Ác mộng lấy phải chồng ‘xã hội đen’
Ngày tôi sinh đứa con gái đầu lòng, chồng tôi đi ngủ với gái ngoài resort. Đẻ con xong 3 ngày tôi ăn một cái tát vì dám xía vào chuyện riêng của chồng.
ảnh minh họa
Hôm nay tôi đi chụp hình bìa album về. Đây có thể nói là album đầu tiên của tôi sau nhiều năm ca hát. Ai cũng khen tôi hát hay, nhưng tôi lại chẳng may mắn trở thành ca sỹ nổi tiếng. Chủ yếu hát cho vui. Hôm nay được chồng đồng ý, thế là tôi phải tranh thủ làm ngay. Chứ lỡ anh ấy đổi ý, thì tôi lại chẳng còn cơ hội.
Năm 18 tuổi, tôi đi thi hát và đoạt giải thưởng cuộc thi của tỉnh. Gái quê, có biết gì đâu, đi thi cứ hát thật to. Nhưng người ta khen vì chất giọng đẹp, nếu mà thêm chút kỹ thuật nữa thì cũng ngang ngửa ca sỹ Như Quỳnh ở hải ngoại. Ngày đó tôi thích đi Mỹ hát, ngây thơ thế chứ lị. Cứ thấy ai khen là thích thôi. Ai nói, Lụa hát hay lắm, hát cho nghe một bài đi, thế là ngồi giữa quán ăn tôi cũng hát. Miệng to, mắt to, giọng hát véo von, cả quán ăn ngừng lại nghe tôi hát. Tôi nhớ một nghệ sỹ lớn từng nói, với người ca sỹ, thì ở đâu có khán giả, ở đó là sân khấu. Tôi đã làm đúng. Về sau tôi mới biết, người ta thích chọc tôi, coi tôi như một dạng thần kinh, nên đi đâu cũng dụ tôi hát để cười với nhau. Cũng chả sao, chuyện đã qua là qua rồi.
Tôi thi hát xong thì lên TP.HCM đi hát. Thời điểm đó, những năm 2000, khán giả vẫn còn rất dân dã, những khái niệm lăng xê rất thô sơ, và cũng chả có báo mạng ầm ĩ như bây giờ. Tôi cứ nghĩ, nếu mà tôi xuất hiện vào thời điểm hiện tại, có khi tôi còn hót, còn nổi tiếng hơn Mỹ Tâm, Hồ Ngọc Hà. Ai cũng khen tôi xinh nhé, lại còn hát hay. Làm gì có ai được cả hai như thế!
Nhưng đi hát, tôi cũng không kiếm được nhiều tiền. Người ta thích nghe hát nhưng lại không muốn bỏ tiền lớn thuê tôi hát. Kiếp ca sỹ như tôi, ăn cơm tấm đi xe ôm hát tụ điểm, đủ tiền nhà trọ và son phấn là may. Ở thành phố này có biết bao nhiêu ca sỹ như thế. Đi đâu cũng thấy ca sỹ. Ai cũng nói rằng, đây là một thiên đường, nhưng thiên đường này không dành cho những người nghèo. Rất nhiều người đi làm chỉ mong đủ ăn. Và cũng không hiếm người khi về già không nơi nương tựa. Tôi hiểu điều đó sau 6 tháng vật lộn trong thành phố, khóc như mưa như gió mỗi khi bị cảm giác ê chề khán giả nhét tiền vào ngực áo trong quán nhậu. Tôi nhận ra, những lời khen tặng không mất tiền mua, còn muốn có tiền thật thì đôi khi phải nhục nhã như vậy đó.
Trong một lần hát quán bar, tôi được nhân viên gọi xuống bàn của khách, họ nói có khán giả hâm mộ mời rượu. Vị khách đó chính là chồng tôi bây giờ. Khi đó, ở anh có gì đó rất hào quang, phong độ. Anh có cách nói chuyện làm người đối diện bị choáng, cảm giác như nắm cả thiên hạ trong lòng bàn tay. Bữa đó có xô xát giữa hai bàn khách với nhau, anh ấy bị tạt một ly rượu vào chiếc áo thun trắng. Thay vì đánh người, anh ấy lặng lẽ bỏ ra một góc gọi điện. Lúc sau, khi rời quán bar, tôi thấy người ở bàn bên cạnh bị mấy tay anh chị đánh máu me bê bết. Tôi hiểu, anh rất dữ.
