Ám ảnh khi bắt quả tang chồng dẫn bồ về nhà
Bước chân về đến nhà tôi thấy có một chiếc xe lạ đặt cạnh xe chồng ngoài sân, chỉ nghĩ đơn thuần bạn chồng đến nhà chơi. Nghe tiếng mở cửa, chồng vội vàng ngó xuống từ phòng ngủ tầng hai, thấy tôi thì tá hỏa đưa bồ ra trốn ngoài nhà giặt.
32 tuổi, những tưởng tôi đã có một số vốn kha khá với một cuộc hôn nhân hạnh phúc, một người chồng yêu vợ thương con, một đứa con trai 2 tuổi thông minh kháu khỉnh, một công việc tạm ổn có thời gian chăm sóc gia đình. Tôi cũng cảm thấy hài lòng với những gì mình đang có trong tay nhưng đúng là cuộc đời không ai có thể nói trước được.
Tôi của thời điểm 4 tháng trước hạnh phúc bao nhiêu thì tôi của hiện tại lại đau khổ giằng xé bấy nhiêu. Tôi bế tắc và không tìm ra lối thoát trên con đường mình đang đi nên hôm nay viết bài này mong mọi người cho tôi một sự sẻ chia, đồng cảm.
Sáng thứ 7 của một ngày cách đây 4 tháng, tôi đang đi làm thấy mệt, xin nghỉ quay về nhà, bước chân về đến nhà tôi thấy có một chiếc xe lạ đặt cạnh xe chồng ngoài sân, cũng chỉ nghĩ đơn thuần là bạn chồng đến nhà chơi. Tôi mở cổng nhẹ nhàng đi vào, nhìn qua cửa kính vào phòng khách không thấy ai mà đập vào mắt lại là một đôi giầy cao gót của phụ nữ. Thực sự lúc này tim tôi như thắt lại, ngồi yên lấy lại bình tĩnh một lúc tôi giật cửa chính thì thấy chốt trong.
Chồng vội vàng ngó xuống từ phòng ngủ tầng hai, thấy tôi thì tá hỏa đưa bồ ra trốn ngoài nhà giặt, chạy xuống mở cửa và mong tôi bình tĩnh cho cô gái kia ra về sau đó hai vợ chồng giải quyết. Lúc đó thực sự tâm tôi như chết, không đủ tỉnh táo để hành động bất cứ điều gì. Tôi ngồi yên ở phòng khách 30 phút suy nghĩ cho thật thấu đáo thiệt hơn, không làm ầm ĩ, phần vì suy nghĩ chả hay ho gì trò vạch áo cho người xem lưng, phần vì không muốn hàng xóm láng giềng biết chuyện lại trở thành trò cười cho thiên hạ.
Tôi gọi cô gái kia xuống cũng chỉ nói một câu duy nhất: “Cô đã nhớ kỹ mặt tôi chưa” rồi cho ra về. Hai vợ chồng ngồi nói chuyện một cách thẳng thắn, tôi phỏng vấn và anh trả lời hết tất cả những điều tôi hỏi. Chồng thú nhận đã phát sinh quan hệ ngoài luồng được hơn hai tháng nay và dẫn về nhà 3 lần. Cô gái kia đã có chồng con, hai người thống nhất với nhau quan hệ tình cảm nhưng không để ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình.
Tôi hỏi tại sao anh lại dẫn về nhà, làm chuyện đó lên chính chiếc giường mà tối nào cả gia đình vợ chồng con cái đùa vui trên đó? Chồng bảo đi nhà nghỉ lúc nào cũng lo lắng có người nhìn thấy nên nghĩ về nhà tôi sẽ không biết được (do điều kiện công tác tôi phải đi từ sáng đến 6h tối mới có mặt ở nhà).
Chồng cũng đưa ra một số lý do ngụy biện cho việc ngoại tình chung chung giống như tất cả những người đàn ông từng đi ngoại tình nêu ra mà báo chí đã phản ánh rất nhiều như: Ham của lạ, thích chinh phục, vợ bận chăm con nên không có nhiều thời gian dành cho mình… Chồng cầu xin tôi tha thứ.
