7 năm, anh không yêu em!
Khi chúng ta không thuộc về nhau thì em ơi đau khổ làm chi? Đừng tự mãi ôm ấp mối tình không có thực, mối tình căm lặng và hằng đêm phải tự mình buồn khổ, khóc thương…
7 năm trước anh gặp em – lúc ấy em là một cô bé sinh viên năm đầu còn rất ngây thơ, còn anh là một sinh viên năm ba đã trải qua không ít vui buồn thời sinh viên… Anh và em ở cùng nhà trọ. Lúc đó, anh mới dọn đến nhà trọ của em. Qua sự tiếp xúc thường ngày, anh và em thân nhau như 2 anh em.
Một thời gian sau, anh đã dọn đi nơi khác ở. Anh chỉ đến thăm em vào những dịp sinh nhật, lễ để tặng hoa và quà. Rồi anh ra trường, cuộc sống cuốn anh đi nhiều nơi, chỉ liên lạc với em qua tin nhắn hay những cú điện thoại vội vàng mà chủ yêu là hỏi thăm về sức khỏe, chuyện học hành…
Vào một dạo nọ, anh về lại trường, em lúc ấy đã là sinh viên năm cuối, anh và em có dịp ngồi uống cafe kể nhiều chuyện đã trải qua với anh, với em. Em khác hơn lúc trước, trong câu chuyện của em như đang ẩn chứa một nỗi buồn về một mối tình thầm lặng, xa xăm cho một ai đó mà không thổ lộ nên lời.
Rồi cuộc sống lại cuốn anh đi tiếp, anh càng ít liên lạc với em hơn. Thỉnh thoảng một vài tin nhắn cho qua quýt, dần dần anh quên cả việc nhắn tin hỏi thăm em.
Anh hay viết blog như một điều chia sẻ về cuộc sống của chính anh, và thỉnh thoảng anh cũng vào blog của em xem và anh đã hiểu người ẩn mặt mà em thầm lặng yêu là ai.
Đừng tự mãi ôm ấp mối tình không có thực em nhé… (Ảnh minh họa)
Hiểu ra câu chuyện, anh đã đọc hết tất cả các bài viết của em. Nhiều lần anh cũng muốn comment những bài viết rất buồn đó và khuyên em đừng nên yêu anh nhưng anh sợ rằng em lại hiểu theo cách tiêu cực nhiều hơn nên đành im lặng.
Video đang HOT
Anh là người đã từng yêu và từng thất bại trong tình yêu, anh hiểu tình yêu không như em nghĩ về nó. Khi chúng ta không thuộc về nhau thì em ơi đau khổ làm chi? Đừng tự mãi ôm ấp mối tình không có thực, mối tình căm lặng và hằng đêm phải tự mình buồn khổ, khóc thương. Em hãy nhìn đi, cuộc sống vẫn diễn ra một cách rất tự nhiên: mỗi năm vẫn có 4 mùa riêng biệt, trăng vẫn tròn hàng tháng, nắng vẫn nhẹ vào buổi sáng, mây trời vẫn trôi lang thang khi trời xanh trong… Buồn làm chi em ơi, hãy quên đi cho tâm trạng được nhẹ nhàng và cuộc sống vui vẻ hơn. Biết đâu một ngày nào đó hạnh phúc thực sự sẽ đến với em…
Còn anh, anh thích sống theo cách sống của chính mình, tìm vui trong những ngày bình dị, đời thường, lấy sự bận rộn trong công việc làm niềm vui. Đêm về tự thưởng cho mình ly cafe ở một góc quán thân quen, ngắm nhìn mọi người qua lại trên phố… vì với anh, tình yêu trai gái không phải là tất cả.
7 năm đã qua, hãy để tất cả trôi vào dĩ vãng… Chúc những người yêu anh và cả những người đã từng làm anh buồn sống thật hạnh phúc! Chúc em luôn luôn mỉm cười với cuộc sống này…
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh ấy có ý định nghiêm túc không?
Yêu nhau nhưng những dịp đặc biệt, anh không tặng quà hay quan tâm gì. Em cảm thấy anh không nghiêm túc.
