Ai bảo ngày đó kiên quyết lấy chồng nghèo?
Nếu một ngày nào đó bạn lấy một người chồng nghèo, không có chí tiến thủ, bạn phải nai lưng làm việc và vất vả kiếm từng đồng mua sữa cho con, thì bạn mới hiểu được cảm giác lấy chồng nghèo là gì.
Chồng bạn tốt thì còn được an ủi phần nào, chồng mà kém cỏi, lại không chí thú làm ăn, suốt ngày tự ti rồi quát nạt vợ thì quả thật, tình yêu sẽ nhanh chóng biến mất. (hình minh họa)
Tôi chưa từng ngoại tình hay là từng gian dối chồng làm điều gì tội lỗi. Nhưng phải thừa nhận là, đã có nhiều lúc tôi cảm thấy thất vọng về chồng, cảm thấy buồn phiền và muốn từ bỏ cuộc hôn nhân để sống độc thân hoặc là cứ bỏ chồng đã, chuyện khác tính sau.
Cuộc sống đúng là không ai nói được điều gì trước. Bây giờ, khi các em, bạn bè hỏi tôi về cách chọn chồng, chọn người mình yêu hay người yêu mình, tôi chỉ cười. Vì tôi biết, hôn nhân ngoài việc đến từ tình yêu còn cần có yếu tố kinh tế. Thực dụng là điều không quá tốt nhưng cuộc sống là phải thực tế. Nếu vợ chồng chỉ bám vào hai chữ tình yêu để sống thì thực sự không biết cuộc sống sau này có hạnh phúc nổi không.
Thử hỏi vì sao khi kết hôn, con người ta thường quên đi lãng mạn, hạnh phúc vì họ phải lao đầu vào kiếm tiền, vào việc làm sao cho có trách nhiệm với gia đình. Thế nên, đừng nói hôn nhân không nhuốm màu tiền bạc. Không có kinh tế, cuộc sống hôn nhân khó hạnh phúc lắm. Dù không nhiều người nói ra điều này nhưng tôi nghĩ rằng, chắc hẳn ai cũng hiểu, đó là thực tế.
Nếu một ngày nào đó bạn lấy một người chồng nghèo, không có chí tiến thủ, bạn phải nai lưng làm việc và vất vả kiếm từng đồng mua sữa cho con, thì bạn mới hiểu được cảm giác lấy chồng nghèo là gì. Cuộc sống lúc đó khó mà nói đến hai chữ tình yêu khi mà gánh nặng cơm áo gạo tiền cừ đè lên đôi vai của mình. Chồng bạn tốt thì còn được an ủi phần nào, chồng mà kém cỏi, lại không chí thú làm ăn, suốt ngày tự ti rồi quát nạt vợ thì quả thật, tình yêu sẽ nhanh chóng biến mất.
Video đang HOT
Tôi đang rơi vào hoàn cảnh như vậy. Tôi từng có một mối tình sâu đậm nhưng rồi hai người chia tay nhau và anh đi lấy vợ, sau đó tôi cũng đi lấy chồng. Khi gặp người chồng hiện tại, những gì anh cho tôi chỉ là tình yêu. Trái tim được sưởi ấm, được tìm lại hai chữ tình yêu, tôi đã cảm giác đây là phước phận mà tôi nhận được.
Chúng tôi cưới nhau sau đó và tôi hoàn toàn quên đi tình cũ. Cũng chẳng biết rằng người ấy giờ sống ra sao, có hạnh phúc không, tôi không muốn tìm hiểu dù chúng tôi ở rất gần nhau.
Sống với nhau một thời gian, khi có con tôi mới biết chồng tôi là người vô trách nhiệm. Gia đình chồng không có gì, nhưng ngày trước, tôi lại luôn nghĩ, tình yêu mới là thứ quan trọng, của cải không có thì làm nên từ hai bàn tay. Nhưng chồng tôi nào có chí hướng gì. Anh đi kiếm việc rồi lương ba cọc, ba đồng anh chán. Anh chẳng đả động gì tới chuyện kiếm tiền nữa khi anh thấy vợ cũng kiếm được đôi chút.
Vì chồng không đi làm, một mình tôi phải vất vả bươn chải kiếm vài đồng, cảm giác mệt mỏi vô cùng. Tôi nghĩ về những ngày tháng trước đây, anh hứa hẹn với tôi bao điều mà cuối cùng anh lại như thế này. Có nói thì anh cau có, khó chịu, anh bảo cứ từ từ, chưa gì đã làm toáng lên. Nhưng càng ngày anh càng sa chân vào cờ bạc, rượu chè. Mình nghèo thì phải cố có cách làm sao cho vợ con đỡ khổ. Lấy chồng, bố mẹ chồng khó túng, không nhờ được gì lại gặp phải người chồng như vậy, tôi cảm thấy chán.
Đêm nào tôi cũng khóc, chỉ ước gì được trở lại thời gian, trở lại thời thanh niên chưa chồng chưa con, vô tư bay nhảy (hình minh họa)
Nhiều khi tôi nghĩ về người cũ. Giá như ngày trước tôi đừng tự tôn quá, giá như tôi nhún một tí thì có phải chuyện của tôi và người ấy đã không đi đến hồi kết, và có thể, chúng tôi sẽ nên duyên vợ chồng. Nhưng biết trước được thì đã không nói làm gì. Đời người có ai giá như được đâu.
Bây giờ, từng đêm tôi nằm và mơ về người cũ. Nếu như chồng tôi hiểu được cảm giác tủi thân của tôi, cảm giác chán nản của tôi thì tốt biết bao. Tôi thường nói với anh khi yêu nhau, em không quan trọng giàu nghèo, chỉ cần là anh luôn yêu thương em là được, vợ chồng cùng nhau cố gắng. Nhưng giờ tôi xin rút lại. Cái nghèo nó làm khổ nhau. Lấy chồng nghèo là cái sai của tôi vì tôi đã chọn nhầm chồng.