Sau đó, anh hẹn tôi đi ăn tối, rồi đi du lịch. Tôi thực sự choáng ngợp trước thế giới vật chất mà anh ấy đưa ra. Cuộc sống như thay đổi hẳn. Mọi thứ dễ dàng hơn. Ngày anh ấy cầu hôn, cũng là ngày anh đề nghị tôi ngừng việc đi hát. Thoạt tiên tôi không chịu. Anh ấy huỵch toẹt: Em đi hát cũng có nổi được đâu, hát mấy chỗ rẻ tiền thì ai mà thèm nghe. Ở nhà sống như bà hoàng chả sướng hơn à. Thi thoảng anh bảo bạn anh cho lên tivi hát cho vui, cả nhà cùng xem. Tôi nghe cũng thấy ổn. Vì lúc đó cái tôi cần nhất là một cuộc sống đủ đầy.
Video đang HOT
Ngày chúng tôi cưới nhau, tôi ăn trận đòn đầu tiên.
Đám bạn ca sỹ của tôi rất vui, họ tổ chức phần văn nghệ trong đám cưới của tôi rất sôi động. Và họ kéo tôi lên sân khấu hát. Một bài nhạc chế, vui vẻ về tình yêu. Nhưng không ngờ, điều đó làm đám bạn của chồng tôi khó chịu, họ nói sao lại xuyên tạc một ca khúc nổi tiếng như thể, cô dâu lố lăng. Tôi được chồng kéo vào toilet của nhà hàng tiệc cưới, tát cho hai cái. Tôi im lặng. Khi đó tôi nghĩ, mình cũng hơi lố thật. Tôi chưa đủ ý thức rằng, dù có lố thì cũng là ngày trọng đại, ngày vui nhất của mình, không ai lại đi tát một cô dâu!
Nhà chồng tôi rất giàu, mọi thứ hoàn hảo, cơ ngơi đồ sộ, nghe anh nói mọi thứ nhập từ nước ngoài, cái gì cũng đắt tiền. Tôi nhẩm trong đầu theo lời anh tả, từ giường tủ, bàn ghế sofa, tất cả đều dát vàng và có giá từ vài chục triệu cho đến vài trăm triệu, có những món đồ nhỏ nạm kim cương giá vài tỷ. Tôi kết luận, nhà này dễ hơn trăm tỷ. Anh thuê hai người làm chỉ có một nhiệm vụ là lau nhà và cho chó ăn. Anh nuôi ba con chó to như con hổ con và nhìn rất hung hăng. Trong ba tháng đầu tiên, tôi sợ chó đến mức nếu như không có người giúp việc ở nhà tôi không dám đi xuống bếp, sợ chó xé xác. Về sau thì tôi thấy anh cũng có lý khi nuôi bầy chó dữ, vì không dưới 5 lần trộm đột nhập vào nhà tính trộm đồ và bị chó đuổi chạy suýt mất mạng.
Chồng tôi đi làm suốt, về nhà là anh nói chuyện, nói rất nhiều. Tôi như cái bình bông, có chồng về nhà thì cũng vui. Nhưng anh nói thì tôi nghe, chứ tôi mà nói thì kiểu gì cũng bị chồng đánh. Vì tôi không đồng tình với quan điểm của anh ấy, thì sẽ bị coi là hỗn. Tôi đã bị đánh nhiều lần, mà không sửa được cái tính ấy. Dần dà, tôi cảm thấy rất căng thẳng mỗi khi chồng tôi nói chuyện, vì sợ nói gì làm trái ý anh ấy. Thành ra tôi bắt đầu im lặng.