Em đang rất khó nghĩ và em rất mong nhận được những lời nhận xét thẳng thắn và những lời khuyên của chị.
Em thật sự đang rất băn khoăn về tình cảm của anh ấy dành cho em.
Anh ấy là bạn của chị em. Ban đầu, anh đóng vai trò của một người theo đuổi em, thường xuyên liên lạc trò chuyện, cũng hay mời em đi cà phê. Tuy nhiên, bản thân em là một người cổ điển, rất ngại gặp gỡ, hơn nữa, thời gian đầu em cũng không có cảm tình với anh ấy nên vẫn thường từ chối lời mời. Một thời gian dài sau đó, em mới quyết định gặp lại anh ấy vì đã quá nhiều lần từ chối. Lần gặp lại này anh ấy thay đổi nhiều, đã có tác phong của một người đàn ông trưởng thành. Em cũng đã ít nhiều thay đổi suy nghĩ của mình về anh ấy và em phát hiện ra là em thích tranh luận với anh ấy. Anh ấy có những câu trả lời dí dỏm và nhiều lúc có những suy nghĩ theo hướng mà em chưa nghĩ tới. Điều đó khiến em nghĩ rằng anh ấy có thể bổ sung cho những điều mà em còn thiếu sót. Có lẽ từ những lần tranh luận đó mà em đã dần dần thích anh ấy. Anh ấy là người đầu tiên khiến em có cảm giác đó.
Mặc dù đã bắt đầu có tình cảm với anh nhưng em cũng ít khi nhận lời gặp anh. Anh ấy nói sao chúng em không phải là ở cách xa nhau mà mỗi tháng chỉ gặp một lần. Thật ra thì em rất bận với việc học ở trường, hơn nữa, em không muốn làm một cô gái dễ dãi, cứ gọi là đi, và một phần trẻ con trong em muốn thử thách tính kiên nhẫn của anh ấy. Mấy tháng trời chúng em đều như vậy, em cũng cảm nhận được sự nhiệt tình của anh ấy và tin là anh ấy thật lòng.
Vậy là vào một ngày lễ em đã quyết định để anh ấy đến nhà, trước đó anh ấy nhiều lần muốn đến nhưng em không đồng ý, bởi em chưa xác định được tình cảm anh ấy và ngay cả bản thân em là như thế nào. Thế nhưng, anh không xuất hiện, dù đã hẹn, cũng không hề báo một tiếng nào, cho đến cuối ngày hôm đó anh giải thích là bận thăm bà con. Em rất thất vọng và ngờ rằng anh ấy không nghiêm túc với mình. Dù vậy, em vẫn tỏ ra bình thường, bởi em không muốn bớt đi một người bạn, có thêm một người bạn thì hay hơn là ghét thêm một người và trên hết là em vẫn muốn cho anh ấy thêm cơ hội.
Anh không quan tâm đến em (Ảnh minh họa)
Em thật ngốc vì đã mong chờ những điều không thể có từ anh ấy. Những ngày lễ dành cho các đôi tình nhân chẳng phải là cơ hội để các chàng trai thể hiện tình cảm của mình sao, vậy mà anh ấy không có một động thái nào, em chẳng muốn truy cứu, đúng hơn là quá thất vọng, quá mệt mỏi nên chẳng còn sức nữa, còn anh ấy thì luôn lấy lý do công việc. Em nghĩ nên chấm dứt ở đây. Em đã cho anh ấy quá nhiều cơ hội nhưng anh không quan tâm. Anh không đáng để em yêu, em nghĩ thế. Vậy là anh ấy đã là người đầu tiên khiến em cảm thấy bị tổn thương. Em đã khóc nhiều vì đã trao tình cảm nhầm người. Em cũng thấy mình như thế thật ngốc vì bên cạnh em luôn có người yêu em say đắm, một người ma ai cũng bảo là hình mẫu lý tưởng, nhưng em không yêu, lại đi thích một người như anh.