Phận đàn bà, tôi suy nghĩ đến bố mẹ già hai bên, con trẻ thơ dại, rồi nghĩ chồng ngoại tình mình cần phải xem xét lại bản thân, bên cạnh đó cũng không cam tâm với số phận mình nên đồng ý cho anh thời gian thử thách. Tôi cũng không làm ầm ĩ mọi chuyện, không làm gì kẻ thứ 3, để cho chồng chủ động gọi điện cắt đứt.
Video đang HOT
Tôi không theo dõi, cũng chẳng kiểm tra điện thoại vì không thể kiểm soát được suy nghĩ của chồng thì kiểm soát làm gì phần hình thức. Chả biết tôi làm thế có đúng không? Có nhẹ nhàng quá không? Chỉ thấy chồng bảo cảm ơn vì tôi đã đủ bình tĩnh và cư xử như thế.
Anh là một người đàn ông đẹp trai, phong độ, từng là một người đàn ông mẫu mực, người chồng lý tưởng trong mắt tất cả mọi người. Họ hàng, bố mẹ, bạn bè ai cũng bảo tôi may mắn và hạnh phúc khi lấy được anh làm chồng. Chúng tôi yêu nhau 9 năm và cưới được hơn 3 năm. Tôi cũng như bao người phụ nữ khác, hoàn toàn tin tưởng vào nhân cách của chồng và sai lầm ở chỗ quá toàn tâm toàn ý chăm lo cho chồng con.
Tôi luôn tạo dựng cho chồng một bề ngoài chỉn chu phong độ, cũng không đặt nặng gánh kinh tế lên vai chồng vì thu nhập của tôi đủ trang trải sinh hoạt phí, chồng làm để tiết kiệm và sắm đồ đạc. Hôn nhân của chúng tôi xây dựng trên cơ sở tình yêu nhưng về sống với nhau cũng không tránh khỏi những va chạm. Trải qua cuộc sống hôn nhân rồi mới biết tình yêu là có hạn sử dụng và chẳng có tình yêu nào vĩnh cửu trường tồn với thời gian.
Con trai tôi năm nay mới hai tuổi nhưng cháu là một đứa trẻ khá nhạy cảm. Trong một lần mất bình tĩnh, tôi đã cãi nhau với chồng trước mặt cháu và bỏ xuống tầng một. Cháu nhất định không ngủ, bắt bố bế xuống chỗ mẹ, lại bắt mẹ bế lên chỗ bố, rồi bắt bố mẹ nằm cạnh xoa lưng ru ngủ. Cháu bảo “Bố ăn mẹ đi”. Buổi tối cả nhà nằm xem tivi trên giường vợ chồng tôi thường hôn trộm nhau, cháu nhìn thấy hỏi thì bố cháu lại bảo bố đang ăn mẹ, bố ăn con nhé. Thế là hai bố con nó lại hôn hít nô đùa. Giọng con ngọng nghịu, ánh mắt chan chứa, hai chúng tôi đều bật khóc. Thực sự không nghĩ con mình lại nhạy cảm như thế này. Tôi đồng ý tha thứ và cho chồng một cơ hội làm lại.
Cuối cùng cuộc sống của chúng tôi đã quay trở lại với sự bình lặng vốn có nhưng giữa chúng tôi đã không còn được hạnh phúc như trước kia. Sự việc đó giống như một cái xương mắc ở cổ, nuốt không nổi mà nhổ không ra, vô cùng khó chịu. Nỗi đau này chỉ có ai trải qua rồi mới hiểu. Mới ngày hôm trước tôi vẫn nghĩ sẽ ly dị ngay khi chồng phản bội, thế mà hôm nay tôi vẫn phải cắn răng sống chung với lũ, vết thương ấy mỗi ngày một loét rộng miệng.
Tôi với chồng đang cố xây dựng lại tình cảm đã mất nhưng vô cùng gượng gạo. Sự ám ảnh khi tận mắt bắt quả tang chồng dẫn gái về nhà ám ảnh và ăn mòn tâm trí tôi, chỉ cần bước chân vào đến cổng tôi lại cố tìm xem có chiếc xe lạ nào dựng gần xe chồng, có đôi giầy cao gót nào đặt ở vị trí ấy, có người đàn bà lạ nào mặc cái váy kẻ, cầm cái túi xách màu ấy đi từ tầng hai xuống?
