7 năm yêu nhau suýt mất nhau vì… người lạ
Trong suốt cuộc nói chuyện, Khắc Hưng cho biết khi yêu nhau họ không tránh được cãi vã, bất đồng và thậm chí suýt mất nhau vì… người lạ. Thế nhưng, Hưng đã tha thứ, dùng tình cảm chân thành của mình để người lạ không thể chen chân vào tình yêu của họ thêm một lần nữa.
Câu chuyện tình yêu đầy trắc trở mà chúng tôi muốn nhắc đến là của anh Nguyễn Khắc Hưng (SN 1990) và chị Trần Thị Hồng (SN 1991) cùng quê Phú Thọ. Họ học cùng nhau ở bậc THCS và có những kỷ niệm ngọt ngào, rồi mến nhau lúc nào không hay.
Nhớ lại quãng thời gian học sinh, chị Hồng chia sẻ: “Hồi đó, cứ mỗi chiều tan học, Hưng thường chờ đón tôi đưa về tận nhà. Đường từ nhà đến trường 7km, phải vượt qua con đường đất đỏ và nhiều dốc cao nhưng Hưng không bao giờ kêu mệt. Mỗi lần đến con dốc quen thuộc, tôi vỗ vai Hưng bảo để tôi xuống xe đi bộ, nhưng Hưng không bao giờ đồng ý.
Mùa hè, mồ hôi lã chã nhưng Hưng vẫn bảo không sao. Thời đó, bạn bè ai cũng ngưỡng mộ tình yêu của chúng tôi. Bố mẹ hai bên biết chuyện cũng không ngăn cấm mà động viên chúng tôi cố gắng vì nhau mà học tập”.
Hết THPT, vì gia đình nghèo khó nên cả 2 đành gác giấc mơ giảng đường cùng nộp hồ sơ xin làm công nhân tại công ty để có tiền phụ giúp gia đình và nuôi ước mơ về “ngôi nhà và những đứa trẻ” .
Anh Hưng kể: “Tôi yêu Hồng vì cô ấy là một cô gái nết na, hiền lành. Khi đến nhà tôi chơi em không bao giờ nề hà việc gì. Có một thời gian tôi mê lô đề và lâm vào cảnh nợ nần, chính Hồng đã kéo tôi ra khỏi vũng bùn đó, cuộc đời này tôi nợ Hồng rất nhiều. Khi đi làm, tôi xin vào một công ty ở Hưng Yên, còn Hồng làm ở Hải Dương.
Người ta bảo yêu xa chưa bao giờ dễ dàng và chúng tôi cũng vậy. Chúng tôi thường xuyên cãi nhau vì xung quanh Hồng có nhiều chàng trai theo đuổi. Khi đi làm, thời gian dành cho nhau chẳng còn nhiều, những tin nhắn và cuộc gọi thưa dần và Hồng bắt đầu thay đổi”.
Họ vẫn bên nhau dù trải qua nhiều sóng gió (Ảnh minh họa).
7 năm yêu nhau, bỗng một ngày chị Hồng nói chia tay không một lý do. Chị cũng cắt đứt mọi mối liên lạc với anh, anh Hưng đến tận công ty tìm nhưng không thấy.
Video đang HOT
“Tôi đau đớn, tủi hờn, oán trách và tiếc nuối cho một tình yêu đẹp. Tết năm đó, tôi đến nhà Hồng nhưng cô ấy nhất định không chịu gặp, bố mẹ Hồng bỗng nhiên cũng cấm tôi đến nhà chơi. Tôi chỉ biết khóc, đắm chìm trong men rượu. Lúc ấy tôi thấy mình thật yếu đuối. Tôi còn nhớ đó là mùng 3 Tết, tôi nghe bạn thân của Hồng nói: “Hồng nó đưa người yêu về nhà ra mắt đấy”. Thực ra trước đó tôi đã biết Hồng vì… người thứ ba mới chia tay”, anh Hưng tâm sự.
Tuyệt vọng vì suy nghĩ chẳng thể níu kéo được tình yêu, nhưng anh Hưng vẫn gửi thêm một tin nhắn điện thoại của chị Hồng, nội dung chính là tin nhắn đầu tiên mà anh tỏ tình với chị Hồng. 2 tháng sau ngày tin nhắn gửi đi, anh Hưng vẫn không nhận được hồi âm. Anh hiểu rằng mọi cố gắng níu giữ của mình là vô ích. Tuy nhiên, đến lúc anh Hưng quyết định buông tay thì chị Hồng lại quay trở về.
