7 kiểu nghỉ ngơi để chuẩn bị cho một năm mới dồi dào năng lượng
Bạn có thể cần nhiều hơn một kiểu nghỉ ngơi ngay lúc này.
Bạn ngủ ít nhất 7 tiếng mỗi đêm. Bạn tập yoga hai lần một tuần. Bạn dành cả ngày Chủ nhật trên sofa và say sưa xem bộ phim yêu thích. Vậy tại sao bạn vẫn cảm thấy mệt mỏi? Theo Saundra Dalton-Smith chia sẻ trên TEDTalk, đó là vì bạn không nhận đủ 7 loại nghỉ ngơi mà cơ thể cần. Ngay cả khi bạn ngủ đủ giấc, bạn vẫn có thể cảm thấy kiệt sức và mệt mỏi nếu dành 10 tiếng sau đó để nhìn chằm chằm vào màn hình, ngồi trong các cuộc họp và giải quyết danh sách những việc cần làm.
Dalton-Smith nói rằng: “Nghỉ ngơi là liệu pháp thay thế ít được sử dụng nhất, không dùng hóa chất, an toàn và hiệu quả nhất mà chúng ta có được. Vì vậy, nếu ngủ đủ giấc vẫn khiến bạn mệt mỏi, thì đã đến lúc kết hợp bảy kiểu nghỉ ngơi này vào thói quen của bạn.”
Dalton-Smith giải thích rằng nghỉ ngơi thể chất có thể chủ động hoặc thụ động.
Nghỉ ngơi thụ động là khi cơ thể bạn thực sự đang ngủ, giống như bạn đi ngủ vào ban đêm hay một giấc ngắn vào buổi trưa. Ngay cả khi bạn trằn trọc cả đêm, bạn vẫn có thể chợp mắt một chút vào ban ngày, điều đó giúp phục hồi sự tỉnh táo và tăng hiệu suất của bạn.
Nghỉ ngơi chủ động là một hoạt động phục hồi cơ thể, giống như là tập yoga hay mát-xa, giãn cơ. Mặc dù kiểu nghỉ ngơi này không quan trọng như một giấc ngủ dài, nhưng việc có một số hình thức nghỉ ngơi về thể chất ít nhất 2 hoặc 3 lần một tuần vẫn có thể cải thiện năng lượng của bạn.
2. Nghỉ ngơi tâm trí
Video đang HOT
Sương mù não, buồn ngủ sau bữa trưa, 2 giờ chiều sụt giảm… Sự kiệt sức đột ngột này đến khi cơ thể bạn đang nói với bạn rằng đã đến lúc để tâm trí của bạn được nghỉ ngơi càng sớm càng tốt.
Cách tốt nhất để tâm trí nghỉ ngơi một cách hiệu quả là hãy sử dụng điện thoại hoặc máy tính của bạn để lên lịch nghỉ giải lao 10 phút sau mỗi 2 giờ làm việc. Trong thời gian nghỉ đó, hãy đi bộ loanh quanh, ăn nhẹ, hít thở sâu và tận dụng thời gian đó để nghỉ ngơi, lấy lại tinh thần.
Và nếu bạn đang có một ngày căng thẳng, thì việc bạn ngừng sử dụng hoàn toàn công nghệ cũng giúp ích được khá nhiều. Bạn có thể giúp đầu óc mình thư giãn bằng cách ngắt kết nối với internet, mạng xã hội và email.
Hãy nhìn xung quanh bạn một chút. Có bao nhiêu chiếc đèn đang bật trong phòng của bạn bây giờ? Có màn hình nào đang sáng trong tầm nhìn của bạn không? Có tiếng ồn từ đường phố, từ con chó của bạn hay một đứa trẻ nào đó không? Cho dù bạn có để ý hay không, các giác quan của bạn đang bị choáng ngợp bởi vô số kích thích suốt cả ngày.