Tôi cũng phải nói qua mình là một người vô cùng mạnh mẽ và lý trí, lúc nào cũng phải đè nén nỗi đau ấy xuống. Trong tôi đang tranh đấu giữa hai con người, một người muốn dứt áo ra đi và một người hy sinh nhẫn nhục chịu đựng. Nỗi đau này chồng tôi không hiểu được, không cảm nhận được. Tôi tự xây dựng cho mình một bức tường thành tưởng như vững chắc lắm, thế nhưng thực tế nó mong manh dễ vỡ vô cùng. Từ ngày đó chồng tôi trở thành người đàn ông toàn tâm toàn ý đối với gia đình, về sớm cùng vợ nấu cơm, trông con cho vợ đi với bạn bè. Sáng chủ nhật cùng vợ con đi uống cà phê ăn sáng thay đổi không khí.
Tôi trở thành người phụ nữ yêu bản thân mình hơn với phương châm sống “Người không vì mình trời chu đất diệt”. Tôi làm đẹp, mua sắm quần áo đẹp, nhưng không phải vì chồng; tôi biết mình có đẹp thế nào chăng nữa cũng không thể bằng cảm xúc mới lạ đối với cô bồ của chồng được. Đến đẹp như hoa hậu mà còn chả giữ được chồng nữa là…
Sống với nhau gượng gạo nên càng ngày càng cảm thấy việc tôi cho chồng tôi một cơ hội là sai lầm. Đã biết trước kết thúc một câu chuyện buồn tại sao vẫn cứ cố để duy trì nó. Tôi không vượt qua được suy nghĩ của chính mình, trước mặt chồng và mọi người tôi dùng lý trí để che giấu cảm xúc vô cùng tốt nhưng quay lưng nỗi đau lại ùa về.
Ngay lúc này ngồi viết những dòng này tôi thực sự muốn buông tay, muốn được sống vì mình không phải suy nghĩ hộ ai, cho ai nữa. Tôi không muốn mở mắt ra đã phải tự trấn an bản thân hôm nay cần cố gắng hơn hôm qua. 4 tháng trôi qua mà sao nỗi đau này vẫn còn như vừa mới đến. Các anh chị từng trong hoàn cảnh này xin hãy cho tôi một lời khuyên. Chân thành cảm ơn.
Diệu
Theo Vnexpress
Đừng đánh đồng tình yêu và ham muốn!
Khi yêu, bạn luôn mong ở bên người đó vì rất nhiều yếu tố, còn nếu ham muốn, việc thích ở bên nhau chỉ là do hấp dẫn thể chất.
Mọi người nói ham muốn dẫn đến tình yêu nhưng thực tế nó chỉ dẫn đến một đêm ân ái nóng bỏng. Trái ngược với quan niệm thông thường, sex không đong đếm được tình yêu, nó chỉ đơn thuần là tình dục. Tình dục là một phần quan trọng trong mối quan hệ yêu đương nhưng không phải là tất cả.
Theo Elitedaily, trên thực tế, chúng ta sẽ không có một mối quan hệ thực sự nếu chỉ nằm chung giường mà không có 'chuyện ấy'. Nhà tâm lý Judith Orloff cho rằng 'ham muốn thuần túy dựa hoàn toàn vào sự hấp dẫn thể chất, và thường biến mất khi chúng ta biết rõ con người thật của nhau'.
Ở đây hãy chú ý cụm từ 'con người thật'. Con người thật sự của một ai đó không lộ diện chỉ đến khi hẹn hò một thời gian và hiểu biết về nhau. Bạn không thể nói yêu ai thật sự cho đến khi bạn nhìn thấy hết con người họ.
Ranh rới giữa tình yêu và tình dục thật khó để phân biệt rõ ràng. Một đôi đăng lên mạng bức ảnh thân mật trên giường ngủ nhưng không thể khẳng định mối quan hệ của họ là kéo dài. Khi ham muốn qua đi, rất có thể họ nhận ra đối phương không hoàn hảo như mình tưởng.
