7 lý do bạn nên cho chàng thêm cơ hội
Khi những nguyên nhân gây đổ vỡ trong mối quan hệ của hai người đã biến mất, anh ấy cũng sẵn sàng cam kết làm mọi thứ để mối quan hệ trở nên tốt hơn và khi bạn vẫn còn tình yêu với anh ấy, hãy xem xét cho chàng thêm một cơ hội.
1. Lý do khiến bạn muốn chia tay đã biến mất
Hãy suy nghĩ về nguyên nhân dẫn đến sự sụp đổ trong mối quan hệ của hai người và tự hỏi mình có nên kết thúc nó hay không nếu những lý do này đã biến mất. Khi những nguyên nhân này không còn nữa, bạn nên rộng lượng tha thứ cho anh ấy. Ngược lại, nếu chúng vẫn còn tồn tại bạn sẽ có nguy cơ lặp lại những mối quan hệ như trong quá khứ và nó sẽ khiến hai bạn phải chia tay thêm một lần nữa.
2. Cả hai người cùng cam kết
Nếu người yêu của bạn cam kết thay đổi và sửa chữa lỗi lầm, hãy xem xét để quay lại với anh ấy. Một trong những cách để bạn biết anh ấy nghiêm túc trong mối quan hệ của hai người hay không là họ sẵn sàng làm bất cứ điều gì để mối quan hệ của hai người trở nên tốt đẹp hơn trong thời gian tới. Cả hai bạn phải sẵn sàng để thay đổi bất kỳ hành vi nào trong quá khứ đã tạo ra vết nứt trong mối quan hệ. Nếu trái tim của bạn không hướng về những điều ấy và bạn cũng không còn coi trọng nó nữa thì hãy để cho anh ấy đi tìm hạnh phúc ở một nơi khác.
Ảnh minh họa: bubblews
Video đang HOT
3. Bạn tha thứ cho anh ấy
Sự kết thúc của một mối quan hệ có thể mang lại nhiều cảm giác khó chịu, đặc biệt là sự tức giận và oán hận. Nếu bạn vẫn còn rất tức giận bạn trai cũ của mình vì sự tan vỡ hoặc những nguyên nhân gây ra nó, bạn cần thêm thời gian để trấn tĩnh lại. Nếu bạn cố gắng để hòa giải vào thời điểm này, bạn sẽ phải chịu những rủi ro khi bắt đầu mối quan hệ mới với những vấn đề cũ chưa thực sự được giải quyết. Nhưng nếu bạn đã đạt đến giai đoạn mà trong đó sự tức giận đã lắng xuống và có thể tha thứ cho anh ấy, hãy xem xét cho chàng một cơ hội khác.
4. Chàng là người tốt
Nếu anh ta là một chàng trai tốt về mọi mặt, có thể bạn sẽ không muốn để anh ấy đi vì người tốt rất khó có thể tìm thấy. Ngược lại, nếu anh ta lạm dụng bạn bằng bất kỳ cách nào, hãy buông tay và đừng suy nghĩ thêm bất cứ điều gì cả.
5. Ảnh hưởng của anh ấy tới cuộc sống của bạn
Hãy suy nghĩ một cách khách quan về ảnh hưởng của mối quan hệ đó trong cuộc sống của bạn. Hãy tự hỏi mình rằng cuộc sống của bạn tốt hơn hay tồi tệ hơn, và anh ấy đóng một vai trò như thế nào trong cuộc sống đó? Một khi bạn có thể trả lời câu hỏi này, bạn sẽ biết mình có nên tha thứ cho anh ấy hay không.
6. Bạn trở thành người tốt hơn hay tồi tệ hơn khi yêu anh ấy
Sự có mặt của anh ấy có làm cho bạn trở thành một người tốt hơn hay bạn đã biến thành một người tồi tệ mà chính bản thân bạn cũng không nhận ra? Anh ấy đã truyền cảm hứng cho bạn để đạt được mục tiêu của mình và ủng hộ ước mơ của bạn hay là tương lai của bạn không quan trọng với anh ta? Hãy xem xét điều này và bạn sẽ biết mình có nên tiếp tục với người ấy hay không.
7. Xem xét cảm xúc của bạn
Sau khi tất cả câu hỏi trên đã được làm sáng tỏ trong tâm trí của bạn, hãy xem xét cảm xúc hiện tại của bạn với anh ấy thế nào hãy tự hỏi mình nếu bạn vẫn còn yêu chàng một cách sâu sắc và nhìn thấy tương lai với anh ấy. Nếu bạn nghĩ rằng bạn yêu anh ấy đủ để cho anh ấy một cơ hội khác thì hãy làm điều gì đó để hai người được quay trở lại với nhau.
Theo VNE
Thú nhận của mẹ: "Tôi ghét chơi với con"
Tôi không phạm nhiều lỗi như một bà mẹ tồi, nhưng có điều này tôi lấy làm buồn phiền phải thú nhận: Tôi không thích chơi với con, không thích một chút nào cả.
Tôi ghét trò ném bóng, leo cây, hay đẩy đoàn tàu hỏa tí xíu chạy qua chạy lại trên đường ray ngang sàn phòng bếp, vừa đẩy miệng vừa tru lên "xình xịch, xình xịch" (cho dù lúc đó con tôi có cười như nắc nẻ). Tôi hiếm khi là bà mẹ đủ kiên nhẫn ngồi tô hết một bức tranh với con, và khi bắt buộc phải ngồi cùng nó chải tóc, làm điệu cho búp bê, đầu tôi toàn nghĩ đến danh sách rau củ, những thứ cần mua ngoài chợ.
