Ám ảnh ánh mắt của người vợ liệt giường mỗi lần vui vẻ với cô hàng xóm trở về
Tôi với vợ cưới nhau năm 2010 sau 5 năm yêu đương mặn nồng. Hồi đó tôi và vợ mới đi làm, công việc còn chưa ổn định và gặp rất nhiều khó khăn. Có khi tôi thất nghiệp đến 3 tháng trong khi vợ tôi cũng loay hoay và chán nản vì phải làm việc không đúng chuyên ngành.
ảnh minh họa
Ban đầu tôi với vợ dự định sẽ kế hoạch, chưa có con vội nhưng dưới áp lực của 2 bên gia đình, cuối cùng chúng tôi cũng sinh con. Ngày con chào đời, chúng tôi hạnh phúc lắm và càng tâm nguyện sẽ cố gắng làm việc để lo cho con một cuộc sống đủ đầy.
Vào đầu năm 2013, khi ấy con trai tôi được 2 t.uổi, vợ tôi đi xe đạp điện ra chợ mua thức ăn. Nhưng em đi từ 8 giờ sáng đến 10 giờ sáng mà vẫn chưa về đến nhàn nên tôi cảm thấy vô cùng lo lắng.
Gọi điện không thấy vợ nghe máy, tôi linh cảm có điều gì đó chẳng lành nên đã chạy xe đi tìm vợ. Trên đường đi ra chợ, tôi thấy mọi người xúm đông tại một vụ tai nạn xe hơi. Tôi định lướt qua nhưng khi nhìn thấy chiếc xe đạp điện cùng với đôi giày đỏ của vợ, trái tim tôi thắt lại.
Tôi hỏi một anh công an ở gần đó và ngay lập tức chạy đến bệnh viện. Tôi đau đớn nhìn thấy vợ đang nằm bất động trên giường.
Sau một tháng dài chờ đợi, vợ tôi đã từ từ lấy lại ý thức nhưng em không thể nhớ gì, em thậm chí còn không nhận ra tôi. May mắn thay, cùng với nỗ lực của tôi, cô ấy dần nhớ lại ký ức nhưng có một vấn đề khác là cô ấy sẽ phải nằm một chỗ suốt phần đời còn lại.
Bởi vì vụ tai nạn quá nghiêm trọng dẫn đến chấn thương cột sống, hậu quả là vợ tôi bị liệt từ ngực trở xuống. Bất cứ khi nào nhìn thấy ánh mắt đáng thương của vợ, tôi lại cảm thấy vô cùng đau khổ, có lỗi vì tôi đã không thể bảo vệ cho cô ấy.
Nhà tôi sống trên tầng 12 của một khu chung cư, gần nhà tôi là một người phụ nữ 30 t.uổi tên Uyên, tuy không còn trẻ nhưng Uyên rất mặn mà, quyến rũ. Ngày trước, Uyên thường đến nhà tôi c.hơi b.ài và tám chuyện với vợ tôi. Từ ngày biết vợ tôi bị liệt, hàng xóm láng giềng và cả cô Uyên kia đến nhà tôi nhiều hơn. Họ biết nhà tôi có chuyện buồn nên thường xuyên sang thăm hỏi, đỡ đần việc nọ việc kia.
Video đang HOT
Từ ngày biết vợ bị liệt, nói thật tôi cảm thấy vô cùng chán nản, tôi không có động lực để sống nữa. Tuy nhiên, khi Uyên thường xuyên sang nhà tôi nấu ăn, ăn cơm và trò chuyện, tôi bắt đầu cảm thấy vui vẻ và nguôi ngoai nỗi đau. Thậm chí tôi còn bắt đầu yêu người hàng xóm này. Tôi thậm chí không thể kìm lòng khi nhìn thấy thân hình nóng bỏng của cô ấy.
Trong một đêm mưa bão, khi vợ con tôi đã say ngủ, nhà mất điện, tôi sang gõ cửa nhà Uyên định xin cây nến. Uyên đã mời tôi vào nhà nói chuyện và chờ cô ấy tìm nến. Lợi dụng đêm mưa bão ồn ào, tôi và Uyên đã nếm trái cấm. Được đà, tôi và Uyên thừa xuyên qua lại đã 4 tháng nay. Uyên nói rằng lòng đã thầm thương tôi rất lâu nhưng biết tôi đang hạnh phúc nên không dám ngỏ lời. Nếu tôi có thể bỏ vợ, Uyên hứa sẽ chăm lo cho con trai tôi và sinh con cho tôi nữa.
