Ai là người vô tâm với người yêu, hãy đọc bài viết này khi còn cơ hội!
Đàn ông buồn cười thế đấy, họ cứ mải miết với những cuộc vui, và đam mê với những cám dỗ rồi cho rằng người phụ nữ ở bên cạnh mình sẽ mãi mãi chờ đợi mà không hiểu rằng, người có thể chờ đợi mình vô điều kiện chỉ có mẹ mình…
Lại một lần nữa, tôi được nghe một câu chuyện tình cảm trên bàn rượu. Anh ấy nói, rất chậm:
- Cô ấy dạo này rất khác, anh có nói gì làm gì cô ấy cũng chỉ đáp cho có lệ. Mọi khi anh đi chơi về muộn cô ấy thường bực tức và cáu gắt, đến 12 giờ đêm anh chưa về là cô ấy sẽ gọi rất nhiều. Hoặc khi kiểm tra tin nhắn facebook của anh thấy anh những tin nhắn với những cô gái khác anh chưa kịp xóa, cô ấy sẽ rất giận, sẽ dỗi và khóc. Nhưng gần đây cô ấy không thế nữa, anh nghĩ cô ấy có người khác rồi.
Tôi không nói gì, cứ để anh ấy nói tiếp, vì tôi biết, anh ấy còn rất nhiều điều muốn nói.
- Cô ấy là một cô gái hoạt bát, nói rất nhiều và gần như ở cạnh nhau cô ấy chưa từng ngưng nói, ngay cả khi giận hờn cô ấy cũng phải nói cho bằng hết, nếu không cô ấy sẽ khó chịu và bứt rứt. Nhưng bây giờ cô ấy nói rất ít, nếu anh không chủ động gọi, cô ấy sẽ không gọi cho anh trước, anh về muộn cô ấy cũng chẳng một câu than phiền, thấy anh nhắn tin cô ấy cũng không ngó vào nhìn như mọi lần. Cô ấy trở nên ít nói hơn, tĩnh lặng hơn và anh dần không nhận ra cô ấy nữa.
Lúc này tôi mới nói xen vào:
- Anh nghĩ cô ấy có người khác?.
Anh cười, miệng muốn phủ nhận nhưng có lẽ không tự chủ được mà gật đầu.
Video đang HOT
Tôi nói:
- Cô ấy từng rất yêu anh, rất thương anh và coi anh như là cả bầu trời của cô ấy. Và đến bây giờ, cô ấy thay đổi, không còn yêu anh như trước, không còn si mê hay điên cuồng và anh nghĩ rằng cô ấy có người khác thì anh sai rồi.
Anh ta tỏ ra không hiểu, tôi lại nói:
- Đàn ông – ích kỷ với người khác và chỉ nghĩ cho mình, còn đàn bà – ích kỷ với bản thân và chỉ giỏi nghĩ cho người khác.
Tôi nói tiếp:
- Tình yêu nó là thế đấy anh ạ, anh phải hiểu, nếu một ngày người phụ nữ yêu anh thay đổi, anh phải nhớ rằng họ đã từng rất cam chịu, rất nhẫn nại và vô cùng vị tha đối với anh. Nếu một ngày nào đấy cô ấy thay đổi, không còn chờ anh đi chơi về mỗi đêm, không còn càu nhàu mỗi lần anh làm sai, hay giận hờn mỗi khi anh phạm lỗi, không phải cô ấy có người khác, hay cô ấy hết yêu anh, mà chỉ đơn giản là cô ấy hết sự nhẫn nại, và đã dùng cạn bao dung, và đến khi cô ấy buông xuôi có nghĩa là khi bản thân đã kiệt sức.
Anh có đứng mãi ở sân bay đợi tàu hỏa được không? Anh có nỗ lực mãi vì một vấn đề không có kết quả hay được phản hồi hay không?
Đàn ông buồn cười thế đấy anh ạ, họ cứ mải miết với những cuộc vui, và đam mê với những cám dỗ rồi cho rằng người phụ nữ ở bên cạnh mình sẽ mãi mãi chờ đợi mà không hiểu rằng, người có thể chờ đợi mình vô điều kiện chỉ có mẹ mình, không phải vợ hay bạn đời. Lúc họ yêu anh, cần anh, anh không trân trọng. Lúc họ mệt mỏi, kiệt sức và buông xuôi thì anh lại tỏ ra thiết tha? Liệu có kịp?
Anh cứ thử là người chờ đợi anh mới biết cảm giác chờ đợi khó chịu đến thế nào. Anh phải là đàn bà thì mới thấu hiểu được rằng đàn bà khi yêu khổ tâm ra sao.
Nếu một ngày người phụ nữ bạn yêu không còn yêu bạn nhiều như trước nữa, bạn hãy nghĩ cô ấy đã từng yêu bạn như thế nào.
Và nếu một ngày người phụ nữ bạn yêu trở nên tĩnh lặng thì đồng nghĩa với việc bạn sắp mất đi cô ấy.
“Đàn ông, ích kỷ với người khác và chỉ nghĩ cho mình. Đàn bà ích kỷ với bản thân và chỉ giỏi nghĩ cho người khác.
Ích kỷ của đàn ông khiến họ mất đi người phụ nữ yêu họ, ích kỷ của đàn bà khiến họ mất đi chính bản thân mình”.
Theo Emdep
Đàn ông đáng tôn trọng là phải biết bao dung để quên đi quá khứ của đàn bà
Tôi từng có một thời gian yêu một người rất lâu, yêu tới mức không muốn buông tay, cố chấp giữ lấy một chút hy vọng dù nhỏ nhoi.
