Ai rồi cũng đến lúc dịu dàng
Thuở 18, đôi mươi mấy chị em còn ăn chung một mâm cơm, dùng chung chiếc xe đạp, vẫn mạnh mồm tuyên bố “có ế cũng chả sao vì chúng mình còn có nhau”.
Ngày ấy, xóm trọ vỏn vẹn 4 phòng nữ, phòng 1 của chị Trang sinh viên trường Dược, hai chị em sinh đôi Mộc Lan, Mộc Miên học Mỹ thuật ở phòng 2, phòng 3 là chị Yến kế toán, già nhất xóm, phòng 4 của bé Nguyệt,bé Hoài học cấp 3 trường chuyên nên phải trọ xa nhà.
Mùa lũ, cả xóm kéo nhau lên căn gác xép của cô Trâm chủ trọ. Nhà cô nước vào xâm xấp tầng trệt nên cô cũng nhập bọn với hội gác xép. Ăn hết chỗ bánh trái, mì tôm dự trữ, mấy cô cháu ôm bụng đói đi ngủ. Bảo là ngủ nhưng tiếng cười nói rúc rích, râm ran suốt đêm, toàn những chuyện dang dở, chuyện chị Yến yêu xa, chuyện cái Hoài viết thư tình lén gửi cậu bạn lớp trưởng, chuyện cô Trâm 39 tuổi đã mất chồng, đến một mụn con chú cũng không để lại.
2 giờ sáng bão nổi, tiếng mưa giáng lên mái tôn tưởng như vỡ đôi ngay trên đầu người. Chị Yến gọi mấy đứa chạy xuống nhà kê đồ đạc lên thật cao, hì hục cả tiếng mới làm xong, lại ríu rít gọi nhau lên gác. Cái lạnh từ đâu ùa về, len lỏi vào góc phòng, luồn cả vào khăn áo, da thịt, mấy cô cháu ôm nhau thấy lòng cũng bớt lạnh.
Tự nhiên thấy thương nhau dã man. Thương mái tôn của cô run cầm cập theo từng hồi gió, chỉ tại nhà không có đàn ông. Thương chị Trang bị mấy gã vô duyên chê mặt đầy mụn, chỉ tại nhà nghèo đông anh em, chị vùi đầu học và làm thêm, lấy đâu thời gian làm đẹp. Thương chị em cô Mộc xinh đẹp mà tình trường đa đoan. Thương hai đứa em út xa nhà hay đau ốm, mùa đông lặn lội đội mưa đi học. Thương chị Yến có ông sếp cộc tính, tháng nào cũng dọa đuổi việc, trừ lương. Rồi ngủ thiếp đi lúc nào không hay, sáng dậy đã thấy nước lũ mênh mông đỏ ngầu, đồ vật trôi nổi dập dềnh. Thấy cô khẽ thở dài, mấy chị em đanh giọng nói “cô ơi có gì đâu, nước rút cái tụi con lại giúp cô dọn dẹp đâu vào đó, xóm mình toàn mấy nàng mạnh mẽ mà”.
Video đang HOT
Có hôm xóm được trộm viếng thăm. Nghe tiếng động lạ, mấy chị em vùng dậy bật đèn sáng choang, chị Miên chưa kịp thể hiện tài năng đai đen Taekwondo, tên trộm đã chạy thoát thân sau khi bị Nguyệt phi cán chổi vào đầu.
Có hôm chị Yến đi làm về mắt đỏ hoe bảo người yêu đã bỏ chị. Thế là cả xóm ai cũng độc thân. Lần đầu tiên cô Trâm cho phép mua bia về uống. Hôm đấy mấy chị em uống bia và ăn chân gà nướng bét nhè, chị Yến say đầu tiên, rưng rưng nói “cần gì đến đàn ông, xóm mình cứ thế quây quần ở mãi với nhau”.
Vậy mà chị Yến rời xóm đầu tiên, chị bảo về quê cưới chồng theo sắp đặt của bố mẹ. Ngày tiễn chị, ai cũng buồn. Một năm sau chị nhờ chồng đánh ô tô đến đón cả xóm về quê chị chơi, tiện thể thăm bé con mới đầy tháng. Gặp mọi người, chị Yến dịu dàng ẵm con, mắt long lanh kể “ngày đó cưới chỉ để vừa lòng bố chị đang bệnh ung thư nhưng ở về sống chung mới thấy rất yêu và cần nhau”.
Rồi Nguyệt và Trà lên đại học chuyển đến một thành phố khác, cùng năm đó chị Mộc Miên, Mộc Lan lên xe hoa. Chị Trang và cô Trâm phóng ảnh cưới của hai hoa khôi xóm treo trang trọng trên tường. Thỉnh thoảng ngó lên nhìn những váy trắng tinh khôi và nụ cười hiền, hai cô cháu lại không dưng mỉm cười. Hai cô bé sinh viên gọi điện về khoe đã có người yêu, cô Trâm trêu “chắc lại sắp rồi”. Cô chỉ còn lo chị Trang như quả bom lâu ngày chưa chịu nổ, đi làm đã ba năm mà vẫn lẻ bóng.
