74 năm sau thảm họa bom nguyên tử: Thành phố Hiroshima và Nagasaki hồi sinh mạnh mẽ, người sống sót nhưng tâm tư mãi nằm lại ở quá khứ
Dù hơn 70 năm trôi qua, Hiroshima và Nagasaki cũng dần hồi sinh nhưng ký ức kinh hoàng năm nào vẫn như bóng đen đeo bám tâm trí những người may mắn sống sót.
Chiến tranh dù được tô vẽ là nổ ra vì lý tưởng hay mục đích gì thì không ai có thể che đậy được những điều kinh khủng mà nó để lại cho cuộc sống của nạn nhân, người chịu đựng mất mát từ tinh thần đến vật chất.
Nói về nỗi đau chiến tranh, chắc hẳn không ai hiểu rõ hơn người dân ở 2 thành phố Hiroshima và Nagasaki sau khi gánh chịu 2 quả bom nguyên tử của quân đội Mỹ trong thời kỳ Thế chiến thứ II. Dù hơn 70 năm trôi qua, Hiroshima và Nagasaki cũng dần hồi sinh nhưng ký ức kinh hoàng năm nào vẫn như bóng đen đeo bám tâm trí những người may mắn sống sót.
Ngày 6/8/1945, quả bom nguyên tử thứ nhất mang tên Litte boy được thả xuống thành phố Hiroshima. Ba ngày sau, đến lượt thành phố Nagasaki gánh chịu quả bom thứ 2 mang tên Fat man. Theo ước tính, vụ tấn công đã cướp đi mạng sống của 214 người và khiến hàng chục nghìn người bị thương.
Con số thương vong rất khó xác định bởi ngoài việc khiến người dân vô tội chết tại chỗ, 2 quả bom còn gieo vào cơ thể người ở lại phóng xạ nguy hiểm. Họ không còn cách nào khác là “sống chung với lũ”, khi nào bệnh phát ra thì mất mạng.
Một trong những khoảnh khắc ám ảnh nhất trong vụ đánh bom được nhiếp ảnh gia Joe O’Donnell ghi lại tại thành phố Nagasaki. Thời điểm đó, Joe chỉ đơn giản nghĩ rằng bé trai kia đang cõng đứa em ngủ say trên lưng, hệt như những đứa trẻ khác ở Nhật Bản thời bấy giờ.
Nhưng sau đó vài phút, 1 người đàn ông đeo khẩu trang trắng tiến đến trước khi tháo đứa nhỏ ra khỏi lưng anh trai rồi mang đi. Trong suốt quá trình ấy, cả hai không nói với nhau câu nào. Đó cũng là lúc Joe nhận ra đứa bé kia thực chất đã chết.
Người ta đưa thi hài em đặt vào ngọn lửa đang cháy bùng trước ánh mắt vô hồn của anh trai và cái mím môi đến bật máu thay cho giọt nước mắt khóc thương em của đứa trẻ. Mãi cho đến khi ngọn lửa tắt lịm thành tro, cậu bé mới lặng lẽ quay đầu bỏ đi.
Video đang HOT
Vụ nổ bom đã đánh sập hơn 70% công trình ở Hiroshima và Nagasaki, khiến nơi đây trong chớp mắt đã trở thành địa điểm hoang tàn, nhìn đâu cũng thấy khói lửa và máu đỏ. Khung cảnh này trở thành sự đả kích rất lớn đối với người dân Nhật Bản vốn hiền lành và yêu hòa bình. Chính vì lẽ đó nên mãi đến hàng chục năm sau, họ vẫn không bao giờ quên được ký ức đáng sợ về ngày 6/8 và 9/8 của năm 1945.
Sau nhiều năm, cả 2 thành phố cũng bước ra khỏi bóng tối mà quả bom nguyên tử để lại. Họ hồi sinh nhưng len lỏi đâu đó vẫn là nỗi ám ảnh về khoảng thời gian đen tối.
Giữa đống đổ nát do chiến tranh gây ra là những con người may mắn sống sót, vượt qua thảm họa. Nhưng cũng chẳng biết họ có may mắn hay không bởi vì chiến tranh ngoài đời đã kết thúc nhưng họ buộc phải dành cả phần đời còn lại để chiến đấu và giữ lại những mảnh ghép trong tâm hồn vốn đã vỡ vụn từ ngày hứng chịu 2 quả bom nguyên tử.
