7 điều mà các cặp vợ chồng hạnh phúc thường làm
Một cuộc hôn nhân hạnh phúc không đến từ sự giàu có, từ tình yêu sét đánh mà đến từ những việc rất nhỏ nhặt hàng ngày.
Tiền không mua được hạnh phúc
Ai cũng nhận thấy tiền vô cùng quan trọng trong đời sống hôn nhân. Tuy nhiên, một cuộc hôn nhân hạnh phúc không đến từ sự giàu có, từ tình yêu sét đánh, từ quyền lực mà nó lại đến từ những việc rất nhỏ nhặt hàng ngày.
Theo chuyên gia tâm lý Nguyễn Diệu Hoa, Tổng đài tư vấn tâm lý tình cảm 1088, trong cuộc sống gia đình ai cũng nhận thấy tiền là một yếu tố vô cùng quan trọng. Nhiều cặp đôi vì những mâu thuẫn xuất phát từ sự khó khăn về tiền bạc mà họ đã phải sống chật vật khổ sở cùng nhau, hoặc một ngày không thể chịu đựng nhau mà đưa nhau ra tòa. Có câu “cái nghèo vào nhà tình ra ngoài ngõ” là phản ánh phần nào thực trạng này.
Ảnh minh họa
Thế nhưng ngược lại, có tiền cũng chưa chắc đã có hạnh phúc. Bằng chứng có không ít cuộc hôn nhân của các cặp đôi tỷ phú, tiền không thiếu nhưng rồi hạnh phúc vẫn là thứ mà họ không thể có được mặc dù ban đầu đến với nhau bằng tình yêu.
Vậy điều gì làm nên hạnh phúc trong hôn nhân?
Chuyên gia tâm lý Nguyễn Diệu Hoa cho rằng, nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc không đến từ sự giàu có, từ tình yêu sét đánh, từ quyền lực mà nó lại đến từ những việc rất nhỏ nhặt hàng ngày.
Quan sát các cặp vợ chồng hạnh phúc, chuyên gia nhận ra ở họ thường có những đặc điểm chung như thích trò chuyện với nhau mỗi ngày, chia sẻ một số lợi ích chung và dành thời gian bên nhau.
Các cặp vợ chồng hạnh phúc thường liên kết với nhau bằng những cuộc trò chuyện thực sự ít nhất một lần mỗi ngày. Nhờ những cuộc trò chuyện hàng ngày này mà vợ chồng đủ để xóa mờ mọi nghi ngại, hiểu lầm nhau. Nếu bạn đang bận tâm hoặc phản đối điều gì đó mà bạn đời của bạn đang làm, hãy nói chuyện thành thật với nhau.
Bởi khi tạo ra được câu chuyện vui vẻ, thân thiện và ấm áp thì mọi lời cằn nhằn hay phàn nàn ít được nhắc đến. Họ đánh giá cao những mặt tích cực, hơn là những tiêu cực. Họ tạo một thói quen bên nhau trong các hoạt động hàng ngày như một hình thức giao tiếp, bằng cách đó, họ không bỏ lỡ các công việc hàng ngày của nhau.
Ngoài ra, một cặp vợ chồng hạnh phúc thường chia sẻ một số lợi ích chung (không phải tất cả) với người bạn đời. Đây là một dấu hiệu của mối quan hệ lành mạnh. Các cặp vợ chồng hạnh phúc có xu hướng tận hưởng thành quả công việc của nhau cho dù họ đang làm bất cứ công việc gì. Như việc nấu ăn là một ví dụ. Các bạn có thể nấu những bữa ăn mà bạn luôn thấy khó khăn. Hoặc, bắt đầu làm vườn. Thực hiện các bước bé và hai bạn có thể cùng nhau phát triển một khu vườn xinh đẹp.
