8 năm, chồng bỏ nhà theo gái
Suốt 8 năm nay, anh bỏ bê vợ con, gia đình để tìm vui bên người phụ nữ trẻ ấy
Gửi Bạn trẻ cuộc sống!
Tôi rất thích vào Bạn trẻ cuộc sống để tìm sự đồng cảm trong những dòng tâm sự của các bạn độc giả. Tôi được biết rất nhiều câu chuyện của những người đàn ông ngoạ.i tìn.h, dù đã có vợ con đuề huề nhưng những gã đàn ông ấy vẫn rất thích ra đường lừ.a lọ.c các cô gái trẻ. Khi đã chiếm đoạt được tình cảm và thân xác của họ thì những gã đàn ông đó lại nhanh chóng kiếm đường thoát thân. Đọc được những dòng tâm sự như vậy, tôi thực sự rất thương những cô gái trẻ nhẹ dạ cả tin… và thầm trách những người đàn ông t.ệ bạ.c, tàn nhẫn và Sở Khanh như chồng mình.
Các bạn biết không? Tôi lấy chồng đã được 12 năm nay. Cuộc sống gia đình chúng tôi trước đây, ai ai nhìn vào cũng ghen tị khi kinh tế đủ đầy, vợ chồng thành đạt, con cái ngoan ngoãn… nhưng đúng là chỉ “ở trong chăn mới biết chăn có rận”…
Suốt 8 năm nay, chồng tôi đã giấu diếm vợ để qua lại với một người phụ nữ trẻ tuổ.i. Tuần nào cũng vậy, anh lấy lý do “bận đi công tác”; “cơ quan tổ chức đi chơi”; “đi học chuyên đề”… để đi du hí với cô nhân tình trẻ.
Khi biết chồng phản bội, tôi đã khóc lóc vì quá đau khổ… Ban đầu anh xin lỗi và hứa hẹn “ sẽ từ bỏ cô ấy để vun vén cho hạnh phúc gia đình”. Nhưng rồi, lần thứ hai, thứ ba… cho đến lần thứ n, tôi phát hiện ra chồng đi với người tình thì anh ấy luôn tìm cách lảng tránh những câu hỏi của tôi và chỉ trả lời bâng quơ: “ anh và cô ta chẳng có gì cả. Là đối tác thì gặp nhau trò chuyện, thế thôi!”.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy rất xấu hổ bởi những ánh mắt soi mói và thương hại của mọi người dành cho mình (Ảnh minh họa)
Vậy mà cho đến bây giờ cũng đã được 8 năm ròng rã, chồng tôi vẫn thường xuyên trốn vợ con để “đi gặp đối tác“, để được “ trò chuyện” với cô ta hàng tuần. Rồi khi trở về nhà, ở với vợ, với con, anh ấy lại giả bộ như không có chuyện gì, không gây ra bất cứ lỗi lầm nào…
Bình thường, những người đàn ông ngoạ.i tìn.h trước sau gì cũng quay về với gia đình nhưng chồng tôi thì khác… Với anh, người tình luôn là số một. Chỉ khi đến bên người tình, anh mới được vui vẻ, hạnh phúc, còn khi trở về nhà thì đó như là một nghĩa vụ, một thói quen hơn chục năm nay mà thôi.
Bây giờ, hai cậu con trai của tôi cũng đã lớn. Chúng đã hiểu rất rõ cuộc sống của gia đình, cũng như những “ chuyến công tác” của bố nó. Chúng hiểu được mọi chuyện nên rất thương tôi và luôn ở bên cạnh tôi những lúc buồn bã, đau khổ.
Cuộc sống gia đình, dường như chồng tôi không còn mặn mà. Các con tôi cũng không có được sự quan tâm, yêu thương từ bố chúng. Hai đứa đối xử với bố như người dưng nước lã bởi anh ấy thi thoảng mới về nhà, ăn cơm với gia đình được vài bữa rồi lại đi mất tích, chẳng một câu hỏi han hay quan tâm tới vợ và con cái.
