Ai là bố của đứa trẻ trong bụng vợ tôi?
Dù yêu đến mấy cũng chẳng có người nào lại bằng lòng lấy người đàn bà đã có con với người đàn ông khác mà mình còn biết rõ.
Chúng tôi cưới nhau, không ai biết về cái thai trong bụng em là của người khác không phải của tôi…
Biết vợ có bầu với người khác vẫn cưới
Cuộc hôn nhân này chính tôi là người mạo hiểm bước chân vào. Ai biết chuyện này có lẽ cũng sẽ nói tôi là người dở hơi, có vấn đề khi chấp nhận một việc mà bất cứ người đàn ông nào cũng không thể chấp nhận. Dù yêu đến mấy cũng chẳng có người nào lại bằng lòng lấy người đàn bà đã có con với người đàn ông khác mà mình còn biết rõ. Nhưng tôi đã làm như vậy, đã suy nghĩ mất cả tháng, đã đau khổ vắt óc để tìm một hướng đi đúng nhất.
Ai là bố của đứa trẻ trong bụng vợ tôi?
Ngày đó, tôi yêu em, chân thành và nồng thắm. Nhưng em không hề đón nhận tình cảm của tôi, em nói lòng em đã hướng về một người đàn ông khác. Tôi cũng không biết người đó của em là ai, có vẻ bí ẩn vì em không lộ rõ rằng mình yêu ai. Nghe người ta nói thì người yêu em ở xa, hay là một người đàn ông bí mật nào đó mà em không muốn nói ra. Tôi dù biết vậy vẫn kiên trì theo đuổi em, tôi nghĩ, người đàn ông ở xa không thể để em chờ đợi, em sẽ động lòng với tôi.
Em sống nội tâm, trong mắt em ẩn chứa điều gì đó mà tôi không thể đoán ra, chỉ thấy em thật sự quá bí ẩn. Đôi mắt ướt long lanh, lúc nào cũng sầu sầu khiến tôi cảm thấy thương em vô cùng. Một người con gái kín đáo như em đã khiến tôi cảm thấy muốn khám phá vô cùng. Tôi đã theo đuổi em rất lâu và tự nhủ với lòng mình, dù có thế nào thì tôi vẫn yêu em, trân trọng em trừ phi em lấy chồng.
Ngày đó, em không nói rõ với tôi rằng em yêu ai, tôi đã nghi, hay là em yêu người nào đó có gia đình nên không dám nói. Tôi có hỏi em, em chỉ cười và bảo coi tôi như người bạn… Tôi vẫn bên cạnh em, quyết tâm chờ đợi em, yêu em chân thành…
Gần 1 năm sau, em khóc lóc nói với tôi rằng, em quá đau khổ vì người đàn ông em yêu, anh ta đã phản bội em. Em khóc như một đứa trẻ, tựa vào vai tôi và khóc nức nở, tôi thương em nhiều lắm. Từ hôm đó, em không gặp tôi, cũng không liên lạc với tôi. Tôi chủ động em cũng không gặp, em nhất định giam mình trong phòng, em nói rằng, em không có tâm trạng và cũng cảm thấy không còn mặt mũi nào gặp tôi.
Tôi hỏi rõ ngọn ngành, van xin em gặp, em mới chịu gặp. Em bảo, em đã có bầu với người đàn ông kia, em không dám nhìn mặt ai, em đang định phá thai nhưng mà không dám. Người đàn ông đó hứa cưới em, khiến em có bầu nhưng khi có bầu, anh ta đã bỏ em. Em bây giờ tiến thoái lưỡng nan, không về quê được cũng sợ bụng to, không còn mặt mũi nào nên muốn bỏ cái thai. Tôi đã nghe câu chuyện của em và thật sự quá thương em. Tôi không biết em yêu ai, nhưng mà, lúc nào tôi cũng lo lắng cho sức khỏe của em. Em có bầu mà khóc lóc suốt ngày, người gầy đi, nhìn tiều tụy. Tôi muốn em cố gắng thật tốt, ăn uống đầy đủ thì tôi mới yên tâm.
