nỡ làm khổ nhau
Hai năm qua, thơi gian chưa hăn đã dai đôi vơi anh nhưng với em thi thật đăng đẵng.
Nhà anh và nhà em chi cach nhau môt bơ tương. Thuơ ấu thơ co đôi ba lân minh cung tắm mưa, chơi trò chơi trẻ con rồi dần lớn lên như bao đứa trẻ cùng trang lứa, nhưng không thân thiết quấn quýt để đủ biết vê đơi sông riêng của nhau. Găp anh, em cung không đê y vi anh rất đỗi binh thương. Cũng có thể vì cam xuc vi ngot đôi môi của em khi đó đang đắm chìm trong hanh phuc bên một ngươi - người mà em tương như sẽ đem đến cho em niêm vui bất tận. Nhưng mối tinh ấy lại như môi tơ vo khiến em hoang mang trong tuyêt vong. Em yêu nhầm kẻ Sở Khanh.
Một ngày, em lại gặp anh - ngươi hang xom nhà kế bên. Không hiểu sao chỉ dăm ba câu chào hỏi xa giao lại cho em cai cam giac như lâp đi khoang trông trong lòng. Cung tư đo, tinh cam lơn theo thơi gian, phai chăng em đa yêu ngươi hang xom nhăn tin cho em môi ngay?
Ngay qua ngay, hinh anh cua anh lơn dân trong em tư bao giơ. Anh a, em la ngươi con gái, em cung co trai tim, cung biêt đau khi nghe người ta nói về anh như thế và như thế... nhưng em bât châp bông hông gai goc cua anh đê đến vơi anh. Anh đa giúp quên đi dấu vết tinh sâu, đa cho em được yêu một lần nữa, rồi dần già em thây anh là ngươi tôt, sông tinh cam, co trươc co sau, vì thê em đa mong có anh mỗi ngày.
Rồi ngày phôi phai cũng đến. Anh đi công tác xa. Tình yêu của chúng mình chỉ réo rắt qua dòng tin nhắn và những cuộc điện thoại. Trong đêm, em lạnh lẽo cuộn mình trong nỗi nhớ. Những cuộc đi chơi với bạn bè, cũng chỉ mình em, mình em trên nẻo đường không có anh, cảm giác nhói buồn, trái tim như giá lạnh thêm.
Em không phải là cô gái của mùa thu Hà Nội. Em là người con gái của miền Trung nhiều nắng và gió mà anh đã từ ly để kiếm kế sinh nhai. Anh làm khách sạn, nơi có nhiều cạm bẫy. Anh kiếm được nhiều tiền hơn hẳn những đồng lương ít ỏi của người làm công cũng khiến em thấy lo lắng, thắc mắc. Bao suy nghĩ trong em cứ dồn về. Mặc dù vậy em vẫn tin anh.
Giờ em chỉ biết chờ đợi, như sân ga ngóng trông những chuyến tàu đến rồi lại đi. (Ảnh minh họa)
Em biết vì tình yêu này, chúng ta phải cố gắng nhiều. Nhưng cái gọi là nhiều ấy thì mình em chịu đựng anh có biết không? Em sẽ ít gọi điện cho anh, sẽ ít nhắn tin cho anh. Nhưng đừng có nghĩ em không thương anh nữa, em chỉ không muốn làm phiền để anh chuyên tâm vào công tác. Phải chăng đôi lúc tim em dồn nén những suy ngẫm về lời người ta nói về anh, về công việc của anh. Em vẫn mong sao đó không phải là sự thật để tình yêu đôi ta ngày càng mặn mòi hơn.
Quay về đi anh, dù anh làm nhiều đi nữa nhưng đổi lại tình yêu anh cho em là cái gì? Em không trách anh mà trách thân mình quá yêu, để ngày Lễ tình nhân, ngày quốc tế dành cho phái đẹp em cũng chưa một lần được có trong tay cành hoa hồng lãng mạn hay nếm vị đắng, ngọt của thanh socola. Những ngày đó, em đi tìm niềm vui một mình rong ruổi trên từng con đường nhỏ nơi chúng ta đã hẹn hò, để em tìm lại hơi ấm của anh.
Em không tham sang, không phụ khó nhưng em cần anh, cần lắm một bờ vai để em tựa vào. Nhưng đó chỉ là giấc chiêm bao về muộn. Tại sao vậy anh? Những món quà bưu phẩm anh gửi về em còn để đấy. Nó cũng cũ theo từng ngày nhớ anh. Em luôn đặt câu hỏi vì sao? Hay là anh không yêu em, anh chỉ xem em là căn gác trống không tên, và ở ngoài đó anh đang chung đường với ai, và phải chăng anh là... trai bao chuyên nghiệp, bán thân kiếm tiền quên cả người đang đợi anh?
Đã bao giờ anh nghĩ một lần cho em chưa? Phũ phàng ích kỷ, em đã thấy ở anh. Dường như cái nắng nóng của miền Trung đã dạn dày cho em sự chai sạn. Mặc bố mẹ ngăn cấm, bạn bè khuyên can, nhưng em vẫn đợi vẫn yêu anh, yêu qua hình ảnh facebook, qua tin nhắn hay cuộc chuyện trò vô hình, không thấy bóng anh đâu. Xuân qua rồi anh à, hè lại đến, mọi cảm giác nóng bỏng của tình yêu chúng mình cũng chỉ mình em nung nấu mà thôi.
Cuộc tình mình như cơn ngủ say không đoạn kết. Hai năm qua, thơi gian chưa hăn đã dai đôi vơi anh nhưng vơi em thi thật đăng đẵng. Đôi lúc em muốn quên. Nhưng không. Anh ơi, em vẫn nhớ anh, đã trót yêu rồi sao nỡ làm khổ nhau? Giờ em chỉ biết chờ đợi, như sân ga ngóng trông những chuyến tàu đến rồi lại đi.
Theo VNE
Cứ mạnh dạn thử đi rồi sẽ thấy... Bạn đừng ngại bị anh xã đánh giá này nọ. Cứ mạnh dạn thử đi rồi sẽ thấy mọi chuyện tốt hơn là mình tưởng... Chúng em kết hôn được gần 3 tháng. Ông xã là người đàn ông đầu tiên của em. Tuy vậy, em cũng biết khá nhiều về chuyện quan hệ vợ chồng do học hỏi từ sách báo, tài...