5 năm nay, tuy vợ tôi bị liệt nhưng cô ấy vẫn tỉnh táo và nói chuyện được. Sau khi tôi lén lút qua lại với Uyên, tôi cảm thấy em ít nói chuyện với tôi hơn nhiều. Mỗi lần tôi rời vòng tay Uyên trở về nhà, tôi luôn cảm thấy ánh mắt cô ấy bám theo tôi, oán hận, đau đớn. Dường như nằm một chỗ nhưng vợ tôi vẫn biết hết chuyện tôi qua lại với cô hàng xóm.
Mỗi ngày qua tôi đều cảm thấy buồn và day dứt. Tôi không thể vượt qua được sự cám dỗ của cô hàng xóm nhưng cũng cảm thấy thấy rất thương vợ. Hiện tại, tôi đang không biết phải làm thế nào.
Theo Dân Việt
Ngày mai, người mẹ, người vợ khốn nạn tột cùng là tôi sẽ quay lại nhà trọ cũ nát để cầu xin chồng tha thứ
Tối nay, tôi nhớ con vô cùng. Lang thang ở bên ngoài mãi, tôi vô tình đi về cặn phòng cũ. Nhìn qua cửa sổ, tôi thấy chồng đang nhảy múa pha trò, đội tóc giả và tôi cũng nghe được tiếng cười giòn tan của con khi con gọi mẹ.
Khi nói ra những điều này, tôi chắc chắn mọi người sẽ lên án những gì mà tôi đã làm. Bản thân tôi biết mình đã quá sai lầm nên mong muốn các bạn đọc câu chuyện của tôi để rút ra bài học cho riêng mình.
Tôi và chồng có 3 năm yêu nhau trước khi kết hôn. Tôi yêu anh từ khi chúng tôi còn học đại học, anh hơn tôi 2 t.uổi. Dự định của tôi và anh là chúng tôi sẽ kết hôn ngay sau khi tôi ra trường. Nhưng cuộc đời không phải điều gì cũng đoán được trước. Tôi có thai ngoài ý muốn khi đang học dở năm thứ 3 đại học.
Lúc đó tôi rất muốn bỏ đ.ứa b.é đi vì lo sợ ảnh hưởng đến tương lai của mình. Vậy là 1 mình tôi đến bệnh viện để làm thủ tục phá thai. Không hiểu sao hôm ấy chồng lại đọc được tin nhắn của tôi với bạn mà chạy đến tận bệnh viện. Nhìn thấy tôi đang chuẩn bị vào phòng khám, anh chạy đến giằng lấy tôi:
- Anh xin em, đây là con của mình. Anh sẽ có trách nhiệm với nó, em đừng bỏ con.
- Anh bỏ ra đi, em còn đi học. Em không thể lấy chồng sinh con được bây giờ.
- Anh sẽ nuôi mà. Anh sẽ nuôi cả em và con. Em nghe lời anh về nhà, chúng ta cưới nhau.
Anh khẩn khoản đến mức giàn giụa nước mắt trước mặt bao người. Những người phụ nữ ở đó cũng hết lời khuyên tôi hãy giữ lại con. Tôi nghe theo anh ra về mà không phá thai. Chúng tôi làm 1 đám cưới sơ sài vì hoàn cảnh kinh tế cả 2 gia đình đều chẳng mấy khá giả.
Sau khi kết hôn, tôi ở nhà đợi đến ngày sinh còn chồng ra ngoài k.iếm t.iền lo cho cả gia đình. Khoảng thời gian ấy, tôi bị ám ảnh vì cả ngày chỉ quanh quẩn căn phòng trọ tồi tàn, chật hẹp. Tôi thường xuyên cáu gắt chồng vì nghĩ anh là nguyên nhân khiến cuộc đời của tôi trở nên đen tối.
Khoảng thời gian ấy, tôi bị ám ảnh vì cả ngày chỉ quanh quẩn căn phòng trọ tồi tàn, chật hẹp. Ảnh minh họa
Chồng tôi không nề hà bất cứ việc gì. Anh làm quần quật ngày đêm, kể cả những công việc nguy hiểm như xây cầu hay phụ bốc vác cho những tòa nhà cao tầng. Vậy mà tôi vẫn vô tâm đến mức ghét bỏ và luôn hằn học với anh.
Sinh con xong, tôi bỏ bê con và lo đi kiếm việc. Thứ duy nhất mà tôi muốn đó là thoát khỏi phòng trọ ọp ẹp đó. Nhờ vào nhan sắc ưa nhìn, tôi được vào làm việc hành chính cho 1 công ty vừa mà không cần bằng cấp. Ở đây, tôi gặp được gã trưởng phòng sở khanh - người khiến cuộc sống gia đình tôi tan vỡ.
