68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm

Theo dõi VGT trên

Bộ ảnh được chụp nhân kỷ niệm đám cưới lần thứ 68 của hai cụ DonaldOllie King là minh chứng cho sự vĩnh cửu của tình yêu.

Những người cho rằng tình yêu là điều chẳng thể tồn tại lâu bền có lẽ chưa gặp các cặp vợ chồng lớn tuổi như cụ ông Donald và vợ mình, cụ bà Ollie King. Sau hàng thập kỷ cùng trải qua bao sóng gió, đến nay họ vẫn bên nhau trong ngày kỷ niệm đám cưới lần thứ 68 của mình cùng người bạn đời răng long đầu bạc.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 1

Cụ ông Donald và cụ bà Ollie King.

Để đánh dấu cột mốc trọng đại này, hai cụ được cô cháu gái Ashley Owen dành tặng điều bất ngờ đáng nhớ. Cô sắp xếp một buổi chụp hình ngay tại khu nông trang rộng hơn 4000 mét vuông của ông bà mình ở Crab Orchard, Kentucky. Đây cũng là nơi có căn nhà yêu dấu, chứng kiến bao ký ức buồn vui cùng những điều ngọt ngào mà cặp vợ chồng già vẫn dành cho nhau mỗi ngày.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 2

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 3

Trong buổi phỏng vấn với ABC News, Ashley Owen cho biết: “Tôi rất ngưỡng mộ mối tình của ông bà mình và nghĩ hai cụ thật đáng yêu. Tôi tin rằng những bức ảnh sẽ hết sức tuyệt vời”.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 4

Ban đầu khi mới chụp ảnh, hai cụ có đôi chút e dè, nhút nhát. Nhưng sau một hồi thuyết phục, họ đã trở nên tự nhiên và thoải mái hơn. Kết quả là bộ ảnh ra đời, như một minh chứng cho sự thật rằng tình yêu đích thực sẽ luôn tồn tại dù chúng ta có già đi theo năm tháng.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 5

Trong những tấm ảnh, hai cụ dành cho nhau ánh mắt âu yếm, những cái nắm tay thật chặt, nụ hôn trìu mến ngọt ngào đến “sâu răng” khiến bất cứ ai cũng phải cảm động, thậm chí có đôi phần ghen tỵ.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 6

Paige Franklin, nhiếp ảnh gia thực hiện bộ ảnh cho hay: “Ông cụ Donald cứ liên tục nói với tôi rằng ông yêu cụ bà Ollie như thế nào và Chúa đã ban phước cho họ suốt 68 năm qua ra sao. Cụ bảo rằng trong 68 năm ở bên nhau, họ chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm. Điều đó thật cảm động làm sao. Tôi tự nhủ rằng đó hẳn là điều ngọt ngào nhất tôi từng được nghe kể”.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 7

Khi Franklin đăng tải bộ ảnh trên trang mạng xã hội Facebook, rất nhiều cư dân mạng đã tỏ ra yêu thích với hàng nghìn bình luận thể hiện sự yêu mến cũng như chia sẻ bộ ảnh tới hơn 6.000 lần.

68 năm hôn nhân chưa bao giờ xa nhau dù chỉ một ngày, một đêm - Hình 8

Tuy vậy, đối với hai cụ Donald và Ollie King, việc được tung hô hay ngợi khen trên mạng xã hội chẳng hề quan trọng. Điều có ý nghĩa hơn với họ là bộ ảnh đã ghi lại những khoảnh khắc tuyệt đẹp trong chuyện tình tuyệt vời của hai cụ. Đồng thời, với chuyện tình của mình, họ đã truyền cảm hứng cho nhiều người để có thêm niềm tin vào tình yêu.

Lan Phương

Theo phunuonline.com.vn

Có lẽ...chẳng phải là yêu...

"Sao anh ta lại nghĩ mình có chồng rồi nhỉ?"

***

Anh quen cô trong một buổi bình minh rực rỡ, chính xác thì cũng chẳng phải là quen, mà chỉ là gặp gỡ, tức là khi hai con người bất ngờ thấy nhau qua bờ rào, lúc đó anh vẫn đang cởi trần mặc quần đùi ra sân vươn vai vài cái ngái ngủ, và sau một chuỗi âm thanh ú ớ không lên lời, anh vội quay mặt đi thẳng vào nhà. Thật là một khởi đầu tình cờ, không kém phần bất ngờ và... nói đúng ra thì... hơi mất mặt.

Từ lúc ông bà Tam chuyển về cạnh nhà anh sống mấy năm nay, anh chưa bao giờ nghe kể là họ có một cô cháu gái. Chuyện này thật là lạ. Ở cái xóm nhỏ này, hiếm khi nào có câu chuyện về một gia đình nào đó lại có ít hơn "cả xóm" biết. Vậy mà anh lại không biết được ông lão hàng xóm nhà mình lại có một cô cháu gái! Mấy lần anh có thấy con trai ông Tam về chơi, thấy cả bà vợ và đứa con trai trẻ măng, chắc chỉ tầm 22-23 tuổi.

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 1

"Ba, cái cô ở nhà bên là cháu gái của ông Tam ạ? Sao con không bao giờ nghe nói vậy nhỉ?"

"À, ông Tam có nhắc đến nó vài lần, con Ly ấy, nghe nói nó đi học nước ngoài mấy năm, cả năm mới về được một lần, mấy lần rồi nó về mày toàn đi công tác, biết sao được."

Ra là vậy, Ly, cái tên cũng được đấy, tiếc là vừa nãy ngượng quá chưa kịp nhìn kỹ mặt mũi cô ta ra sao. Tý nữa có gì anh sẽ giả vờ đi ra vườn, tiện thể chào hỏi đôi câu, xong có khi phải xin lỗi chuyện lúc sáng. Ôi lại nghĩ tới chuyện lúc sáng. Thật là mất mặt quá đi mất, đường đường là một anh tiến sĩ nông nghiệp, vậy mà... Thật chẳng ra làm sao.

Nghĩ vậy, nhưng cũng phải đợi tới hôm sau, khi mặt trời đã hơi chênh chếch hàng cây, anh - trong bộ cánh khá chỉnh tề với quần ngố và áo phông - trịnh trọng đi ra vườn, giả vờ xem xét mấy chậu cây. Nhưng vườn nhà bên chẳng có ai. Thất vọng, anh định quay vào nhà nhưng vừa mới quay đi thì bên kia có tiếng bước chân. Anh vội quay lại thì vấp ngay phải con mèo Kun của mình đã đứng ở chân anh từ lúc nào và... anh hít đất.

"Chào cô, tôi xin lỗi vì hôm qua gặp cô nhưng chưa kịp giới th..."

Anh luống cuống đứng dậy phủi đất bám trên người vừa nói luyến thoắng như cái máy, nhưng trước khi nói hết câu anh đã kịp nhận ra trước mặt anh không phải là cô gái tình cờ gặp hôm qua, mà là ông Tam đang đứng nhìn anh với con mắt nửa vui thú nửa tò mò:

"Cháu muốn gặp cái Ly nhà ông hở?"

"Dạ k..."

Nhưng vừa mới mở miệng ra và ngôn từ chưa kịp thoát khỏi cổ họng thì ông Tam đã lớn tiếng:

"Ly ơi có người gặp này cháu!"

Thật là, đúng là một tình huống chẳng thể ngờ đối với chàng trai đang dính đầy đất, miệng thì há hốc còn mặt thì đỏ bừng. Có khi thay vì nghiên cứu các giống cây và trồng chúng, anh nên nghiên cứu về "cây người" thì hơn, bởi giờ đây anh đang đứng như trời trồng tại chỗ, chỉ muốn độn thổ nhưng chẳng có cách nào. Trước khi anh kịp nghĩ ra chiêu đối phó, ông Tam đã cười một cái rồi quay luôn vào nhà, và Ly xuất hiện, trông tươi tắn, rạng rỡ dưới ánh mặt trời lúc này đã chiếu xiên vào gáy anh. Anh mới bất giác nhận ra điều này, là mặt trời đang ở phía sau anh! Thật là lạ khi 1 giây trước anh còn đang ngỡ mình bị chói mắt vì bị ánh nắng chiếu vào.

"Chào anh, ơ,... anh muốn gặp em ạ? - Ly bất chợt hỏi."

"Ơ, tôi,... chẳng là,... chuyện hôm qua, tôi, ơ... tôi chưa biết tên cô." - Anh lúng búng.

"Em là Ly."

"À, tôi, tôi là Trung, rất vui được làm quen, ông bà cô đã chuyển đến đây mấy năm, mà tôi chẳng bao giờ thấy cô nhỉ?"

