Ám ảnh chuyện quá khứ tồi tệ của bạn trai
Tình cờ một ngày dọn đồ trong balô của anh, tôi phát hiện sim điện thoại cũ với tên lưu số điện thoại của chị là “bà xã”, nghĩa là quan hệ hai người đó vẫn tốt trước khi quen tôi.
ảnh minh họa
Đôi lúc cuộc sống có những điều không thể lý giải được, tình yêu là một ví dụ cụ thể nhất. Trong tình yêu những gì chính mắt mình thấy, chính tai mình nghe cũng có thể là giả dối. Tôi cũng vậy, yêu và tôn thờ tình yêu của mình. Anh là người hoàn hảo nhất trong lòng tôi. Anh buôn bán xa nhà, chịu khó trong công việc, không ăn chơi, bè bạn; rất ga lăng, đàng hoàng trong cách cư xử và đối đãi tốt với mọi người.
Tôi yêu và tin tưởng tuyệt đối vào người mình yêu, tình cảm của chúng tôi ngày một lớn dần. Đang hạnh phúc, ấm áp thì một sự thật phũ phàng không bao giờ ngờ tới đã xảy ra, tôi biết anh từng có gia đình. Nhà anh có bốn người, hạnh phúc và ấm áp. Anh đã lừa dối tôi một thời gian, những hạnh phúc của tôi hóa ra đều là giả tạo, hạnh phúc của tôi có được là nhờ san sẻ với người khác. Tôi nghĩ sẽ chẳng bao giờ tha thứ cho con người đó thì dần dần có những sự thật khác đằng sau.
Video đang HOT
Vợ anh tìm tới nhà và nói cho tôi nhiều thứ về con người anh rằng: Anh là một người lăng nhăng, từng có bộ sưu tập tình nhân và từng là kẻ sá.t nhâ.n gián tiếp của những đứ.a tr.ẻ vô tội, một con người bội bạc với vợ con, không có trách nhiệm với gia đình, hình ảnh một gia đình và những đứ.a tr.ẻ như từng nhát dao đâ.m vào tim tôi. Qua cảm nhận của tôi, vợ anh là người lịch sự và nhã nhặn trong cách ăn nói.
Sự thật được phơi bày, tôi chẳng biết nói gì, làm gì. Anh cũng không hề giải thích, chỉ ôm tôi vào lòng và nói một câu duy nhất: “Anh xin lỗi nhưng mọi việc không phải như vậy đâu, từ từ em sẽ hiểu anh”. Tôi cảm nhận từ sâu trong trái tim anh là một người tốt nhưng không lý giải được tại sao anh lại lừa dối tôi. Tôi đoán đằng sau sự thật về con người giả dối này có một nỗi khổ gì đó không ai hiểu được. Tôi tiến hành tìm hiểu.
Đến lúc này, tôi lại có suy nghĩ vợ anh là người thủ đoạn, xảo trá, sống hai mặt, chuyện không nói có, hỗn hào với người lớn, không ai có thể chấp nhận. Tôi đã đọc được những dòng tin nhắn với những lời lẽ thô tục mà không người đàn ông nào chịu được, chị ấy mắng cả mẹ chồng. Anh tâm sự vợ chồng không còn tình cảm, không chung sống với nhau từ rất lâu. Hiểu anh và ngày càng yêu anh nhiều hơn, chúng tôi tiếp tục mối quan hệ này, lại hạnh phúc như xưa nhưng vẫn có những khó khăn từ người phụ nữ ấy và gia đình tôi. Sẽ có những điều chúng tôi cần cùng nhau vượt qua và giải quyết.
Rồi một ngày tôi phát hiện được nhiều sự thật khác đa.u đớ.n hơn. Hóa ra, những lời vợ anh nói không hoàn toàn dối trá, cũng có những điều đúng, vì sao chị ấy lại như thế giờ tôi mới hiểu. Không một người phụ nữ nào có thể chịu được chồng mình yêu một người con gái khác, cũng chẳng ai chấp nhận chồng đán.h đậ.p mình. Mỗi người có cách xử sự riêng, chị ấy chọn cách chử.i bới để giải tỏa cơn ghen tức. Càng ngày tôi càng suy nghĩ rộng ra, không có lửa làm sao có khói, đang yên đang lành ai lại tự dưng đi mắn.g nhiế.c chồng bao giờ. Vậy lý do ở đâu, tại sao chị đặt điều nó.i xấ.u chồng, chốt lại cũng chỉ muốn tôi rời xa chồng chị. Mặc dù suy nghĩ như thế nhưng vẫn không lấn át được sự thật rằng chị thủ đoạn và gian xảo, có lẽ tôi hơi phiến diện khi nhận xét về anh và chị ấy.