Anh ấy cho tới bây giờ vẫn là người tôi hối tiếc vì đã bỏ lỡ, là người duy nhất tôi từng muốn níu giữ, là người mà bây giờ khi quen ai đó vô thức tôi sẽ so sánh với anh. Khoảng thời gian đó tới giờ đã là hai năm, thế mà thi thoảng nhớ lại tôi vẫn không vui nổi, chỉ trầm mặc rất lâu.
Anh ấy rời khỏi, cũng lấy đi nhiều dũng khí để tôi có thể yêu lại ai khác nhiều như anh. Có thể sau này tôi sẽ quên anh, nhưng sẽ không quên năm tháng ấy tôi từng yêu anh một cách ngông cuồng như vậy..
Trời Hà Nội vào thu, những cơn mưa vội vã, xác lá vàng chạy rơi đâu đó, khô khốc mà hoang vắng. Chiều mưa muộn, tôi ngồi uống cạn chai rượu thứ nhất, rồi khui tiếp chai rượu thứ hai. Chưa hết ly tôi ôm mặt khóc, ừ như bấy lâu nay chưa từng được khóc. Sao tôi lại nhớ anh đến thế. Tôi cố mím chặt môi, mà nước mắt tuôn trào, rồi đến khi không thể yếu đuối hơn khóc òa như điên dại...
Người đàn ông đáng để trân trọng, là khi dù biết quá khứ của người phụ nữ mình yêu có đau buồn ra sao, cũng sẵn sàng bỏ qua và bằng lòng chở che cho những tổn thương của cô ấy. Tôi hận kẻ làm đau mình, hận kẻ không hiểu mình, hận kẻ làm mình trao hết chân thành. Tôi thấy tim mình vẫn đau, suốt hai năm qua, và có lẽ còn đau nhiều ngày sau nữa...
Trong cơn men, bao kỉ niệm lại ùa về. Tôi và anh đã có một quãng thời gian yêu đương đẹp đẽ. Chúng tôi đã cùng nhau đi đến biết bao miền đất, cùng nhau nuôi bao ước mơ về một căn nhà nhỏ, nơi có vợ chồng và những đứa con. Cuộc sống sẽ hạnh phúc qua những ô cửa bé xíu và hàng hoa giấy anh tự tay vun trồng.
Đáng ra ngày ấy, đám cưới cổ tích của tôi sẽ diễn ra nếu như anh không nghe người ta nói tôi đã từng chung nhà với người yêu cũ. Anh nhìn tôi như một thứ rác rưởi trên đời, anh gào thét, chửi bới như điều tôi từng làm là một nỗi ô nhục với anh. Anh không chấp nhận chuyện tôi đã từng thuộc về một người đàn ông khác.
Đàn bà, như tôi, ai chẳng có một quá khứ. Không có quá khứ thì làm sao có hiện tại và tương lai. Trải qua cuộc tình đầu, tôi mạnh mẽ hơn, chín chắn hơn và cả tốt đẹp hơn. Tôi biết nhún, biết nhường trong tình yêu, tôi biết làm gì là tốt cho người yêu, tôi biết cách cùng nhau gạt bỏ cái tôi để tình yêu được bền vững... Tôi quặn lòng khi mỗi ngày nghe thấy anh sỉ vả quá khứ. Quá khứ của tôi không có lỗi. Nếu tôi có từng trao thân cho một người yêu nào đó, thì đó là sự lựa chọn của tôi ở thời điểm ấy. Anh đến sau, anh phải chấp nhận. Đó là sự sắp đặt của số phận. Còn nếu anh không chấp nhận, thì anh đi.
Quả thực anh đi thật. Dù tôi cố níu kéo, cố giải thích, cố xin anh bao dung nhường nào, anh cũng quyết đi. Đó là cũng một chiều mưa mùa thu như thế này, hai năm về trước. Tôi đã chạy theo anh, nhưng anh đã mặc kệ. Chiều mưa ấy, tôi đã tự đóng băng trái tim mình.
Giờ anh cũng đã là một phần quá khứ của tôi. Tôi cầm ly rượu trong tay mà lòng vẫn thấy đau đớn. Men say dường như không có nghĩa lý gì, giá nó có thể như một liều thuốc tế, để tôi quên đi cảm giác này.
Đã là đàn bà, có ai khi yêu mà toan tính? Chỉ biết, yêu là yêu thôi. Nếu như người đàn ông nào cũng muốn sở hữu đàn bà trinh nguyên thì trên đời này sẽ quá thiếu đàn bà. Nếu một người đàn ông, chỉ biết nhìn về quá khứ, mà không biết rằng đàn bà đang yêu anh với một trái tim nguyên vẹn, đó mới là điều thiệt thòi nhất.
Ngoài ô cửa kia, vào chiều mưa như thế này, có lẽ cũng có nhiều đàn bà đau khổ như tôi. Nếu đàn ông đã dày vò mình vì quá khứ, thì mình đừng để quá khứ thêm một lần nữa làm đau mình. Đàn bà, hãy quên quá khứ đi để hạnh phúc!
Theo Emdep
Mờ mắt vì tiền, tôi đã bán rẻ cả tuổi thanh xuân Mờ mắt vì tiền, tôi dùng nhan sắc và thanh xuân của mình để trở thành nhân tình của người khác. Và tôi đã phải nhận cái kết đắng cay... Đêm khuya, trên chiếc giường cao cấp vẫn phẳng phiu không một nếp nhăn. Tôi lặng lẽ ngồi bên cửa sổ cùng ly rượu đỏ. Ngoài kia, ánh đèn neon chiếu sáng mọi...