"Mấy năm rồi em đi du học, hè có về nhà, về đây thăm ông bà vài ngày. Chắc anh không nhìn thấy."

"Vậy, ờ, vậy thôi, chào cô nhé."

Nói xong anh vội quay ngoắt lại, bước đi như người máy vào nhà mà không ngoảnh lại lần nào. Chỉ tới khi đóng cửa lại sau lưng, anh mới thở phào ngồi sụp xuống. Vậy là không quá tệ, dù không phải viễn cảnh mình mong đợi. Đằng nào thì, trông anh cũng chả khác nào thằng ngố.

Mấy hôm sau, anh vẫn thường thấy Ly lang thang trong vườn nhà, tưới vài cây hoa cùng ông Tam. Lần gặp mặt vừa rồi đã lấy đi hết dũng khí của anh, bây giờ anh chả ra vườn nữa, biết đâu gặp lại Ly, anh lại cư xử như một thằng ngốc lần nữa, thì còn tệ hơn là không gặp. Thôi cứ để vậy.

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 2

...

Bẵng đi một thời gian, cuộc sống bình thường của anh vẫn cứ tiếp diễn, chỗ anh làm ở gần quốc lộ. Nhà anh cách trung tâm thành phố 20 cây số, và sâu vài cây số so với đường quốc lộ chạy qua. Anh vẫn tiếp tục nghiên cứu giống cây với một niềm đam mê từ thuở còn trẻ con, nhưng công việc yêu thích của anh thì lại đem lại mức lương ba cọc ba đồng. Nhà anh không nghèo, nhưng cũng không phải khá giả gì. Ba mẹ anh đều làm ruộng. Nhưng với anh, việc ấy không quan trọng, miễn là sống thoải mái, vui vẻ bên những người thân và những làng xóm tốt bụng, có một công việc ổn định, thì cuộc sống không giàu có cũng chẳng là gì. Cuộc sống ấy vẫn tiếp diễn như bao nhiêu lâu nay, nhưng trong thời gian gần đây đối với anh lại có một điều đổi khác, đó là Ly, cô gái nhà bên mới gặp anh có hai lần, và lần nào trông anh cũng thật là chẳng có dáng. Có mấy lần anh tặc lưỡi, thây kệ, dù sao đó cũng chỉ là một cô gái bình thường, làm gì mà mình phải xoắn thế. Nhưng đến lúc anh lấy lại được sự tự tin và gạt được Ly ra khỏi sự xấu hổ, thì Ly lại chẳng còn ở đây nữa.

"Ơ dạo nay không thấy cái cô Ly nhà bên nhỉ, cô ta lại bay ra nước ngoài rồi ạ?"

"Ờ không, ba sang chơi bên đấy mấy lần, thì bà Tam bảo nó bây giờ ở thành phố với bố mẹ nó, học kinh tế bên nước ngoài về, lại hoạt bát, ưa nhìn, nghe đâu vừa về đã xin được vào công ty nước ngoài làm, lương cao lắm, mấy chục triệu chứ chẳng chơi. Bà Tam nhớ cháu, nên đến cuối tuần nó lại về."

Vậy là Ly đi làm ở thành phố, lương lại cao. Con gái thành phố hay kiêu, cô ấy lại xinh đẹp giỏi giang vậy, bao nhiêu thằng xin chết, làm sao tới lượt thằng kỹ sư nông nghiệp quèn như mình. Chậc, thôi. Không nghĩ nữa, quên cô ta đi là xong.

...

Lần cuối tuần tiếp đến, anh đã thoáng thấy bóng Ly bên nhà ông Tam, nhưng anh lập tức ngoảnh mặt đi ngay. Không nên để bị chi phối nữa, quay về cuộc sống của mình thôi. Anh tự nhủ vậy. Nhưng vẫn có một cái gì đó không chấp nhận trong anh. "Chắc là bởi cô ấy xinh đẹp, chỉ là thích nhìn 1 cô gái xinh, có gì đâu mà sai trái, có lẽ... chẳng phải là yêu đâu".

Nhưng anh cũng chẳng có nhiều cơ hội để mà nhìn ngó qua hàng rào thấp tỳ giữa hai nhà. Ly chỉ về nhà ông bà vào cuối tuần thôi. Chiều chủ nhật lại xách ba lô, túi rau sạch ông bà mới hái ra xe đi vào thành phố. Cũng lạ, lương lậu mấy chục triệu mà lại đi về nhà ông bà bằng xe buýt. Điều này anh chẳng thể lý giải nổi.

Mùa thu vừa xào xạc trút lá, đông đã vội vàng đi qua. Cái lạnh bắt đầu len lỏi giữa những hàng cây chỉ còn trơ lại cành, để lại trên con đường nhỏ vào xóm những đợt gió lạnh bâng quơ. Con xóm nhỏ khẽ rùng mình, và những căn nhà bỗng mang một dáng vẻ khác. Anh vẫn thường đi làm về trên con đường ấy, trên chiếc xe máy cũ của ba. Chiều nay, cơn mưa phùn bất chợt đã khiến con đường trở nên mờ mịt. Ai đó đã phủ bức màn đen đặc lên con xóm nhỏ. Đó đây là ánh điện phát ra từ những cửa sổ kín mít xa xa. Anh mới từ chỗ làm trở về. Hôm nay anh về hơi muộn, bước ra ngoài trời, con đường quốc lộ đã tối, trông như con rắn lốm đốm vàng vì bóng đèn cao áp. Mưa phùn vẫn lạnh lùng táp vào mặt anh khi anh nổ máy đi về nhà. Con đường chẳng có ai, ngoại trừ một bóng người cầm ô đang bước chậm trên con đường nhỏ. Anh đi lướt qua, chẳng nhận ra đó là ai, nhưng cũng dừng lại hỏi:

"Cô vào xóm phải không? Mưa quá cô có cần quá giang không?"

Người phụ nữ khẽ nâng ô lên, lúc ấy tự dưng anh á khẩu. Trước mặt anh chẳng phải ai khác mà chính là Ly.

"Ơ anh Trung đúng không? May quá, mưa nên chẳng có xe ôm từ bến xe về nhà, anh cho em đi nhờ với!"

Vậy là ngồi sau anh là cô gái nhà bên. Quãng đường mọi hôm anh đi cũng mất khoảng 15 phút, vậy mà anh còn chưa kịp thưởng thức cái thú vị của việc đèo một cô gái, thì chuyến đi đã kết thúc, cô gái nhảy xuống, cảm ơn rối rít và nói gì đó anh chẳng nghe rõ, đầu óc anh vẫn đang lâng lâng. Anh dắt xe vào nhà, đi lên phòng như người mất hồn, và nằm vật xuống giường.

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 3

Thế là anh đã đèo cô gái anh vẫn theo dõi bấy lâu nay. Anh bật dậy và bất giác đi tới trước tấm gương. Và kia, người trong gương nhìn lại anh, nhếch nhác vì mưa gió, nhưng khuôn mặt lại ánh lên niềm vui khó tả. Nhưng khi ngắm nhìn mình trong gương, lòng anh chợt quặn lại. Cô gái ấy anh coi như một bức họa thật đẹp nhưng chỉ để ngắm nhìn, chẳng dám mơ tưởng tới. Vì sao ư? Vì anh chỉ là chàng kỹ sư nghèo quê mùa, còn cô, cô ở một chân trời khác, một thế giới khác, một cô gái thành phố thành đạt đang làm việc cho một công ty nước ngoài! Anh chẳng thể nào xóa được bức tường ngăn cách hai thế giới, hàng rào giữa hai nhà tuy thấp nhưng vẫn tồn tại, giữ cho cái thế giới với cô gái tên Ly như ở một nơi xa lắm. Một nơi mà anh chẳng thể nào với tới được. "Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là ngưỡng mộ một tác phẩm nghệ thuật trong bảo tàng..."

Mấy ngày sau lần gặp gỡ ấy, cứ thi thoảng, anh lại ngồi nhìn vào một khoảng không vô định, ngẩn ngẩn ngơ ngơ. Khuôn mặt ấy cứ lập lòe thoắt ẩn thoắt hiện trước mắt anh giống như sau khi nhìn thẳng vào mặt trời và nhìn xuống đất. Đôi lần anh giơ tay ra huơ huơ trước mặt và hình ảnh ấy chợt tan biến, đưa anh về thực tại. Anh liền đi tát nước vào mặt cho tỉnh táo, anh còn có việc phải làm, và dự án lần này thật là hứa hẹn...

