Ai có thể chỉ cho tôi con đường nào ít chông gai và trắc trở…?
Con đường đi đến hạnh phúc của chúng tôi có quá nhiều chông gai, trắc trở, thậm chí tôi có thể phải đán.h đổi tình thân ruột thịt của mình…
Ảnh minh họa
“Mẹ không phản đối nhưng nếu mẹ đồng ý với con thì cũng có nghĩa là mẹ đang chống đối lại cả nhà ngoại. Con thử nghĩ xem mẹ có sống nổi với mấy cậu, mấy dì của con không?”. Mẹ tôi vừa khóc, vừa nói.
Chuyện giữa tôi và Khương lùm xùm ngay khi dì út của tôi phát hiện Khương chính là bạn trai cũ của dì khi hai người du học ở Mỹ.
Mẹ tôi là chị hai trong gia đình 10 người con nên dì út và tôi bằng tuổ.i. Chúng tôi lớn lên bên nhau từ nhỏ, thân thiết như chị em, thậm chí khi dì út đi du học, tôi đã ngã bệnh mấy tháng trời vì không chịu nổi sự xa cách.
Thời gian dì ở Mỹ, học hành, làm việc và quen biết ai, tôi không biết. Mấy năm nay dì vẫn đi đi, về về giữa Việt Nam và Mỹ vì sau khi học xong dì được một công ty bên đó nhận vào làm việc. Tôi cũng có công việc của mình nên dì cháu ít gặp nhau. Tuy vậy mỗi khi có dịp chúng tôi vẫn cùng nhau đi ăn uống, đi du lịch.
Tôi chưa bao giờ nghe dì kể về tình yêu của mình ngoài lần duy nhất khi tôi hỏi, dì chỉ cười: “Có rồi nhưng chia tay rồi. Đàn ông chán lắm”. Hai dì cháu cười với nhau và còn nói đùa sẽ thành lập “Hội những người phụ nữ chán đàn ông”.
Thế nhưng cái chuyện tình yêu ai mà biết được? Năm ngoái tôi tình cờ gặp Khương trong một cuộc hội thảo. Chúng tôi có cùng mối quan tâm về bảo vệ môi trường nên nhanh chóng trở nên thân thiết. Không bao lâu sau, Khương ngỏ lời yêu tôi. Thật lòng là tôi cũng thích anh ngay từ lần đầu gặp gỡ nên đã chẳng ngần ngại nhận lời.
Video đang HOT
Tình yêu của chúng tôi tuy chỉ mới bắt đầu nhưng tôi cảm thấy Khương chính là người đàn ông của đời mình. Anh cũng thú nhận với tôi đã từng có một mối tình khi còn đi học nhưng sau đó chia tay do không hợp nhau. Tôi nghe rồi bỏ qua bởi tôi quan niệm đó là chuyện bình thường, ai mà chẳng có một tình yêu trước khi gặp được một nửa thật sự của mình.
Vậy mà trớ trêu thay, khi chúng tôi tính đến chuyện cưới hỏi, tôi đưa Khương về ra mắt gia đình, ba mẹ đã đồng ý cho chúng tôi thành chồng vợ và định ngày cưới thì đùng một cái, dì út tôi từ Mỹ trở về. Thoạt đầu, dì rất vui khi biết tôi đã tìm được tình yêu lớn lao của đời mình và còn đòi làm phù dâu trong hôn lễ của tôi.
Thế nhưng khi tôi cho dì xem hình chúng tôi chụp hôm đi chơi ở Vũng Tàu thì mặt dì tái đi. “Vy nói anh ta tên gì? Khương à? Có phải anh ta có thời gian du học ở Mỹ?…”. Tôi đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác khi dì kể vanh vách về Khương. Và ngạc nhiên lớn nhất của tôi là khi biết được, dì chính là mối tình đã đổ vỡ của Khương.
