Ám ảnh ba đời chồng, ông nào cũng hùng hục
Tôi bị ám ảnh mỗi khi mở mắt vào sáng hôm sau bởi những hơi thở gấp gáp, mùi mồ hôi của người đàn ông chỉ biết hùng hục làm tình.
ảnh minh họa
Nhiều lúc tôi chỉ muốn cắn lưỡi chết quách đi cho xong. Ba lần chồng nhưng tôi vẫn chưa thể thoát khỏi nỗi đau thể xác mỗi khi màn đêm buông xuống. Có phải người đàn ông nào cũng thú tính, cũng trở nên đáng sợ khi ở trên giường?
Nhiều người bảo tôi vô cùng may mắn khi ly dị đến lần hai rồi mà vẫn lấy được chồng, thậm chí là lấy trai tân. Họ bảo tôi đẹp, đẹp đến nỗi khó người đàn ông nào có thể cưỡng lại, nhưng giờ này tôi ước mình có thể xấu xí một chút nhưng có thể mạnh mẽ lên để có thể một lần không sống dựa vào đàn ông.
Tôi sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở vùng sơn cước Lạng Sơn, may mắn sở hữu một nét đẹp trời phú và nước da trắng ngần. Cũng vì thế mà bố mẹ tôi luôn cố gắng cho tôi có một cuộc sống tốt nhất. Năm tôi lên 6 tuổi đã được gửi xuống Hà Nội ở nhà bác ruột để được đi học.
Mặc dù được học hành tử tế nhưng ở nhà bác tôi vẫn phải làm lụng y như ô-sin, bác gái thì ác nghiệt luôn miệng la mắng và đánh đập tôi. Từng ngày trong căn nhà đó tôi chỉ có một mong ước lớn lên sẽ kiếm thật nhiều tiền để có thể trả thù đời.
Rồi tôi cũng tốt nghiệp cấp 3, thi đỗ đại học và được chuyển ra ngoài sống, tự đi làm thêm, tự trang trải học phí. Nhưng cũng từ đây tôi triền miên trượt theo vết trượt của những cô gái hư hỏng. Có chút sắc đẹp, lại khá dạn dĩ trong việc làm quen với người khác giới, tôi quen với nhiều đại gia và cặp bồ với họ để có tiền trang trải cuộc sống.
Video đang HOT
Dần dần tôi không còn quen với những công việc tay chân vất vả nữa mà thay vào đó tôi chỉ thích ăn diện, quán xá. Bố mẹ tôi ở nhà vẫn nghĩ tôi học hành giỏi giang nên được học bổng nọ kia mới có tiền gửi về cho gia đình. May mắn là tôi vẫn tốt nghiệp được và nhờ quen biết tôi kiếm được một công việc văn phòng bình thường, lương không cao nhưng nhàn hạ. Tôi được một công tử nhà giàu có để mắt đến, say như điếu đổ và tôi lên xe hoa lần 1.
Ngay đêm tân hôn, biết tôi không còn trinh, anh ta đã phát điên lên, xé toang quần áo của tôi và hành hạ tôi bằng những đòn roi và khiến tôi đau đớn vì phải làm chuyện ấy liên tục.
Tôi khiếp sợ, van xin nhưng anh ta vẫn không buông tha, những đêm sau đó tôi vẫn phải phục vụ hắn. Hắn bảo chỉ khi nào hắn chán thì tôi mới mong được giải thoát. Rồi việc làm ăn của gia đình anh ta bị đổ bể, thất bát, mẹ anh ta đi xem bói bảo tôi là nguyên nhân khiến gia đình khánh kiệt, bắt anh ta phải bỏ tôi. Vậy là tôi được giải thoát.
Bị ám ảnh bởi cuộc hôn nhân đầu, tôi cố gắng gượng dậy, không còn những thói quen ngày xưa, nhưng cuộc sống cứ chật vật mãi. Tôi quyết định vào Sài Gòn lập nghiệp với hai bàn tay trắng. Tôi được một người bạn giới thiệu cho một ông chủ của một xưởng may lớn để xin làm kế toán.