Thêm nhiều ngày trôi qua, anh đắm chìm trong công việc, cố sống cuộc sống của anh trước đây, chẳng có gì phải lo nghĩ ngoài mấy giống cây. Và anh đã gần như thành công, ngoài việc dạo này ông Tam hay bị cảm, nhà bên chỉ có bà Tam nên ba anh thường bảo anh sang giúp bà mấy việc nặng nhọc. Việc sang nhà ông Tam thường xuyên làm anh khó quên đi hình ảnh của Ly, nhưng cũng may là anh chỉ sang vào những ngày bình thường, khi Ly đang đi làm trên thành phố. Những ngày trong tuần thì vợ chồng bác Tứ, con ông Tam cũng thường hay về thăm, nhưng họ chỉ ở đến chiều rồi lại vào thành phố, lúc đó anh sẽ sang ngồi chơi với ông Tam và giúp bà Tam mấy việc lặt vặt. Một buổi chiều thứ sáu ảm đạm, anh vừa về nhà thì thấy xe cứu thương hú còi chạy ra khỏi nhà ông Tam. Hỏi ba anh thì ông nói ông Tam vừa bị đột quỵ, bà Tam phải gọi cấp cứu và vừa đi rồi. Đúng lúc ấy, Ly đi từ ngoài ngõ vào. Anh mới nhớ ra, hôm nay là cuối tuần và Ly sẽ về thăm ông. Ba anh vừa thấy Ly đi tới đã lớn tiếng gọi:

"Ly ơi, ông cháu vừa mới đột quỵ phải vào viện rồi, cháu mau vào xem thế nào."

Nói rồi ông quay qua anh: "Thằng này, mày đứng đấy làm gì nữa, quay xe ra chở nó đi. Đợi nó đi gọi được xe ôm thì đến bao giờ."

Vậy là "bất đắc dĩ" anh phải quay xe ra, và Ly, ánh mắt còn đang lo lắng thất thần ngồi lên sau xe anh. Trên đường Ly chẳng nói gì nhiều, anh cũng chẳng dám hỏi, sợ rằng khi hỏi rồi, sự thật có khi lộ ra là anh đang ngủ mơ trên bàn làm việc và giật mình tình dậy. Gió thổi qua mặt anh lạnh buốt, nhưng hai tai anh vẫn nóng bừng, có một cái gì đó, một mặt trời tí hon đang ngồi sau lưng anh.

Video đang HOT

Đến nơi, Ly đã bỏ anh lại ở xe rồi chạy một mạch vào trong viện. Anh luống cuống, không biết nên đi về hay nên đuổi theo cô. Dù sao cũng đến đây rồi, cứ vào, đằng nào cũng là thăm ông Tam...

Trời bên ngoài đã tối. Mất một lúc anh mới tìm được hành lang có phòng cấp cứu. Ở ngoài, Ly đang ngồi ôm bà Tam, và bố mẹ cùng em trai Ly, chắc cũng vừa mới tới, đang đi đi lại lại bên ngoài. Anh dợm bước, nhưng thấy sự có mặt của mình thật chẳng phù hợp, đành đứng lại nơi cuối hành lang, ngóng về phía Ly. Bác sĩ đã ra ngoài và đang nói chuyện với bố mẹ Ly. Có lẽ ông Tam đã ổn. Anh chẳng còn việc gì ở đây nữa, anh nên đi về thôi. Thế nhưng Ly đã ngẩng lên và trông thấy anh, vừa kịp lúc anh quay đi. Anh nghe tiếng người tất tả phía sau mình. Anh cố bước thật nhanh, nhưng đằng sau đã vang lên tiếng gọi.

"Anh Trung!"

"A...ơ, cảm ơn anh đã đưa em tới đây nha, lúc nãy em lo cho ông quá, anh chưa về sao?"

"U...Uhm, tôi định lên xem ông Tam ra sao, nhưng chắc ông không sao đúng không? Vậy là tốt rồi. Vậy, ơ,... tôi về đây, chào cô."

"Cám ơn anh, anh đi về cẩn thận nha"

Thành phố đã lên đèn từ lâu, anh bước ra khỏi bệnh viện, bất giác ngửa mặt lên nhìn trời. Ở đây chẳng thấy được những vì sao như trong khu vườn nhỏ bé của anh. Con đường đông đúc rực sáng trước cổng bệnh viện khác xa với con đường nhỏ chạy qua nhà anh, vắng lặng, tranh tối tranh sáng. Cô thuộc về thế giới này, giữa vầng hào quang chói lóa chốn phồn hoa đô hội. Còn thế giới của anh, không có nhiều ánh sáng, nên chỉ nhìn thấy những ánh sao leo lét xa xăm nơi bầu trời.

Anh trở về mà lòng tràn ngập những cảm xúc đan xen. Anh sợ rằng mình đang đi quá đà, đang quá đắm chìm vào việc ngắm nhìn cô, quá đắm chìm vào việc nhớ đến cô như một dạng thần tượng, để rồi quên đi cuộc sống của chính mình.

"Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là một cô gái ngồi sau xe của mình mà thôi..."

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 4

*****

Thời gian cứ tiếp tục trôi, để mặc cho con người ta cuống cuồng với những bon chen cuộc sống, những lo nghĩ thường ngày...

"Đông sang buốt lạnh có mình ta.

Thao thức chợt nghe tiếng quê nhà.

Mở mắt đêm đen bao trùm kín.

Nhắm mắt mơ về chốn xa hoa."

Anh vẫn thường ngồi trong vườn cây nhỏ, bên bờ rào thấp ngồi ngắm trăng sao. Thú vui giản dị này anh đã có từ thuở nhỏ. Bản tính trầm tĩnh, ít nói của anh bố mẹ anh đã quá rõ, có chuyện gì anh cũng chỉ lẳng lặng ngồi suy nghĩ một mình, nên việc anh ngồi trong vườn lúc đêm khuya họ đều đã quen và để mặc anh. Giữa đêm đen tĩnh lặng, ngọn gió thoảng qua cũng làm cho con người ta bớt cô đơn. Anh ngồi suy nghĩ, để mặc cho vầng trăng rải thứ ánh sáng xanh nhờ nhợt nhạt khắp xung quanh. Bất chợt có tiếng bước chân phía bên kia hàng rào. Anh quay ngoắt lại. Khuya thế này còn có ai nữa?

Một mùi hương nhè nhẹ thoang thoảng làm anh ngây ngất, có lẽ nào là cô, là Ly? Anh khẽ xoay người, nín cả thở lắng nghe. Một tiếng thở chậm rãi, nhẹ nhàng phát ra từ bên kia hàng rào, tất cả vẫn im lặng.

"Ly phải không?"

"Ối,.. Ơ là anh Trung hả, anh làm em sợ hết hồn, khuya rồi mà anh vẫn chưa đi ngủ sao?"

"Ừ tôi, tôi ra ngoài sân hít thở khí trời cho dễ ngủ, còn cô?"

"Em cũng thế..."

Một khoảng im lặng kéo dài, anh và cô đều chẳng biết nói gì với nhau. Chỉ yên lặng ngắm vầng trăng đã từ lúc nào ở giữa đỉnh đầu.

"Vậy, vậy là ở thành phố cô làm gì?"

...

Câu chuyện tiếp tục như vậy, cô và anh lặng lẽ trò chuyện, về công việc, về học tập, về cuộc sống, về mọi thứ mà anh có thể kều tay với tới được. Nói chuyện với cô khác với những gì anh tưởng tượng. Cô cởi mở hơn anh nghĩ, dễ gần hơn anh nghĩ, và nói chuyện lại rất có duyên. Chẳng mấy chốc, câu chuyện đã có vẻ thân thân, anh phát hiện cô cũng có nhiều sở thích giống anh, điển hình là việc ngồi trong vườn trong đêm thanh vắng ngắm trăng sao. Cô không khó gần như anh tưởng, và anh cũng hiếm khi nói nhiều về mình như vậy trước mặt ai. Quên béng mất thời gian, anh chẳng còn để ý đến đêm đã khuya lắm. Lúc chợt nhớ ra là lúc anh nghe cô nói: "Thôi, đêm đã khuya rồi, chào anh nhé". Có tiếng bước chân xa dần, và anh vẫn ngồi đó với một sự tiếc nuối vẩn vơ.