Đùng một cái chị về báo sắp xuất ngoại theo chồng, cô Trâm bán tín bán nghi. Sát Tết, Trang gọi mấy chị em về họp tất niên để ra mắt chồng sắp cưới. Nhìn chị Trang cười bẽn lẽn bên chàng Tây tất bật phụ chị nấu nướng, ai cũng thấy vui lây. Lúc dọn hành lí, chị Trang sụt sịt khóc, thương cô Trâm ở lại một mình. Cô cười xòa bảo “mấy đưa chuyển ra hết cô rao phòng cho người mới, mắc mớ gì ở một mình”. Ngày nhận được thư và ảnh cưới chị Trang gửi về từ trời Tây, cô khẽ cười tự nhủ “ai rồi cũng đến lúc dịu dàng, và hạnh phúc, như chính mình đã từng”./.
Theo DanTri
Đưa vợ đi phá thai sau tình một đêm ở trời Tây
Sau hai tháng du lịch ở trời Tây vợ tôi vác về cái... bụng bầu. Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em.
Tôi biết tôi là một kẻ nhu nhược, chỉ biết ăn bám vợ và gia đình nhà vợ, tôi bị vợ cắm sừng như vậy cũng đáng, nhưng tôi rất yêu cô ấy. Sự nổi loạn, ương bướng, tiểu thư của cô ấy đã cuốn hút tôi ngay từ lần đầu gặp mặt, tôi đã phải quỳ xuống xin cô ấy chấp nhận tình cảm của mình thì sự việc ngày hôm nay cũng chẳng thấm tháp gì.
Tôi là một chàng trai tỉnh lẻ, cuộc sống của tôi chỉ quanh quẩn một chữ nghèo, tôi được bố mẹ nuôi ăn học, đó cũng chính là ký do gia đình tôi chẳng còn tài sản gì đáng giá. Em là một cô gái nổi loạn, một con ngựa bất kham, bố mẹ em bất lực với em. Thú thực mà nói tôi bị em thu hút bởi nhan sắc và cá tính của em nhưng cũng bởi gia sản nhà em nữa. Tôi may mắn được bố em đỡ đầu trong công việc rồi nhận làm đệ tử ruột trong lĩnh vực bất động sản, và mong muốn tôi có thể cảm hóa được em. Nhưng bao năm trôi qua em vẫn thế, vẫn làm khổ tôi, làm tổn thương tôi, còn tôi thì vẫn theo em dù em có đối xử với tôi tệ như chuyện vừa rồi.
Ảnh minh họa.
Sau một thời gian được gán ghép cùng sự theo đuổi mãnh liệt của tôi, em cũng đồng ý dừng chân lấy tôi làm chồng. Đám cưới được tổ chức long trọng, bố mẹ em thì vui mừng có một chàng rể hiền lành, còn bố mẹ tôi thì mở mặt vì nhà con dâu giàu có, quyền quý.
Bố mẹ vợ cho chúng tôi một căn nhà rộng thênh thang ở Tây Hồ, và mở cho tôi một công ty bất động sản, có thể nói là cho chúng tôi tất cả. Bù lại, em muốn gì tôi cũng chiều, phục vụ em từ những việc nhỏ nhất, còn em chỉ làm theo những gì em thích, không để tâm đến những gì tôi nghĩ. Tôi ao ước có một đứa con nhưng em tuyêt đối không chịu, vậy mà chính tôi lại đưa vợ đi phá thai của người khác.
Em bảo chán ngán cuộc sống ngột ngạt với một người chồng nhu nhược, vậy là em xách vali và đi du lịch nước ngoài. Hai tháng trở về, em khiến tôi vụn vỡ khi thông báo em có thai với ai mà em không biết, em mè nheo chê tôi đủ chuyện từ lời ăn tiếng nói đến chuyện ấy. Tôi gạt bỏ mọi sĩ diện của thằng đàn ông đưa em đi phá cái thai, dù tức giận vẫn phải nhẹ nhàng với em.
Nhìn em đau đớn bỏ cái thai, tôi lại rủ lòng thương, mọi sự hờn giận tiêu tan mà chăm sóc em. Tôi buồn lắm chứ, đau lắm chứ, nhưng tôi yêu em, em có biết không?
Đến khi mọi sức chịu đựng dường như đã cạn kiệt thì cuộc đời cuối cùng cũng mỉm cười với tôi, sự kiên nhẫn của tôi cũng được đền đáp. Sau vụ việc này em như biết ơn tôi lắm lắm, đã dần thay đổi tính cách ngang ngược. Đã chịu chùn chân ở nhà, và ngạc nhiên vô cùng khi em vào bếp nấu ăn cho tôi. Dù không nói ra nhưng ánh mắt cô ấy như muốn nói lời cám ơn với tôi. Tôi đã hạnh phúc ngập tràn, mọi chuyện cũng đã qua, chỉ còn lại tình yêu tôi dành cho em. Tôi ôm em vào lòng, và thủ thỉ...sinh con cho anh nhé!
Theo VNE
Hãy cho đàn ông có "trinh" đi Nhiều đàn ông Việt Nam thỉnh thoảng hoặc thường xuyên đi cave, rồi khi yêu thường đòi hỏi chuyện quan hệ tình dục (QHTD) với bạn gái nhưng đêm tân hôn lại đòi hỏi vợ mình còn... chảy vài giọt máu. Đúng là thật nực cười, lố bịch. Lố bịch hơn nữa là có mỗi chuyện "trinh tiết" cỏn con mà tốn bao...