Ngày tôi sinh đứa con gái đầu lòng, chồng tôi đi ngủ với gái ngoài resort. Tôi không biết, tưởng anh đi công tác. Ai ngờ bạn tôi cũng vô tình đi nghỉ ở đó, tính gọi điện cho tôi để buôn chuyện. Ai ngờ lúc đó tôi trở dạ. Bạn tôi lo quá, đập cửa phòng chồng tôi, nói tôi đang ở nhà sinh con mà sao anh lại bỏ đi chơi. Đẻ con xong 3 ngày tôi ăn một cái tát vì dám xía vào chuyện riêng của chồng. Lỗi hoàn toàn không phải tại tôi, mà chỉ vì cô bạn tôi quá thương tôi mà thôi. Tôi đã buồn khóc rất nhiều, đến mức mẹ tôi sợ tôi sẽ bị hậu sản mà chết. Sau lần đó, anh có vẻ cũng thấy có lỗi, liên tục 6 tháng liền anh không chạm vào người tôi. Anh để cho tôi yên.
Sinh con xong, ba năm sau, tôi có ý định đi hát từ thiện vì một người bạn nhờ và cũng muốn kéo tôi quay lại với nghề. Chương trình lại tường thuật trực tiếp. Tôi nói với chồng. Thoạt đầu anh ấy không đồng ý, nói rằng mất thời gian. Nhưng sau đó, anh ấy nghĩ lại và ra điều kiện. Nêu đi hát trên truyền hình thì phải nói cảm ơn chồng đã tạo điều kiện có cuộc sống đủ đầy để không phải lo chuyện cơm áo, yên tâm đi hát. Tôi nói với bạn tôi, và họ cũng đồng ý. Trên sân khấu tôi vẫn nói những điều đó. Nhưng trên sóng truyền hình thì người ta đã cắt mất để chèn quảng cáo của nhà tài trợ. Tôi bị chồng tôi đánh chỉ vì không cảm ơn chồng!
Và suốt 3 năm sau tôi không xuất hiện trên sân khấu. Nhiều lần nhớ nghề phát điên, tôi cứ lẩn thẩn trong nhà, hát rồi thu âm vào chiếc điện thoại. Hình như điều đó làm chồng tôi thương, anh ấy có liên hệ cho tôi đi hát ở trường quay của đài truyền hình. Bây giờ đêm khuya đài vẫn hay phát lại mấy bài của tôi. Tôi cảm thấy được an ủi. Và tôi nhận ra quy luật, sau mỗi khi đánh tôi chồng tôi lại có vẻ biết lỗi và đền bù một điều gì đó. Và hình như, đó chính là thứ néo giữ tôi đến ngày hôm nay trong căn nhà bạc tỷ này.
Cách đây khoảng ba tháng, một người bạn đã gặp chồng tôi và nói sao để vợ bỏ phí tài năng, các chương trình rầm rộ lắm. Không biết họ đã nói với nhau những gì, nhưng chồng tôi lại là người thuyết phục tôi tham gia các chương trình của bạn anh ấy. Tôi thì chỉ cần được hát, còn hát ở đâu không quan trọng. Nhưng cuối cùng, tôi luôn phải nhớ lời chồng dặn, là sau mỗi lần trình diễn, tôi phải nói với khán giả là cảm ơn chồng, vì nhờ chồng mới có được cuộc sống ngày hôm nay. Tôi cũng làm như thế. Nhưng khi tôi lên sóng truyền hình trực tiếp, thì người biên tập kiên quyết cắt điều đó, họ nói đây là truyền hình phục vụ công chúng số đông chứ không để ai đó làm chuyện riêng tư. Tôi đã không lường trước được sự khủng khiếp, là những chương trình đó chồng tôi muốn tôi lên cảm ơn để bạn bè anh thấy anh đã có một người vợ tuyệt vời và anh đã mang đến cho vợ một cuộc sống viên mãn vì mọi nhẽ. Khi tôi không cảm ơn, nghĩa là điều đó không còn. Tôi lại bị đánh.
Và trong đêm bị đánh ê ẩm đầu óc đó, tôi chợt suy nghĩ lại, mình đang sống thế nào đây, và mình đang làm gì? Tôi thấy mình giống thú nhồi bông trưng phòng ngủ hay bình hoa trong phòng khách và làm một ôsin trong căn nhà dát vàng nạm kim cương. Tôi không có gì cho riêng mình cả. Tôi đang sống để làm gì? Tôi thực sự có ý nghĩ, sẽ ra đi…
Theo Kienthuc
Cơn ác mộng đã qua
Hàng ngàn lần tôi thầm ước những ngày nông nổi đã qua của tôi chỉ là một cơn ác mộng.