Sau buổi tối ấy, dường như anh thấy tự tin hơn, vui vẻ hơn. Cô và anh thi thoảng lại gặp nhau trong vườn, và họ trò chuyện tới khuya. Tất nhiên là chỉ những ngày cuối tuần. Anh phát hiện ra mình cũng có khiếu hài hước, đôi lần đã làm cô cười, tiếng cười khúc khích vang lên phía bên kia hàng rào nhưng dường như vang lên chính trong tâm hồn anh. Anh cũng cười, trong lòng bỗng dâng lên ước muốn được nhìn thấy cô lúc này, chứ không phải là chỉ nghe tiếng cô và biết cô đang ngồi cách anh mấy bước chân. Cô kể cho anh nghe nhiều thứ, về cuộc sống ở nước ngoài, về những cảnh đẹp cô đã đi qua,... Còn anh, phần nhiều là lắng nghe, bởi cuộc sống của anh không thú vị như vậy, bởi từ bé đến lớn anh đều chỉ chăm chú học hành, rồi ra trường đi làm nghiên cứu các giống cây trồng. Một cuộc sống tẻ nhạt nếu so sánh với cuộc sống cô.

Dần dà những buổi tối cuối tuần ấy đã thành thứ được chờ đợi nhất của anh. Anh đếm từng ngày để tới cuối tuần, để lại chờ trong vườn từ lúc còn sớm, chờ đợi được nói chuyện với cô.

Nhưng trong anh cũng không tránh khỏi những cuộc chiến dữ dội. Trái tim anh muốn được mở ra với cô, nhưng lý trí đã sập cánh cửa ấy cái "rầm". Anh chỉ sợ nếu tiếp tục để cánh cửa ấy ở giữa cuộc chiến, lúc nào đó nó sẽ vỡ tung, và tình cảm của anh sẽ tuôn ào ạt ra ngoài.

Những giằng xé trong tâm hồn khiến anh không được yên. Một nửa của anh vẫn đang tự nhủ thầm.

"Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là tìm được một người bạn thích hợp để nói chuyện về cuộc sống."

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 5

*****

Chẳng mấy chốc, lại một mùa đông nữa đi qua.

Nhiều lần anh đứng chờ, dạo chơi trong vườn, nhưng cô không ra nữa.

Nhiều ngày cuối tuần trôi qua, bên nhà ông Tam cũng chẳng thấy bóng dáng cô. Có lẽ cô bận ở thành phố, bận với công việc, bận với gia đình, có lẽ...

Mưa phùn suốt đêm. Đất trong vườn đã trở nên nhão nhoét, khoảnh sân nhỏ loang loáng bóng trăng. Nhưng tuyệt nhiên không có sao.

Anh chẳng biết mình ngồi chờ đợi cái gì, chỉ là ngồi ở bậc thềm nhà ngắm ánh sáng xanh nhờ ảm đạm, ngắm những bóng cây khẽ lay động trong con gió lạnh. Ngắm khoảng không phía bên kia bờ rào. Anh bất giác thở dài, một làn khói mỏng thoát ra từ miệng anh.

"Trăng xa còn hiểu lòng người

Người đây trước mặt, nói cười, thì không

Giữa đàng một cõi mênh mông

Chờ ai thấu được, viển vông quá rồi."

Anh khẽ trở mình, đôi mắt vẫn còn thao thức nhìn vào khoảng không vô định trên trần nhà. Bên ngoài mưa vẫn rơi, ô cửa sổ đã mờ mịt sương giá. Anh với tay kéo chăn đắp lên kín đầu. Anh không lạnh, nhưng vẫn thấy lạnh.

"Có lẽ,... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là nhớ cái gì đó đã thành thói quen."

*****

Cô về nhà ông Tam với một người đàn ông xa lạ. Anh chẳng mất nhiều thời gian để nhận ra người đàn ông ấy trông thật tương xứng với cô. Trong lòng anh có một cái gì đó rớt xuống, nhưng tâm trí anh vẫn đủ tỉnh táo để biết anh nên vui cho cô mới phải.

Vậy là chẳng còn gì nữa, anh quay lại với vai người hâm mộ âm thầm.

Tối ấy anh chẳng ra vườn nữa. Chẳng có sao để anh ngắm, cũng sẽ chẳng có cô để anh trò chuyện, chẳng có gì để anh mong chờ nữa.

Anh cảm thấy cổ họng khô đắng.

Có lẽ chỉ là cảm giác khi một người bạn rất thân kiếm được một nửa của mình, và bỏ quên bạn.

Và anh thấy can đảm hẳn lên. Lại trở lại cuộc sống như trước kia. Chẳng có gì khác cả, ngoại trừ...

*****

Những lần gặp Ly sau đó anh đều tươi cười chào hỏi, nhưng trong giọng anh có chút gì đó lạnh hơn bình thường với những nụ cười gượng gạo. Nhưng cũng có thể kể là thành công trong việc cố làm như không có chuyện gì xảy ra.

Dự án của anh đã thành công hơn cả anh mong đợi, anh được điều vào miền nam 6 tháng để đi thực tế. Cuối chuyến đi này, nếu giống cây mới thành công tốt đẹp, công việc bao năm của anh có thể được trả công xứng đáng. Đây cũng là cơ hội tốt cho anh, nhưng anh chỉ lo vào nơi đất khách giữa những người không quen biết, anh sẽ cảm thấy thật cô đơn.

Vừa bước vào nhà, anh đã nghe tiếng ba: "Này nhà ông Tam sắp có đám cưới đấy bà nó ạ, không ngờ đám cưới cháu ông ấy mà ông ấy còn mời cả nhà mình. Tuần sau đấy, không biết bộ comple cũ của tôi có dùng được không nhỉ?"

Anh chợt đứng khựng lại. Hai tai không còn nghe âm thanh gì nữa. Như người mộng du, anh bất chợt quay ra ngoài đường.

Anh cứ đi mà chẳng rõ mình đi đâu, để mặc những cảm xúc xa lạ xâm chiếm tâm hồn. Ly sẽ làm đám cưới vào tuần sau. Bất giác anh mỉm cười vu vơ. Thật tốt cho cô ấy, lấy được một người chồng xứng đáng, chỉ tiếc là anh không thể đi dự, không thể trông thấy cô ấy rạng rỡ trong ngày đẹp nhất đời mình. Ba ngày nữa là anh đi rồi, tới một chân trời xa lạ. 6 tháng, không phải thời gian ngắn, nhưng có đủ để anh quên đi cô không?

Mặt trời ứng đỏ đang cố phát ra những tia nắng cuối cùng phía xa xa. Hoàng hôn đang về trên con đường nhỏ, lướt qua người đàn ông đang đầy ắp những suy tư.

Anh đã từng yêu, hay anh đã tưởng là mình yêu, những năm tháng hiếm hoi anh xếp một người con gái trên những ước mơ và cố gắng của mình. Cũng cuồng nhiệt, vô tư, nhưng khi anh nhận ra người con gái ấy không phải dành cho mình, chỉ là những mơ hồ tuổi trẻ, anh đã thấy thật tồi tệ. Anh quay lại con đường sự nghiệp, cố gắng nhiều hơn, nguyện sẽ không bao giờ hấp tấp yêu một người nữa, việc ấy chỉ mang lại đau khổ cho cả hai. Yêu nhiều sẽ chai lỳ, chia tay nhiều sẽ thành quen. Anh sẽ không để điều đó xảy ra với anh, sẽ giữ tình yêu của mình thật chặt, để đến cuối cùng chỉ trao cho một người, duy nhất và mãi mãi.

"Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là thấy người bạn đặc biệt của mình đã tìm được hạnh phúc, còn mình thì chưa..."

Cảnh vật dần trôi đi dưới những tầng mây ngoài cửa sổ, thoáng chốc đã chẳng còn nhìn thấy gì nữa. Anh đang lên cao, cao mãi, bỏ tất cả lại sau lưng trong chuyến đi dài ngày...

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 6

*****

Hai tháng sau...

Ly đang ngồi bên hiên ngôi nhà nhỏ, lặng người ngắm khu vườn xanh um của ông bà, trong lòng không kìm hãm nổi những cảm xúc lẫn lộn.Vậy là thằng em cô đã đi trước cả chị, giờ ngoài nó ra cô còn có một đứa em dâu. Nhìn chúng nó hạnh phúc, cô tự nhiên lại có cảm giác cô đơn. Viễn cảnh cô trong chiếc áo cô dâu trắng tinh, xúng xính bước dưới những cánh hoa tới bên chú rể đã đợi sẵn chợt hiện lên trong tâm trí. Nó gần đến nỗi cô đã với tay ra phía trước, nhưng chẳng thấy đâu. Cô vẫn chưa tìm được chàng rể ưng ý.

Không phải cô kén chọn, mà là cô chưa đủ can đảm đến với ai, và cũng chưa ai đủ kiên nhẫn để có thể yêu được cô.