“Hồng gửi tin nhắn xin lỗi tôi, nói rằng đã bị người đàn ông kia lừa. Khi đó, tôi có chút hoang mang, ngập ngừng vì bạn bè ai cũng khuyên tôi không được quay lại, họ cho rằng tình yêu 7 năm mà cô ấy còn dễ dàng vì một người đàn ông khác mà buông bỏ thì liệu sự trở về này của cô ấy sẽ được bao lâu. Tuy nhiên, tôi vẫn còn yêu Hồng, muốn quan tâm, chăm sóc cô ấy, vì vậy tôi chấp nhận tha thứ và bỏ qua những lỗi lầm của Hồng”, anh Hưng bày tỏ.
Bạn bè, gia đình ai cũng sốc trước quyết định của anh Hưng, họ thắc mắc không hiểu vì sao anh lại dễ dàng tha thứ cho chị Hồng như vậy.
Kể đến đây, anh Hưng quay qua nắm chặt tay chị Hồng rồi nói: “Tôi tin Hồng đã hiểu được tình yêu chân thành mà tôi dành cho cô ấy. 7 năm yêu nhau không phải là quá lâu nhưng đủ để chúng tôi thấy cần giữ gìn tình cảm này. Tôi sẽ không để người lạ bước chân vào cuộc sống của chúng tôi thêm một lần nữa”.
Theo Emdep
Cứ yêu thêm lần nữa đi em, cô gái đã từng tổn thương...
Em đã khóc cạn nước mắt cho lần yêu trước nên giờ nước mắt chẳng còn để rơi. Đau đớn mãi nên tim kia giờ thành ra hồ nghi tất thảy. Sợ lời yêu chót lưỡi đầu môi, sợ ánh mắt vô tình không biết đâu là điểm cuối, sợ bước chân cứ mãi rong ruổi chẳng muốn dừng. Sợ cả cái lạc nhịp bất ngờ trong một ngày đầu đông chạm tay với người lạ vô tình trên phố. Em như con chim sợ cành cong, đứng đâu cũng thấy chông chênh, dễ ngã...
Tôi hỏi em:
- Vẫn chưa dám yêu à?
Em cười mà ánh mắt buồn tênh xen với biết bao nghi ngại:
- Em ở vậy cho giai nó thèm mà chị ơi!
Tôi lắc đầu. Đây đã là lần thứ bao nhiêu tôi không nhớ khi hỏi chuyện yêu đương của em và nhận về những câu trả lời kiểu như vậy. Ngày đó, trong một buổi chiều nóng bức, ngột ngạt của bầu trời trước cơn mưa, tôi nhận được dòng tin nhắn của em chỉ vỏn vẹn: "Chúng em lại chia tay rồi. Lần này chắc là hết thật!".
Tôi im lặng. Bởi hơn ai hết tôi là người hiểu em đã hi sinh, dồn tâm dồn sức nhiều như thế nào cho tình yêu này. Vì sự phản đối của mẹ người yêu mà hai đứa đã chia tay một lần.
Rồi chả hiểu vì duyên chưa hết hay vì em đã quá thương anh chàng kia mà em lại một lần nữa gồng mình để làm đẹp lòng "mẹ chồng tương lai" khi con trai bà quay lại níu kéo tình yêu ấy. Tôi đã ngăn cản em, bởi tôi thấy chàng trai của em chưa "đủ lớn" để tự quyết định cuộc đời mình, anh ta quá phụ thuộc!
Lần yêu trước, đứng giữa mẹ và người yêu, anh ta đã quyết định từ bỏ tình yêu mà hai đứa đã hẹn thề suốt sáu năm trời. Phận làm con nghe lời cha mẹ là một điều tốt. Tuy nhiên, trong tình yêu thì đó chính là con dao hai lưỡi, rất dễ cắt đứt mối lương duyên và làm tổn thương người khác.
Nhưng gạt qua mọi can ngăn, em vẫn nhất quyết cùng "anh người yêu trẻ con" ấy xây lâu đài trên cát, cho dù tôi đã từng dự báo em về một kết cục không khác gì lần trước. Ngày ấy, em bặm môi, kiên định bước tới.
Để rồi chỉ sau đó đúng nửa năm, em lại một lần nữa vỡ nát trái tim yêu khi chàng trai kia yêu một cô bé làm cùng cơ quan do chính mẹ anh ta mai mối. Anh ta đã ấm êm gia thất, còn em vẫn hoang mang, ngần ngại khi nhắc tới chữ yêu!