Theo đó, nhiếp ảnh gia Haruka Sakaguchi đã tìm đến nạn nhân thoát chết khỏi thảm họa để phỏng vấn họ về hậu quả của chiến tranh cũng như thông điệp gửi đến thế hệ sau này, những người được ưu ái sinh trưởng trong thời bình.
Thời điểm xảy ra vụ đánh bom, ông Yasujiro Tanaka chỉ mới 3 tuổi và đùng một phát đã bị chôn vùi dưới đống đổ nát. Khi được tìm thấy, ông đã rơi vào tình trạng nguy kịch nhưng nhờ vào phép màu nào đó mà vượt qua ải tử thần và sống sót.
Sau hôm đó, trên cơ thể ông Yasujiro xuất hiện những vết sẹo bí ẩn trước khi bị mất thính lực tai trái. Trong khi đó, em gái ông mắc bệnh thận và chứng chuột rút cơ mãn tính. Tình hình sức khỏe khiến bà phải lui tới bệnh viện 3 lần/tuần để chạy thận.
“Bạn chỉ có 1 cuộc đời để sống vậy nên hãy trân trọng nó. Hãy đối xử tốt với mọi người và bản thân mình”.
Ngày hôm đó, ông Takato Michishita ra ngoài đi chợ cùng mẹ thì sau cú nổ lớn, mọi thứ trở nên trắng xóa. Sự choáng váng xâm chiếm khiến 2 mẹ con mất đến 10 phút để lấy lại bình tĩnh. Thật may là chị gái của ông Takato hôm đó không đi học nên mới có thể thoát chết trong khi các bạn học trong trường đều thiệt mạng.
“Gửi các bạn trẻ, người chưa từng nếm trải chiến tranh, chiến tranh bắt đầu khi không ai biết nhưng lúc con người nhận ra thì mọi chuyện đã quá muộn màng”.
Emiko Okada không bị các quả bom lấy đi mạng sống nhưng không tránh khỏi việc bị nhiễm phóng xạ, bắt đầu từ việc nôn mửa không ngừng. Tiếp đến, bà bị rụng tóc, chảy nhiều máu nướu, sức khỏe tuột dốc đến nỗi không thể đến trường. Lúc đó, bà ngoại của bà Emiko chỉ biết ôm các cháu vào lòng và oán giận những con người ác độc nhân danh hòa bình để hãm hại người vô tội, đáng thương nhất là trẻ con, chưa kịp nhận thức chuyện gì đang xảy ra thì đã phải gánh chịu hậu quả.
“Chỉ có 2 lựa chọn khi chiến tranh xảy ra: một là bạn cưới sinh mệnh người khác, hai là bị hãm hại. Rất nhiều đứa trẻ đã rơi vào cảnh nghèo đói, suy dinh dưỡng và bị bỏ rơi trong khi chúng đáng lẽ là điều tốt lành mà người lớn phải ra sức bảo vệ”.
Năm đó, bà Kumiko Arawaka 20 tuổi đang đi đến nhà bạn chơi thì hay tin gia đình gặp nạn. Lúc bà trở về thì mọi chuyện đã quá muộn, bố mẹ và 4 anh chị em đều đã qua đời vì vết thương do bom đạn gây ra quá nặng, khiến họ không thể vượt qua. Hơn 7 thập kỷ trôi qua, bà Kumiko giờ chẳng còn nhớ lúc đó, bà đã làm thế nào để vượt qua nghịch cảnh và nuôi lớn các em.
“ Nhiều người hỏi tôi đã nhìn thấy gì trên đường về nhà ngày 10/8/1945 nhưng tôi chẳng nhớ đã nhìn thấy thi hài la liệt thế nào. Nghe có vẻ lạ lùng nhưng đó là sự thật” – bà Kumiko kể. Chính trải nghiệm trong quá khứ nên giờ đây, bà chỉ muốn sống cuộc đời bình dị và mỗi ngày cầu nguyện cho sự an toàn của con cháu.