Mọi chuyện sau đó tôi không muốn kể lại nhưng bây giờ dì đã trở mặt, lôi kéo cả nhà ngoại kình chống lại tôi; đúng hơn là chống lại cuộc hôn nhân của chúng tôi. Con đường đi đến hạnh phúc của chúng tôi bỗng có quá nhiều chông gai, trắc trở…
Ba mẹ tôi mới đầu còn nói cứng nhưng sau đó cũng không chịu nổi áp lực từ ngoại và các cậu, dì. Mẹ tôi đã gọi Khương tới nhà, nói với anh mọi chuyện và va.n xi.n anh hãy chia tay tôi để tình cảm gia đình không sứt mẻ.
“Bác biết tụi con thương nhau thật lòng nhưng bây giờ bác rất khó xử. Nếu tụi con cứ tiến tới thì coi như cả nhà mình sẽ bị họ ngoại từ mặt… Bác cũng không biết phải ăn nói làm sao với dì út”- mẹ tôi nghẹn ngào.
Chờ cho mẹ tôi bớt xúc động, Khương mới từ tốn nói: “Chuyện giữa con với dì út đã là quá khứ. Trước đây con và dì út tự nguyện đến với nhau và cũng tự nguyện chia tay, chẳng có ai ép buộc, vậy thì tại sao bây giờ dì út và các cậu, dì lại ép tụi con phải chia tay? Điều đó là không thể được. Nếu mọi người không chấp nhận, con cũng không quan tâm bởi hạnh phúc là của chúng con, không ai có thể định đoạt thay”.
Dứt lời, anh nắm lấy tay tôi: “Chúng ta chẳng có lỗi gì, cũng không có trách nhiệm phải hi sinh hạnh phúc của mình vì sự ích kỷ của người khác. Chúng ta sẽ xin phép ba mẹ hai bên tổ chức cưới ở một nơi khác và không cần sự có mặt của những người không muốn chúng ta hạnh phúc”. Anh đã quyết như thế và tôi cũng muốn như thế.
Nhưng mọi chuyện hoàn toàn không đơn giản. Cứ nghĩ đến ngày cưới của mình không có mặt bà con, dòng họ bên ngoại, tôi đã trào nước mắt. Chưa hết, năm nay tôi mới 29 tuổ.i, cuộc đời phía trước còn rất dài, không lẽ từ nay tôi phải tuyệt giao suốt đời với má.u mủ, ruột rà của mình?
Tôi không muốn lựa chọn, cũng không muốn từ bỏ bất kỳ ai trong số những người thương yêu của mình. Từ hôm xảy ra chuyện đến nay, tôi chưa có một đêm nào ngon giấc. Hãy chỉ cho tôi con đường nào đi đến hạnh phúc mà không có quá nhiều chông gai, trắc trở và mất mát như vậy…
Theo VNE
B.ỏ chồn.g đi tìm bồ cũ để thay đổi cuộc đời
Biết người yêu cũ nay đã là một giám đốc ngân hàng lớn, không còn lêu lổng như xưa, cô tìm cách lấy số và liên lạc lại. Cô muốn giằng ngươi tinh cu lại tư tay vơ anh ta, làm chỗ dựa vững chắc cho mình.
Ngày xách va li ra khỏi nhà chồng, cô đã tự hứa với lòng mình, sẽ ở vậy nuôi con không thì cũng chọn một ông chồng cho ra tấm ra món, không đại gia thì cũng phải lo đủ cho cô những chiếc váy hàng hiệu, những bữa ăn cuối tuần ở nhà hàng sang trọng...
Cô sinh ra ở một huyện nghèo của tỉnh Thanh Hóa, vùng đất mà người ta vẫn thường gọi là "chó ăn đá gà ăn sỏi". Từ nhỏ cô đã thấm thía thế nào là sự tủi cực, khó khăn của kẻ nghèo hèn. Lớn lên, với tham vọng đổi đời và thoát ra khỏi mảnh đất khốn khó này, cô đã ra Hà Nội học tập và quyết tâm lập nghiệp.
