8 năm ngoại tình vợ vẫn không hay biết
Tôi lấy vợ đã được 9 năm và có với nhau hai đứa con đủ cả trai gái. Nhìn vào, có vẻ vợ chồng hạnh phúc lắm nhưng đã 8 năm qua, tôi lừa dối vợ tôi.
Tôi đã yêu và ngoại tình với phụ nữ khác. Cô ấy làm chung với tôi, lớn hơn tôi 11 t.uổi, đã có chồng và con. Lúc đầu, chúng tôi chỉ thân và hợp với nhau. Tôi nghĩ đó chỉ là tình đồng nghiệp. Trong những lần cơ quan tổ chức đi du lịch, chúng tôi được ở cạnh nhau. Một ngày nọ, cô ấy vô tình nắm tay tôi, một cảm giác không thể tả. Rồi chúng tôi không thể thiếu nhau lúc nào không biết. Sau đó, chúng tôi đổi cách xưng hô. Thay vì gọi là “chị” thì tôi gọi bằng “em yêu” và ngược lại. Từ đó hằng đêm chúng tôi nhắn tin và gọi điện thoại cho nhau. Tôi cảm thấy mình được quan tâm, chăm sóc như một đ.ứa t.rẻ lên ba.
Trong vòng tay của cô ấy, tôi như hóa điên dại. Rồi một ngày nọ, vợ tôi biết sự việc qua tin nhắn mùi mẫn của chúng tôi. Lúc đó, vợ đang mang bầu đứa thứ hai. Cô ấy đã sốc quá mà bị động thai, nhưng tôi vô tình không một cảm giác lo lắng và quan tâm. Tôi đang yêu và được yêu nên vợ tôi nằm bệnh viện hay xỉu vì sốc, tôi mặc kệ. Lúc đó tôi không chút cảm giác yêu thương gì với vợ hết. Tôi chỉ làm tròn nhiệm vụ lo cho thằng con trai 4 t.uổi. Chiều về hẹn hò với người yêu, tôi dắt con trai theo. Cảm giác của tôi lúc đó chỉ muốn sống với người phụ nữ lớn hơn tôi 11 t.uổi đó. Còn vợ tôi mặc dù không làm gì có lỗi với tôi, rất đảm đang cơm nước, quần áo nhà cửa luôn gọn gàng, sạch sẽ, nấu các món ăn vô cùng hấp dẫn nhưng tôi vẫn không chút thương xót, không quan tâm.
Khi vợ tôi siêu âm là con gái, tôi ước mơ được đặt tên con gái mình là tên người tôi yêu và bằng mọi cách tôi phải đặt cái tên đó. Vợ tôi không chấp nhận, giải thích là trong gia đình đã có nhiều người tên như thế rồi. Tôi cương quyết nếu không đặt tên đó, tôi sẽ bỏ đi và ly dị. Thế rồi vợ tôi bỏ đi trước tôi. Cô ấy không đi đâu xa mà qua nhà mẹ ruột của tôi, kể hết mọi chuyện cho bà nghe. Thế nhưng bà rất tin tưởng tôi và nghĩ là vợ tôi bịa đặt, ghen tuông. Bà còn mắng vợ tôi một trận nữa.
Người yêu do quá yêu tôi nên đã ly dị chồng. Cô ấy gọi điện cho vợ tôi xin buông tha tôi để tôi về sống với cô ấy. Cô ấy còn c.hửi vợ tôi là không biết làm vợ. Vợ tôi một lần nữa sốc quá mà động thai lần hai, phải nằm bệnh viên một tháng. Đứa con gái chào đời với cái tên mẹ tôi đặt, không phải cái tên của người tôi yêu nên tôi chẳng quan tâm gì đến con. Ngày vợ lâm bồn, tôi hẹn người yêu đến bệnh viện và chúng tôi đã đi khách sạn trong lúc vợ tôi ở phòng sinh.
Video đang HOT
Sau khi vợ tôi về nhà, tôi có chuyến công tác một tháng. Lúc tôi đi, vợ khóc nức nở vì phải xa tôi lúc mới sinh con nhưng tôi không một chút thương tiếc. Qua nước ngoài, tôi chỉ gọi điện thoại về cho người tình. Tôi muốn ly dị với vợ để sống với cô ấy nhưng mỗi lần về nhà, thấy vợ chăm sóc tôi, chăm sóc con, lo nhà cửa, tôi không nỡ nói ly dị mặc dù tôi đã kiếm chuyện rất nhiều lần.