Tình cờ một ngày dọn đồ trong balô của anh, tôi phát hiện sim điện thoại cũ với tên lưu số điện thoại của chị là “bà xã”, nghĩa là quan hệ hai người đó vẫn tốt trước khi quen tôi. Hóa ra anh nói dối, những dòng tin nhắn chứng tỏ anh cũng là người sai 50% trong cuộc hôn nhân đó. Tôi dần ghê sợ con người mình, chính tôi đã phá hoại gia đình người khác. Dù họ không hạnh phúc nhưng tôi quá phiến diện.
Hiện giờ, dù được anh yêu thương tôi nhưng nỗi ám ảnh trong tôi vẹn nguyên như vừa xảy ra hôm qua, sự chung chạ của anh với nhiều người dần được các bạn bè cũ nói lại. Giờ có lẽ anh hối hận rồi, chỉ yêu tôi và muốn xây dựng một gia đình nhưng làm sao tôi đối diện khi anh từng khiến nhiều sinh linh lưu lạc. Tôi chẳng biết mình phải làm sao nữa.
Theo VNE
Em là người vợ đầu tiên
Nhớ hồi hai đứa dắt nhau ra tòa, anh còn thách thức em: "Thử rồi coi sau này em có tìm được ai hơn anh không? Có của quý trong nhà mà không biết giữ...".
Em cũng không kém cạnh: "Nếu lấy trúng thằng chồng như anh thì thà ở vậy cho sướng. Đàn ông gì đâu mà lười biếng...". Anh đáp trả: "Chuyện nhà cửa, cơm nước là của đàn bà, mắc gì anh phải làm?". Em vác mặt lên trời: "Vậy thì đừng có bắt em phải ra ngoài kiế.m tiề.n"...
Cứ lời qua, tiếng lại như vậy cho đến khi chị thẩm phán bực mình gắt: "Thôi, tôi quyết định xử cho hai người l.y hô.n. Vợ chồng gì mà cứ ăn miếng, trả miếng, chẳng ai nhường nhịn ai thì làm sao mà sống chung? May mà chưa có con chứ nếu không, hai người sẽ làm gương xấu cho con cái".
Vậy rồi hai đứa mình l.y hô.n. Năm đó anh 25 tuổ.i, còn em thì 23. Đành rằng cả hai đều muốn l.y hô.n nhưng khi điều đó thành sự thật thì anh cũng thấy chạnh lòng. Hai đứa mình có quá ít thời gian để nuôi nấng cho tình yêu đủ lớn trước khi thành chồng vợ. Cả hai dường như đều bị trúng tiếng sét ái tình nên cứ muốn lao vào nhau, muốn thuộc về nhau ngay những giây phút đầu tiên. Từ quen đến cưới vỏn vẹn 3 tháng, từ cưới đến l.y hô.n là 1 năm. Tổng cộng mình có 1 năm 3 tháng để trải nghiệm yêu đương, vợ chồng, ngắn ngủi quá phải không em? Đến bây giờ anh mới thấy nó ngắn ngủi chứ lúc chúng mình bất hòa, gây gổ thì anh thấy như thiên thu...
Dù vậy, anh cũng cảm ơn em, cảm ơn những năm tháng chúng ta là chồng vợ. Chính nhờ sự đổ vỡ ấy mà với cuộc hôn nhân sau này, anh đã biết nâng niu, trân trọng. Dù thỉnh thoảng vẫn mắc phải những lỗi lầm như khi xưa đã từng với em nhưng anh biết cách sửa chữa, khắc phục và trên hết, anh biết nhường nhịn để giữ bình yên cho nếp nhà của mình.
Cảm ơn em, người vợ đầu tiên của anh...
Theo VNE
Ấy vậy mà anh dám bỏ tôi để theo con mắm đó... "Anh nói thiệt, nếu em không thay đổi thì chắc là... ở giá luôn quá. Đàn bà con gái gì mà không có một chút duyên...". Mỗi lần nghĩ tới câu nói của Hưng là tôi thấy tức nghẹn. Anh ta đã chẳng từng là người đầu tiên, là người đã lấy mất đời con gái của tôi đó sao? Thế sao hồi...