Ám ảnh cú sốc bị đánh ghen năm 19 tuổi
Năm 19 tuổi, tôi bị đánh ghen. Chính tôi, với sự ngây thơ, tin tưởng mù quáng, đã tiếp tay cho cái xấu và khiến mình bị tổn thương.
Cú sốc đầu đời của tôi không như những cô gái đồng trang lứa. Tôi không thi rớt đại học, không có người thân yêu rời xa, càng không phải gia đình suy sụp kinh tế.
Tôi từng bị đánh ghen. Chính tôi với sự ngây thơ, tin tưởng mù quáng đã tiếp tay cho cái xấu và khiến mình mang sự tổn thương đầu đời.
Cú sốc đầu tiên năm 19 tuổi
Đó là năm tôi vừa đỗ vào một trường đại học lớn. Tôi của ngày đó suy nghĩ đơn giản, nhìn đời qua lăng kính màu hồng, hiếu thắng và cao ngạo.
Tôi tình cờ quen anh qua người bạn. Sau những câu xã giao, tôi bị hấp dẫn bởi sự ga lăng và nhiệt tình rất đàn ông. Hình thức trông hơi già, nhưng những điều anh nói đều khiến tôi như bị ru trong một câu chuyện tình cảm lãng mạn.
Số lần anh hẹn gặp tôi ngày càng tăng lên. Anh quan tâm chăm sóc tôi cẩn thận hơn, lo lắng cho tôi mọi thứ. Những câu chuyện của chúng tôi thường về sự gian khó, vất vả, nỗi bất hạnh trong cuộc sống của anh.
Ảnh minh họa.
Tôi bắt đầu tin, rằng anh là người có ý chí, nghị lực và có thể mang lại điều tốt cho tôi. Sau hơn ba tháng như thế, chúng tôi quen nhau.
Một tối, tôi vừa bước xuống từ taxi để về nhà thì 4 người phụ nữ tiến tới. Mãi sau này tôi mới biết một người là vợ, một người là mẹ vợ, còn có hai người nữa là em vợ anh.
Họ la hét, chửi rủa tôi bằng những lời lẽ kinh khủng. Họ đánh tôi. Ban đầu, tôi bàng hoàng không nhận ra điều gì, chỉ có cảm giác mơ màng, không chân thật. Tôi từng xem những đoạn phim có nhân vật nữ bị đánh ghen thật đáng thương và thê thảm. Giờ đây, chính tôi bị rơi vào tình huống trớ trêu này.
Video đang HOT
Tôi ngã quỵ vì nhận ra rằng đã bị lừa dối. Tai ù đặc, mắt mờ đi mặc cho những bóng người xô đẩy mình. Tôi khóc òa như một đứa trẻ. Họ cấu xé tôi, dùng tay giật hết quần áo. Những cú đấm, đạp liên tục rơi xuống người. Đôi khuyên tai bố tặng ngày đỗ đại học bị một người giật mạnh, rơi xuống đất và biến mất.
Không chỉ đánh, họ còn mắng chửi tôi bằng những lời lẽ kinh khủng. Những danh từ chỉ dành cho những cô gái bán thân, những từ mà tôi chưa từng nghĩ tới. Rồi họ bỏ đi và không quên ném trả lại những lời hăm dọa sẽ phá nát cuộc đời tôi nếu dám “tái phạm”.
Tôi quằn quại trong cơn đau đớn. Mái tóc dài rối tung và bị cắt nát nham nhở. Gương mặt sưng vù đau đớn. Cánh tay, hông và lưng như có ngàn chiếc búa vừa đập xuống.
Tôi nằm đó, giữa những người hàng xóm đang chỉ, bàn tán. Họ nhận ra tôi, đứa con gái mà gia đình vẫn thường tự hào. Họ cười nhạo đầy khinh thường và thương hại.
Đêm đó, cả nhà tôi im lặng. Cha mẹ tôi sau khi biết rõ nguyên do, không còn đòi báo cảnh sát nữa. Hai người từ đau xót, ngạc nhiên, đến thất vọng, cuối cùng quay sang trách móc tôi vì chuyện xảy ra.