Dù là gái quê nhưng với làn da trắng, dáng dong dỏng cao và đặc biệt có cặp mắt sắc sảo, cuốn hút, cô nhanh chóng tạo lập được các mối quan hệ ngay từ lúc ra trường. Học kinh tế, ra trường một năm, quen biết nhiều đại gia Hà thành qua sự mai mối của bạn học, cuối cùng cô cũng xin được một chân kế toán ở ngân hàng nhà nước.
Với ngoại hình cuốn hút và "mác" công việc ổn định, cô nhanh chóng tìm cho mình được một vài anh chàng có má.u mặt người thành phố. Anh chàng vẫn thường xuyên lái xe đón đưa cô đi làm là một thiếu gia Hà thành, bố làm quan to trên bộ. Dù bố làm to, dù yêu chiều cô nhưng lại chưa có việc ổn định, hay lêu lổng với đám bạn.
Còn một anh chàng đào hoa khác thì có phần ít quan tâm đến cô hơn, nhưng trái lại công việc đàng hoàng, là chủ một doanh nghiệp lớn, cũng thay xe như thay áo. Cuối cùng với sự tính toán lâu dài, cô quyết định chọn anh này làm chồng sau này.
Thế nhưng sự đời không lường trước được. Sau 2 năm chung sống, người cô chọn làm chồng làm ăn thất bát, thị trường bất động sản đổ vỡ, chồng cô lại ôm nhiều dự án đất đai và thường xuyên ngập trong nợ nần. Xe cộ cầm cố, lãi ngân hàng chồng chất, những thói quen ăn uống nhà hàng sang trọng, những bộ cánh hàng hiệu dần bị cắt bỏ, thay vào đó là liên tục các cuộc điện thoại đ.e dọ.a đòi tiề.n khiến chồng cô và cả cô điên đầu. Những trận cãi vã, rồi con nhỏ ốm đau, thêm anh thường xuyên vắng nhà càng khiến cô chán nản hơn.
Cuối cùng, cô quyết định viết đơn l.y hô.n. Anh với nỗi thất vọng trước thái độ khinh khỉnh của vợ trong thời gian gần đây, chán với những cuộc cãi vã không kết vì những đòi hỏi vật chất quá đáng của cô trong lúc khó khăn đã không mảy may suy nghĩ mà ký xoẹt vào tờ giấy.
Rồi cô xách va li ra khỏi nhà chồng với tâm trạng phơi phới như trút bỏ được gánh nặng và mong thay đổi cuộc đời.
Ra ngoài, mẹ con cô tìm thuê một căn hộ chung cư với giá 3 triệu rưỡi, thu nhập hằng tháng gần chục triệu đồng cộng với tiề.n gửi nuôi con của chồng cũ cũng gọi là tạm đủ với những nhu cầu mà cô cho là "cơ bản".
Biết người yêu cũ nay đã là một giám đốc ngân hàng lớn, không còn lêu lổng như xưa, cô tìm cách lấy số và liên lạc lại. Ảnh minh họa.
Thế nhưng, khi thoát khỏi đống nợ nần của chồng, khi được cầm tiề.n chi tiêu thoải mái, cô lại nhanh chóng sa vào đống nợ mới của mình vì những thứ mà cô gọi là "nhu cầu cơ bản". Cô mạnh tay chi những thỏi son, hộp phấn, váy túi hàng hiệu, riêng mấy khoản đó cũng ngốn gần hết cả tháng lương của cô. Hết tiề.n lại hỏi vay đồng nghiệp, bạn bè. Sữa cho thằng con nhỏ cũng dần bị cô cắt giảm, thay vào đó là những bữa ăn ở các nhà hàng sang trọng mà cô quen mặt từ dạo trước. Rồi số nợ đã lên đến hàng trăm triệu, cô mới giật mình và tính toán lại.