Dalton-Smith nói: “Ánh sáng huỳnh quang, màn hình máy tính, tiếng chuông điện thoại và nhiều cuộc trò chuyện diễn ra trong văn phòng đều có thể khiến giác quan của chúng ta bị quá tải. Nếu không được kiểm soát, điều này có thể dẫn đến hội chứng quá tải cảm giác.”
Hãy rút phích cắm thiết bị điện tử của bạn, tắt đèn nếu có thể và nhắm mắt lại trong vài phút để nạp lại năng lượng. Và nếu bạn đang cảm thấy kiệt sức, hãy nghĩ đến việc dành một ngày (hoặc thậm chí là một tuần) tránh xa tất cả các thiết bị điện tử không cần thiết.
Nếu công việc của bạn luôn yêu cầu sự sáng tạo thì bạn cần chú ý đến việc nghỉ ngơi nhiều hơn. Nếu bạn cảm thấy cạn kiệt ý tưởng, hãy đi dạo ở một nơi nào đó mà bạn cảm thấy dễ chịu, và đừng mang theo điện thoại.
Đơn giản hơn thì bạn cũng có thể bật một vài bản nhạc, hát và nhảy trong bếp để khơi nguồn sáng tạo của mình. Hoặc bạn có thể ngồi đọc một cuốn sách hoặc xem một bộ phim mà bạn cảm thấy được truyền cảm hứng.
Đối với những người thích làm hài lòng mọi người, “Có” là một từ nguy hiểm. Bất cứ khi nào ai đó nhờ bạn giúp đỡ, bạn sẽ thấy từ đó vuột ra khỏi miệng trước khi bạn có cơ hội suy nghĩ thấu đáo những gì bạn thực sự muốn.
Nếu đó là bạn, thì bạn đang cần được nghỉ ngơi về mặt cảm xúc. Điều tương tự cũng xảy ra với những người làm công việc liên quan đến cảm xúc, chẳng hạn như giáo viên, người chăm sóc, cha mẹ…
Thay vì nói “Có” với mọi thứ, hãy thử nói “Tôi cần suy nghĩ về điều đó”. Hãy cho bản thân một chút thời gian để cân nhắc những ưu và nhược điểm của từng quyết định và đừng vội đồng ý làm điều gì đó chỉ vì người khác muốn bạn làm như vậy, trừ khi người đó là chính bạn!
Cho dù bạn là người hướng nội hay chỉ cảm thấy bị áp lực bởi những kỳ vọng của mọi người xung quanh, thì đã đến lúc bạn nên nghỉ ngơi. Hãy lập danh sách những người mà bạn thấy được sự ủng hộ, tử tế, dễ gần. Và hãy lập thêm một danh sách những người mà bạn cảm thấy mệt mỏi, đòi hỏi và tiêu cực khi chơi cùng. Đã đến lúc dành nhiều thời gian hơn cho nhóm đầu tiên và càng ít càng tốt với nhóm thứ hai.
7. Nghỉ ngơi tinh thần
Bạn vừa hoàn thành được một mục tiêu cá nhân to lớn! Nhưng cho dù đó là bạn giảm được 25 cân, hay được thăng chức sau khi cống hiến hết mình, hoặc chuyển đến một ngôi nhà lớn hơn, thì tất cả sự tập trung của bạn vào những mục tiêu đó đều đã khiến bạn cảm thấy bị ngắt kết nối với phần còn lại của thế giới. Mặc dù bạn có thể cảm thấy thỏa mãn về những thành công mình có được, nhưng tinh thần của bạn cũng đang bắt đầu kiệt quệ sau chuỗi ngày cố gắng không ngừng.
Dalton-Smith gợi ý rằng, để nghỉ ngơi tinh thần, bạn có thể thực hành chánh niệm, ngồi thiền, hoặc sắp xếp thời gian để làm tình nguyện viên.
