8 giai đoạn bạn phải vượt qua khi “tình ra đi”
Vượt qua cảm giác đau khô của sự chia tay không phải là viêc dễ dàng. Dưới đây, sẽ là 8 giai đoạn bạn phải đôi diên và vượt qua cảm giác chia tay.
Từ đó bạn có thể hiểu chính xác những gì bạn sẽ phải vượt qua để “chữa lành” trái tim đã bị tôn thương của mình.
1. Tình yêu tan vỡ – bị từ chôi
Khi môt trong hai người không còn tình cảm với người kia, viêc tât yêu sẽ là chia tay và dù muôn hay không thì người còn lại sẽ rơi vào tình huông là người bị từ chôi tình cảm. Và lúc này sẽ là rât khó khăn cho người ở lại khi phải buôc lòng mình gọi người mà mình yêu thương là “người cũ”. Thâm chí đôi khi người ở lại còn tự dôi lòng mình bằng cách lâp liêm hô người ra đi những lý do không thực tê cho sự chia tay đó.
2. Níu kéo
Khi đã bị từ chôi tình cảm, sau môt vài ngày tự dày vò, đau khô, khóc lóc… bạn thường có xu hướng tìm cách đê hẹn gặp đôi phương đê mong có môt cuôc trò chuyên với mục đích cô gắng níu kéo chuyên tình đã tan vỡ của mình. Bạn có thê vứt bỏ lòng tự trọng đê có được môt cuôc “đàm phán” theo cách của bạn với mong muôn hai bạn có thê trở lại môi quan hê như xưa. Bạn có thê dùng biên pháp dọa dâm như nhịn ăn, dọa t.ự t.ử nêu người ây không quay trở lại… bât châp điêu đó có thay đôi được gì hay không bạn hâu như không cân bân tâm.
3. Đau khô
Đây là cảm xúc khó khăn nhất mà bạn phải vượt qua trong giai đoạn “thât tình”. Bạn sẽ cảm thây trái tim mình như tan vỡ, bạn không còn tin vào cuôc sông, không còn hy vọng vào tương lai và thâm chí bạn không còn tin tưởng rằng mình có thê yêu được môt ai khác, bạn cảm thây mình là người bât hạnh nhât thê gian, bạn chán ghét cuôc sông và hoảng sợ khi người đàn ông khác có ý đô tán tỉnh bạn.
Video đang HOT
4. Tự buộ.c tộ.i mình
Khi bạn đã cô gắng níu kéo, cô gắng đê anh ây có thê quay trở vê bên bạn nhưng mọi nô lực của bạn đêu bât thành. Điêu này khiên cho bạn thây mọi tôi lôi đêu từ phía bạn mà ra, vì bạn mà anh chàng đó không cảm thây hạnh phúc, vì bạn mà anh ây cảm thây chán nản, vì bạn không nô lực hêt mình nên đã không giữ được trái tim anh ây… Bạn sẽ tìm đủ mọi chứng cứ đê buôc tôi bản thân mình mặc dù trên thực tê không phải như vây và không phải bạn cứ bi lụy nhân mọi trách nhiêm thì mọi chuyên có thê thay đôi.
5. Uât ức, trầm cảm
Bạn sẽ cảm thấy chán nản, uât ức xâm chiêm toàn bô tâm trí mình. Bạn thậm chí có thể vùi mình trong môt “núi” đô ăn chỉ đê quên được anh ây. Tuy nhiên khi bạn càng cô quên, cô gạt bỏ hình ảnh của người cũ thì bạn lại càng nhớ nhung và khô sở.
6. Tức giận
Sau khi bạn thoát khỏi cảm giác u uât, trầm cảm, thì toàn thân bạn như bị căng ra bởi sự tức giận. Bạn sẽ sẵn sàng nôi điên nêu có ai đó làm điêu gì khiên bạn không hài lòng hoặc đôi với bạn những người xung quanh đêu gây cho bạn cảm giác “chướng tai, gai mắt”, khó chịu… Đó là những cảm xúc tự nhiên và bạn cân phải vượt qua nó.
7. Chấp nhận
Sau môt thời gian dài vât vã với môi tình đã qua, cuối cùng, bạn sẽ cân bằng được cảm xúc, bạn thường cho rằng mình sẽ không sông nôi khi không có anh ây bên cạnh như sau tât cả bạn vân tôn tại khỏe mạnh, thâm chí có nhiêu thứ thay đôi theo chiêu hướng tích cực trong cuôc sông của bạn kê từ khi anh ây chia tay với bạn. Cuối cùng, bạn sẽ nhận ra và chấp nhận thực tê đó. Tuy nhiên đê lây lại thăng bằng trong cuôc sông cũng phụ thuôc vào bản lĩnh và cách nhìn nhân đê vượt qua cảm giác chia tay của bạn!