Video đang HOT
Sau đó, em cũng không bao giờ dám chủ động liên lạc với tôi, chỉ có tôi là người chủ động. Tôi chấp nhận tất cả chuyện này khi đã suy nghĩ cả tháng, tôi quyết định cưới em. Tôi nói với em, em cực kì ngạc nhiên, em nói, em sẽ không làm thế, làm như thế thật có tội với tôi, em không xứng đáng với tình yêu của tôi.
Đến lúc này, tôi phải dùng tình yêu của mình để thuyết phục em, nói em yên tâm, tôi sẽ yêu và trân trọng em, coi em như con của tôi và chăm sóc em thật tốt, hai mẹ con em sẽ là người thân của tôi. Rồi sau này chúng tôi sẽsinh con thứ 2, thứ 3, có gì đâu mà không được…
Sau rất nhiều ngày thuyết phục, em cũng đồng ý cưới tôi. Em cảm ơn tôi như một vị ân nhân cứu mạng mình. Em nói hối hận đã không yêu tôi, đã không để tâm đến tôi và yêu một người đàn ông không ra gì. Bây giờ thì thật may mắn, tôi đã ở bên cạnh em.
Đau khổ vì vừa yêu vừa hận
Chúng tôi cưới nhau, không ai biết về cái thai trong bụng em ngoài hai chúng tôi. Tôi giữ bí mật cho em, ai biết thì cũng nghĩ đó là con tôi. Vì quá yêu em, tôi chấp nhận một chuyện tày trời này. Nhưng mà chẳng hiểu sao, khi dắt tay em trong ngày cưới, tôi bắt đầu có cảm giác bất an, tôi thấy có gì đó khó chịu trong lòng. Lúc này có lẽ sự ích kỉ của tôi bắt đầu xuất hiện. Hay là hành động muốn cưới em của tôi đã quá nông nổi rồi đến giờ tôi có chút đau lòng?
Mỗi đêm nằm bên cạnh em, thấy em xoa xoa bụng rồi nói chuyện với con, tôi thấy có chút chạnh lòng. Giá như đó là con tôi thì tốt biết mấy, giá như tôi cũng là người cha xoa bụng vợ rồi âu yếm con. Nhưng mà đây không phải là con tôi, đến ngay cả con của ai tôi cũng không biết nữa. Tôi còn không hiểu em yêu ai, đã có con với ai nên lòng càng nhức nhối không yên.
Sự ích kỉ của tôi ngày càng lớn mặc dù tôi vẫn quan tâm, lo lắng, chăm sóc cái ăn, giấc ngủ cho vợ. Lòng tôi đau khổ vô cùng, vì đến bây giờ, đợi vợ sinh xong con, tôi còn nuôi con nhỏ, còn lâu nữa mới sinh được đứa tiếp theo. Lòng tôi cảm thấy nhức nhối không yên. Đúng là đàn ông, dù có yêu thế nào nhưng mà khi biết vợ có con với người khác, họ khó lòng chấp nhận.
Tôi đã nghĩ mình sẽ yêu thương trọn vẹn vợ mình và con của em, bây giờ tôi chẳng thế nào làm được. Mỗi đêm nằm bên cạnh vợ, tại sao tôi lại thấy khó chịu thế này. Một điều tôi luôn trăn trở là, con trong bụng vợ tôi thật ra là của đàn ông nào, không biết em yêu ai, có quan hệ mờ ám gì trong quá khứ, giờ em làm vợ tôi, thật sự tôi cảm thấy phiền lòng…
Quá yêu vợ, tôi chấp nhận chuyện này nhưng lòng cũng hận vì mình nuôi con của kẻ khác. Đúng là tôi đã vì yêu mà làm chuyện mù quáng đến bây giờ tự làm khổ bản thân mình, còn làm khổ cả vợ…
Có phải tôi là một gã bạc tình bạc nghĩa không?
Theo Phunutoday
Nhận con nuôi lại chính là con ruột
Chị không ngờ, đứa trẻ chị gặp lại giống y như chị ngày trước. Chị nghi ngờ, đó chính là con chị.