ảnh minh họa
Tôi không may lấy phải ông chồng đần! Đấy là "phát hiện" của tôi sau khi đã cưới một vài năm, chứ hồi mới cưới, tôi còn tự hào vì lấy được người chồng hiền lành, hết mực yêu vợ.
Vì chồng chiều quá nên tôi hầu như chả phải làm việc gì trong nhà. Đi làm về đã có người đón con, tắm cho con. Tôi chỉ việc nấu bữa cơm đơn giản, mà nhiều khi chồng còn tranh đứng bếp. Nếu tôi nấu thì chồng cũng quanh quẩn bên cạnh, sẵn sàng nhận chân sai vặt.
Những lúc có cuộc vui với bạn bè, đồng nghiệp, tôi chỉ cần phone một cú cho chồng là có ngay "xe ôm nhà" hoặc có thể một mình yên tâm đi đến lúc tàn tiệc, không bao giờ phải nhấp nhổm như nhiều bạn gái khác vì tôi biết hai đứa con sẽ được bố cho ăn chu đáo.
Ăn xong, thằng anh ngồi vào bàn học thì bố sẽ ngồi kèm em gái đánh vần, tập viết. Nếp học của thằng cu con là do bố nó rèn cho từ bé, tôi không dám tranh một tí công nào trong "thành tựu" đó. Thường tôi về , kể cả khuya đến đâu, chồng vẫn thức chờ. Chưa một lần anh ấy cự nự tôi chuyện về muộn, hay có chút mùi rượu bia.
Bạn bè đều bảo tôi có phước mới lấy được người chồng như vậy. Những năm đầu mới cưới, tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng dần dà, khi so sánh với chồng của một số cô bạn, tôi lại nghĩ khác. Tôi nhận ra, tuy chồng mình chăm chỉ và thương yêu vợ con thật đấy, nhưng đồng lương công chức của một viện khoa học không đủ cho tôi có thể mạnh tay sắm liền một lúc vài bộ váy áo như chị trưởng phòng của tôi.
Lấy nhau gần chục năm, hai vợ chồng vẫn đi hai cái xe máy cũ kỹ từ thời mới cưới, trong khi thiên hạ cứ đổi xe ầm ầm, nhìn chóng hết cả mặt. Chạnh lòng nhất là những dịp hè đến, trong khi các chị em trong phòng sôi nổi bàn tán xem năm nay đăng ký resort nào trong nước hay đổi gió du lịch ra nước ngoài thì tôi chỉ gượng gạo cười góp. Kỳ nghỉ hè của gia đình tôi thường trông chờ vào sự tháo vát của công đoàn cơ quan hai bên.
Trước đây, tôi vẫn nghĩ chồng là người tâm lý, nay lại nghĩ sao mà chồng đần thế. Trong cuộc sống gia đình, anh chả có sáng kiến gì để cuốn tôi theo cả, mà cứ một chiều chấp nhận tất cả những đề nghị của tôi. Ngay cả trong chuyện riêng vợ chồng, anh cũng luôn nâng niu gượng nhẹ, cứ như tôi là đồ thủy tinh dễ vỡ, trong khi tôi, vì rảnh rang lại hay lên mạng... tìm hiểu, rất háo hức với những "tìm tòi, phá cách". Mỗi thứ một tí, ngày qua ngày, sự bất mãn của tôi về cái sự hiền lành quá hóa nhàm chán của chồng cứ lớn dần.
Đến một ngày, tôi phải lòng một người đàn ông khác. Anh ấy là giám đốc kinh doanh một công ty nhà nước lớn. Tiền tiêu không cần đếm thì đã đành. Anh ta còn hấp dẫn tôi hơn ở tính cách phóng túng, không cần biết đến ngày mai, ngược hẳn với sự chỉn chu của chồng. Tôi mê mệt trong tình cảm lạ lẫm này, không nhận ra là mình ngày càng sa lầy vào một con đường không lối thoát.
