8 điều phiền toái khiến ông xã tránh xa bạn
Có những thói quen hoặc hành động của phái nữ có thể khiến chàng khó chịu mà bạn cần tránh mắc phải.
Cho dù tình yêu của hai bạn có đẹp đến mức nào thì cũng sẽ có những lúc cãi vã, giận hờn. Những lúc này, thông thường đàn ông sẽ im lặng, tự mình cho tìm cách giải khuây để kiềm chế cơn giận hoặc trở nên nóng tính, cáu kỉnh. Còn với phụ nữ, họ sẽ khóc lóc buồn bã, trút nỗi lòng trên các dòng status, gọi cho bạn bè để kể lể và than vãn về người bạn trai của mình, hay nói cách khác, mỗi lần hai bạn cãi nhau là cả thế giới đều biết rõ.
Và đây chính là điều làm các chàng trai cực kỳ khó chịu và mệt mỏi bởi họ rất ghét bị “vạch áo cho người xem lưng”, họ không thích nói quá nhiều khi có vấn đề xảy ra trong mối quan hệ của mình và đặc biệt, họ cảm thấy không cần và không thích nhận những lời khuyên cũng như sự can thiệp của những người xung quanh vào chuyện tình yêu của họ.
Bạn cứ nói chuyện khi anh ấy đang chơi game
Khi các chàng trai đang say mê, đắm chìm trong các trò chơi điện tử thì họ thật sự không thích nói chuyện, đặc biệt là nếu đó là những chuyện “tám” hoặc là về những vấn đề trong mối quan hệ của hai bạn. Phụ nữ có thể chơi game để giải trí nhưng đàn ông thì không hẳn như vậy. Họ chơi game là để tận hưởng cảm giác của người thắng cuộc, thỏa mãn cái tôi của bản thân. Vì thế mỗi lần chàng của bạn bắt đầu “thư giãn” với game, thì thật ra lúc này đây tinh thần chiến đấu của chàng đang cực kỳ cao đấy. Nếu bạn cứ nói chuyện không ngừng khi chàng đang chơi game thì tất cả những gì bạn nhận được chỉ là câu trả lời qua loa không suy nghĩ hoặc là “à”, “ừ”, “ờ”… và trong thâm tâm chàng giờ đây chỉ ước sao có thể nhấn nút cho bạn biến mất khỏi vũ trụ mà thôi.
Khi bạn để mặc chàng trong tình trạng bị cương cứng
Phụ nữ thích được yêu chiều, nựng nịu, chàng rất hiểu điều đó. Nhưng khi bạn chỉ thích chơi đùa với “cậu nhỏ”, thích mơn trớn kích thích nhưng lại không thật sự muốn “nhập cuộc” thì đây thật sự là một điều khiến chàng khó chịu. Chưa kể khi chàng bị kích thích quá độ nhưng không được “xuất ra” sẽ có thể dẫn đến tình trạng “blue balls”, gây cảm giác đau tức ở tinh hoàn hoặc tuyến tiền liệt. Chàng sẽ cảm thấy rất vô lý khi phụ nữ cho rằng đó chỉ là lời ngụy biện khi chàng muốn “yêu”, và lỡ như biết được chàng đã “tự sướng” để thỏa mãn thì lại trở nên vô cùng tức giận.
Bạn không cho chàng không gian riêng tư
Phụ nữ khi ở một mình có thể cảm thấy rất buồn chán, nhưng đàn ông lại khác, có đôi lúc họ cần được ở một mình và thật sự rất nghiêm túc về điều đó. Xem phim “con heo”, chơi game, mò mẫm sửa một cái máy tính, tập đàn… dù chàng có làm gì đi nữa thì đó cũng là một khoảng thời gian trong không gian rất riêng tư và “thiêng liêng” để họ lấy lại năng lượng, tận hưởng sự tự do, để cảm nhận sự nam tính, phong độ của đàn ông. Sau này khi bắt gặp chàng của mình đang tập trung làm việc gì đó một mình, bạn có thể hỏi xem anh ấy có cần được giúp đỡ hoặc cần người bầu bạn hay không. Nếu câu trả lời là không, bạn nên học cách để chàng một mình, cho dù chàng có làm gì hay có đang vất vả vật lộn với việc đó như thế nào đi nữa. Còn nếu bạn cứ ngồi kế bên để nói chuyện này chuyện kia? Bạn đang vượt quá ranh giới và trở thành một cô bạn gái phiền nhiễu trong mắt chàng rồi đấy.
Video đang HOT
Ảnh minh họa: Empwer.