Không giống với ai khác, bà Kumiko Arawaka để trống lá thử gửi cho thế hệ trẻ, trống rỗng hệt như tâm hồn của bà sau khi bị mất bố mẹ và 4 anh chị em sau thảm họa bom nguyên tử. Bà chỉ đơn giản nói rằng: “Tôi không nghĩ ra điều gì cả”.
Chiến tranh ở thời nào cũng vậy, con người gây ra và cũng chính đồng loại của họ trở thành nạn nhân hứng chịu mọi hậu quả. 74 năm không ngắn cũng không dài nhưng mãi mãi chẳng thể xoa dịu tâm hồn người ở lại và xóa đi mảng ký ức kinh hoàng về những gì đã xảy ra ở thành phố Hiroshima và Nagasaki hay bất kể ở nơi nào khác.
(Nguồn: Time, rarehistoricalphotos)
Theo Helino
Gian nan tìm 'liều thuốc' cứu thỏa thuận hạt nhân Iran
Đại diện các quốc gia còn lại trong thỏa thuận hạt nhân Iran 2015, còn gọi là Kê hoach Hanh đông chung toan diên (JCPOA) gồm Anh, Pháp, Đức, Trung Quốc, Nga và Iran sau cuộc họp khẩn tại Vienna (Áo) ngày 28/7 đã "tái khẳng định tiếp tục cam kết duy trì JCPOA".
Toàn cảnh cuộc họp giữa đại diện các nước Anh, Pháp, Nga, Trung Quốc, Đức và Iran nhằm thảo luận các biện pháp cứu vãn thỏa thuận, còn gọi là JCPOA, tại Vienna, Áo, ngày 28/7/2019. Ảnh: AFP/ TTXVN
Tuy nhiên, giống như cuộc họp đầu tiên ở thủ đô của nước Áo cách đây 1 tháng không đạt đột phá nào, hội nghị lần này cũng chưa thực sự mang lại điều gì mới mẻ, chưa thấy khả năng thế bế tắc sớm được tháo gỡ để cứu thỏa thuận đang "thoi thóp".
Cuộc họp này diễn trong bối cảnh đặc biệt, không chỉ căng thẳng Mỹ-Iran tiếp tục leo thang chưa có dấu hiệu hạ nhiệt, mà cả Anh, một bên tham gia JCPOA, cũng đã lao vào cuộc tranh cãi với Tehran sau khi hai bên bắt giữ tàu chở dầu của nhau. Mặc dù đều tuyên bố không muốn đối đầu, song cả Iran và Anh đều chưa tỏ thái độ nhân nhượng. Căng thẳng giữa Anh và Iran càng khiến cơ hội đạt được thỏa thuận giữa các nước thành viên Liên minh châu Âu (EU) tham gia JCPOA với Tehran trở nên khó khăn thêm.
Cho tới nay, Iran đã từng bước hiện thực hóa lời cảnh báo điều chỉnh phạm vi tuân thủ cam kết trong JCPOA, sau khi các quốc gia còn lại, đặc biệt là Anh, Pháp và Đức, không chỉ ra một con đường khả quan để cứu vãn thỏa thuận, giúp Iran tránh những đòn trừng phạt của Mỹ. Sau khi Tehran tuyên bố vượt xa hạn mức urani làm giàu cấp thấp được phép dự trữ là 300 kg và bắt đầu làm giàu urani hơn giới hạn 3,67% nêu trong thỏa thuận (lên 4,5%), ngay trước cuộc họp ngày 28/7, Tổ chức Năng lượng nguyên tử Iran xác nhận nước này đã làm giàu 24 tấn (24.000kg) urani kể từ khi tham gia JCPOA, và tái khởi động lại lò phản ứng nước nặng tại cơ sở Arak. Các chuyên gia cảnh báo khi mức làm giàu urani được nâng lên và lượng dự trữ cũng không ngừng gia tăng thì thời hạn một năm để Iran có đủ nguyên liệu chế tạo bom nguyên tử cũng thu hẹp, dù Tehran đã khẳng định không có ý định chế tạo bom nguyên tử.