Chồng tôi biết chuyện. Anh ấy đã khóc và nói sẽ tha thứ nếu tôi quay về. Nước mắt của chồng chẳng những không khiến tôi tỉnh ngộ, lại càng làm cho tôi thêm chán. Trong cơn say những hứa hẹn của người tình, tôi quyết định làm đơn ly hôn.
Trái với thái độ khi mới biết chuyện, chồng ký vào đơn ngay, không một lời níu kéo, chỉ yêu cầu được nuôi cả hai đứa con. Tôi có cảm thấy hơi hụt hẫng, nhưng cảm giác đó bị khỏa lấp ngay vì đang say mê với tình yêu mới, tôi chấp nhận đề nghị của anh.
Không may, ít lâu sau người tình của tôi mất trong một tai nạn máy bay. Chới với, tôi thấy mình cần một điểm tựa. Tôi nghĩ ngay đến chồng cũ và những đứa con. Anh ấy vẫn giang tay đón tôi về căn nhà cũ. Các con vẫn rất ngoan với tôi, chắc là do được bố giáo dục kỹ.
Được sống trong không khí gia đình đầm ấm, tôi càng ân hận, day dứt. Tôi đã gây cho người thương yêu tôi đến mức bao dung cực độ một nỗi đau chả bao giờ quên được. Hàng ngàn lần tôi thầm ước những ngày nông nổi đã qua của tôi chỉ là một cơn ác mộng.
Theo VNE
Cao tay trị Sếp 'dê già' Tôi đã nghĩ được ra một tuyệt chiêu mà có thể sẽ chấm dứt được hoàn toàn cơn ác mộng này. ảnh minh họa Vừa mới ra trường không được bao lâu thì tôi được nhận vào công ty làm việc. Những ngày đầu đi làm chân ướt chân ráo vào công ty, thấy sếp với vẻ bề ngoài lịch sự và phong...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Đi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bên

Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau

Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng

Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Dắt theo con gái 4 tuổi đi dự đám cưới, tôi bị nhà cô dâu "mời khéo" về vì đi ăn 2 người sẽ làm họ lỗ vốn

Chồng cũ chuẩn bị tái hôn, tôi bất ngờ đến sốc khi biết vợ sắp cưới của anh ta là ai

Nghe nhân tình nói một câu trong bữa tối, tôi hối hận vì đã lầm lỡ suốt 5 năm

Tôi chỉ mong một lần bố tặng quà 8/3 cho mẹ
Có thể bạn quan tâm

Tiểu thư Hà thành khoe tin mang thai với thiếu gia kín tiếng
Netizen
10:20:56 10/03/2025
Bùa ngải kinh dị Thái Lan quay trở lại màn ảnh rộng
Phim châu á
10:20:22 10/03/2025
Đây là những thứ được miễn phí trong 2 tour du lịch đang hot ở Bắc Ninh, du khách cũng cần lưu ý điều này
Du lịch
10:16:35 10/03/2025
Triglyceride máu cao cũng làm tăng nguy cơ đột quỵ và bệnh tim
Sức khỏe
10:07:38 10/03/2025
Dàn sao 'Interstellar' sau 10 năm: Ai cũng là siêu sao
Hậu trường phim
09:54:05 10/03/2025
Sophia Huỳnh Trần và Trương Vinh Hiển: Cặp đôi hot nhất làng pickleball, trên sân ăn ý ngoài đời yêu đương
Sao thể thao
09:51:54 10/03/2025
Quảng Nam: Thêm một học sinh huyện miền núi tử vong chưa rõ nguyên nhân
Tin nổi bật
09:07:49 10/03/2025
Một huyền thoại FPS 12 năm tuổi đời chuẩn bị "sống dậy" - từng là "đối chọi" với Đột Kích?
Mọt game
08:33:01 10/03/2025
Chuyện như phim: Mỹ nhân số 1 màn ảnh gây sốc khi kể cha lâm bệnh nặng, bảo mẫu tìm cách chiếm đoạt tài sản
Sao châu á
08:32:35 10/03/2025
Hôm nay xét xử 8 bị cáo vụ cháy chung cư mini làm 56 người chết
Pháp luật
08:31:31 10/03/2025