Chị yêu con, thương con và dành hết tình cảm này cho con. Chị cảm thấy may mắn vì ông trời không cướp đi đường sống của chị, còn cho chị một hi vọng cuối cùng. (ảnh minh họa)
Bỏ con vì nghèo, không thể nuôi
Thời gian đã trôi đi, cũng đã khá lâu rồi nhưng trong lòng chị vẫn không thể nào quên được chuyện cũ. Câu chuyện ấy ám ảnh cuộc đời chị suốt thời gian chị đi lấy chồng. Chị đã làm một điều sai lầm, một điều ích kỉ chỉ vì hạnh phúc riêng của chị. Nhưng khi đó, chị chẳng còn lựa chọn nào khác.
Mới lớn, chị dại dột yêu một người đàn ông, tin tưởng rằng anh ta sẽ mang lại cho chị cuộc sống hạnh phúc. Nhưng nào ngờ, những lời ngọt ngào kia chỉ thoảng qua như gió bụi. Anh ta đã lừa chị, &'no xôi chán chè' rồi anh ta bỏ chị chạy theo tình duyên mới. Đau khổ không phải chỉ là việc anh ta bỏ lại chị, mà là bỏ lại cả đứa con chị đang mang trong bụng.
Chị tưởng, khi thông báo với anh ta tin này, anh ta sẽ vì thương xót mà quay lại bên chị. Nhưng không ngờ, anh ta ráo hoảnh nói với chị rằng &'có thì bỏ đi, sao phải khóc lóc làm gì'. Thế là, chị biết, mình không còn hi vọng gì nữa. Nhưng chị chẳng dám bỏ con. Sinh con ra mà nuôi con một mình cũng không được. Chị còn quá trẻ, còn không biết được tương lai sẽ đi đến đâu. Chị chưa có công việc, còn định yêu anh và tính chuyện tương lai cùng anh. Nhưng bây giờ, chị một thân một mình lại mang trong mình giọt máu này, làm sao để vẹn nghĩa đây.
Chị không thể bỏ con được, điều ấy sẽ làm chị cả đời này sống không yên. Nuôi con thì không thể, nhưng chị vẫn quyết định sinh con và bỏ con lại ở một nhà chùa. Rồi từ đó, chị đi biệt tích.
Chị khổ tâm vì bỏ con đi lấy chồng (ảnh minh họa)
Nỗi đau bị phản bội đã làm chị có nghị lực để sống. Chị hi vọng một ngày nào đó chị có thể quay lại tìm được con, và lúc đó, chị sẽ bù đắp cho con mình. Chỉ mong con sống cuộc sống bình yên, vui vẻ.
Chị biết, dù sao này chị có làm gì đi chăng nữa cũng không thể chuộc lại lỗi lầm chị đã gây ra. Hậu quả này là do chị và chị phải chấp nhận. Chỉ lo con khổ, con không có cái ăn. Nhưng gửi gắm nơi cửa phật vẫn làm chị yên tâm nhiều hơn cả.
Chị đau khổ vô cùng khi bỏ con ra đi. Chị biết, hành động này của chị đáng bị lên án. Nhưng mang theo con mà nheo nhóc, không đủ tiền nuôi con thì còn khổ hơn nhiều.
Bao nhiêu năm chị buôn ba bên ngoài. Cuối cùng, chị gặp một người đàn ông cực tốt. Anh cũng là người tha hương, lập nghiệp ở nơi đất khách quê người. Anh cũng từng trải qua một cuộc hôn nhân nên anh hiểu được giá trị của hạnh phúc. Khi gặp chị, anh chẳng hay biết gì về chị nhưng lại đem lòng yêu chị tha thiết. Anh nói, ở chị có một điều gì đó khiến anh muốn được bao bọc và che chở. Anh thấy đôi mắt buồn, ướt át đầy nội tâm của chị. Và đó là điều anh trân trọng và yêu thương, đâu cần quá nhiều lý do.