Cho đến nay tôi đã ngoại tình 8 năm. Kể từ khi cưới nhau, tôi chưa bao giờ làm cho vợ mình vui. Đi làm về nhà, tôi phải nhắn tin cho người yêu, báo tin là tôi đã về đến nhà. Trong lúc đó vợ tôi ở trong bếp nấu nướng, dọn sẵn thức ăn, tôi chỉ xuống ăn thôi nhưng khốn nạn là tôi vừa ăn vừa nhắn tin với người yêu. Trong suốt bữa ăn, tôi chẳng nói gì với vợ con tôi. Vợ tôi kể chuyện, tôi nghe lỗ tai này lọt qua lỗ tai kia. Có vẻ bốn năm nay, vợ tôi biết và cũng chẳng thèm ghen tuông nữa. Cô ấy vẫn làm trọn bổn phận người vợ người mẹ.
Tôi về nhà, chỉ nhắn tin, gọi điện tâm sự với người tình mà được vợ chăm sóc từng ly từng tí. Tôi không làm gì hết, còn bày để cho cô ấy dọn nữa. Tôi thật vô tâm và là một người chồng khốn nạn. Gần đây, tôi lại có tình cảm với một chị lớn hơn tôi 8 t.uổi, học cùng trường trung học. Chị ấy học trước tôi 8 khóa, cũng đã ly dị chồng.
Tôi nhìn lại, cảm thấy vợ mình đã chịu nhiều thiệt thòi quá. Biết rõ tôi ngoại tình và không hề chăm sóc gia đình nhưng vợ vẫn không nặng nhẹ với tôi. Lâu lâu vợ lại nói anh cứ đi đâu, làm gì làm nhưng về nhà phải quan tâm, chăm sóc vợ con. Thế nhưng tôi đã không làm được.
Vợ nhiều lần đòi ly dị nhưng vì hai đứa con nên cô ấy chăm sóc tôi cho đến giờ này. Tôi không biết nói thế nào cho hết những tội lỗi mà tôi đã gây ra cho vợ. Tôi đã tìm mọi cách để cắt đứt với hai người chị kia nhưng đàn ông tham lam, tôi không muốn bỏ ai.
Vợ tôi và hai con tôi rất tội. Còn hai phụ nữ kia yêu tôi, chăm sóc tôi, chia sẻ với tôi. Tôi thật khốn nạn khi đối xử với vợ tôi trong những năm vừa qua. Tôi không dám nói lời xin lỗi và mong vợ tha thứ vì tôi quá nhiều tội lỗi. Tôi chỉ mong bạn đọc c.hửi mắng, giúp tôi tỉnh ngủ và thức tỉnh để còn kịp chuộc những lỗi lầm đã gây ra.
Theo Him
Tình nghĩa vợ chồng
Hãy giữ chặt lấy những gì mình đang có hôm nay, không phải chỉ bằng tình yêu, mà bằng niềm tin và nhân nghĩa giữa con người.
Ngày mình quyết định lấy chồng, có người nói với mình: "Nghĩ kỹ chưa? Lấy chồng bằng t.uổi sẽ khổ cả đời". Mình trả lời bằng một tờ giấy đăng ký kết hôn. Ngày mình quyết định sinh con, cũng có người nói với mình: "Lấy chồng không nên sinh con sớm. Hôn nhân dễ đổ vỡ". Mình trả lời bằng việcbé con của mình ra đời và hai vợ chồng luôn cùng nuôi dạy con.
Mỗi ngày đều ngập tràn niềm vui khi chồng đi làm, mình ở nhà chăm con, nhắn tin khoe: "Hôm nay, bạn Dâu đã đi được 3 bước... Hôm nay, bạn Dâu biết vỗ tay hoan hô... Hôm nay, bạn Dâu ngủ dậy biết vịn cổ thơm thơm vào má mẹ...". Bạn chồng thường nhắn lại: "Bạn mẹ và bạn con đều giỏi. Thơm hai bạn. ".
Mình không tính số thời gian người ta ở bên nhau bao lâu để đo giá trị của một cuộc tình, mình chỉ cần mỗi ngày trôi qua, mình luôn thấy lòng hân hoan,gia đình nhỏ của mình vẫn bình yên như vậy. Còn lại, cuộc tình dài hay ngắn, sâu sắc hay nông nổi, cũng chỉ là sự đ.ánh giá nhất thời trong ánh mắt của người ngoài thôi. Hãy sống bằng tất cả tin yêu - chỉ cần đủ cho một ngày, chỉ cần biết mình đang sống vui hôm nay, còn ngày mai và lời hứa mãi mãi ở bên nhau cũng chẳng còn quan trọng nữa. Bởi chỉ cần mỗi ngày qua đi, qua đi như thế... Há chẳng phải sẽ là mãi mãi sao?
Hôn nhân giống như đôi giày, chọn giày vừa chân hay bất chấp tất cả để chọn một đôi giày đẹp mà không vừa là do mình. Thế thì làm sao biết đôi giày kia phù hợp với mình? Thật ra, cuộc đời này, tình yêu chỉ là một thứ hormone, khoa học đã chẳng chỉ ra sau hai năm yêu nhau, cái thứ hormone khiến người ta phát cuồng, hứa hẹn thề nguyền và sẵn sàng làm những điều mà sau này nhìn lại - ai cũng sẽ chép miệng "điên rồ" đấy sẽ hết sạch sành sanh, và cái để giữ chân nhau lại khi đó sẽ chỉ là tình nghĩa.