Tôi thấy thương em, thương cho tình yêu mà em vắt kiệt tâm can ra yêu nhưng lại chẳng được đáp đền! Em yêu với tất cả nhiệt huyết của tình đầu, yêu bằng lòng tin vô điều kiện, một tấm chân tình riêng dành cho người đàn ông ấy. Để rồi dốc lòng tin vào những lời hứa hẹn chẳng có gì đảm bảo cho tương lai, vào khuôn mặt hối lỗi khi muốn níu kéo tình cũ của gã trai chưa kịp lớn.
Em rộng lòng bao dung, tha thứ mọi lỗi lầm, gục đầu vào bờ vai tưởng là bến đỗ đời mình. Rồi vào một ngày không hẹn trước, gã trai ấy lại một nữa đang tâm bóp vụn tim yêu vốn đã từng tổn thương . Em đã khóc cạn nước mắt cho lần yêu trước nên giờ nước mắt chẳng còn để rơi. Đau đớn mãi nên tim kia giờ thành ra hồ nghi tất thảy.
Sợ lời yêu chót lưỡi đầu môi, sợ ánh mắt vô tình không biết đâu là điểm cuối, sợ bước chân cứ mãi rong ruổi chẳng muốn dừng. Sợ cả cái lạc nhịp bất ngờ trong một ngày đầu đông chạm tay với người lạ vô tình trên phố. Em như con chim sợ cành cong, đứng đâu cũng thấy chông chênh, dễ ngã.
Tôi những muốn khuyên em và những người như em rằng: đừng để tuổi thanh xuân và tình yêu trong em lụi tàn chỉ vì những lần đổ vỡ! Không đáng đâu! Tại sao em phải vì một người đã là cũ mà để bản thân trượt dài trong lo lắng, sợ hãi, băn khoăn?
Người ta đã chẳng biết trân trọng em và tình yêu ấy của em thì tại sao em lại còn chẳng biết yêu quý mình, yêu quý cho chính con tim đã từng vì lỗi nhịp mà chịu bao tổn thương kia?
Tôi luôn muốn khuyên em rằng hãy cứ yêu đi, yêu cho mãnh liệt, cho cạn lòng sau những lần vấp ngã. Bởi em và những người đến sau xứng đáng được tin yêu trọn vẹn. Chỉ là dẫu có si mê, có hân hoan thì khi yêu, ngoài con tim cũng cần phải có cái đầu nữa. Hãy thôi tin vào những lời có cánh, đường mật rằng anh sẽ làm tất cả vì em, sẽ yêu em mãi mãi...
Đời không như phim! Bà Tiên, ông Bụt làm gì có thật nên hãy để những câu chuyện cổ tích chỉ là ký ức đẹp của tuổi thơ. Hãy tin, nên tin và cần tin vào cảm nhận của bản thân.
"Tất cả" là như thế nào và "mãi mãi" là đến bao giờ khi mà ta đủ lớn khôn để hiểu vốn dĩ cuộc đời này chẳng có gì là tuyệt đối! Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi!
Em hãy dừng lại những nghi ngại, gạt đi những băn khoăn, lo lắng. Bởi nếu cứ giữ chúng trong lòng thì em còn đâu cảm xúc, còn đâu lòng tin để yêu. Gặp chàng trai của đời mình hẳn sẽ chẳng nhận ra nhau! Hãy cứ tin hạnh phúc đang ở ngoài kia, chỉ cần em mạnh dạn bước tới, dang tay ra đón thì ắt sẽ nhận thấy thôi.
Cuộc đời mỗi người là một hành trình và mỗi lần yêu sẽ là những lần trải nghiệm. Hãy để tình yêu làm cuộc đời em màu sắc hơn. Mỗi khi đau, em có quyền khóc. Nhưng khóc xong rồi thì hãy đứng dậy, tự lấy tay mình mà lau nước mắt cho khô, đừng chờ đợi ai làm thay, đừng mãi cuộn mình trong những hoài niệm. Bởi thời gian trôi qua nhanh lắm.
Qua một ngày là mất một phần tuổi xuân. Thanh xuân còn đang phơi phới, hà cớ gì em cứ mãi mộng mị trong những khổ đau? Đáng không?
Theo Emdep
Con chó già nuôi 10 năm bỗng nổi điên xông vào cắn vợ Kể ra thì mang bầu có con chó cũng tiện lắm, con Lu khôn nên nhiều khi Liên sai vặt được ít chuyện như mang đồ vật này nọ. Thậm chí mỗi lần Liên đi chợ là nó đòi đi theo bằng được, rồi đòi cầm túi thức ăn cho Liên. Cưới nhau hơn 1 năm thì vợ chồng Liên và Hùng nhận...