Giờ đây, khi thấy cuộc sống gia đình đang bên bờ vực thẳm, tôi muốn kéo chồng về để cùng tôi chăm lo cho gia đình. Nhưng khuyên nhủ anh được vài ba câu, anh lại chứng nào tật ấy, lại b.ỏ v.ợ bỏ con đến chung sống với nhân tình.
Tôi cũng không hiểu tại sao chồng tôi lại mê mẩn cô ta như vậy? Nếu là ngoạ.i tìn.h thì chỉ đến với nhau trong chốc lát… nhưng sao suốt 8 năm qua, họ vẫn chẳng thể rời xa nhau?
Các bạn ạ! Bây giờ tôi phải làm sao đây? Hầu hết gia đình hai bên, bè bạn, đồng nghiệp đã biết chuyện chồng tôi bỏ nhà đi theo gái. Bây giờ ra đường, tôi cảm thấy rất xấu hổ bởi những ánh mắt soi mói và thương hại của mọi người dành cho mình.
Tôi thực sự đang rất hoang mang và bế tắc… Tôi rất mong độc giả của Bạn trẻ cuộc sống hãy cho tôi những lời khuyên hữu ích nhất để tôi vượt qua khó khăn này!
Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo 24h
Thời gian trong tình yêu
Tình yêu mà xa cách thì thật khó để có tình yêu vĩnh cửu.Tuổi mười tám, ai dám đảm bảo rằng mình chưa từng cũng như chưa hề thích một ai đó khác giới, hay chưa từng biết rung động trước một "ấn tượng" từ phía đối phương? Và giả sử như có ai đó nói tôi rằng "tôi" chưa hề rung động hay chưa thích một ai khác giới thì tôi cho đó trường hợp đặc biệt hoặc có vấn đề về tâm sinh lí hay là một nỗi khổ tâm chăng?
Tôi thì không nằm trong trường hợp đặc biệt đó, từ khi tôi lớn, biết suy nghĩ một cách chín chắn thì tôi lại hiểu thêm một điều rằng trong tình yêu. Trong sâu cái cảm giác rung động, nhớ và vượt qua cái giới hạn "thích" đến khi yêu thì thời gian là thứ mà làm cho tình yêu đi theo hai khía cạnh. Một là thời gian sẽ cho chúng ta những cặp yêu nhau có cảm giác hạnh phúc hơn, thời gian vun đắp nên hương vị ngọt ngào của mỗi cặp tình nhân. Nhưng mặt khác thời gian chính là vũ khí hạt nhân vô hình nó sẽ làm cho tình yêu đó tan vỡ và rồi sự tan vỡ sẽ làm cho người này, người kia không thể nhìn nhau nữa, và đôi khi còn xảy ra những sự việc rất đáng tiếc, làm cho chúng ta hối hận cả đời.
Một câu nói trước khi đi đến tìm hiểu của hai người thường là nếu không hợp sau này ta là bạn đó chỉ là câu nói bâng quơ, chính tôi đã trải qua điều này. Hồi cuối năm học 12 tôi và cô ấy đã quen nhau, sau thời gian đi thi đại về thì tình cảm của chúng tôi vẫn tiến triển khả quan và sau một thời gian tôi đi vào thành phố học tập thì cũng như câu các cụ ngày xưa hay nói "xa mặt cách lòng" là như vậy. Cuộc tình đầu tiên tan vỡ khi hai đứa nói hai đứa cũng không thèm nhìn mặt nhau cho dù tôi là người chủ động xin gặp để nói chuyện một cách thẳng thắn, chân tình cho vẹn đôi đường.
Nhưng cho dù tôi có trần tình hay tìm mọi lí do nhờ người này người kia thì cô ấy vẫn cương quyết phũ phàng nói không muốn gặp và nói tôi không tốt, không đáng để găp... Đôi khi là những lời lẽ vô cùng khó nghe mà bản thân tôi cũng bất ngờ đến khó tin, nhiều lúc còn nghi ngờ vào bản thân mình.
Vậy mới biết khi yêu nhau hãy cho nhau thời gian ở gần bên nhau, tình yêu mà xa cách thì thật khó để có tình yêu vĩnh cửu. Hãy cho nhau quyết định cuối cùng trước khi khi mọi chuyện kết thúc...
Theo 24h