Chàng muốn được yên tĩnh
Đôi khi đàn ông có thể nằm lười ra đấy, nhìn mông lung, hoặc làm những điều ngu ngốc. Chẳng có lý do gì cụ thể nhưng họ yêu cái cảm giác yên bình và tĩnh lặng như vậy. Thế nên nếu khi bạn bước vào phòng, nói liên tục về những việc trên trời dưới đất từ chuyện công ty, bạn bè, cho đến những chuyện vặt vãnh… và chàng chỉ trả lời ậm ừ cho xong, đó chính là dấu hiệu cho biết chàng đang trong “trạng thái tĩnh” và muốn được ở một mình để suy nghĩ, cho dù thật sự trong đầu chàng đang hoàn toàn trống rỗng.
Hỏi ý kiến của đàn ông về ‘nhìn em như thế nào’
Các chàng trai thực sự rất ghét khi bạn gái liên tục yêu cầu họ phán xét về vẻ bề ngoài của cô ấy: “Em trông có ổn không?”, “Em có béo không?, “Tóc em màu này có đẹp không?”…
Những câu trả lời chắc chắn không bao giờ là đúng nhất theo suy nghĩ của họ, vì vậy không lấy gì làm lạ khi chàng trai cảm thấy khó chịu khi liên tục bị chất vấn những câu hỏi chỉ xoay quanh chủ đề sắc đẹp của bạn gái.
Khi bạn không đồng cảm với những đam mê của chàng
Có câu nói rằng “đàn ông là những đứa trẻ không chịu lớn”, họ có rất nhiều niềm đam mê, trong đó có thể có những thứ vô cùng trẻ con và bạn cũng có thể thấy chúng cực kỳ nhảm nhí, mất thời giờ: từ xe cộ, đồ điện tử, đến những thú vui như âm nhạc, câu cá, sưu tập đồ chơi, băng đĩa… Thật sự chàng sẽ rất ghét khi người bạn gái của mình không thể hiểu được những đam mê bất tận đó. Nếu bạn muốn ghi điểm trong trường hợp này, hãy cố gắng tìm hiểu về đam mê của chàng, bỏ thời gian để làm quen với chúng, cùng tham gia, và biết đâu bạn sẽ lại có thêm một đam mê mới nữa. Điều này có thể biến bạn trở thành người bạn gái tuyệt vời nhất thế giới đấy.
Bạn ‘dính như sam’ hoặc quá độc lập
Thử nghĩ mà xem, điều này cũng khá hợp lý đấy chứ! Nếu bạn quá phụ thuộc, hoặc lúc nào cũng muốn chàng ở cạnh bên sẽ làm chàng mệt mỏi vì cảm thấy không gian riêng tư bị xâm phạm nghiêm trọng; nhưng đồng thời, sự độc lập quá mức đến nỗi chàng là bạn trai “có cũng như không” thì cũng không thể được. Để có một mối quan hệ vui vẻ và hạnh phúc, tất nhiên lúc nào cũng cần có một sự cân bằng hợp lý. Phụ nữ cần mạnh mẽ và tự lập nhưng đôi lúc cũng cần yếu đuối một chút để “nửa kia” còn có cơ hội được chở che, bảo vệ, chứng tỏ bản lĩnh đàn ông nữa chứ.
Theo Ngoisao
Thành đôi chỉ vì một câu nói hiểu lầm
Anh bất ngờ hôn lên trán và nắm chặt tay tôi. Tôi e dè, ngượng quá chừng. Tôi lớn chừng ấy, 24 tuổi rồi mà có ai hôn bao giờ đâu.
Lần đầu gặp anh là ngày tôi đến phỏng vấn xin việc tại công ty. Ngồi trong văn phòng, tôi đã nghe tiếng nói chuyện ồn ào từ ngoài cửa. Khi đó, tôi thầm nhận xét người gì đâu mà chưa thấy mặt đã nghe tiếng. Giọng nói nghe rất khó chịu và trái tai. Rồi khi được nhận vào làm việc chính thức thì tôi được phân ngồi cạnh anh. Chúng tôi phải hỗ trợ nhau trong công việc vì tôi là nhân viên bán hàng, còn anh là kỹ thuật. Theo tôi đánh giá, anh là người bảo thủ, tự cao, tự đại, không xem người mới ra gì cả. Lúc nào anh cũng la mắng và cãi nhau với tôi.