Ngay lần đầu gặp mặt, mắt ông ta đã long sòng sọc nhìn tôi như muốn nuốt gọn vậy. Ông ta khen tôi hết lời, gạ gẫm tôi đủ điều mong được cưới tôi làm vợ bé. Lạ nước lạ cái, không có tiền, chẳng có người thân, tôi ngả vào ông ta như một điểm tựa. Không khác người chồng đầu là mấy, khi lên giường ông ta cũng như một con thú hoang chỉ biết giao cấu chứ không yêu đương gì. Tôi thầm nghĩ phận mình không khác gì mấy cô gái bán hoa, ngửa mình để kiếm tiền.
Ông ta cũng thuộc dạng dại gái nên chỉ cần tôi ngọt nhạt là ông ấy cũng chiều lòng. Tôi bảo ông ta ly dị vợ, ông ta cũng ly dị, tôi bảo ông mua nhà, mở cửa hàng, ông ta đều làm theo. Cuộc sống tưởng chừng như thế là có thể chấp nhận được, mặc dù hàng đêm tôi vẫn phải chịu đựng cảnh đau đớn vì chuyện ấy.
Người ta bảo đàn bà đẹp thì đa đoan có lẽ đúng, sau một thời gian qua lại, ông ấy bị một tai nạn giao thông và qua đời. Vợ cả và các con của bà tìm gặp tôi đòi lại toàn bộ số tài sản và dọa thuê giang hồ giết nếu tôi không làm theo. Cuối cùng tôi lại trắng tay.
Người chồng thứ ba cũng yêu tôi, chăm sóc cho tôi, nhưng đó lại là một gã giang hồ thứ thiệt. Hắn yêu tôi thật lòng, cưu mang tôi nhưng cũng đồng nghĩa hắn ghen tuông vô lối. Hắn bảo tôi qua bao nhiêu đời chồng cũng vì tôi đẹp nên có lẽ tôi lăng loàn, nhưng hắn không thể hết yêu tôi được. Nếu tôi bỏ đi, cho dù ở nơi đâu hắn cũng sẽ tìm thấy được.
Giờ đây tôi sống trong một căn nhà của trọc phú cho thuê nặng lãi, chém người không ghê tay, một bước ra khỏi nhà có người đi theo, tối về phục vụ hắn. Cuộc sống với tôi bây giờ là địa ngục thực sự, không lối thoát.
Tôi bị ám ảnh mỗi khi mở mắt vào sáng hôm sau bởi những hơi thở gấp gáp, mùi mồ hôi của người đàn ông chỉ biết hùng hục làm tình. Nhiều lúc tôi chỉ muốn cắn lưỡi chết quách đi cho xong. Ba lần chồng nhưng tôi vẫn chưa thể thoát khỏi nỗi đau thể xác mỗi khi màn đêm buông xuống. Có phải người đàn ông nào cũng thú tính, cũng trở nên đáng sợ khi ở trên giường?
Theo VNE
Chồng đưa bồ về "ăn vụng" ngay trên giường ngủ
"Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình...".
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình. Thiên hạ cứ ra rả nói tôi là người đàn bà chẳng ra gì, sướng không biết đường sướng vì rằng, tôi là vợ của một ông chủ doanh nghiệp giàu có nức tiếng cả một vùng, cả đời ăn sung mặc sướng, chẳng bao giờ phải bận tâm chuyện tiền nong. Nhưng đâu phải cứ sung túc về vật chất thì con người ta có thể sống hạnh phúc được.
Đã có một thời, tôi luôn đề cao tư tưởng "trai năm thê bảy thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng" dù là trong xã hội phong kiến hay hiện đại. Đã là phụ nữ thì tuyệt đối không được nghĩ đến chuyện "ăn nem, ăn phở", phải tuyệt đối chung thủy với chồng dù người đàn ông đó có như thế nào. Tôi cũng từng nghĩ những người phụ nữ một khi đã ngoại tình thì không thể tha thứ được, họ là những kẻ phản bội và tự tay phá nát tổ ấm của chính mình. Nhưng ở tuổi này, tôi ngộ ra rằng, không phải tất cả phụ nữ ngoại tình đều xấu xa, hư hỏng... nhiều người trong số họ đang phải cầm tù cuộc đời mình trong những chiếc "lồng son" vẻ ngoài thì lộng lẫy nhưng bên trong là bao nhiêu nỗi khổ và nước mắt.
Tôi - một phụ nữ vừa tròn 40 không bao giờ phủ nhận việc mình ngoại tình.