8. “Vêt thương” tình ái bắt đâu lành lại
Khi bạn đã biêt châp nhân, có nghĩa là “vêt thương” trong trái tim bạn đã bắt đâu lành lại. Thời gian này là thời điêm thích hợp đê bạn bắt đâu hẹn hò trở lại. Nếu bạn cảm thây chưa sẵn sàng hẹn hò ngay lâp tức thì bạn thường sử dụng mọi khoảng thời gian đê thưởng thức mọi thú vui trong cuộc sống của bạn. “Vêt thương” chuyên tình tan vỡ có thể mất vài tuần hoặc vài tháng đê lành lặn trở lại, tất cả phụ thuộc vào sự sâu sắc của mối quan hệ đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi bị bạn thân chiếm đoạt đời con gái
Trước khi chìm vào vô thức, tôi đã kịp nhận ra Trung đang "lạm dụng" mình. Dù say, tôi vẫn đủ tỉnh táo để chống lại, nhưng không đủ sức khỏe để ngăn hành động chiếm đoạt của cậu ta.
Tôi 23 tuổ.i, đã đi làm và đang sống cùng bố mẹ. Tôi đang vừa đau buồn vừa uất ức, mất niềm tin vào con người khi bị cậu bạn thân nhất phản bội.
Chúng tôi chơi thân từ hồi cấp ba. Trung học cùng trường, cùng khối với tôi. Mọi người vẫn quen nhìn chúng tôi như "hai thằng với nhau". Ngoài chuyện cùng học, cùng chơi, chúng tôi còn làm quân sư cho nhau khi một trong hai đứa đang thầm yêu trộm nhớ hay muốn cưa cẩm ai đó. Lên ĐH, tôi và Trung học khác trường, không gặp thường xuyên như trước nhưng vẫn là bạn tâm giao thân thiết nhất.
Ảnh minh họa
Trung từ hai năm nay không có người yêu. Tôi cũng đã chia tay với bạn trai cũ và đang thầm thích một người cùng công ty. Tôi đã cố gắng tiếp cận anh ấy để gây sự chú ý, chiếm cảm tình, nhưng anh ấy không mấy quan tâm đến tôi. Dù vẫn hy vọng là với thời gian, mọi chuyện sẽ khác nhưng nhiều khi tôi không khỏi cảm thấy cô đơn, trống trải, thất vọng, và Trung như từ xưa vẫn vậy, là cái "bồ đựng rác" cho tôi xả, luôn luôn lắng nghe và thấu hiểu. Nhiều lúc buồn quá, tôi gọi cậu ấy chở đi mua sắm, đi ăn, đi hát hò nhảy múa..., khi thì có thêm đám bạn chung, khi chúng nó bận thì chỉ có hai đứa tôi.
Một lần khi đưa tôi về đến chân cầu thang khu tập thể, Trung chợt ôm lấy tôi và tỏ tình. Quá bất ngờ không biết cư xử thế nào cho phải, tôi hoãn binh, trốn tránh bằng cách cười bảo "cậu say rồi, hôm khác tỉnh táo hẵng nói chuyện" (vì trước đó trong bữa nhậu Trung có uống với mấy thằng bạn khác của chúng tôi), rồi chạy ù lên cầu thang. Mấy ngày sau đó, vì vẫn chưa sẵn sàng nói chuyện với Trung nên tôi tránh cậu ấy. Rồi tôi nhận được một email dài của Trung nói rằng cậu thật ngốc vì mãi gần đây mới nhận thấy điều mình cần tìm ở ngay trước mắt, rằng chúng tôi sẽ là một đôi rất đẹp vì đã rất hiểu nhau từ thuở nhỏ dại.
Không thể trốn tránh mãi, tôi đã hẹn gặp Trung. Rất khó khăn, nhưng rồi tôi cũng nói được hết ý mình rằng tôi không yêu cậu ấy. Trung nói cậu biết vậy, nhưng đó chẳng qua là vì từ trước đến giờ hai đứa chỉ coi nhau là bạn và tự mình loại trừ khả năng yêu nhau. Giờ nếu tôi để cho cả cậu ấy và chính mình một cơ hội thì có lẽ tình yêu sẽ đến. Tôi bảo với tôi thì điều đó sẽ không xảy ra. Tôi đã coi cậu ấy là bạn thân thì sẽ không bao giờ nhìn cậu ấy như một người đàn ông, vả lại sự hiểu nhau quá rõ giữa chúng tôi lâu nay cũng đủ để loại trừ những tình cảm lãng mạn kiểu này, bởi tình yêu luôn phải đi kèm với bí ẩn và khám phá. "Dù thế nào, tớ hy vọng cậu vẫn là người bạn thân nhất của tớ, chúng mình sẽ vẫn bên nhau thân thiết như xưa, mãi mãi như thế", tôi nắm tay Trung nói vậy khi chia tay. Và sau ngày ấy, cậu vẫn luôn bên tôi như trước, có điều là lặng lẽ hơn.