Hạnh phúc trong hôn nhân đến từ những điều nhỏ nhặt
Theo chuyên gia tâm lý Nguyễn Diệu Hoa, 7 việc nhỏ thường được làm hàng ngày dưới đây của các cặp vợ chồng hạnh phúc:
Họ dành thời gian cho nhau: Với một cuộc sống nhịp độ nhanh, thật khó để tìm thấy thời gian rảnh rỗi để giải trí cá nhân. Tại sao bạn không mất ít nhất nửa giờ từ lịch trình bận rộn của mình và sử dụng nó? Bạn có thể gặp mặt vào buổi hẹn ăn trưa, hoặc đi hẹn hò ở cửa hàng tạp hóa.
Hai bạn có thể làm một việc gì đó khác với ngày thường vào ngày cuối tuần. Ví dụ như đi xem phim, đi picnic cùng tận hưởng những thành quả lao động của mình trong một không gian tươi mát, thư giãn dưới bầu trời, trên bãi biển…
Video đang HOT
Họ âu yếm nhau: Đi ngủ cùng một lúc không phải lúc nào cũng có nghĩa là quan hệ sắc dục. Bạn có thể chỉ cần nằm xuống với người bạn đời của mình dưới tấm chăn và ôm ấp nhau. Có nghiên cứu chỉ ra cho thấy, mùi cơ thể của bạn tình trong khi âu yếm có ảnh hưởng tích cực đến mối quan hệ hôn nhân, chúng có những tác dụng nhất định kích thích sự thoải mái hoặc cảm giác an toàn trong bạn. Do đó, âu yếm được xem là một hành động đặc biệt cho một mối quan hệ lành mạnh.
Họ ôm và hôn nhau: Trước khi ra ngoài làm việc và sau khi trở về nhà, họ thường ôm và hôn nhau. Việc ôm và hôn thậm chí trở thành sự cam kết trong mối quan hệ vợ chồng. Họ biến việc này trở thành như một nghi lễ, cam kết thực hiện.
Hầu hết các cặp đôi hạnh thường đóng dấu những nụ hôn lên nhau và họ thường quấn quýt nhau không rời bất cứ khi nào họ cảm thấy thích.
Họ biểu lộ ngôn ngữ yêu thương hàng ngày: Thể hiện sự yêu thương qua ngôn từ dường như có tác dụng hâm nóng tình yêu của họ. Có thể gọi đó là những ngôn từ ma thuật, bởi những cặp đôi hạnh phúc họ thường sử dụng những ngôn từ này ít nhất hai lần một ngày. Nhờ những lời yêu thương này, vợ chồng bạn biết quan tâm và yêu thương nhau như thế nào.
Họ có khiếu hài hước: Một trong những lý do khiến cho nhiều người yêu người bạn đời của họ bởi khiếu hài hước của anh ấy, hoặc cô ấy. Bạn đời của bạn có thể khiến bạn cười hàng giờ, có thể phá tan mọi nỗi lo lắng ưu phiền của bạn trong công việc, cuộc sống. Những cặp vợ chồng hạnh phúc biết dí dỏm đúng thời điểm. Họ thường tạo ra tiếng cười bằng những trò đùa cỏn con nhất để có thể làm tăng mức độ tình yêu giữa hai người.
Họ dừng mọi việc để dành cho nhau một khoảng thời gian trong ngày: Hầu hết thời gian của bạn là dành cho công việc. Do vậy, thời gian còn lại, họ sẽ dừng những việc linh tinh như facebook, tám chuyện với bạn bè…để dành một khoảng thời gian trong ngày cho nhau. Họ thường tắt điện thoại để kết nối trực tiếp bên nhau.
Họ lên kế hoạch cho tương lai cùng nhau: Các cặp vợ chồng hạnh phúc có một thói quen đó là lên kế hoạch cho mọi thứ cùng nhau, bất kể vấn đề tầm thường như thế nào. Bởi họ xác định, vợ chồng luôn là một đội, họ làm mọi thứ như một đội. Họ làm cho mọi thứ xảy ra cùng nhau, cho dù nó có liên quan đến trẻ em, đời sống sắc dục, sự nghiệp của bạn hoặc kế hoạch mua nhà…
Ngân Khánh
Theo Gia đình & Xã hội
Tháng tư và mười hai lời nói dối của một người
Tôi vẫn đợi, đợi để đến cuối cùng trong màn đêm nhòe nhòe, tôi thấy cậu ấy tay trong tay với người con gái khác, vừa cười vừa nói, cậu xoa đầu, vuốt tóc rồi hôn nhẹ lên má cô ấy, những cử chỉ này tôi quen thuộc biết bao nhiêu.