Em cố quên anh thật nhanh và cũng vì có nhiều người theo đuổi nên em đã lấy việc bận rộn kháng cự với họ để quên anh mau chóng hơn. Em tưởng em đã làm được. Anh ấy vẫn liên lạc, vẫn hỏi thăm, vẫn nói lời yêu, khiến em cảm thấy căm ghét. Anh muốn đùa giỡn đến bao giờ nữa đây. Tuy vậy, em vẫn phải giữ thái độ bình tĩnhđể trả lời tin nhắn, trả lời điện thoại của anh, nhưng cũng đủ lạnh lùng. Em mặc kệ anh ta muốn nói gì, em không quan tâm nữa.
Anh nói yêu em thật lòng, rất yêu, vì em mà cố gắng thay đổi nhiều. Em không gặp nên không biết cái gọi là thay đổi đó là gì, ngoài vẻ bề ngoài như chị nói ra thì con người anh ấy có thay đổi hay không? Em chỉ biết anh ấy vẫn tiếp tục theo đuổi, và thậm chí còn ngỏ ý muốn kết hôn. Em không biết anh ấy đang nghĩ gì mà lại làm thế. Anh ấy đã hơn 30 tuổi, còn em đã 24. Em là người nghiêm túc trong mọi việc vì thế cái gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ mới đưa ra quyết định, đó là lý do em không dễ dàng nhận lời yêu ai. Em nghĩ em đã quên anh ấy nhưng không phải vậy, em ghét điều đó, thời gian này, đối diện với sự theo đuổi của anh, những lời chị em nói, em không thể không nghĩ, nhưng nghi vấn của em vẫn là anh có thật lòng không?
Chị Thanh Bình, em đã đọc những lời khuyên của chị cho mọi người, đó là những lời khuyên rất chân thành và thẳng thắn. Em rất mong chị cũng sẽ có lời khuyên cho em. Theo chị, anh ấy đối với em là thế nào vậy, em thực sự nghĩ không ra.
Em cảm ơn chị rất nhiều. (Em gái).
Có phải anh chỉ yêu em chơi bời? (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, 24 tuổi. Em đã yêu tuy nhiên, những gì người ta làm không được như em mong ước.
Là phụ nữ, ai cũng mong được người yêu quan tâm, chiều chuộng, em cũng thế và đó không có gì là lạ. Tuy nhiên, bạn trai em lại không làm được như thế, và đó là lý do khiến em chán nản, muốn chia tay.
Thực ra, khi yêu và tán tỉnh, người đàn ông nào cũng chứng tỏ cho cô ấy thấy rằng mình tốt, nhưng sau đó có làm được hay không lại là một lẽ. Bạn trai em ban đầu tốt với em nhưng càng ngày càng thưa vắng. Còn em, có lẽ em quá ảo mộng vào những gì anh ta làm với mình mà quên đi mất rằng tình cảm phải do nam giới chủ động và muốn cố gắng thì mới bền vững. Em thích anh ta, thích tranh luận, thích cách trả lời dí dỏm của anh ta, nhưng liệu anh ta có đánh giá em được như thế, có thực sự hết lòng với em?
Khi thấy em bực mình vì không được quan tâm, anh ta lại hỏi han, nói nhớ nhung, muốn cưới xin, thực sự đó là những điều khiến cho em đau lòng vì thấy anh bỡn cợt chơi đùa với mình. Em 24 tuổi, chưa già nhưng anh ta đã 30, không thể trẻ trung mãi mà không suy nghĩ về mái ấm. Vậy thì em hãy nói chuyện với anh ta thật thẳng thắn, sau đó cùng nhau trao đổi xem anh ta nghĩ thế nào. Nếu như anh ta thực sự muốn cưới thì đó không chỉ là lời nói mà còn cả hành động, và dần dần mọi chuyện sẽ rõ ràng. Còn nếu anh ta không nghiêm túc thì khi em trả lời đồng ý, anh ta sẽ lảng ra ngay.
Chúc em may mắn, hạnh phúc.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Thư gửi người yêu cũ: Em rất tốt còn anh thì sao? Nắng chói chang, nền trời cũng xanh thẳm. Ta rong ruổi lặng im trên chuyến xe trở về nhà, cũng như tất cả những chuyến đi trước đây của ta, đi là để trở về, đi là để thêm yêu và trân trọng hơn những gì ta đang có Núi cao, núi vòng quanh, núi mở ra bức tranh đồng quê mà đã...