Vậy làm thế nào để bạn biết chuyện ấy xuất phát từ tình yêu hay chỉ đơn thuần là do ham muốn? Khi nào ham muốn trở thành tình yêu? Làm sao bạn có thể khẳng định thứ mình có chỉ là ham muốn nhất thời hay tình yêu đích thực? Những điểm sau có thể gợi ý giúp bạn phân định hai điều này:
Ranh giới giữa tình yêu và ham muốn rất mong manh (Ảnh: Elitedaily)
- Tình yêu là khi bạn quan tâm cả hai có thỏa mãn không, tình dục là bạn chỉ để ý mình thỏa mãn. Cảm giác thăng hoa chỉ là tác dụng phụ sau một cuộc ái ân, hoàn toàn không phải là phản ứng sinh lý khi tìm được người đồng điệu tâm hồn. Khoa học đã chỉ ra ham muốn sẽ kích hoạt các cơ quan của não bộ chịu trách nhiệm điều khiển sự tán dương và cổ vũ, còn tình yêu sẽ tác động tới các cơ quan về sự quan tâm và đồng cảm. Bạn sẽ biết mình đang yêu hay không khi bạn quan tâm người ấy hơn bản thân mình.
- Yêu là chấp nhận con người thật của đối phương, còn ham muốn là chỉ thích những gì mình nghĩ về họ. Bạn còn nhớ những ngày đầu hai người hẹn hò? Bạn còn nhớ cách mình từng mơ mộng về người đó? Bạn còn nhớ giây phút hai người âu yếm, lần đầu tiên cãi vã, chuyến du lịch đầu tiên và nụ hôn đầu tiên. Khi tỉnh mộng, bạn vẫn muốn nằm bên người ấy thì đó chính là yêu.
- Khi yêu bạn sẽ muốn ân ái với người đó sau một thời gian dài xa cách, nếu là ham muốn thì cứ gặp nhau là có 'chuyện ấy'. Nếu hai người đã bên nhau một thời gian dài, đời sống tinh thần và tình dục sẽ phát triển theo hai chiều hướng khác nhau. Nói cách khác, khi nhu cầu chia sẻ tăng, nhu cầu tình dục sẽ giảm xuống.
Điều này cũng dễ hiểu bởi vì trong mối quan hệ giữa hai người còn có những thứ quan trọng hơn tình dục. Họ hiểu rõ nhau, chia sẻ nhiều hơn và cùng nhau ngủ những giấc ngủ ngon mà không cần tới sex.
- Khi yêu, bạn chẳng quan tâm diện mạo người ấy nhưng là ham muốn bạn luôn để ý vẻ ngoài đối phương. Thường những người đang yêu sẽ nhìn nhận không khách quan về diện mạo người yêu của mình bằng người ngoài nhìn vào. Bởi vì cái bạn thấy là nội tâm nằm sâu dưới vẻ ngoài anh ấy/cô ấy và khi đó diện mạo không còn quan trọng nữa. Bạn yêu người đó, lúc này là yêu tâm hồn họ.
- Tình yêu là khi bạn muốn biết mọi thứ về đối phương, còn nếu là tình dục thì bạn chỉ nói về những thứ linh tinh. Ban đầu tất cả những thứ bạn muốn là nói chuyện với người đó cả ngày. Bạn phiếm chuyện những thứ chẳng đâu vào đâu như đang làm gì, tối nay ăn gì. Đó không hẳn là một cuộc trò chuyện mà chỉ giống như kiểu tán tỉnh không chủ đích.
Nhưng khi trong một mối quan hệ thực sự, bạn sẽ nói chuyện có chủ đích. Các bạn chia sẻ với nhau về tất cả niềm vui, nỗi buồn, ước mơ. Mục đích là để hiểu nhau, đồng cảm và chia sẻ với nhau mọi điều. Bạn luôn muốn là người đầu tiên khi vui cũng như khi buồn họ tìm đến.
- Nếu là ham muốn, việc bạn muốn ở bên người đó là do hoóc-môn tiết ra. Khi yêu, thì việc muốn ở bên người đó đến từ nhiều yếu tố khác nhau.
Tình yêu và ham muốn là hai khái niệm mong manh và không dễ phân định. Nếu bạn không biết mình đang nằm ở ranh giới nào hãy dành thời gian nhìn lại tình yêu của mình.
Theo VNE
10 năm không nguôi nỗi đau với người vợ cũ Tôi đã cố quên đi người đàn bà mà mình yêu thương, nhưng khi cô ấy trở về, tôi không thể nào ngừng nhung nhớ... Có đôi lúc tôi trộm nghĩ, nếu giờ tôi ly hôn với người vợ thứ hai để quay về bên vợ cũ thì điều đó có phải là một thứ trò cười cho thiên hạ hay không? Nhưng...