***
Tôi cực không thích cái cách cứ đến mỗi đầu tháng lại gửi lời chào lên Facebook, chẳng hạn "xin chào tháng một", "Hello tháng hai"... Nhưng cứ đến tháng tư tôi lại muốn gửi lời chào đến nó. Vì sao ư, vì tháng tư bắt đầu bằng ngày thế giới nói dối, những trò đùa, có vẻ như người ta quá mệt mỏi với cuộc sống nên ngày mọi lời nói dối đều được tha thứ này, được hưởng ứng rất nhiệt tình. Với tôi nó lại là ngày tôi ngốc nghếch nhất của bản thân mình, mười hai lời nối dối từ cùng một người.
- 6h00 tối nay Conan có tập mới ngoài nhà sách đó, tao với mày đi mua nha, đợi tao trước cửa nhà sách.
Đó là năm học lớp tám, đúng sáu giờ tối, tôi đứng đợi trước cửa nhà sách, ba mươi phút trôi qua hết đứng rồi ngồi, hết nhìn sang phải lại nhìn sang trái, thời ấy làm gì có cái điện thoại di động mà gọi. Từ chờ đợi, đến bực tức rồi lo lắng vậy mà vẫn không thấy cậu ấy đâu. Hơn bảy giờ, không đợi được nữa tôi bước vào nhà sách, dạo quanh mấy hàng sách mới cũng không thấy tập mới của Conan đâu cả, đến hỏi nhân viên thì mới biết được chẳng có tập mới nào, chị ấy còn cười rất tươi hỏi lại "Em bị lừa rồi phải không". Tôi ngơ ngẩn người ra, đó là lần đầu tiên tôi biết ngày Cá tháng tư là gì.
Và cũng từ đó hầu như năm nào tôi cũng bị cậu ta lừa vào ngày này, có những trò đùa tương tự như rủ đi ăn rồi lại không đến, bảo thầy cô gọi xuống phòng gặp mặt đến nơi thì chẳng có thầy cô nào kêu, đi học thêm thì bảo cô cho nghỉ rồi kéo đi chơi về đến nhà bị mẹ dần cho một trận tội bỏ học thêm. Với mỗi lần bị lừa tôi lại giận, chỉ được đến sáng hôm sau khi cậu ấy cười hề hề mời gói bim bim tôi lại hết, tôi thật sự đã tin rằng lời nói dối vào ngày Cá tháng tư sẽ được tha thứ thật.
Nhưng không phải vậy, có những lời nói dối người ta dựa vào ngày Cá tháng tư chỉ mong được tha thứ.
- Tớ quen người khác rồi.
- ....
- Mình chia tay đi.
- Cá tháng tư đúng không, em không bị lừa đâu.
- Không, anh lừa em suốt cả tháng nay rồi, hôm nay anh mới thật lòng nói ra, mong em tha thứ.
- Đừng nói gì nữa cả, bao nhiêu năm qua anh cứ lừa em ngày này, em không bị lừa nữa đâu.