Nghĩ tới đây, cô bất giác thở dài. Bố mẹ ông bà đã nhiều lần giục cô đi lấy chồng, bảo rằng cô đừng kén chọn quá. Nhưng tất cả những chàng trai được giới thiệu hay những chàng trai cô quen đều không gây cho cô chút cảm tình nào. Chàng trai duy nhất về nhà ông bà cùng với cô, cũng chỉ là tình cờ gặp khi cô xuống xe, là anh bạn đồng nghiệp ở công ty. Anh ta đẹp trai, lại là người có học thức. Cô cũng có chút cảm tình với anh, nhưng sẽ chỉ dừng lại ở bạn bè thôi. Cô luôn cảm thấy có một cái gì đó xa lạ và không thực ở con người anh.

Còn có một chàng trai cô cũng coi là bạn, đó là chàng trai nhà kế bên.

Trung có vẻ là một người trầm tính, biết lắng nghe và ít nói. Lại nhớ lại đêm đầu tiên cô đi ra vườn ngắm sao và gặp anh...

"Tôi thấy cô xinh thật đấy, lại giỏi giang nữa. Chắc ở công ty cô có nhiều người theo đuổi lắm nhỉ? Nếu tôi mà là họ, khéo tôi cũng theo đuổi cô đấy."

Ánh trăng tuy không soi tỏ gương mặt cô, nhưng cô vẫn cúi xuống, mặt ửng đỏ.

"Thôi, đêm đã khuya rồi, chào anh nhé". Cô nói ngắn gọn rồi vội vã đi vào nhà.

Nhưng sau đó anh chẳng bao giờ nhắc đến chuyện đó nữa, cô vẫn gặp anh thường xuyên, có vẻ như ngày nào anh cũng ngồi ở vườn ngắm sao, lúc nào cô ra cũng thấy anh ở đó rồi. Họ chỉ nói chuyện linh tinh, những chuyện về cuộc sống của cô ở nửa kia thế giới, về những giống hoa mà anh có nghiên cứu qua, về bạn bè, gia đình,... Anh luôn là một thính giả xuất sắc khi cô than phiền về những mệt mỏi của cuộc sống thành thị. Ít khi cô có một người bạn lắng nghe cô như vậy. Điều đó khiến cho những buổi nói chuyện phiếm với anh có tác dụng giảm stress rất nhiều cho cô. Gần một năm qua tìm được nơi trút bầu tâm sự như vậy, cuộc sống của cô đã thú vị hơn rất nhiều.

Nhưng anh không có ở đây để trò chuyện với cô lúc này.

Từ hai tháng qua anh không xuất hiện bên kia hàng rào nữa. Hỏi ra mới biết, anh đã đi công tác 6 tháng trong miền nam trước lễ cưới của em trai cô vài ngày. Mấy ngày trước đó anh nói chuyện với cô tuy vẫn bình thường, nhưng có một âm điệu xa lạ nào đó trong giọng anh mà cô không để ý. Có lẽ tại thường ngày anh cũng hay thất thường, có hôm rất thân mật, nhưng có hôm lại dường như kìm nén một thứ cảm xúc nào đó khiến anh lạnh lùng. Lần này là làm việc căng thẳng và lo lắng cho chuyến đi công tác dài ngày này cũng nên.

"Anh ta còn không thèm nói với bạn bè để mà đưa tiễn". Cô nhủ thầm. Đúng là tên ngốc dở hơi.

Nhưng vẫn có một cái gì đó thật trống vắng.

Ly đứng dậy, đi dạo trong vườn, hít thở không khí mát lạnh đẫm sương đêm. Một mùi thơm thoang thoảng đưa vào mũi cô làm cô dừng bước. Mùi hoa phảng phất đâu đây, có lẽ là từ phía bên kia bờ rào.

Cô nhóng cổ qua bức tường thấp, bên dưới mái che được dựng lên sát tường là một hàng hoa ly...

*****

"Hàng hoa đó hả? Thằng Trung nhà bác nó trồng mấy tuần trước khi đi, nó bảo là trồng cho đẹp thôi, ai thích thì cứ lấy. Có một cây nụ đã to rồi đấy cháu thích không bác cắt cho?"

"Dạ cháu cảm ơn bác"

Ly cầm cành hoa ly bác hàng xóm cho, thận trọng đặt vào một lọ hoa cao cổ với nhiều bông hoa khác. Bông ly nổi bật lên trên những đóa hoa ấy như lời hát trên giai điệu của một bản tình ca. Năm nụ hoa phớt hồng chớm nở nhưng hương thơm nhè nhẹ đã dịu dàng lan tỏa. Mùi hương không đậm nhưng ngây ngất, màu hồng không lòe loẹt nhưng tươi tắn. Bất chợt một ký ức hiện về như được lưu giữ vào nhành hoa...

"Trong những cây hoa anh đã thấy anh thích loại hoa nào nhất?"

"Tôi à, tôi,... tôi thích ly nhất, ly vừa đẹp lại thơm và lâu tàn. Còn cô?"

"Em cũng vậy, ngoài những lý do đấy ra, chắc tại bố mẹ đặt tên em là Ly nên em mới thích hoa ly."

Anh và cô cùng cười sau câu nói ấy, đến khu vườn cũng nhè nhẹ lao xao...

Biết đâu,... biết đâu anh ta thích mình? Nhưng mà...

Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là anh ta thích một loài hoa đẹp.

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 7

Tháng thứ ba...

"Thật là mệt mỏi!"

Trung nằm vật xuống giường, đi khắp các nơi kiểm tra cây giống làm anh thấm mệt. Quay về phòng nghỉ trong một bộ dạng bơ phờ, anh chẳng còn sức lực làm gì nữa. Anh đứng dậy đi ra ban công hít thở. Phòng điều hòa khiến anh thấy ngột ngạt. Chỗ anh ở đây tuy là ngoại ô thành phố, nhưng không khí ít ra vẫn còn trong lành và đượm mùi gió biển. Nhìn ngắm dòng xe đi lại bên dưới, anh bất giác lại nhớ nhà, nhớ con đường nhỏ quanh co, nhớ bố mẹ, nhớ...

"LY..."

Anh bất ngờ thốt lên, một bóng hình quen thuộc vừa đi ngang qua bên dưới, anh chạy như bay vào phòng, lao xuống cầu thang ra ngoài. Nhưng ra đến nơi, xung quanh anh chỉ toàn là những gương mặt xa lạ. Anh cười một mình, lòng chùng xuống. Có thể anh nhớ tới cô ấy mà bị ảo giác chăng. Anh lại đang mệt mỏi, điều đó có thể lắm. Ly làm sao xuất hiện ở đây được.

Anh lại lên phòng, cơn buồn ngủ kéo đến như thủy triều dâng, và giấc ngủ chập chờn đến với anh thật nhanh...

...

Anh đang đứng trong một căn phòng lộng lẫy đông người. Anh nhìn quanh, mọi người đều đang nhìn về phía cửa, chờ đợi một điều gì đó.

Và kia, Ly bước vào, trong bộ váy cô dâu lộng lẫy, tiến về phía anh. Anh đưa một tay về phía cô, nhưng trước khi cô tiến tới, một người đàn ông đã chạy khỏi đám đông.

"Mày không xứng với cô ấy, CÚT ĐI!"

Anh nhận ra đó chính là người đàn ông anh đã nhìn thấy ở nhà ông Tam. Anh ú ớ không nên lời, trong khi đó người đàn ông đã xấn tới trước anh. Cảnh thay đổi, anh đang đứng ở bên bờ vực, người đàn ông đã chạy đến trước mặt anh, và đẩy anh rơi xuống.

Anh đang rơi, rơi,... rơi mãi... Mặt đất hiện lên rõ dần, và...

...

Ly choàng tỉnh giấc. Xung quanh vẫn đang còn tối. Cô bấm điện thoại lên xem, mới 2 giờ sáng. Chuyến đi công tác này khéo làm cô sụt đi mấy cân mất. Có mấy ngày mà biết bao là việc phải làm. Tâm trí cô lúc nào cũng căng như dây đàn. Thật là tệ. Cô đứng dậy mở cửa và bước ra ban công tràn ngập gió đêm.

Lúc tối cô đã đi dạo quanh một lát, nhưng kết quả chẳng được bao nhiêu, đầu cô vẫn đau nhức và cơ thể mệt rã rời. Ngày mai là ngày cuối tuần, xong việc nhưng đến đầu tuần sau cô mới bay về. Nhất định cô sẽ phải đi loanh quanh thăm thú vùng ngoại ô này. Hình như anh Trung cũng đang làm việc ở đây, có khi nào đi loanh quanh lại gặp được anh ta không nhỉ? Cô cười nhạt. Làm gì có chuyện trùng hợp như vậy được.