Ở chỗ làm, anh ta luôn tỏ ra thân mật và tạo điều kiện hết sức cho tôi. Bản thân tôi không va vấp nhiều nên nghĩ anh ta thật lòng với mình. Khi nghe những lời hứa hẹn của anh ta, tôi bỏ chồng con đến nơi khác để làm bồ nhí người khác. Tôi được mặc đẹp, ở nhà cao rộng và quên đi đứa con thơ với người chồng vẫn lam lũ vì tôi và đứa con ấy.
Ngày tôi bỏ nhà đi, chồng quỳ xuống cầu xin tôi ở lại vì con của chúng tôi còn quá nhỏ. Không hiểu sao khi đó tôi có thể nói những câu cay nghiệt như vậy:
- Anh không thể mang lại vật chất, t.iền bạc cho tôi thì hãy biến khỏi cuộc đời tôi. Xem như tôi tặng anh đứa con.
- Con dứt ruột đẻ ra tại sao em có thể nói những lời đó ? Chỉ vì vinh hoa t.iền bạc mà em bỏ con khi nó còn quá nhỏ thế này. Sau này nếu em sa cơ, đừng bao giờ quay lại tìm bố con tôi.
Tôi cười khẩy bước lên chiếc xe hơi đợi sẵn và không quên ném lại 2 triệu t.iền bỉm sữa cho con. Tôi đã là 1 người mẹ, 1 người vợ khốn nạn đến tột cùng như thế.
Tôi ung dung chuyển đến chung cư đã được thuê sẵn và nghĩ rằng đời mình sẽ được sống trong nhung lụa. Nhưng cây kim trong bọc cũng có ngày chồi ra, sống được 1 thời gian với nhau, chúng tôi bị phát hiện dan díu. Người tình của tôi khi biết chuyện liền chạy đi nước ngoài để tránh liên lụy. Còn vợ của gã đến tận công ty dằn mặt tôi. Chị ta còn dán ảnh thân mật của chúng tôi khắp công ty khiến tôi bẽ bàng không dám tiếp tục làm việc.
Chị ta còn dán ảnh thân mật của chúng tôi khắp công ty khiến tôi bẽ bàng không dám tiếp tục làm việc. Ảnh minh họa
Khi quay về căn nhà chung cư gã trưởng phòng thuê cho mình, tôi chỉ nhìn thấy đồ đạc và quần áo vứt tứ tung. Bảo vệ cũng nói từ hôm đó, tôi không được ở lại căn nhà ấy nữa.
Tôi lang thang khắp nơi và tìm 1 căn phòng nhỏ để sống tạm. Ngày hôm sau, tôi đi tìm việc và rửa bát cho quán ăn gần nơi trọ. Những ngày làm việc vất vả tôi mới thấy thương chồng. Đêm đến cô quạnh trong căn phòng nhỏ, tôi lại ước gì được sống trong tiếng cười của con và sự che chở của chồng.
Tối nay, tôi nhớ con vô cùng. Lang thang ở bên ngoài mãi, tôi vô tình đi về căn phòng cũ. Nhìn qua cửa sổ, tôi thấy chồng mình đang nhảy múa pha trò, đội tóc giả và tôi cũng nghe được tiếng cười giòn tan của con khi con gọi mẹ.
Tôi trực trào nước mắt khi thấy chồng đóng giả mình để con không thiếu thốn tình cảm. Tôi đã làm điều gì thế này? Đáng lẽ ra tôi đã được hưởng 1 cuộc sống hạnh phúc như thế, tại sao tôi lại tự đưa mình vào ngõ cụt? Tôi biết bây giờ tất cả đều đã muộn, nhưng ngày mai tôi sẽ quay trở về căn nhà ấy và cầu xin chồng tha thứ dù có như thế nào đi nữa.
Theo Emdep
Chồng c.hết 1 tuần chưa tìm thấy xác, đúng ngày thứ 7 người vợ nằm mơ thấy anh về... Sau đêm thứ 7 nằm mơ thấy chồng về bóp chặt cổ để ngạt thở, người vợ mới hãi hùng khi phải chứng kiến cảnh tượng ám ảnh cô đến suốt đời. ảnh minh họa Chồng của Vân vốn là người ít nói nhưng hiền lành, tốt bụng, quanh năm 2 vợ chồng cùng trồng rau xanh, nuôi lợn, nuôi cá để có...