Tôi vụt chạy đi, đó là khi chúng tôi học lớp mười một, bao nhiêu năm học bên nhau từ cấp hai, lên cấp ba rồi yêu nhau, chúng tôi đã có một năm yêu thương ngọt ngào, ấy vậy mà, tôi biết chứ, biết trước khi anh nói ra những lời này, nhưng tôi vẫn không muốn tin. Người ta nói tình bạn có thể tiến lên thành tình yêu, nhưng tình yêu lại không thể lui về thành tình bạn. Sau ngày đầu tháng tư định mệnh ấy, tôi và cậu ta trở thành người xa lạ, tôi chẳng màn nhìn đến cậu ta dù tôi đã trải qua mấy tháng trời khó khăn để vượt qua những ấm ức, những tan vỡ để nhặt lại lòng tin của mình trong tình yêu. Tôi yêu một người khác, một anh chàng dạy bơi ở trung tâm trong mùa hè vật vã khi tôi cố lựa chọn một môn thể thao để quên đi cậu ta. Anh chàng dạy bơi của tôi là mẫu người hoàn hảo, đẹp trai, học giỏi, siêng năng và tình cảm, ở bên cạnh anh ấy tôi luôn cảm thấy được yêu thương, chăm sóc đáng lý ra tôi đã có một tình yêu thật đẹp, đẹp cả tuổi thanh xuân, cả sau này và bây giờ có khi đã thành chồng tôi mất rồi.
Lại là ngày tháng tư định mệnh đó, cậu ta bước đến, trọn vẹn một năm tôi không nói một lời, không nhìn đến một lần. Tôi có hơi bất ngờ, nhưng cũng không muốn nói gì, vừa định đứng dậy bước đi, một bàn tay lại níu lấy tay tôi.
- Anh chia tay rồi.
- ....
Tôi im lặng, nhưng tin này thì tôi biết thừa rồi, hai người chia tay ồn ào như thế mà. Chẳng được bao lâu sau chia tay tôi, hai người cũng đường ai nấy đi, chẳng biết lý do là gì, nhưng có vẻ cô ấy không muốn, khóc lóc các kiểu, rồi hò hét, rồi nhiều trò hành hạ bản thân chỉ mong níu kéo lại.
- Anh không quên được em, anh biết mình sai rồi, nhưng hình bóng em in sâu trong tim anh, không ai có thể thay thế em được.
- ...
- Chúng ta quay lại được không, cho anh một cơ hội.
- Đừng đùa nữa, đừng mang tôi ra làm lý do tan vỡ chuyện tình của anh.
Tôi bước đi, một cách dứt khoác, nhưng tôi lại sai lầm trong khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt anh, tim tôi đã đạp loạn đi, tôi mềm lòng. Chuyện tình yêu đẹp của tôi và anh chàng dạy bơi kết thúc sau ngày Cá tháng tư đúng ba ngày khi tôi nhận ra mình hoàn toàn tha thứ cho kẻ đã lừa dối mình, và một câu quay lại của anh ta tôi gần như đã đồng ý ngay từ giây phút đó.
Đó là lựa chọn ngu ngốc nhất trong đời của tôi, khi quay lại bên nhau, chúng tôi những đứa đã cùng nhau lớn lến, hợp nhau đến từng milimet, chuyện yêu đương dĩ nhiên sẽ ngọt ngào và lãng mạn nhất trần đời vì ai cũng biết người kia cần gì. Nhưng chẳng được bao lâu, chúng tôi bắt đầu yêu xa khi cậu ấy lên thành phố học Đại học. Tôi cũng học đại học nhưng chúng tôi xa nhau hơn hai trăm cây số. Lúc này internet đã phát triển đôi chút, Facebook đã ra đời, điện thoại di động có chụp hình camera trước, chúng tôi cũng không quá xa cách khi yêu xa, chúng tôi gửi hình cho nhau mỗi ngày, tâm sự với nhau mỗi đêm, tôi vẫn tin rằng mình sẽ chịu đựng được và chúng tôi sẽ sớm về chung một nhà khi chúng tôi ra trường. Và rồi tôi nhận ra sự ngây thơ đến ngu ngốc của mình vào ngày đầu tháng tư, tôi đã quyết định không để cậu ấy lừa tôi nữa, tôi sẽ bày trò để phá đi định mệnh này, tôi đã hẹn tuần sau tôi lên thăm cậu ấy, nhưng tôi quyết định sẽ lừa cậu ấy bằng cách nói hủy chuyến đi do có bài tập đột xuất. Và tôi đã lừa được cậu ấy, cậu ấy trách hờn rồi nũng nịu nói rằng đã mong chờ ngày này bao nhiêu, đã lựa chọn những địa điểm để đi chơi cùng tôi, dẫn tôi đi tham quan thành phố, rồi lại than thở ngày hôm ấy lại phải nằm dài ở nhà hết ngủ rồi lại ăn... Tôi không buồn cười nhưng ráng nhịn, cố nói dối vì cũng muốn cho cậu ấy một bất ngờ.
