7 năm tủi hờn khi anh rời xa vợ sống cùng tôi
Anh luôn so sánh tôi và vợ, chê tôi không giỏi giang khéo léo, hình bóng cô vợ anh luôn len lỏi vào cuộc sống của tôi.
Ngày trước khi mới quen tôi đã biết anh có vợ con, thật sự tôi không hề có ý định theo đuổi người đàn ông này. Anh có lẽ muốn chứng tỏ bản lĩnh đàn ông đi cưa cẩm phụ nữ bên ngoài ngay cả khi đã có gia đình nên theo đuổi tôi thời gian dài. Rồi mọi chuyện không ngờ tới với cả tôi và anh, tôi dần dần yêu anh bởi bản tính hiền lành, nhẹ nhàng của anh, anh cũng vậy, yêu tôi rất nhiều. Đến giờ tôi vẫn khẳng định bản tính yếu đuối của mình, không dám can đảm dứt ra khỏi thứ tình cảm sai trai này, chắc do trong tôi quá tôn thờ tình yêu và đã thật sự làm nô lệ cho tình yêu.
Ảnh minh họa
Tôi và anh rất nhiều lần nói chuyện chia tay mà không làm được. Anh nói yêu tôi nhiều nhưng không thể ly dị vợ. Cái gì đến rồi cũng đến, tôi đã có thai. Anh không như những người đàn ông cặp bồ khác, lại ủng hộ tôi sinh con. Tôi biết anh thật lòng muốn có con và ở với tôi. Anh nói sẽ sống trọn đời với mẹ con tôi. Anh đến bên mẹ con tôi nhưng lại không ly dị vợ. Anh nói giấy tờ không quan trọng mà quan trọng là tình cảm muốn sống với ai thôi. Bảy năm qua anh đã sống không hôn thú với tôi. Tôi tin anh đã thực hiện đúng lời đã nói.
Video đang HOT
Câu chuyện của tôi chỉ có vậy. Các bạn khi đọc những dòng này sẽ căm ghét tôi và thương cảm cho người vợ của anh. Còn về phía tôi, 7 năm sống với anh đã trải qua bao nhiêu đau khổ. Đúng là gieo nhân nào gặt quả đấy, tôi đã nhận được quả báo. Sống chung với anh nhưng lại nảy sinh ra quá nhiều vấn đề liên quan đến vợ con anh. Anh luôn so sánh tôi và vợ, chê tôi không giỏi giang khéo léo, hình bóng cô vợ anh luôn len lỏi vào cuộc sống của tôi. Rồi những dịp lễ anh đưa mẹ con tôi đi chơi nhưng với thái độ khó chịu, càu nhàu. Tôi hiểu vì anh cảm thấy nợ vợ con mình quá nhiều, không thể làm tròn trách nhiệm với vợ con. Anh ân hận đã đến với tôi và làm các con phải thiệt thòi. Sống với tôi nhưng trái tim anh luôn hướng về vợ con mình.
Tôi biết mình không có quyền ghen tuông với vợ anh nhưng anh lại mang tội lỗi năm xưa bỏ vợ con trút lên đầu tôi. Anh nói ra nhiều câu nói làm tổn thương tôi, ân hận vì đã đến với tôi và còn đổ lỗi tôi đã lừa anh, trói buộc anh bằng đứa con. Thậm chí anh còn nói ở lại đây là vì con chứ làm gì có tình cảm với người đã phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Anh sỉ nhục tôi rất nhiều, không một chút thương tôi, ngày tôi bị ốm nhờ anh mua thuốc anh cũng không mua. Đến với anh tôi thiệt thòi đủ thứ, bị bạn bè, họ hàng gia đình xa lánh hết. Ngày mang bầu, tôi đã rất xấu hổ khi mặc váy bầu vì sợ mọi người đàm tiếu. Sinh con ra trong viện cũng không ai đến hỏi thăm. Đời con gái chưa một lần lên xe hoa, tôi xin anh chụp ảnh cưới để được mặc áo cưới một lần, anh bảo chụp ảnh cưới không quan trọng, lấy tiền đấy gửi về cho con anh còn hơn. Tôi đau đến tận tim gan, chọn nhầm người cho cuộc đời mình rồi.
