7 trắng, 4 đỏ, 2 xanh
Không ai biết được ý nghĩa lớn lao của nó ngoại trừ tôi và nàng, bởi về sau, khi ai đó hỏi về mối quan hệ giữa tôi và Hitomi, tôi trả lời họ rằng: “Đơn giản thôi, 7 trắng, 4 đỏ và 2 xanh”.
Tôi tin rằng mỗi vật thể quanh ta đều chứa đựng một kỷ niệm nào đó. Kỷ niệm sâu sắc nhất của tôi được gìn giữ trong chiếc hộp sắt cũ kỹ đặt trên kệ sách. Đó là chiếc hộp mà tôi thường mở ra xem mỗi khi muốn tìm lại chút kỷ niệm buồn vui xưa cho riêng mình.
Đó là kỷ niệm về mối tình đầu chân thành của tôi với một cô gái người Nhật tên Hitomi – nghĩa là Thanh Khiết. Tôi không biết dùng ngôn từ nào để diễn tả hết vẻ đẹp của nàng. Năm đó, tôi 26 tuổi, còn nàng 21. Hitomi có dáng cao, thon thả, mái tóc đen mượt, rất nổi bật với nét đẹp cân đối, hài hòa. Nhưng tôi nhớ nhất là đôi mắt nàng. Mỗi lần Hitomi nhìn tôi, tôi cảm giác như tâm hồn mình được truyền thêm nguồn năng lượng mới mẻ, mãnh liệt. Và tôi đã yêu. Hitomi là cô gái sống nội tâm, tình cảm, mỗi ngày đối với nàng dường như rất đặc biệt và quan trọng. Sau này, tôi mới hiểu tại sao.
Một tháng sau khi quen nhau, nàng trao cho tôi một gói nhỏ bọc trong chiếc khăn tay và nói:
- Em có quà cho anh đây.
Tôi mở ra, ngạc nhiên với những gì nhìn thấy: một chiếc hộp sắt cũ, trên nắp hộp là hình một đám cưới, có vẻ như chụp từ 60 năm trước.
- Cảm ơn em! – Tôi nói với vẻ đùa cợt, nhưng nàng vẫn tỏ ra hoàn toàn nghiêm túc.
Video đang HOT
- Anh mở nó ra đi.
Những gì nhìn thấy càng khiến tôi sửng sốt: phía trong hộp có dát một lớp vàng sáng lấp lánh.
- Mỗi tháng bên nhau, em sẽ đặt một mảnh giấy trắng vào hộp – Nàng giải thích – Những lúc giận hờn, em sẽ đặt vào hộp một mảnh giấy màu đỏ, ngược lại sẽ là màu xanh. Sau một năm, em sẽ treo nó lên cây cầu nguyện ở đền Nishiohama, Trời Phật sẽ phù hộ cho tình yêu chúng mình. Một ngày nào đó khi xem lại, anh và em sẽ biết được tình yêu của mình được thể hiện như thế nào.
Khoảng giữa năm thứ ba kể từ khi chúng tôi yêu nhau, Hitomi lâm bệnh. Nàng vẫn biết sức khỏe mình không tốt nhưng khuyên tôi không nên lo lắng. Cha mẹ nàng buộc nàng nhập viện. Vài tuần sau, tôi mới được phép vào thăm.
Tôi nhẹ nhàng hôn lên môi Hitomi, nàng mỉm cười rồi chỉ vào mấy mảnh giấy trắng trên kệ:
- Em muốn đem đến cho anh nhưng em không đi được, rất tiếc. Anh đặt chúng vào hộp giúp em với.
Nước mắt tuôn trào, tôi hôn lên trán nàng rồi lặng nhìn làn da xanh xao, nhợt nhạt sau nhiều lần hóa trị. Giờ đây, tôi thực sự hiểu thấu lòng nàng. Lòng tôi đau nhói một dự cảm chia lìa.
Hitomi mất sau đó hai ngày. Dù gì đi nữa, tôi vẫn tin – một niềm tin bất diệt – rằng nàng là của tôi và mãi mãi của tôi mỗi khi tôi mở hộp sắt cũ này. Không ai biết được ý nghĩa lớn lao của nó ngoại trừ tôi và nàng, bởi về sau, khi ai đó hỏi về mối quan hệ giữa tôi và Hitomi, tôi trả lời họ rằng: “Đơn giản thôi, 7 trắng, 4 đỏ và 2 xanh”.
Theo Guu
Giá trị của màu sắc
bất cứ lúc nào khi tạnh mưa, cầu vồng xuất hiện trên bầu trời đầy nắng, chúng ta hãy nhớ để trân trọng và đánh giá cao những người xung quanh mình.
Ngày xửa ngày xưa đã xảy ra một cuộc tranh luận giữa các màu sắc. Tất cả đều tuyên bố rằng họ là tốt nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và đẹp nhất.