Tuyên bố mới của Iran về con số 24 tấn urani đã làm giàu có thể là một động thái cảnh báo từ phía Tehran rằng nếu các nước châu Âu tiếp tục chậm trễ và để Iran một mình chống đỡ các biện pháp trừng phạt từ Washington, thì JCPOA cuối cùng sẽ chỉ còn là dĩ vãng. Thực tế thì nội dung cốt lõi của JCPOA là Iran hạn chế chương trình hạt nhân để đổi lấy việc quốc tế ngừng các biện pháp trừng phạt, hướng tới bình thường hóa quan hệ kinh tế.
Tuy nhiên, các biện pháp tái trừng phạt ngày càng siết chặt của Mỹ nhằm vào Iran, nhất là trong lĩnh vực dầu mỏ, ngành kinh tế chủ lực của quốc gia Hồi giáo này, đã làm tổn hại nặng nề nền kinh tế Iran. Ước tính 80% nền kinh tế Iran hiện đang phải chịu tác động của các biện pháp trừng phạt đơn phương mà Mỹ áp đặt, khiến Tehran tỏ ra "quyết liệt" gây sức ép, lấy việc tuân thủ JCPOA như một "quân bài mặc cả" buộc các nước EU cứu vãn thỏa thuận hạt nhân.
Trong khi đó, EU, một mặt chịu áp lực từ Mỹ để loại bỏ hoàn toàn JCPOA, mặt khác bị Iran thúc ép, thực sự "tiến thoái lưỡng nan". EU phụ thuộc vào quan hệ đồng minh với Mỹ, đồng thời lại có những lợi ích kinh tế khi duy trì hợp đồng thương mại với Iran, không thể đóng vai trò "cầu nối trung lập" để tháo gỡ căng thẳng giữa Tehran và Washington.
Sau cuộc họp tại Vienna, Thư trương Ngoai giao Iran Abbas Araqchi khăng đinh Tehran sẽ tiếp tục thu hẹp phạm vi tuân thủ cam kết và chỉ đảo ngược những quyết định này khi các đối tác châu Âu đưa ra biện pháp phù hợp nhằm đảm bảo lợi ích Tehran theo thỏa thuận, tuyên bố thể hiện thái độ khá cứng rắn của Iran.
Cùng với đó, các bên chưa có tiến triển gì trong việc dập mồi lửa căng thẳng vùng Vịnh xoay quanh các vụ bắt giữ, tấn công tàu chở dầu. Khả năng Anh tham gia một liên minh quân sự cùng với Mỹ tại vùng Vịnh, động thái được cho sẽ dẫn tới nguy cơ đối đầu quân sự, cũng bỏ ngỏ khi Anh đưa ra đề xuất thành lập một đội tàu hải quân hộ tống tàu của châu Âu qua khu vực này.
Tình trạng leo thang hiện nay đang tạo ra quá nhiều mối đe dọa lớn theo kiểu hiệu ứng domino. Khi thỏa thuận hạt nhân đổ vỡ, khó có gì ràng buộc Iran trong vấn đề sở hữu vũ khí hạt nhân, kèm theo đó là một cuộc đối đầu quân sự trực tiếp giữa Iran và Mỹ, mà sức nóng chắc chắn lan rộng cả khu vực Trung Đông. Khi đó thì an ninh của châu Âu cũng chịu ảnh hưởng. Bởi vậy EU vẫn chủ trương bảo vệ JCPOA, song dường như các nước EU chưa tìm được cách để "cân bằng" các lợi ích trong vấn đề này. Trong khi đó, "chiến thuật" gây sức ép của Iran cũng có nguy cơ "già néo đứt dây". Con đường cứu vãn thỏa thuận hạt nhân Iran kể từ sau khi Mỹ tuyên bố rút khỏi tháng 5/2018 thực sự quá gian nan, mà chỉ một tính toán sai lầm cũng có thể gây ra hậu quả khôn lường.
Theo Lê Ánh (TTXVN)
Vì đâu tuổi 18... chưa chịu lớn? Trong kỳ thi THPT quốc gia 2019, nhiều câu chuyện khôi hài, vừa đáng thương vừa đáng giận đã diễn ra. Làm sao để 'đánh thức' tuổi 18 để các em trưởng thành, tự lập hơn? Học sinh Trường THPT Á Châu cơ sở Cao Thắng (TP.HCM) chia sẻ: Kỳ thi THPT quốc gia khép lại, chúng em vui vì đã hoàn thành...