Tình nghĩa sẽ tạo ra một đôi giày hôn nhân bền vững, vừa vặn với mình. Khi đó, những khiếm khuyết rất nhỏ của nhau cũng sẽ được bỏ qua. Cái tình nghĩa ấy chỉ cần một chút yêu thương nhưng cần rất nhiều sự cảm thông, tôn trọng, tin tưởng và nhường nhịn. Tình yêu ấy mà, người ta cứ nghĩ nó phải vĩ đại lắm, cao siêu lắm. Thật ra, ngoài hai năm đầu bị hấp dẫn đến cuồng si do bị hormone lèo lái, người ta đều thấy, tình yêu của mỗi người sau đó còn lại như một đức tin vào tín ngưỡng.
Vậy thì, khi ai đó nói với bạn rằng, cuộc tình này không hợp, cuộc tình kia không hợp... thì hãy mỉm cười, tiếp tục và luôn tin vào bản thân mình, trên địa cầu này, chẳng có người nào sinh ra là để thuộc về nhau. Lắm khi trong một mô hình, hai mảnh ghép còn bị vênh, huống hồ, con người đều là những cá thể riêng lẻ, tính cách mỗi người một vẻ, có giống nhau cũng chỉ là một vài sở thích. Vậy, khi hormone cuồng si qua rồi, chúng ta còn lại gì để cho nhau? Còn rất nhiều, không phải chỉ có tình yêu. Chúng ta còn trách nhiệm với gia đình, với bản thân và với xã hội. Tình yêu cứ hết, người ta lại bỏ nhau đi, khi ấy, những con người trên địa cầu này sẽ phải tìm gặp để thử yêu nhau bao nhiêu lần cho đủ? Rồi sau đó, họ chia tay, đổ lỗi cho hormone đã hết, hay duyên phận, hay số tướng không hợp nhau? Mà thời gian là thứ có hạn kỳ thôi.
Thì vậy đó, chúng mình sẽ giữ nhau lại bằng những ràng buộc rất dễ tạo ra. Bằng trách nhiệm cùng nuôi dạy và đảm bảo tương lai cho con cái, bằng việc đảm bảo hạnh phúc cho đối phương mà mình đã chọn gắn bó, bằng những chia sẻ và niềm tin cho nhau trước đoạn đường phía trước rất dài... Với người vợ, hãy luôn là người hậu thuẫn đáng tin trong gia đình cho chồng, dù ở thời đại nào đi nữa, một người vợ tốt vẫn là "giữ nhà, giữ bếp", khi hơi ấm trong ngôi nhà vẫn luôn còn, thì người đàn ông sẽ có trách nhiệm trở về. Với người chồng, hãy luôn là người trụ cột đáng tin trên tất cả mọi việc, không chỉ là k.iếm t.iền. Chỉ cần đôi lúc, anh vào bếp, rửa giúp vợ mấy cái chén, nhặt giúp vợ mớ rau, hay hỏi vợ một câu: "Em có mệt không?", đơn giản thế thôi, người vợ nào cũng sẽ là người hạnh phúc.
Vợ bớt cằn nhằn, mỉm cười nhiều hơn với chồng, cảm thông những khó khăn trong công việc nhiều hơn với chồng, còn chồng, bớt đi thời gian cho những cuộc nhậu nhẹt, la cà, dành thời gian cuối tuần đưa vợ, con đi chơi, quan tâm đến gia đình nhiều hơn, mỗi hành động nhỏ ấy sẽ giúp chúng ta ở lại bên nhau, mỗi ngày đều thật sự trọn vẹn và mãi mãi chẳng còn phải là một lời hứa.
60 năm cuộc đời, là dài khi người ta đem nó để đo giá trị bền vững hay sâu sắc của một cuộc tình, nhưng sẽ thật ngắn khi đo niềm vui của mỗi ngày và bình yên của hôm nay chúng ta đang có. Nên, hãy giữ chặt lấy những gì mình đang có hôm nay, không phải chỉ bằng tình yêu, mà còn bằng niềm tin và nhân nghĩa giữa con người, chồng nhé, vợ nhé!
Theo Afamily
Khiếp đảm vì chồng lười tắm Chuyện cũ nhưng phải nói mãi, mà nói mãi chồng không nghe đến mức mà hai vợ chồng phải ngủ riêng. Đúng là đàn ông chứng nào tật ấy, nói thì bảo mình &'vạch áo cho người xem lưng', đi bóc mẽ chồng nhưng mà phải than cho nhẹ lòng. Từ ngày cưới nhau, được 3 năm thôi nhưng năm nào cũng phải...