Cô rút điện thoại ra. Trong đây có lưu số của Trung mà cô mới hỏi được mấy hôm trước. Không biết có nên gọi hay không...

*****

Chiều hôm sau, Trung trở về phòng với tâm trạng trống rỗng. Anh vơ vẩn nghĩ đến Ly. Nhưng lý trí của anh đã lập tức phản đối.

"Cô ấy đã có chồng rồi, có lẽ giờ này cũng đã có bầu rồi cũng nên. Mình không nên tiếp tục nghĩ về cô ấy nữa. Cô ấy đã lấy được người xứng đáng, và mình phải hạnh phúc thay cho cô ấy."

Anh với tay lấy điện thoại. Trước khi biết tin Ly lấy chồng anh đã sang vờ hỏi được số của cô từ bà Tam. Nhưng anh chưa bao giờ thử gọi, cũng chưa bao giờ nhắn tin thử. Ly đã lấy chồng rồi, đã có một lọ hoa thật đẹp để cắm.

Trung đứng dậy đi ra đường. Hoàng hôn đỏ quạch đã chớm tắt sau chân trời phía tây. Mình anh vẫn đi lang thang giữa những con phố chằng chịt và đông đúc xe cộ, chẳng biết để làm gì.

Có lẽ...chẳng phải là yêu... - Hình 8

19h30. Ly lấy điện thoại từ trong túi ra, ngập ngừng rồi bấm số.

19h30. Anh giơ điện thoại lên trước mặt, im lặng hồi lâu rồi cũng ấn gọi.

Tut tut tut tut tut.... Số máy bận...

19h35. Trung lại cầm điện thoại lên, bấm lại số vừa nãy.

19h35. Cô chợt nhận tin nhắn từ tổng đài, nhưng chỉ là tin khuyến mại, cô thoát ra và ấn gọi.

Tut tut tut tut tut.... Số máy bận...

...

Trung thất vọng gác máy, chuỗi tut dài như đã dập tắt hết hy vọng của anh. Anh chỉ định hỏi thăm cô một câu.

19h38. Ly lại bấm số, và lần này ở phía bên kia đầu dây, tiếng chuông vang lên.

...

Anh đứng khựng lại giữa đường, không tin nổi vào điều mình đang thấy. Cả 2 lần anh gọi đều máy bận, làm sao cô biết số để gọi lại cho anh?

Nhưng anh cũng nhấc máy.

"Alo"

"... Anh Trung phải không?" - Giọng nói này phát ra từ trong điện thoại bên tai phải anh, và cả bên tai trái từ một người vừa bước qua anh.

"Ly!"

...

Nếu có duyên, nhất định sẽ gặp...

19h42. Điện thoại cầm trong tay Ly lại đổ chuông. Cô vừa mới tắt máy khi quay lại và nhận ra người đằng sau mình. Lần này là mẹ của cô.

"Ly ơi, ông nội,... ông nội bị ngã, bị hôn mê, vừa đưa đi cấp cứu rồi!"

...

Vào giây phút cô vừa gặp được Trung...

"Ông nội em bị ngã, vừa mới đưa đi cấp cứu, em phải bay về ngay" Ly nói trong hơi thở dồn dập khi chạy ra đường tìm taxi với Trung đang chạy theo sau...

...

Anh không nói gì cả, chỉ lẳng lặng theo cô lên taxi về khách sạn của cô lấy đồ và ra sân bay. Trông Ly như trực òa khóc, nhưng nét rắn rỏi vẫn hằn sâu kiềm chế cảm xúc trên khuôn mặt. Sự lo lắng tột độ khiến cho người cô run run.

Chuyến bay sẽ khởi hành lúc 21h30.

Cô ngồi chờ ở băng ghế bên trong sân bay, lúc này, đã không thể kiềm chế nổi, từng giọt nước mắt long lanh rơi thật chậm trên khuôn mặt giữa hai bàn tay.

Anh ngồi lặng yên bên cạnh, tay phải đặt lên vai cô, khẽ nói: "Ông em sẽ không sao đâu, đừng lo...".

Cô khẽ dựa đầu vào vai anh, vẫn còn thổn thức. Còn anh bên cạnh lại ngổn ngang những suy nghĩ. Lo lắng, cảm thông, vui mừng, dằn vặt,... Anh không biết liệu anh làm thế này có đúng không. Ở bên cô với tư cách một người bạn, đúng vậy, chỉ là một người bạn thôi.

Có lẽ... chẳng phải là yêu đâu, chỉ là ở bên những lúc yếu đuối với tư cách một người bạn...

Cô gần như đã ngủ gục trên tay anh. Khi anh lay cô, cô giật mình nhìn đồng hồ rồi hối hả kéo vali về phía cửa soát vé. Trước khi đi không quên nói khẽ: "Cảm ơn anh!".

Anh vẫn đứng đó nhìn theo hình bóng nhỏ bé của cô dần biến mất, lòng nặng trĩu những suy tư. Anh làm vậy liệu có lỗi với chồng cô không? Có lỗi với cô không? Chậm rãi quay trở ra cửa sân bay, anh khẽ thở dài, không khỏi lo lắng cho cô. Anh cũng lo cho ông Tam. Ông ấy luôn tỏ ra thích anh, hay kể cho anh những câu chuyện thú vị. Tiếc rằng anh không có phúc được làm cháu rể của ông. Đó đã là một người khác.

Anh vừa chỉ mới gặp được cô, gặp nhau giữa thành phố đông đúc một cách tình cờ. Đó liệu có phải là duyên phận?

Nếu có duyên, chắc chắn sẽ tìm thấy.

Có lẽ anh và cô có duyên với nhau thật...

Có duyên nhưng lại không có phận. Hai người mới chỉ vừa gặp nhau, cô đã vội vã ra đi...

Anh còn chưa kịp hỏi thăm cô...

Còn chưa kịp làm vẻ mặt vui mừng của một người bạn hỏi han về chồng cô...

Hoa ly anh trồng giờ chắc đã đều lớn và ra hoa, không biết hương thơm vườn hoa ấy có làm cô chú ý...

Cô đã từng nói thích hoa ly giống anh...

Nhưng có một điểm khác, anh đã nói anh thích nhất là ly, hoa ly, và cả con người tên Ly... Thích thôi, chứ chưa phải yêu, chưa phải là yêu được, đó chỉ là thích con người như thích một loài hoa, chỉ có vậy... Bông hoa ấy đã có chủ khác rồi...

*****

Ly mệt mỏi cầm điện thoại gọi cho anh. Một đêm ở viện ngồi lo lắng đã khiến đôi mắt cô cũng như bà, bố mẹ và em trai cô trũng sâu. Nhưng thật may mắn là ông nội đã không sao. Bác sĩ đã nói là đã qua cơn nguy hiểm. Cả nhà cô cùng thở phào. Bây giờ là lúc để nói cảm ơn anh, và thông báo ông đã an toàn.

Đầu dây bên kia chỉ có những hồi chuông đổ dài...

Qua đêm nay, cô đã biết cô tìm thấy một nửa của đời mình. Lúc tựa đầu vào vai anh, nỗi lo toan dường như dịu đi, và trong lòng cô cảm thấy ấm áp và tin tưởng. Cô không muốn làm bạn với anh nữa. Có lẽ cô nên nói cho anh biết điều đó.

Nhưng vẫn chỉ có những hồi chuông đổ dài...

*****

Anh ngồi bất động trước chiếc điện thoại đổ chuông liên hồi. Tất cả đều cùng một số. Đến lúc không thể chịu được nữa, anh để nó đó và bỏ ra ngoài.

Lại lang thang trên con phố tấp nập. Anh đắm chìm vào những suy nghĩ vẩn vơ. Chuyện của anh với cô sẽ chẳng đi đến đâu. Sau hôm nay, anh không biết sẽ đối mặt với cô thế nào, khi không biết có thể ngăn được mình chạy tới nói với cô tất cả.

Giây phút anh nhìn cô ngủ trên vai anh. Thật gần, anh có thể thấy rõ cả những giọt nước long lanh vẫn đọng nơi khóe mi. Thời gian như ngưng đọng, phút chốc thế giới chỉ còn lại anh với người con gái bên cạnh. Trông cô thật nhỏ bé. Anh khẽ giơ tay lên, định lau đi nước mắt cho cô.