Tôi thu mình vào một góc khuất của căn phòng và chỉ biết khóc. Cả đêm đó điện thoại của tôi đầy những tin nhắn khủng bố tinh thần, sỉ nhục thậm tệ. Tôi không biết phải làm gì ngoài nước mắt và tự trách bản thân mình.
Tại sao anh lại lừa dối tôi? Tại sao lợi dụng lòng tin nơi tôi? Tại sao lại đẩy tôi vào một tình huống như thế này? Tại sao tôi ngây thơ và ngu ngốc đến thế? Và tại sao cùng là con người mà họ lại chà đạp và đối xử với tôi như vậy?
Tôi cũng được cha mẹ sinh ra, yêu thương, dạy dỗ, ăn học đàng hoàng. Sự giằng xé giữa những cảm xúc, nỗi đau và dằn vặt chính mình khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Cuộc đời đi vào ngõ cụt vì lựa chọn sai lầm
Những ngày sau đó, cuộc đời tôi rơi vào sự tăm tối. Nỗi nhục nhã còn gấp lên nhiều lần bởi những người hàng xóm. Họ không cần biết tôi đúng hay sai và đã làm gì? Mọi người thi nhau dùng những ánh mắt soi mói, xì xào mỗi khi tôi đi qua.
Tôi không muốn sống ở đây nữa, tôi muốn tới một nơi không ai biết. Tôi muốn chạy trốn tất cả. Tôi khóa cửa phòng thật chặt để tự gặm nhấm nỗi đau.
Trước đây, tôi luôn hãnh diện với cách sống của mình. Vậy mà, từ hôm ấy, tôi trở nên nhạy cảm cả với những điều bình thường nhất.
Đã bao lần tôi vội ngoái đầu lại phía sau, giật mình vì một tiếng động to, run rẩy khi gặp người lạ, không dám nhìn vào mắt người đối diện. Tôi sợ những phụ nữ ấy lại tìm đến. Những lời bàn tán, ánh mắt của mọi người sau lưng còn ám ảnh tôi hơn.
Tất cả điều này là do sự lựa chọn sai lầm của tôi. Chỉ một lần chọn ngã rẽ sai, cuộc đời tôi đã đi vào ngõ cụt.
Đến một ngày, tôi nhận ra phải đối đầu sự thật này. Tôi trốn tránh được nơi đây nhưng tâm hồn tôi liệu có yên ổn được không? Tôi phải tìm cách đối diện, chịu trách nhiệm với những gì mình đã làm.
Tôi tự khuyên mình rằng, người ta đã lừa dối, chà đạp danh dự, xúc phạm đến nhân phẩm của tôi, nhưng tôi không được phép dày vò bản thân. Không được để lời nói, hành động của người khác ảnh hưởng cảm xúc của mình thêm nữa
Tôi tâm sự mọi chuyện với cha mẹ để hai người hiểu mình. Tôi chuyên tâm đi học, chọn công việc part-time để bận rộn.
Nhiều lúc nước mắt muốn trào ra, tôi phải ngước lên rồi nuốt vào trong. Tôi không cho phép mình khóc thêm lần nữa.
Điều thay đổi lớn nhất là suy nghĩ của tôi trở nên chín chắn hơn. Tôi hiểu rằng: “Cuộc đời không là những hành lang thẳng tắp ta có thể dễ dàng đi qua mà không gặp vật cản nào”.
Không ai giúp được tôi ngoài chính mình. Tôi phải đứng dậy và đối diện với sự thật, không để ý người khác nhìn gì, nghĩ gì nữa.
Giờ đây khi viết những dòng này, nỗi đau kia chỉ còn là quá khứ, tôi đang làm ở một công ty khá tốt, dọn ra sống riêng, bắt đầu lại mọi thứ.