Biết người yêu cũ nay đã là một giám đốc ngân hàng lớn, không còn lêu lổng như xưa, cô tìm cách lấy số và liên lạc lại. Dù đã có vợ có con nhưng với bản tính trăn.g ho.a, ăn chơi, lại thêm "miếng mồi ngon dâng sẵn", anh ta nhanh chóng quay lại với cô.
Không ngại rút túi mua cho cô những đồ hiệu, chi những bữa cơm đắt tiề.n, bù lại hắn được thoải mái cặp kè dẫn cô bồ "ngon" đi gặp đối tác thường xuyên mà không phải mất thêm "phí boa" như những cô người mẫu hầu rượu. Không những thế, sau các cuộc hẹn hò, rượu chè mệt mỏi là những đêm ân ái vụn.g trộ.m ở các nhà nghỉ, được cô yêu chiều như "hoàng đế" càng khiến hắn sung sướng, và thoải mái vung tiề.n.
Thế nhưng, cô lại có toan tính khác. Cô muốn giằng hắn lại, làm chỗ dựa vững chắc cho mình. Biết hắn thích được yêu chiều, thích được ton hót, nịnh nọt, cô càng tìm cách tân trang nhan sắc và "yêu chiều" hắn hơn. Rồi cô quyết định phải có thai với hắn, xui hắn b.ỏ v.ợ và quay lại làm chồng cô.
Những lần ân ái sau đó, cô thả mặc không dùng thuố.c tránh thai. Cuối cùng cô cũng dính bầu như toan tính. Cô quyết định báo tin vui cho hắn và ép hắn phải l.y hô.n ngay với cô vợ hiện tại. Nhưng cô đã nhầm. Người vợ mà hắn lấy về lại chính là con gái của sếp lớn hắn. Có cô ta, hắn mới có thể nhanh chóng leo lên vị trí hiện tại. Và thêm nữa, cô ta còn là "gái chính chuyên" đúng nghĩa, là vợ hiền mà cả bố mẹ hắn đều rất hài lòng và thương yêu, làm sao hắn có thể b.ỏ v.ợ đi lấy cái thứ "lăn.g loà.n, đĩ điếm" như cô.
Bị cự tuyệt và từ chối, cô nhắn tin đ.e dọ.a sẽ tới gặp vợ hắn, bố mẹ hắn nói rõ sự tình. Nhưng hắn cũng đâu có vừa, hắn đ.e dọ.a sẽ cho cô nghỉ việc nếu dám động chạm đến vợ con hắn, bởi giám đốc của cô cũng chính là chỗ thân tình của gia đình hắn.
Rồi hắn ném cho cô một xấp tiề.n bảo cô đi phá thai và cho hai sự lựa chọn: Hoặc bỏ đứa con trong bụng và vẫn ngoan ngoãn làm người tình như cũ, hoặc cô sẽ mất tất cả và không còn gì. Đa.u đớ.n, tủ.i nhụ.c cầm xấp tiề.n trong tay, cô một mình đến phòng khám tư. Đứa con cô mang trong bụng đã thành hình hài, tình người, tình của một người mẹ khiến cô day dứt không thể quyết định.
Tiếng bác sĩ văng vẳng bên tai: "Bé kháu khỉnh giống mẹ nhé. Chúc mừng cô!". Nước mắt cô chảy dài, có lẽ nào phải bỏ đứa con này đi. Nhưng nếu không thì cô lấy gì nuôi nó, còn thằng con ở nhà, còn cả những chiếc váy hàng hiệu, những bữa ăn nhà hàng sang trọng... Cô thất thần bước ra khỏi phòng khám mà không biết rồi sẽ ra sao, làm gì.
Theo VNE
Có nên chấp nhận vợ 'tòm tem' với người tình cũ? Liệu tôi có thể chấp nhận vợ một lần nữa khi cô ấy đã "chán chè" với người tình cũ và quay về xin làm lại cuộc đời với bố con tôi? Tôi làm nghề lái xe cho Tổng giám đốc của một công ty, còn vợ tôi là giáo viên dạy Tiếng Anh của một trường cấp 3 ở Hà Nội. Mặc...