Nhưng cuối cùng người bất ngờ lại là tôi, không có ai nằm dài ở phòng, không có ai hết ăn rồi ngủ. Tôi đợi gần mười hai tiếng bên ngoài phòng trọ, điện thoại không bắt máy, thay vì giận tôi lại đỗ lỗi cho mình đáng ra nên nói trước, biết đâu cậu ấy có việc đột xuất phải đi xa. Vậy nhưng tôi vẫn đợi, đợi để đến cuối cùng trong màn đêm nhòe nhòe, tôi thấy cậu ấy tay trong tay với người con gái khác, vừa cười vừa nói, anh xoa đầu, vuốt tóc rồi hôn nhẹ lên má cô ấy, những cử chỉ này tôi quen thuộc biết bao nhiêu.
Tôi không muốn nói đến những vỡ vụn của trái tim tôi lúc ấy nữa, cũng không muốn diễn tả những nổi đau đớn tôi trãi qua, vì tôi chẳng nhớ nỗi lúc ấy tôi đã đau như thế nào, tôi còn chẳng nhớ nổi mình đã về nhà bằng gì nữa kìa. Lần đó cậu ấy không chịu buông tay, cậu ấy xin tôi tha thứ, nói đủ mọi lý do, xin lỗi tôi bằng mọi cách, hai trăm cây số nhưng mỗi cuối tuần cậu ấy lại về với tôi. Dù vậy trái tim tôi quá đau để tha thứ và quay lại.
Một năm sau, cũng lại đúng ngày Cá tháng tư cậu ấy bày trò hẹn tôi đi xem phim, vì cậu ấy nài nỉ và nhắn tin suốt cả ngày nên cuối cùng tôi cũng nhận lời, đến rạp phim cậu ấy lại bảo không mua được vé. Một trò đùa vô vị, tôi chưa kịp quay đi thì cậu ấy chìa ra bó hoa, quỳ xuống dưới chân tôi.
- Đây không phải tỏ tình, anh đã quá sai và có lỗi với em, chính anh cũng không thể tha thứ cho mình.
- ...
- Nhưng xin em đừng lạnh lùng với anh, đừng vô tâm với anh. Chúng ta mười mấy năm bên nhau, từ bạn đến yêu rồi chia tay, anh quý giá từng phút giây bên em. Xin em, nếu không thể cho anh cơ hội được yêu em tiếp nữa hay cho anh cơ hội làm một người bạn như trước có được không.
- ...
- Đừng im lặng với anh, đừng không quan tâm đến anh, điều đó còn làm anh đau hơn cả khi em mắng chửi anh. Hãy mắng chửi anh nếu em muốn nhưng xin em hãy trả lời điện thoại của anh, có được không.
Dù rất muốn nói không, nhưng chính tôi cũng tiếc nuối những ngày tháng thanh xuân ấy, từ khi còn là những đứa trẻ, chúng tôi đã vui vẻ biết mấy, giá như không có những trò đùa yêu đương kia, có lẽ chúng tôi vẫn là những người bạn thân thiết, tình bạn có khi còn ngọt ngào và lãng mạn hơn tình yêu. Và như vậy vào một ngày đầu tháng tư chúng tôi trở lại làm những người bạn. Dù không thân thiết như trước nhưng với chúng tôi điều đó dễ dàng hơn việc hận thù, ghét bỏ hay yêu đương. Đôi lúc khi mệt mỏi cậu nhắn cho tôi, tôi chia sẻ, khi tôi quen một người mới cậu chúc mừng, thỉnh thoảng chúng tôi hẹn nhau café vào những dịp cậu về quê, cũng có những chuyến đi chơi xa khi chúng tôi đều mệt mỏi trong cuộc sống và đương nhiên những chuyến đi ấy là đi cùng bạn bè không riêng gì hai chúng tôi. Những ngày tháng Tư vẫn bắt đầu bằng trò đùa của cậu ấy.