Bài học lớn dành cho tôi, và những cô gái mới lớn, phải yêu bằng trái tim, nhưng lắng nghe bằng tai, đánh giá sự việc bằng cái nhìn tỉnh táo. Hãy để tình yêu đầu tiên là kỷ niệm đẹp và đáng nhớ, chứ không phải sự xấu hổ hay nỗi buồn chỉ muốn quên đi.
Theo Zing News
Ám ảnh với những lần bạo hành của chồng sau cánh cửa phòng ngủ
Mỗi khi cánh cửa phòng ngủ đóng lại, anh lại như con thú đói khiến tôi vừa đau đớn vừa sợ hãi.
Ảnh minh họa
Tôi quen Hưng qua sự mai mỗi của bạn bè. Trong mắt tất cả mọi người Hưng là người đàn ông mẫu mực, giỏi giang, thành đạt, đàng hoàng.
Hưng du học ở nước ngoài về, anh hiện đang làm trưởng phòng truyền thông cho một công ty lớn. Bạn bè tôi nói vì anh mải làm mải học nên không có thời gian yêu đương. Tôi gật đầu cũng chỉ vì thấy anh phù hợp, lại hiền lành.
Quen nhau một thời gian, tôi thấy anh khá lành tính. Anh dẫn tôi về nhà, bố mẹ anh thích lắm cứ giục giã cưới xin. Khi ấy tôi 27 tuổi, bên nhà tôi cũng thúc ép lắm rồi. Vậy là tôi đồng ý.
Đám cưới diễn ra nhanh chóng chỉ sau có hơn 2 tháng tìm hiểu. Chúng tôi thậm chí còn chưa ôm hôn lấy một lần tử tế.
Tàn tiệc đám cưới, tôi thu dọn xong lên phòng đi tắm, lúc này đã gần 10h đêm. Thú thực tôi ngại lắm, tắm xong cứ ngồi ru rú trên giường cầm điện thoại, vờ chăm chú cho bớt căng thẳng. Chồng đẩy cửa bước vào, anh nồng nặc mùi rượu và thuốc lá. Tôi chưa kịp bảo anh đi tắm thì anh đã lao vào tôi như con thú đói. Anh xé toạc bộ đồ tôi đang mặc, hùng hục đi vào tôi mặc cho tôi sợ hãi, đau đớn.
Cả đêm ấy, anh hành hạ tôi những 3 lần với đủ các trò quái đản. Tôi không tin nổi đây lại là người đàn ông mẫu mực, đàng hoàng buổi sáng. Tôi vừa đau đớn, vừa sợ hãi khi nhận lờ mờ nhận ra anh mắc chứng bạo dâm.
Rồi những đêm sau, anh tha về cả đống dây dợ, và đủ thứ linh tinh để ép tôi thực hiện cùng anh. Tôi sợ hãi vô cùng.
Bình thường ban ngày anh vẫn tỏ ra đạo mạo và yêu thương tôi. Nhưng cứ đêm xuống là anh như thành con người khác.
Tôi chẳng biết làm sao nữa. Vừa cưới gần tháng thôi nhưng người ngợm tôi bầm dập hết cả vào. Tôi vừa sợ đau, vừa bị ám ảnh tinh thần. Tôi phải làm sao bây giờ đây. Chẳng nhẽ lại ly hôn, ngần này tuổi rồi, lỡ dở 1 lần, liệu tôi có đủ can đảm để đối mặt và sống tiếp không?
Theo Phunutoday
Chuyện tình ám ảnh của gái xinh "vạn người mê" chuyên bỏ tiền vào ví trai nghèo Cô gái xinh đẹp đã không chỉ lấy được những giọt nước mắt hạnh phúc của người mình yêu mà còn dạy cho anh ta hiểu cách giữ gìn sự bền vững bằng việc chia sẻ. Một người yêu xinh đẹp, giỏi giang sẽ khiến bất kỳ chàng trai nào cũng bị "đốn gục" từ ngay lần đầu tiên gặp gỡ. Nhưng sự...