Ngày xưa anh nói sống cả đời với tôi là đây sao? Sống không bằng chết. Anh hành hạ bằng thái độ như căm thù tôi vì đã phá gia đình anh. Giờ đây tôi muốn buông tay giải thoát cho anh, tôi và trả lại cho vợ con anh một người chồng, người cha, cho gia đình anh như ngày tôi chưa bước vào cuộc đời anh. Tôi có làm được điều đó không? 7 năm qua đối với tôi anh cũng là người chồng và người cha của con tôi, nhìn con mà tôi rơi nước mắt do lỗi lầm ngày xưa của mình mà con khổ. Nếu có kiếp sau tôi sẽ không yêu người có vợ nữa, dù có được anh bên cạnh nhưng không hề có hạnh phúc thật sự, vì bản thân đã đạp lên giá trị đạo đức rồi. Hy vọng có bạn gái nào đang yêu người đàn ông có vợ hãy dừng chân đi, chúng ta chỉ cần đau một thời gian để dứt khoát tình cảm sai lầm này còn hơn là đau cả cuộc đời như tôi. Mong được chia sẻ cùng các bạn.
Theo Mỹ/Ngoisao
Chồng hết tiền, bị "đá" mới quay về quỳ trước chân tôi
Sau khi bị người tình "đá" chồng tôi mới quay về nhà quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, nhưng lúc đó thật sự trong lòng tôi không còn đủ bao dung, rộng lượng để tha thứ cho gã chồng bội bạc ấy nữa.
Nỗi cay đắng của người phụ nữ là lấy phải người chồng tệ bạc có mới nới cũ. Chẳng người phụ nữ nào có thể chấp nhận cảnh "kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng". Nhưng lấy chồng an phận nhà chồng, thông minh, xinh đẹp cũng không bằng may mắn.
Đàn bà sướng khổ nhờ chồng, cũng vì thế mà sau khi lấy chồng được hơn 1 năm tôi đã tự xác định được tương lai của bản thân mình chẳng thể sướng nổi. Mặc dù lấy chồng không phải sống cảnh làm dâu vì bố mẹ chồng tôi sống ở quê, một năm vợ chồng tôi chỉ cần về quê lo lễ tết, thăm ông bà dăm ba lần là được. Nhưng cái khổ của tôi không nằm ở mẹ chồng mà nằm ở ngay người chồng tệ bạc.
Sau khi kết hôn không bao lâu chồng tôi đã bộc lộ rõ bản chất con người mình. Bao nhiêu việc nhà anh đổ hết lên đầu tôi, công việc ở cơ quan anh trì trệ, luôn giậm chân tại chỗ, trong khi chồng người ta thì ngày ngày tiến lên, làm hết chức nọ vụ kia thì chồng tôi mãi vẫn chỉ là một nhân viên quèn lương ba cọc ba đồng.
Kể từ khi lấy nhau chưa bao giờ tôi được biết đến đồng lương của anh. Hễ hỏi là anh nói tháng này trả nợ người này người kia, hay tháng này đi làm muộn, phạm lỗi bị sếp phạt gần hết lương... đến nỗi vì quá chán ngán mà tôi không buồn hỏi gì thêm nữa. Nhưng chưa dừng lại ở đó, cứ đầu tháng là anh lại ngửa tay ra xin tiền vợ. Nếu tôi đưa tiền cho anh thì như muối bỏ bể, bao nhiêu tiền cũng không thấm vào đâu, còn nếu vùng vằng không đưa thì y như rằng hai vợ chồng lại lôi nhau ra cãi vã. Đó là chưa kể đến chuyện vợ chồng tôi còn son chưa có con cái gì vướng bận.