Lời nói dối thứ mười hai của cậu ấy, cậu ấy đã nói về đám cưới của chính mình, một đám cưới với cô gái cậu yêu sau hai năm chia tay tôi. Cô gái ấy như cậu nói không có đôi mắt biết cười như tôi, không có mái tóc đen dài thơm mùi cỏ cháy như tôi, cô ấy có đôi mắt buồn, có giọng nói nhẹ như cơn gió, cậu nói không phải tình yêu cuồng nhiệt như thời tuổi trẻ, cậu nói đó là tình yêu của sự mong cầu gắn bó, là sự trưởng thành của người đàn ông muốn bảo vệ và che chở cho người bên cạnh.
Tôi đã nói lời chúc mừng cậu, cũng nhận lời hát mừng đám cưới... vậy nhưng nơi tôi đứng hát lại bên cạnh gốc cây thông già trên triền đồi Đà Lạt, nơi cậu từng hứa đưa tôi đến khi mình còn yêu nhau, tôi hát ở quán café quen thuộc cậu hay đưa tôi đi mỗi tối chủ nhật từ thời cấp ba. Chẳng có đám cưới nào diễn ra, cũng chẳng còn lời nói dối nào tiếp diễn, tôi sao lại luôn tin cậu như vậy, khi cậu nói muốn che chở cho cô ấy tôi lại tin, tôi lại quên hôm ấy là ngày nói dối, cậu cứ nói như vậy rồi lại đi, để lại cô ấy đau thương như thế, thay vì lời chúc mừng tôi lại phải bên cạnh, thay cậu an ủi cô ấy, lau những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt vô hồn.
Sao lúc nào lời nói của cậu vào ngày ấy cũng như một trò đùa như thế, làm sao có thể tha thứ được hết lần này đến lần khác đây. Biết không, cô ấy lúc này đây có thể rất đau lòng, cô ấy đau thương vô tận và sẽ mãi nhớ cậu về sau, nhưng rồi cô ấy cũng sẽ có người khác thay thế, cậu sẽ trở thành ký ức đẹp mãi trong lòng cô ấy, nhưng với tớ lại không. Tớ sẽ không còn ai đã cùng tớ đi qua thanh xuân như vậy nữa, không còn ai cùng tớ lớn lên, không ai có thể vừa làm tớ yêu thương vừa làm tớ đau lòng như cậu nữa. Không ai còn ngồi nghe tớ hát say sưa như cậu, không ai vuốt tóc rồi khen mùi thơm cỏ cháy nồng nàn quá.
Tháng tư của tớ trở thành nỗi nhớ danh cho cậu, người yêu, người bạn thuở thanh xuân. Tớ ngốc nghếch vô cùng khi cứ mãi nhớ về cậu như vậy, lại mong có người lừa dối mình vào ngày cá tháng tư đến vậy, dù lời nói dối có khiến tớ đau lòng và không thể tha thứ, tớ lại mong chờ đến như vậy...
Trân Võ
Theo blogradio.vn
Bạn thân chính là trừ những lúc đáng ghét ra thì lúc nào tao cũng thương mày! Ai cũng có một đứa bạn thân mà khi vui, khi buồn hay khi... rảnh quá thì mang nó ra để tâm sự và làm trò. Có một đứa bạn thân để tíu tít cả ngày chính là điều tuyệt vời nhất trong cuộc sống. Đó là người bạn chẳng thèm nhỏ nhẹ hay (cố tỏ ra) lịch sự vì nó đã... biết...