Mọi người ai cũng nói cãi nhau lắm rồi lại lấy nhau thôi. Anh lớn miệng la to: "Có cho em cũng không cưới nhỏ bốn mắt già xấu đó, thà ở vậy còn hơn". Còn tôi thì: "Còn lâu mới lấy dân tỉnh lẻ, tính tình đàn bà như anh". Rồi anh cũng có nhiều cô bạn gái theo đuổi và người yêu trong suốt thời gian đó. Tôi cũng để ý nhiều người khác.
Thời gian trôi qua, tôi cũng không cãi vã gì nhiều và trở nên thân thiết với anh một tý. Tôi có thói quen dùng sự quan tâm của mình để thay đổi ác cảm mà người khác đối với mình. Sau đó, tôi nghỉ việc vì chuyện nhà. Lúc tôi quay lại làm thì tính tình hai đứa cũng tạm ổn. Chúng tôi bắt đầu liên lạc và thân hơn sau lần hẹn đầu tiên của anh, chỉ vì câu nói của chị sếp. Rồi mọi người trong công ty cũng nói xa nói gần nhưng tôi chẳng hiểu mấy vì tôi chưa quen ai bao giờ để hiểu được cái tình yêu là thế nào.
Chiều đó, tôi khao anh ăn bún ở Võ Văn Tần. Anh thì đãi tôi nước tại quán cà phê cóc Thị Nghè, cái quán mà anh nói anh hay uống ở đó. Khi ra quán, tôi có cảm giác anh này hôm nay sao kỳ kỳ. Anh thì cứ uống cà phê, đọc báo, xem hết tờ này đến tờ khác. Tôi quá đỗi vô tư và xem là bình thường, uống một phát hết ly cam vắt mà anh vẫn không nói gì.
Khi đó, tôi mới hỏi: "Anh có gì nói với em mà, sao không nói, em uống hết nước rồi?". Anh nói: "Hết rồi hả, em uống gì kêu nữa đi, hết mưa rồi về". Không chần chừ, tôi nói chị chủ: "Cho em ly sữa nữa chị ơi". Đến khi trời mưa thì lại chuyển vào trong nhà ngồi. Rồi hồi lâu anh nói, có câu này anh hỏi em, em phải trả lời thật nha. Tôi nói: "Ừm, anh nói đi".
- Anh nghe chị sếp nói em thích anh hả?
- Nếu thích thì sao mà không thích thì sao? Tại sao anh hỏi em như thế?
- Ai thích anh cũng khổ hết nên đừng thích anh, còn không thích thì tốt không sao cả
Tôi không hiểu anh nghĩ gì mà hỏi thế và có suy nghĩ là chắc anh này sao rồi, hay ông ý thích mình nên nói thế? Nhưng tôi cũng cho anh câu trả lời trước khi ra về: "Em không thích anh đâu, anh đừng nghĩ gì hết". Nói thế nhưng trong đầu tôi luôn thắc mắc về câu hỏi của anh.
Buổi nói chuyện đầu tiên của chúng tôi kết thức sau khi kéo dài hơn 4 giờ. Rồi những lần sau chúng tôi cũng hẹn nhau uống nước và tính tình hai đứa trở nên nhẹ nhàng hơn, không cãi nhiều nữa. Đến mùa đá bóng năm đó, cả công ty đi ăn tiệc. Anh chở tôi sau xe. Một lần nữa anh lại hỏi tôi câu hỏi mà tôi không biết trả lời sao cho đúng.
Anh hỏi tôi: "Có một cô gái vào siêu thị mua áo. Cô rất thích chiếc áo đó nhưng cô không đủ tự tin để mua. Khi người bán hàng tư vấn thì cô lại nói rằng cô không thích chiếc áo này, dù trong thâm tâm cô rất muốn có chiếc áo đó. Cô bán hàng nói nếu không mua chiếc áo này thì sẽ có người khác đến mua mất vì rất nhiều người thích chiếc áo đó. Cô gái vẫn nói tôi không thích chiếc áo đó. Vậy anh hỏi em nếu là em thì em sẽ thế nào?". Tôi trả lời anh: "Đơn giản thôi, em không thích em sẽ không mua. Còn nếu quá thích, em sẽ suy nghĩ lại rồi em mới quyết định mua hay không?". Anh bảo câu trả lời của tôi không đúng sự thật.
Đám cưới hạnh phúc diễn ra sau khi kết thúc hợp đồng yêu(Ảnh do nhân vật cung cấp).