Cứ nghĩ đến cảnh chồng như thế này tội lại chẳng dám sinh con, có con cái rồi trăm khoản tiền đổ lên đầu lúc đó tôi biết tính thế nào. Bạn bè, đồng nghiệp nhiều lần nhắc khéo tôi "Em mà không quản lý chồng cẩn thận thì có ngày mất chồng như chơi, đàn ông là dễ thay lòng đổi dạ, có mới nới cũ, không khéo nó ngoại tình tứ tung bên ngoài đó...".
Những lúc công việc bộn bề, đầu óc quay cuồng tôi chẳng còn thời gian mà nghĩ đến việc chồng có ngoại tình hay không, đôi khi tôi chỉ biết tặc lưỡi cho qua "ngưỡng đàn ông ấy mà ngoại tình được em càng mừng, chưa hết tháng đã hết tiền thì lấy đâu ra tiền mà nuôi gái...". Rồi đôi khi nghĩ lại tôi cũng ngờ ngợ, chồng tôi mặc dù lương thấp thì mỗi tháng cũng được đến 4 - 5 triệu, cơm ăn ở nhà, quần áo vợ mua thì tiêu gì hết ngần ấy tiền... từ đó tôi sinh nghi.
Biết vợ bắt đầu tính toán nên sau này mỗi tháng chồng tôi cũng đưa về cho tôi 2 triệu, số còn lại chồng tôi nói tiêu linh tinh hết, trả nợ hết, ăn uống cơ quan hết rồi. Mặc dù cầm tiền của chồng nhưng tôi vẫn bán tín bán nghi chuyện chồng ngoại tình, vì thế ngày ngày tôi vẫn dành thời gian theo dõi chồng. Đầu tiên tôi khai thác thông tin trên facebook của chồng, sau đó đến bạn bè, đồng nghiệp của chồng. Cho đến một hôm chính tay tôi bắt được quả tang anh ngoại tình với một cô gái trẻ thì anh mới chịu thừa nhận.
Tưởng đâu sau lần "tan hoang cửa nhà" ấy chồng tôi đã ăn năn, hối hận mà quay về làm người đàn ông tử tế. Ai ngờ đâu vẫn đóng đó, đàn ông sở khanh vẫn muôn đời sở khanh.
Vì bị tôi quản lý toàn bộ số lương hàng tháng nên chuyện chồng tôi ngoại tình "lần 2" mới vỡ lẽ. Cô ả kia vì không thể moi được ở chồng tôi đồng nào nên mới "đá" anh không thương xót. Sau khi bị người tình "đá" chồng tôi mới quay về nhà quỳ dưới chân tôi xin tha thứ, nhưng lúc đó thật sự trong lòng tôi không còn đủ bao dung, rộng lượng để tha thứ cho gã chồng bội bạc ấy nữa, nên tôi nhất quyết đòi ly hôn, còn chồng vẫn ngày ngày cầu xin sự tha thứ ở tôi.
Đã hơn 1 tuần, ngày nào anh cũng nhắn tin, gọi điện nài nỉ tôi cho anh về nhà, tha thứ cho anh để anh có thể làm lại từ đầu. Giờ đây tôi không biết mình có nên mủi lòng tha thứ cho anh nữa không? Sợ rằng mai đây "ngựa theo đường cũ", khi "nhà êm cửa ấm" rồi chồng tôi sẽ bay nhảy ra ngoài mà ngoại tình lần 3, lần 4.
Theo ĐSPL
Những điều "cấm có sai" khi bạn yêu đơn phương ai đó Cuộc đời sẽ chẳng thể trọn vẹn nếu như bạn chưa một lần trải qua cảm giác yêu đơn phương. Yêu người không yêu mình chắc chắn là trải nghiệm dù có đôi chút buồn nhưng luôn khó để quên: Chính là cảm giác bạn nâng niu từng chút một mọi điều liên quan đến người kia, những tin nhắn, những món quà,...