Đừng bắt tôi phải đưa con đến khu vui chơi giải trí, tôi thà đi spa triệt lông chân còn hơn!
Để tôi làm rõ chuyện này: Tôi thích dành thời gian bên hai cô con gái của mình. Trên đường tan sở mỗi ngày, tôi luôn hình dung khuôn mặt hai đứa đang đợi mẹ ở nhà, với vòng tay dang rộng cho những cái ôm ghì sung sướng, mùi cỏ toát ra từ mái tóc đứa lớn và mùi phấn rôm rất thơm của đứa nhỏ. Có những hôm bị kẹt lại công sở làm việc tới khuya, tôi không tránh khỏi cồn cào, đôi chân cứ chộn rộn còn tay quắn lên thôi thúc phải xong gấp để trở về càng sớm càng tốt với các con.
Tôi thích đọc sách cùng hai chị em chúng nó, thích cùng chúng làm bánh nữa. Thích cùng các con đi mua sắm, trò chuyện, ăn tối, xem phim, đi dạo trên bãi biển. Song tôi chưa bao giờ thích ngồi gù lưng với chúng trên sàn nhà la liệt búp bê, những con búp bê được cho là đang bay từ nước này qua nước khác khi vèo qua cái bàn uống trà (bọn trẻ gọi đấy là đại dương!).
Cái sự ghét chơi cùng con của tôi một phần có thể bắt nguồn từ tính thiếu kiên nhẫn. Da tôi ngứa ran như có kiến bò, trong lòng luôn tự hỏi "bao giờ trò này mới kết thúc đây?". Tôi không thể cứ vứt thực tế ở một chỗ mà chạy theo trí tưởng tượng phong phú của bọn trẻ - tôi còn cả núi việc chưa làm. Tôi thích trông chừng các con và tham vấn cho chúng từ xa hơn.
Trong khi một số phụ nữ ngưỡng mộ kiểu tóc mới của người này, cặp đùi thon của người kia, tôi chỉ thấy ghen tị với những bà mẹ có thể thực sự vui vẻ, hào hứng chơi tung bóng cùng con hết lần này đến lần khác trong khoảng sân vườn bé xíu. Tôi hình dung ra rằng cuộc sống của họ ngập tràn lòng kiên trì, sự nhẫn nhịn. Tôi đồ rằng các con của họ hẳn là hạnh phúc hơn các con tôi, thậm chí yêu mẹ nhiều hơn vì những giờ đồng hồ mẹ chúng bỏ ra để cùng chúng "ăn" thịt bò bằng nhựa hay món "trứng rán" được phục vụ từ cái nhà bếp bé xíu.
Bạn có thể sẽ tự hỏi liệu tôi, khi còn là đứa trẻ, có được người lớn chơi cùng không. Sự thực là tôi không nhớ. Hình như tôi có sưu tầm tem với bố. Mẹ cũng nhớ rằng có chơi với tôi song bà không chắc khi ấy hai mẹ con có lê la dưới sàn nhà hay không. Nhìn chung, tôi không chắc có ai ở lứa tuổi trung niên bây giờ có thể làm những ông bố bà mẹ đủ "hiếu động" để chơi cùng các con những trò chơi thuộc về thế giới riêng của chúng.
Có người bỏ công nghiên cứu nghiêm túc về những chuyện như thế này. Họ cho rằng chuyện chơi với con có khác biệt, tùy nét văn hóa. Người phương Tây chơi với con nhiều hơn, trong khi ở những nơi khác, bố mẹ thường để các con tự chơi, họ cho rằng nếu không tự chơi, chúng sao có thể tự làm nổi việc gì. Ở phương Tây, bố mẹ hầu hết có thể chơi được với con song điều đó không có nghĩa họ buộc phải thích hoạt động đó. Tôi không phải ngoại lệ: Cô bạn Andrea đã bỏ ra 30 phút thư thái nằm trên ghế dài phơi nắng cùng tôi, ăn mừng thực tế là chúng tôi đã để bọn trẻ tự chơi với nhau mà không cần phải có mẹ.
Khi bữa tiệc trà trong phạm vi mấy gia đình bạn bè này kết thúc, việc không thích chơi với con cũng chỉ trở thành một trong những "tội lỗi" nho nhỏ của sự nghiệp làm mẹ mà thôi. Tôi không bận tâm đến nó nhiều. Nhưng tất nhiên, cho dù có cảm giác nhẹ nhõm khi những ngày "ăn" thức ăn bằng nhựa đã lùi xa, một phần trong tôi vẫn nhớ cảm giác được bọn trẻ rủ "ăn" những món ăn mà chúng nấu từ bộ đồ chơi nhà bếp bé xíu.
Theo TTVN
Chiến hạm Mỹ - Nhật - Hàn bất ngờ tụ hội khiêu khích Triều Tiên Hàn Quốc, Nhật Bản và Mỹ vừa tiến hành diễn tập hải quân chung không báo trước tại vùng biển ngoài khơi hòn đảo chính Kyushu, phía tây nam Nhật Bản, Bộ Quốc phòng Hàn Quốc cho biết. Theo nguồn tin, diễn tập có sự tham gia của tàu khu trục hạt nhân Mỹ USS Nimitz, các tàu khu trục Aegis cùng hai...