Nhưng anh không dám. Cánh tay lại buông thõng xuống vô hồn. Trong tâm trí anh luôn là một cuộc chiến chưa có hồi kết. Một bên muốn giây phút này còn tồn tại mãi mãi, một bên lại muốn nó chấm dứt ngay trước khi anh đi quá giới hạn.

Cô ấy đã có chồng, có một cuộc sống riêng, có niềm hạnh phúc riêng. Còn anh chỉ là kẻ lữ khách lang thang ngắm nhìn gia đình hạnh phúc qua ô cửa sổ, co ro trong cái lạnh của riêng mình.

Anh phải bước tiếp.

Để lại mọi thứ ở phía sau...

Đó sẽ chẳng phải là tình yêu, vì anh đã từ bỏ trước khi nó bắt đầu...

*****

Thời gian lại trôi, vô tình xô ngã những nhớ nhung, chỉ để lại đằng sau những khoảng lặng dài...

Tháng thứ sáu...

Anh lại đang bước đi trên con đường quen thuộc, con đường qua nhiều đổi thay đã nhìn anh trưởng thành.

Đáng lẽ mấy hôm nữa anh mới về, nhưng nỗi nhớ nhà thôi thúc đã khiến anh đáp ngay chuyến bay đầu tiên khi xong việc để ra bắc. Không kịp thông báo cho bố mẹ, anh dự định sẽ xuất hiện ở ngưỡng cửa gây bất ngờ. Nhưng bước vào nhà, trước khi anh kịp làm cho ai đó ngạc nhiên, thì chính anh lại đứng sững lại ngạc nhiên.

Bên kia tường rào có một khóm hoa đang tỏa hương sang tận nhà anh, là hoa ly. Và Ly đang ở giữa đám hoa ấy, vun vun xới xới. Anh ngó ngó nghiêng nghiêng, không thấy bóng dáng chồng cô đâu cả. Anh vừa định quay đi thì Ly đã ngẩng đầu lên và trông thấy anh:

"Anh Trung! Anh mới về đấy à? Sao không nói cho ai biết?"

"Ơ, à,... chào em, anh mới về."

"Sao mấy tháng rồi em gọi mà anh chẳng nghe vậy? Anh mất số à?"

"Anh,... anh nhiều việc quá. À mà, chồng em đâu?"

"Chồng, ơ, chồng nào?"

"Thì chồng... em?" - Anh không hiểu tại sao Ly bỗng nghễnh ngãng nhanh vậy.

"Cái anh này, trêu em đấy à, em làm gì đã lấy chồng? Hay anh nói đểu em ế?" Ly cười nói, tuy trong bụng không nghĩ là anh chàng này lại có thể giở óc hài hước ra lúc mới về thế này.

"Vậy,... vậy thì nhà em ai cưới?"

"Em trai em chứ ai?" Cô bắt đầu thấy không hiểu anh hàng xóm đang nói gì.

"Vậy,... vậy thôi tạm biệt em nha anh vào nhà." Anh lập cập vừa nói vừa quay ngoắt lại, đóng sầm cửa sau lưng. Vậy là Ly đã biết về những cây hoa anh trồng, liệu cô ấy cũng trồng hoa có phải là một dấu hiệu tốt đáp lại?

Trời ơi mình đã nghĩ cái gì thế này? Sao mình lại nghĩ cô ấy lấy chồng rồi cơ chứ, mất mặt quá đi mất. Bao nhiêu tháng ngày dằn vặt chẳng vì cái gì. Thế này thì thà đâm đầu vào gối tự vẫn cho xong. Để sau khi bình tĩnh lại, mình sẽ giải thích với cô ấy. Có khi, mình sẽ... mình sẽ mời cô ấy đi đâu đó và,... và sẽ nói thích cô ấy. Nhất định! NHẤT ĐỊNH!.

Đột nhiên anh không quan tâm tới hậu quả ra sao, cũng chẳng quan tâm tới anh và Ly môn đăng hộ đối thế nào. Trước mặt anh giờ chỉ còn có cô...

...

Trong khi đó...

Ly vẫn đang đứng ngoài vườn hoa, vẻ mặt đăm chiêu.

"Sao anh ta lại nghĩ mình có chồng rồi nhỉ?"

*****

Câu chuyện của chàng trai đã sớm kết thúc và còn nghiều khoảng trống.

Nhưng câu chuyện của cô gái đã lấp đi những khoảng trống đó và câu chuyện của họ lại tiếp tục.

Đó... chẳng phải là tình yêu.

... là rất nhiều tình yêu, nhiều đến mức họ không thể phủ nhận nó nữa.

Một nửa của anh đã thua trong trận chiến của chính mình. Anh đã không giữ được cánh cửa. Và giờ đây, nó sẽ mở ra với cô...

Theo truyenngan.com.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Em chồng ngồi lướt điện thoại trong phòng để chị dâu bầu bì 8 tháng rửa 5 mâm bát, phản ứng của bố chồng khiến cả nhà náo loạnEm chồng ngồi lướt điện thoại trong phòng để chị dâu bầu bì 8 tháng rửa 5 mâm bát, phản ứng của bố chồng khiến cả nhà náo loạn
05:18:57 10/03/2025
Đi nhà nghỉ với đồng nghiệp, đã được chồng tha thứ nhưng tôi luôn cảm thấy tội lỗiĐi nhà nghỉ với đồng nghiệp, đã được chồng tha thứ nhưng tôi luôn cảm thấy tội lỗi
05:09:06 10/03/2025
Đi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bênĐi ăn nhà hàng, chồng giám đốc có hành động khiến tôi nhục nhã với gia đình 2 bên
05:21:46 10/03/2025
Lương hưu của bố 50 triệu/tháng, trước lúc mất ông cho chúng tôi 100 triệu, nhìn số tiền ông cho em dâu mà tôi không thể bình tĩnh đượcLương hưu của bố 50 triệu/tháng, trước lúc mất ông cho chúng tôi 100 triệu, nhìn số tiền ông cho em dâu mà tôi không thể bình tĩnh được
05:17:59 11/03/2025
Xem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhânXem phim "Sex Education" cùng chồng, tôi đỏ mặt NGƯỢNG NGÙNG vì một câu nói và đúc rút BÀI HỌC ĐẮT GIÁ trong hôn nhân
05:30:11 10/03/2025
Đi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻĐi thể dục ngang qua khu tập thể cũ, tôi suýt ngất khi thấy chồng đang quỳ gối cầu xin cô gái trẻ
05:06:19 10/03/2025
Chưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàngChưa nhận được lời chúc nào từ chồng ngày 8/3, mở mắt ra mẹ chồng đã đưa tôi món quà ẩn giấu bí mật kinh hoàng
05:12:12 10/03/2025
Tối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sauTối nào con rể cũng pha cho mẹ vợ một ly sữa ấm, tôi điếng người và không dám uống khi vô tình biết âm mưu phía sau
05:15:06 10/03/2025

Tin đang nóng

Tro cốt của diễn viên Quý Bình chưa được rải xuống biển theo di nguyện, lý do là gì?Tro cốt của diễn viên Quý Bình chưa được rải xuống biển theo di nguyện, lý do là gì?
06:45:18 11/03/2025
Bà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốcBà mẹ nhờ ChatGPT hướng nghiệp cho con, ai ngờ tìm đúng ngành yêu thích, câu nói 28 chữ cuối cùng mới sốc
00:55:41 11/03/2025
Thùy Tiên nỗ lực cứu vớt nhan sắc sau khi bị "ống kính hung thần" dìm thê thảm, lộ cả rổ khuyết điểm giữa trời TâyThùy Tiên nỗ lực cứu vớt nhan sắc sau khi bị "ống kính hung thần" dìm thê thảm, lộ cả rổ khuyết điểm giữa trời Tây
06:21:20 11/03/2025
Cận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xòCận cảnh căn bếp có giá 600 triệu đồng: Nhìn sơ qua là thấy toàn đồ bếp siêu xịn xò
00:58:39 11/03/2025
Bước ngoặt địa chính trị: Washington rút dần cam kết bảo vệ đồng minh châu Á?Bước ngoặt địa chính trị: Washington rút dần cam kết bảo vệ đồng minh châu Á?
04:25:44 11/03/2025
Lương hưu 50 triệu/tháng nhưng bố chồng không đưa con dâu đồng nào, ăn uống thì chê bai, tôi nổi đóa nói lại thì ông tiết lộ chuyện động trờiLương hưu 50 triệu/tháng nhưng bố chồng không đưa con dâu đồng nào, ăn uống thì chê bai, tôi nổi đóa nói lại thì ông tiết lộ chuyện động trời
05:11:46 11/03/2025
Chấn động giữa đêm: Kim Soo Hyun sắp bị đệ đơn tố cáo vì quan hệ tình dục với trẻ vị thành niên?Chấn động giữa đêm: Kim Soo Hyun sắp bị đệ đơn tố cáo vì quan hệ tình dục với trẻ vị thành niên?
06:00:32 11/03/2025
Mẹ giội nguyên xô nước vừa mới lau nhà lên đầu tôi vì ngủ dậy muộn giờ đón em 5 phútMẹ giội nguyên xô nước vừa mới lau nhà lên đầu tôi vì ngủ dậy muộn giờ đón em 5 phút
05:15:16 11/03/2025