Màu xanh lá cây nói: "Rõ ràng tôi là quan trọng nhất. Tôi là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Tôi là màu của cỏ cây, hoa lá. Không có tôi, tất cả các loài động vật sẽ chết. Các bạn hãy nhìn qua các vùng nông thôn và sẽ thấy tôi có mặt hầu hết ở mọi nơi".
Xanh da trời ngắt lời: "Bạn chỉ nghĩ về trái đất, nhưng hãy xem bầu trời và biển đó là cơ sở cho cuộc sống, cho không gian, sự bình an và thanh thản. Nếu không có sự bình an, tất cả các bạn sẽ không có gì".
Màu vàng thì cười khúc khích: "Bạn đang nghiêm trọng hóa vấn đề rồi. Chỉ có tớ mới mang lại tiếng cười, sự vui tươi và ấm áp vào thế giới. Mặt trời là màu vàng, mặt trăng và các vì sao đều màu vàng. Mỗi khi mọi người nhìn vào hoa hướng dương, cả thế giới bắt đầu mỉm cười. Không có tớ sẽ không có niềm vui".
Màu da cam đang theo dõi chăm chú bỗng lên tiếng: "Mình là gam màu của sức khỏe và năng lượng. Có thể mình không xuất hiện nhiều trong cuộc sống nhưng màu cam rất quý giá vì mình phục vụ nhu cầu cho đời sống của con người. Mình mang những vitamin quan trọng nhất cho sức khỏe của mọi người. Cà rốt, bí ngô, cam, xoài và đu đủ là những thứ tượng trưng cho màu cam. Mình không xuất hiện vào mọi thời điểm, nhưng khi bình minh hay hoàng hôn xuất hiện, màu cam lại thật nổi bật và không một màu sắc nào có thể thay thế".
Màu đỏ đứng lên và nói: "Tôi là nhà lãnh đạo của tất cả các bạn, tôi là màu của máu - máu của cuộc sống. Tôi là màu của nguy hiểm và sự dũng cảm. Tôi sẵn sàng để chiến đấu. Tôi mang lửa vào trong máu. Không có tôi, trái đất này sẽ trống rỗng như mặt trăng. Tôi là màu sắc của niềm đam mê, tình yêu, hoa hồng, cây trạng nguyên và cây anh túc".
Màu tím bắt đầu lên tiếng: "Tôi là gam màu của hoàng gia và sức mạnh, là dấu hiệu của quyền lực và trí tuệ".
Cuối cùng màu chàm lặng lẽ nói: "Hãy suy nghĩ về tôi. Tôi là gam màu của sự im lặng. Các bạn hầu như không quan tâm tới tôi nhưng nếu không có tôi các bạn đều trở nên thiếu ý nghĩa. Tôi đại diện cho suy nghĩ và sự phản ánh giống như hoàng hôn và nước sâu. Bạn cần tôi để cho sự cân bằng và tương phản, cho sự cầu nguyện và bình an".
Các màu sắc tiếp tục khoe khoang và cố gắng thuyết phục về tính ưu việt của mình. Sự tranh luận của họ trở nên ngày một gay gắt hơn. Đột nhiên có một tia chớp lóe lên và mây đen ùn ùn kéo tới. Mưa bắt đầu trút xuống không ngừng.
Những màu sắc cúi xuống trong nỗi sợ hãi, họ nép sát gần nhau hơn. Mưa bắt đầu nói: "Tất cả các bạn đều là những màu sắc ngốc nghếch. Các bạn đang chiến đấu với chính mình, cố gắng để có vị trí thống trị mà không hiểu rằng bản thân mỗi người đều có một lợi ích riêng, không ai giống ai. Các bạn muốn mình là duy nhất hay mình có sự khác biệt?"
Tất cả đều im lặng. "Hãy nắm tay nhau và đi về phía tôi" - mưa nói.
Các màu cùng nhau thực hiện lời đề nghị. Mưa tiếp tục: "Từ bây giờ, khi trời hết mưa, mỗi bạn sẽ được bay trên bầu trời rộng lớn và thỏa sức khoe vẻ đẹp của mình dưới ánh nắng. Đó như là một lời nhắc nhở, tất cả các bạn có thể sống trong hòa bình. Cầu vồng là một dấu hiệu của hy vọng cho ngày mai".
Và như vậy, bất cứ lúc nào khi tạnh mưa, cầu vồng xuất hiện trên bầu trời đầy nắng, chúng ta hãy nhớ để trân trọng và đánh giá cao những người xung quanh mình.
Theo Guu
Căn bệnh thời hiện đại Chỉ tin vào con số, từ ngữ, bảng biểu, máy vi tính, mà không tin vào đôi mắt của bản thân mình, đây chẳng phải là thông bệnh của con người hiện đại ư? Có một cô giáo tiểu học nói với tôi, ngày nọ cô ấy chỉ vào tấm bảng đen đã sơn thành màu xanh và hỏi học sinh: "Đây là...