Con trai thay đổi thái độ khi nghe tôi nói muốn mua nhà ở thành phố
Tuần vừa rồi, con trai bất ngờ nói tôi nên về quê sống cho thoải mái. Các cháu lớn rồi, bà phải nghỉ ngơi dưỡng già. Những lời con nói làm tôi muốn khóc...
Cứ ngỡ nghỉ hưu sẽ được an nhàn hưởng thụ tuổi già, nào ngờ suốt 10 năm nay, tôi phải làm việc như một người giúp việc không lương cho các con. Con gái và con trai tôi mua nhà gần nhau, khi các con đi làm, một mình tôi phải chăm sóc 4 đứa cháu. Thương các con đi làm vất vả nên ở nhà tôi cố gắng nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa gọn gàng.
Do con rể đi làm xa, ở một mình nên ngại nấu nướng, thế là buổi tối con gái tôi đã góp tiền và ăn chung với vợ chồng anh trai.
Lúc các con ngồi ăn cơm ngon lành, tôi vừa ăn vừa bón cháo cho cháu nội, cháu ngoại. Bởi các cháu chỉ nghe lời bà thôi, còn bố mẹ không ai cho ăn được. Có lẽ lỗi cũng là do tôi, thương cháu quá, sợ cháu ăn ít sẽ ốm nên cố ép ăn hết.
Đến khi các cháu đi học mẫu giáo và tiểu học thì tôi như người thừa trong gia đình. Hằng ngày việc đưa đón cháu đã có xe của trường đưa rước tận nhà. Một năm nay, con dâu ít việc và đi làm về sớm nên tranh phần nấu ăn của tôi. Động vào việc gì con cũng bảo tôi ra ghế nghỉ ngơi chơi với các cháu, bà không phải làm gì cả. Có lẽ khẩu vị nấu ăn của tôi với con dâu cũng khác nên con muốn tự làm.
Tuần vừa rồi, con trai bất ngờ nói tôi nên về quê sống cho thoải mái. Các cháu lớn rồi, bà phải nghỉ ngơi dưỡng già. Những lời con nói làm tôi muốn khóc, có cảm giác mất mát thứ gì đó. Tôi chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sẽ quay về quê sống lủi thủi một mình. Tôi cho rằng các con sẽ nuôi dưỡng mẹ đến cuối đời, nào ngờ bây giờ chúng lại mời tôi về quê là sao?
Suốt đêm nằm suy nghĩ, tôi không thể nào ngủ được. Sáng sớm hôm sau tôi bàn với con trai sẽ bán nhà ở quê và mua nhà ở phố cho gần con cháu. Số tiền tôi tiết kiệm được cộng với tiền bán nhà sẽ mua được căn hộ khoảng 70m2.
Nhưng kế hoạch của tôi bị con trai phản đối, con bảo tôi già rồi, ở đáng là bao. Nếu tôi muốn sống cùng với con cháu thì cứ ở nhà của con trai, không phải đi đâu hết. Các con hứa sẽ chăm sóc tôi thật tốt. Con trai nói là tiền tiết kiệm của tôi không được nói cho vợ chồng con gái biết kẻo lại mâu thuẫn gia đình. Còn nhà ở dưới quê để khi nào được giá thì con trai sẽ đứng ra bán rồi dùng tiền đó chăm lo tuổi già cho tôi.
Lời nói của con trai làm tư tưởng tôi lung lay. Tôi không biết có nên tiếp tục thực hiện kế hoạch mua nhà rồi sống một mình gần các con hay ở chung với con trai cho vui vầy sum họp?
Tôi về nhà ngoại ở cữ được 1 tuần thì mẹ phải nhập viện cấp cứu Tôi rất hối hận khi mẹ phải nhập viện. Sau khi cưới nhau, chúng tôi sống chung với bố mẹ chồng. Trong suốt thời gian tôi mang thai, mẹ chồng đối xử rất tốt, thường xuyên mua đồ ngon để bồi dưỡng cho con cháu. Hằng ngày tôi chỉ việc đi làm, mọi việc nhà đều do mẹ chồng làm hết, đến cái...