Nhận con nuôi lại chính là con ruột
Chị nhận thấy anh có tình cảm với mình, lâu dần, thứ tình cảm ấy trở thành tình yêu. Từ bao giờ, người phụ nữ chai sạn trái tim vì bị lừa dối lại một lần rung động trước trái tim của anh. Tình yêu chân thành của anh đã cảm hóa được chị và chị nhận lời lấy anh làm chồng. Hai người lập nghiệp ở nơi khác, làm ăn, mong cuộc sống bình yên hạnh phúc.
Nhưng khi lập gia đình rồi, chị lại càng nhớ con da diết. Cuộc sống ổn định hơn càng làm chị thương đứa con không biết giờ này ra sao, sống thế nào. Chị đau khổ bao đêm mà không thể nói cho chồng. Vì anh không biết chị đã từng sinh con. Quá khứ ấy chị không muốn giấu anh, nhưng nếu nói cho anh biết, có thể anh sẽ chẳng chấp nhận chị. Chị không đủ can đảm dù chị rất tin vào tình yêu của anh. Chị sợ mất anh, và sợ một lần nữa đau khổ vì đàn ông.
Nhưng chị và anh lại không thể sinh con. Sau này, chị biết, nguyên nhân là do anh. Anh vô sinh. Bây giờ, anh không thể cho chị một đứa con, anh đau khổ lắm. Chị cũng thương anh, thương những giọt nước mắt từng đêm anh rơi xuống. Anh lo cho chị, sợ rằng không có con chị sẽ buồn lắm.
Anh tính chuyện xin con nuôi. Anh nói với chị, nếu chị chấp nhận chuyện đó, hai người sẽ mãi là vợ chồng hạnh phúc. Còn không, chị có thể ra đi tùy ý. Anh không dám ích kỉ giữ chị lại. Cả hai ôm nhau khóc nức nở. Và trong phút giây ấy, chị chợt nhớ tới đứa con ngày trước. Có phải chị đã vứt bỏ con để bây giờ chị bị quả báo. Chị đã làm điều sai trái và giờ, ông trời không cho phép chị có con sao?
Anh đau khổ, chị cũng không kém. Chị sợ rằng, sau này sẽ cả đời sống cô độc vì vứt bỏ con cái. Chị nghĩ tới ngôi chùa ngày trước và chị quay về ấy nhận con nuôi theo ý anh. Anh đồng ý với chị.
Chị không ngờ, đứa trẻ chị gặp lại giống y như chị ngày trước. Chị nghi ngờ, đó chính là con chị. Chị đã hỏi nhà chùa, xem ra thời gian đó trùng với thời gian chị đả bỏ con lại nơi đây. Chị quyết định nhận con.
Muốn xem con có phải con mình không, chị đã lén lút đi thử ADN, và thật vui khi biết, đó chính là con của chị. Nhưng sự thật này, chị không thể nói cho ai biết, chỉ mình chị chôn giấu chuyện này cho tới khi chết.
Chị yêu con, thương con và dành hết tình cảm này cho con. Chị cảm thấy may mắn vì ông trời không cướp đi đường sống của chị, còn cho chị một hi vọng cuối cùng. Chị hứa sẽ bù đắp cho con, bù đắp những ngày tháng con phải xa mẹ. Chị biết, đây là cơ hội cuối cùng ông trời cho chị nên chị không thể lơ là, không thể vô trách nhiệm. Còn với chồng, chị biết, chị nợ anh nhiều lắm. Nhưng dù sao thì chị và anh cũng không thể có con. Có đứa con này cũng là may mắn và may mắn cho cả anh. Hạnh phúc này, chị sẽ trân trọng đến cuối đời.
Theo Eva
Người vợ vì chồng, vì con đã 99 lần xé đơn ly hôn Chị ngả vào vai cô con gái khóc ngon lành như một đứa trẻ, chị không được lời hứa về hạnh gia đinh với các con... Dáng khắc khổ, bước chân nặng nề của người phụ nữ như ngã quỵ giữa sân tòa. Chị vòng tay ôm nhẹ vai cô con gái. Đứa con gái vỗ về: "Mẹ hãy làm những gì mẹ...