Lúc tàn tiệc, anh đưa tôi về thì trời đổ mưa. Anh nói với tôi: "Người ta nói hai người mà đi dưới mưa thì sau này sẽ thành đôi cho xem". Tôi không tin và nói có thích nhau đâu mà thành đôi, anh toàn nói linh tinh. Sau này anh mới nói, tôi cũng giống cô gái đó. Tôi thích anh tại sao lại nói là không thích? Tôi bật cười khi anh nói thế và bảo anh là anh hiểu lầm em rồi. Em không phải người như thế. Nhưng rồi trong thâm tâm tôi lại nghĩ hay mình cứ ừ đi để rồi xem tình yêu là thế nào. Khi về nhà, chúng tôi nhắn tin qua lại để nói chuyện với nhau.
Một lần hẹn uống nước tại quán cà phê gần nhà anh. Nhưng do anh bận dọn máy và đi nhậu với sếp nên anh về hơi trễ hẹn với tôi. Tôi hơi bực mình và gọi cho anh thì anh nói tôi cố chờ anh, anh sắp về đến rồi. Khi anh đến nơi thì người toàn mùi rượu. Ngày hôm đó chắc do anh say quá hay sao mà trong ánh đèn vàng tại nhà anh, anh lại bất ngờ hôn lên trán tôi và nắm chặt lấy tay tôi. Tôi e dè, ngượng quá chừng. Tôi lớn chừng ấy tuổi, 24 tuổi rồi mà có ai hôn bao giờ đâu, ngoài bố mẹ và cậu dì trong nhà. Anh làm tôi sợ run đến gần như phát khóc. Hoảng quá nên tôi chạy ra ngoài để bình tĩnh lại rồi xin anh ra về. Tôi không dám ở lâu vì sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì sao. Tôi hẹn anh khi khác.
Sau nhiều lần trò chuyện, chúng tôi quyết định làm hợp đồng tình yêu một năm. Trong một năm đó, chúng tôi cũng trải qua nhiều niềm vui nỗi buồn, hạnh phúc xen lẫn lo âu và buồn bã. Ban đầu, chúng tôi quen nhau cũng vì lời nói của mọi người rồi cãi nhau cũng vì mọi người, ai cũng bảo tôi không hợp với anh. Họ cho anh là người đẹp trai, cao ráo, tốt bụng và giỏi giang, không nên quen tôi vì tôi không xinh gái, nhà Sài Gòn, không thông minh, đầu óc đãng trí... không hợp với anh. Nhưng họ có biết đâu chúng tôi chỉ là hợp đồng thôi chứ có thật lòng với nhau đâu.
Hết hạn hợp đồng, tôi bảo anh mình trở lại bình thường anh nhé. Kết thúc ở đây đi vì em thấy như thế là đủ rồi. Nhưng anh không đồng ý. Anh nói anh xé hợp đồng đó và sẽ ký hợp đồng vĩnh viễn với tôi. Lúc đó tôi cảm thấy anh cũng đã thật sự yêu tôi và tôi cũng mừng trong bụng.
Có những lúc tôi bị anh lừa dối, rồi giận nhau vì anh đa tình và nhiều người theo lắm, không phải mình tôi đâu. Trải qua nhiều thăng trầm, đau khổ, chúng tôi cũng đã đến với nhau và ngày trọng đại của cả hai đã diễn ra thật hạnh phúc. Mặc dù tôi chưa bao giờ nhận được câu nói "Anh yêu em" và cũng chưa từng nghe một lời "cầu hôn" từ chồng mình.
Hiện tại, tình cảm vợ chồng chúng tôi vẫn luôn như ngày yêu nhau, không thay đổi. Sau ba năm yêu nhau và ba năm cưới nhau, chúng tôi sắp chào đón một thiên thần bé nhỏ. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc, cảm ơn cho những gì mọi người đã gây ra hiểu lầm cho hai đứa. Cảm ơn tất cả mọi người xung quanh vô tình mang anh đến cho tôi, một người chồng tốt và tôi luôn mong anh sẽ là người cha tốt, người bạn đời tốt đi cùng tôi hết quãng đời còn lại. Lời cuối cùng tôi muốn gửi đến anh: "Ông xã à, em cảm ơn anh nhiều lắm".
Theo VNE
Thành đôi vì một câu nói hiểu lầm Anh bất ngờ hôn lên trán và nắm chặt tay tôi. Tôi e dè, ngượng quá chừng. Tôi lớn chừng ấy, 24 tuổi rồi mà có ai hôn bao giờ đâu. Lần đầu gặp anh là ngày tôi đến phỏng vấn xin việc tại công ty. Ngồi trong văn phòng, tôi đã nghe tiếng nói chuyện ồn ào từ ngoài cửa. Khi đó,...