Người cũ của tôi tốt bao nhiêu thì chồng tôi càng chán bấy nhiêu. Có nhiều đêm tôi nằm mơ về những kỉ niệm đã qua, và tôi cảm thấy tiếc nuối thời trẻ. Giá như được làm lại, tôi cũng sẽ chọn một người chồng có kinh tế, lo được cho mẹ con tôi chứ không chọn người đàn ông nghèo và giờ, một mình tôi kiếm tiền còn khó sống, lại phải nuôi thêm chồng.
Đêm nào tôi cũng khóc, chỉ ước gì được trở lại thời gian, trở lại thời thanh niên chưa chồng chưa con, vô tư bay nhảy. Bây giờ thì đã khác, có con rồi, khác xưa rồi. Nhìn con lòng lại buồn rười rượi. Thôi thì tự nhủ lòng mình, cố gắng lên, vì con mà tiếp tục sống tốt. Ai bảo ngày đó kiên quyết lấy chồng nghèo?
Theo Eva
Anh đến bên tôi chỉ để lấp chỗ trống
Anh luôn dành cho tôi sự chăm sóc ân cần. Đến một ngày tôi nhận ra điều đó chỉ là cảm giác tức thời trong lúc anh và bạn gái xảy ra chuyện và cô ấy đã bước chân theo chồng.
ảnh minh họa
Anh đến với tôi trong một lần say nắng, tôi cứ nghĩ đó là tình yêu và bắt đầu để anh bước vào cuộc đời mình. Anh cho tôi cảm giác ngọt ngào, bình an và hạnh phúc. Bên anh, tôi như lấy lại được niềm vui của chính mình sau 7 năm đánh mất. Chúng tôi trải qua những giây phút thật hạnh phúc và lãng mạn. Anh luôn dành cho tôi sự chăm sóc ân cần. Tôi biết anh được nhiều người ngưỡng mộ và thầm thích anh, rồi anh chọn và ở bên tôi.
Đến một ngày tôi nhận ra điều đó chỉ là cảm giác tức thời trong lúc anh và bạn gái xảy ra chuyện và cô ấy đã bước chân theo chồng. Tim tôi rất đau, cảm giác đất trời này lại quay trở về màu đen tối của 7 năm trước, khi tôi và bạn trai cũ chia tay vì người thứ ba. Tôi thấy mình đã yêu anh, không nghĩ yêu nhanh đến như vậy.
Hơn 7 năm qua tôi tự tạo cho mình bức tường thành vững chắc để không ai có thể bước qua. Tôi tự bảo vệ mình thành công trong nhiều năm như vậy nhưng cuối cùng lại thất bại ở cuộc tình cuối tôi đã trao. Thầm nhủ rằng mình sẽ không thể yêu ai nữa, vì không ai có thể tạo cho tôi được niềm tin trên đời này có một tình yêu đích thực.
Anh đã làm trái tim tôi sống lại sau những năm tháng lạnh tanh và ngủ vùi, khiến tôi háo hức chờ đợi như một đứa trẻ mới lớn sắp nhận được quà. Tôi bắt đầu có thói quen chăm sóc cho bản thân để hấp dẫn hơn, dù cũng là người không quá tệ về mọi mặt. Tôi muốn anh được hãnh diện khi đi bên mình, muốn anh được mọi người ngưỡng mộ vì có một người bạn gái không tồi.
Tôi trao cho anh tất cả tình cảm dồn nén trong nhiều năm. Đôi khi cũng suy nghĩ anh thật may mắn khi là người đàn ông duy nhất tôi dành trọn niềm tin, tình yêu và hy vọng. Suy nghĩ này tôi chỉ để trong lòng vì biết anh rất mạnh mẽ và kiêu ngạo. Thỉnh thoảng tôi muốn rót vào tai anh những lời nói chân thật: Cảm ơn anh đã đến trong cuộc đời em, đã đánh thức trái tim này để em có thể tươi cười và nhìn cuộc sống bằng ánh mắt màu hồng.
Tôi không biết mình sẽ lại mất bao nhiêu năm để quên cuộc tình này, nhưng có thể sẽ không bao giờ quên được vì đã yêu anh mất rồi. Tôi cũng không còn hứng thú để kiếm một người khác thay thế anh trong tim mình. Chắc bản thân sẽ phải chấp nhận bước đi trên con đường không có anh. Tôi không trách gì vì biết mình là người đến sau trong cuộc đời anh. Tôi vẫn sẽ yêu anh bằng cách để anh được tự do ra đi, được đi trên con đường anh chọn.
Tôi biết mình phải thật mạnh mẽ cho dù bất cứ hoàn cảnh nào xảy ra, nhưng con người một khi dành sức lực để tỏ ra mạnh mẽ bên ngoài thì bên trong nội tâm lại càng có một khoảng trống không thể bù đắp được.
"Anh à, em sẽ để anh ra đi nếu như với anh, em không phải là người anh sẽ chọn".
Theo VNE
Nỗi ám ảnh của 9x nhất định bán trinh chứ không "tặng" Cô gái có khuôn mặt đẹp như búp bê và đôi chân trắng sứ dài như người mẫu ấy bảo tôi: "Em nghĩ kĩ rồi chị ạ. Em sẽ rao bán trinh chứ nhất định không tặng không cho "lũ đàn ông". Như thế còn kiếm được món tiền tiêu xài chứ cho xong bọn đàn ông cũng có coi mình ra gì...