Người phụ nữ cam chịu trong tôi đã chết dần chết mòn khi phải chứng kiến cảnh chồng mình công khai cặp bồ. Chồng tôi thành đạt, đạo mạo, làm chủ cả một doanh nghiệp lớn nên có nhiều cô gái trẻ trung "săn đón". Tôi coi điều đó là chuyện hết sức bình thường.
Nhưng việc ngày nào cũng ăn nhậu tiếp khách đã làm chồng tôi "hư" từ lúc nào không biết. Chuyện gì phải đến cũng đến khi mà ngày nào anh cũng triền miên trong hơi men, chồng tôi cặp bồ với một cô sinh viên tiếp thị bia trẻ trung và biết cách lả lơi.
Tôi cũng sẽ cho qua mọi chuyện nếu chồng mình biết "chùi mép" khi "ăn vụng" ở ngoài, nhưng mọi chuyện đã vượt quá giới hạn cho phép. Chồng tôi dẫn cô gái trẻ kia về nhà và làm những chuyện "động trời" trên chính giường ngủ của hai vợ chồng. Thật bất hạnh cho tôi khi phải tận mắt chứng kiến những cảnh tượng ghê tởm đó. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển, tôi khóc lóc trong đau đớn, hờn trách số phận mình trớ trêu. Còn vị hôn phu của tôi vẫn thản nhiên như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi khi phải nằm cạnh người đàn ông bội bạc trên chính chiếc giường ngủ của mình những ngày sau đó.
Những tưởng khi thấy vợ khổ sở, tiều tụy như vậy, ông chồng giàu có của tôi sẽ chấm dứt hoặc ít nhất là "ý tứ" hơn trong chuyện quan hệ ngoài luồng kia nhưng không, mọi chuyện vẫn ngang nhiên diễn ra. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm kéo dài. Trong những lúc quá tuyệt vọng, tôi muốn tìm đến cái chết như một cách giải thoát cho chính mình.
Tôi gặp lại người yêu cũ thời cấp ba trong buổi họp lớp cách đây 3 năm. Số phận người đàn ông này cũng bất hạnh không kém tôi, khi vợ anh bỏ vào Nam chạy theo một người đàn ông khác. Sau dịp ấy, chúng tôi nối lại liên lạc với nhau, trò truyện và gặp gỡ nhiều hơn. "Tình cũ không rủ cũng đến" và nhất là khi cuộc hôn nhân của cả hai đều đã có những vết nứt khó có thể hàn gắn được, chúng tôi trở thành nhân tình của nhau kể từ đó.
Nếu không gặp lại người yêu xưa kia, rất có thể giờ này tôi đã phải nhập viện tâm thần vì không có cách nào thoát ra khỏi nỗi bất hạnh do cuộc hôn nhân tưởng chừng như hoàn hảo của mình mang đến. Sau những nỗi đau mà bản thân phải trải qua, tôi trở nên dửng dưng với lời đàm tiếu của thiên hạ. "Ừ thì tôi cặp bồ, ừ thì tôi ngoại tình...".
Giờ đây tôi cũng không còn nhìn tất cả những người đàn bà "ăn nem" bằng ánh mắt khinh miệt, coi thường nữa. Rất nhiều người trong số họ không phải là kiểu người lẳng lơ, họ cũng không chủ tâm phản bội lại người đàn ông của mình, đúng vào lúc bị dồn đến mấp mé vực sâu thì có người thứ ba đưa tay kéo họ trở lại.
Trong hôn nhân, không ai mong muốn chuyện đổ vỡ, nhưng chúng ta hãy khoan kết tội một người đàn bà nào đó dám "cả gan" ngoại tình là hư hỏng, là thế nọ là thế kia khi chưa nghe hết câu chuyện về cuộc đời họ.
Theo VNE
Trốn chồng để bán dâm Nhìn cảnh nhiều người say trai nên ngoại tình với chồng, rồi ngẫm đến thân mình tôi thấy sao bẽ bàng và chua xót đến thế. Một đằng vì nhu cầu nhục dục của bản thân, còn tôi thì đành lòng nuốt nước mắt đi bán dâm vì kinh tế gia đình. Tôi năm nay 31 tuổi, lấy chồng từ năm 22 tuổi....