Hôm đó, ở cơ quan, vì một sự hiểu lầm xuất phát từ đâu không rõ, anh chàng đồng nghiệp mà tôi thích có những lời trách móc tôi nặng nề. Vì tự ái (có lẽ nếu không thích anh ta thì tôi đã không tự ái đến thế), tôi không thanh minh cho rõ ràng và kết cục của cuộc nói chuyện rất tệ, dù chỉ là xích mích liên quan đến công việc. Thất vọng về việc người mình muốn chiếm cảm tình nhất lại đang nghĩ xấu về mình, tôi rủ cô bạn gái đi ăn để tâm sự (từ hồi Trung nói yêu tôi, tôi đâ.m ngại chia sẻ với cậu chuyện yêu đương của mình). Sẵn buồn, tôi gọi rượu hoa quả uống. Được một lát thì cô bạn có việc đột xuất phải về. Tôi ngồi uống một mình, cảm thấy trống trải và yếu lòng quá, chỉ muốn khóc. Tôi không chịu nổi chuyện ngồi đây một mình, cũng không chịu nổi chuyện ra về nên đã gọi Trung đến. Cậu lặng lẽ uống cùng tôi, rồi đến khi cảm thấy mình sắp ngã quỵ ra mất, tôi bảo Trung đưa về.
Nhưng tôi không được đưa về nhà mình. Khi tôi nhận ra đang ở nhà thuê của Trung, cậu nói cứ nghỉ ở đây một lát, tỉnh táo hơn hẵng về kẻo bố mẹ mắng. Tôi vào toilet nôn một chập. Trung pha nước chanh muối cho tôi uống, xoa dầu vào gan bàn chân bàn tay cho tôi. Cảm giác bồng bềnh vì hơi rượu nên tôi nhắm mắt, định bụng sẽ ngủ một lát, nhưng trước khi chìm vào vô thức, tôi đã kịp nhận ra Trung đang "lạm dụng" mình. Dù say, tôi vẫn đủ tỉnh táo để chống lại, nhưng không đủ sức khỏe để ngăn Trung chiếm đoạt.
Tôi đã nghỉ việc suốt một tuần vì không thể tập trung vào bất cứ chuyện gì. Trung hôm nào cũng đến nhà tôi lạ.y lụ.c xin lỗi. Bố mẹ tôi đoán là chúng tôi đang trong giai đoạn yêu đương và giận dỗi nên cũng không coi là quan trọng, có điều chính vì thế mà họ cứ tạo điều kiện cho Trung đến, để cậu ta vào phòng tôi dù tôi đòi đuổi đi. Trung quỳ xuống xin lỗi tôi, thanh minh là vì yêu tôi quá, vì hôm đó cậu uống say (tôi biết không bao giờ say chỉ vì mấy cốc rượu hoa quả như thế). Trung nói sẽ chịu hết trách nhiệm, sẽ bảo bọc tôi suốt cuộc đời.
Chịu trách nhiệm ư? Tôi đâu cần. Tôi đâu phải là cô gái thế kỷ 19 vì mất đời con gái mà phải gắn bó với kẻ hại mình. Tôi cũng không để cho mình phải có thai. Tôi đa.u đớ.n không phải vì tiếc chữ trinh bị cướp mất, mà tiếc cho tình bạn của mình. Tôi hận Trung quá mức, cậu ấy đã cướp đi của tôi tình bạn đẹp nhất, những ký ức trong sáng nhất, và niềm tin. Sau việc đó, tôi đã nhìn cậu ta như một người đàn ông, đúng như Trung muốn, nhưng mà là một kẻ cướp gian manh cần tránh xa. Việc cậu ấy đã làm với tôi thật bỉ ổi và vì việc đó, tôi không muốn nhìn thấy cậu ta lần nào nữa. Nhưng nghĩ đến những tháng năm đẹp đẽ đã qua, tôi đau lòng quá. Chẳng lẽ con người đáng yêu ấy đã thực sự biến mất vĩnh viễn, chỉ sau một đêm điên rồ ư?. Một phần nào đó trong con người tôi không muốn chấp nhận sự thật đó.
Tôi cứ ước gì chuyện tối hôm đó chỉ là một giấc mơ, hoặc cả hai đứa bỗng dưng quên nó đi, ước gì ký ức về nó bị xóa sạch, để chúng tôi lại là bạn thân trong sáng như trước. Và vì đã mất người bạn đó, giờ đây tôi mới thấm thía rằng ngoài gia đình, Trung đã là người thân duy nhất của tôi, rằng nếu không có tình bạn của cậu, tôi đã trống trải cô đơn đến thế nào.
Giờ bát nước đã đổ, dù có tiếc cũng không hốt đầy được nữa, tôi phải làm gì với Trung và với chính mình đây?. Xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Cảm ơn màng trinh... dày! Trầm khóc lóc chứng minh cô chưa hề làm điều gì hổ thẹn... (Ảnh minh họa) Tưởng kết luận của bác sĩ về việc "màng trinh vẫn còn nguyên vẹn vì quá dày" sẽ khiến cả Trầm và mẹ vui mừng, nhưng họ lại lặng lẽ ra về, mỗi người theo đuổi một ý nghĩ riêng. Tùng là một gã đàn ông coi...