Tin mới nhất

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

Nửa đêm nghe tiếng mẹ vợ khóc than trong phòng, tôi vào hỏi thì bàng hoàng khi bà quỳ sụp xuống van xin con rể cứu giúp

05:08:34 11/03/2025
Nghe tiếng mẹ vợ khóc trong phòng, tôi không yên tâm nên gõ cửa, vào hỏi han. Nhà vợ tôi có cậu em tên Bính, rất phá phách.
Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

Bố vợ U80 vay tiền tôi để chu cấp cho tình trẻ kém 30 tuổi

05:05:18 11/03/2025
Bố vợ tâm sự ông đã có người khác từ mấy năm nay, kém ông hẳn 30 tuổi. Ông chỉ muốn giải quyết sinh lý bởi ông vẫn còn hừng hực còn mẹ vợ đã về hưu từ lâu.
Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

Chồng keo kiệt với vợ con, nhưng lại lén lút gửi tiền về cho mẹ mình

05:01:30 11/03/2025
Tình cờ nghe được chồng nói chuyện với mẹ chồng qua điện thoại, tôi sốc nặng khi đã rõ lý do chồng vì sao keo kiệt với vợ con.
Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

Thức trắng đêm xem phim "Sex Education", tôi thất thần vì đang SỐNG TỆ: Vợ ôm con bỏ đi, bị mọi người XA LÁNH chỉ vì lỗi này

05:27:12 10/03/2025
Tôi cứ nghĩ vợ ôm con đi vài ngày rồi về. Nhưng không, cô ấy đưa đơn ly hôn vào ngày hôm sau. Tôi là một người đàn ông thành đạt trong xã hội.
Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

Xem phim "Sex Education", tôi bật khóc hối hận khi hiểu lý do con gái HẬN MẸ: Bi kịch xuất phát từ LỖI SAI ĐƠN GIẢN này

05:24:15 10/03/2025
Tôi bất ngờ khi con gái hét lên: Con hận mẹ . Tôi từng biết đến bộ phim Sex Education cách đây 2 năm nhưng chỉ coi vài tập rồi bỏ dở
Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

Mỗi lần gặp anh rể, tôi lại run rẩy vì một chuyện xảy ra trong quá khứ

06:40:17 09/03/2025
Cho đến lúc anh rể rời khỏi phòng, tôi vẫn chưa hết sợ hãi. Người chồng mà chị tôi luôn tự hào, cả gia đình tôi luôn tin tưởng không ngờ lại có thể làm ra chuyện đáng ghê tởm như vậy.
Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

Thầm ngưỡng mộ bạn gái lương 40 triệu/tháng nhưng khi phát hiện việc làm của 2 mẹ con cô ấy trong chuyến du lịch thì tôi khủng hoảng thật sự

05:33:27 09/03/2025
Tôi không ngờ người bạn gái mà tôi luôn thần tượng yêu chiều bấy lâu nay lại có mặt trái xấu xí đến vậy. Bạn gái tôi tên Phương, hiền lành, xinh đẹp và giỏi kiếm tiền.
Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

Đi làm về muộn, cả nhà đã ngủ ngon lành, lúc mở lồng bàn ăn cơm, tôi lặng người khi thấy tờ giấy mà mẹ vợ đặt trên mâm

05:30:48 09/03/2025
Mệt mỏi mở mâm cơm ra, tôi bừng tỉnh khi đọc những dòng chữ mẹ vợ viết trên tờ giấy. Bố mẹ vợ tôi là người giàu có nhưng tính toán khá chặt chẽ.
Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

Trước khi đập bỏ nhà cũ, chồng mời các em ăn bữa cơm cuối trong ngôi nhà của bố mẹ mà tôi thấy bản thân quá thất đức

05:28:20 09/03/2025
Trong khi các em chúc mừng vợ chồng tôi sắp xây nhà mới thì tôi thấy mình tham lam, ích kỷ và không dám nhìn mặt mọi người.
Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

Chồng rút 10 triệu mua quà 8/3, tôi hí hửng mừng thầm cho đến khi thấy tên 2 cô gái được ghi trên thiệp

05:25:09 09/03/2025
Tôi giận chồng từ hôm đó đến nay. Anh đúng là vừa quá đáng vừa phung phí. Mới ngày 6/3 mà chồng tôi đã rút 10 triệu để mua quà 8/3.
Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

Anh rể đẩy cho em dâu chậu quần áo, tôi ấm ức bê đồ đi giặt thì phát hiện xấp tiền và giật mình với câu nói phía sau lưng

05:22:14 09/03/2025
Thấy số tiền lớn trong túi quần của anh rể, tôi muốn trả lại chủ nhân để tránh mang điều tiếng xấu. Ngay sau khi cưới, bố chồng đã nói thẳng là tuổi già muốn được sống chung nhà với con cháu.
Cảm động vì chiều nào chồng cũng nấu cơm đợi vợ ăn chung, nhưng sự thật từ chiếc camera hàng xóm khiến tôi ném cả mâm vào thùng rác

Cảm động vì chiều nào chồng cũng nấu cơm đợi vợ ăn chung, nhưng sự thật từ chiếc camera hàng xóm khiến tôi ném cả mâm vào thùng rác

05:19:51 09/03/2025
Thật sự khoảnh khắc đó tôi chỉ thấy dạ dày mình cuộn lên, muốn nôn hết tất cả những bữa cơm mình từng nuốt vào... Vợ chồng tôi yêu nhau 4 năm và mới về chung một nhà cách đây 7 tháng.

Có thể bạn quan tâm

Điện Biên: Ngỡ ngàng rừng hoa ban cổ thụ đẹp như cổ tích ở Nặm Cứm

Điện Biên: Ngỡ ngàng rừng hoa ban cổ thụ đẹp như cổ tích ở Nặm Cứm

Du lịch

08:25:11 11/03/2025
Bản Nặm Cứm, xã Ngối Cáy, huyện Mường Ảng, có khoảng 1.200 cây hoa ban cổ thụ. Vào tháng Ba hằng năm, rừng ban cổ thụ ở Nặm Cứm bung nở trắng muốt khiến bản làng bừng sáng, đẹp như xứ sở mộng mơ.
Bức ảnh đẹp phát sốc của cặp đôi đang viral khắp Hàn Quốc: Nhan sắc hoàn hảo ngắm hoài không chán

Bức ảnh đẹp phát sốc của cặp đôi đang viral khắp Hàn Quốc: Nhan sắc hoàn hảo ngắm hoài không chán

Phim châu á

08:22:43 11/03/2025
Phim gây bão khắp các trang MXH với nội dung hài hước đáng yêu, những cảnh quay đẹp như tranh đầy vẻ thơ mộng và câu chuyện tình gây xúc động.
Tấn công mạng quy mô lớn nhằm vào nền tảng truyền thông xã hội X

Tấn công mạng quy mô lớn nhằm vào nền tảng truyền thông xã hội X

Thế giới

08:21:07 11/03/2025
Bên cạnh đó, ông Musk cũng cho rằng một cuộc tấn công mạng như vậy sẽ đòi hỏi nguồn lực khổng lồ và đưa ra giả thuyết đây là hành động của một quốc gia hoặc một nhóm lớn có tổ chức.
Quá khứ nổi loạn của Kim Soo Hyun

Quá khứ nổi loạn của Kim Soo Hyun

Hậu trường phim

08:19:39 11/03/2025
Trước khi trở thành một trong những ngôi sao kiếm tiền giỏi nhất Hàn Quốc, Kim Soo Hyun từng trải qua thời kỳ mắc sai lầm trong quá khứ.
Vụ bà xã Justin Bieber nghi chế giễu Selena Gomez: Người trong cuộc tuyên bố gì mà dấy lên tranh cãi?

Vụ bà xã Justin Bieber nghi chế giễu Selena Gomez: Người trong cuộc tuyên bố gì mà dấy lên tranh cãi?

Sao âu mỹ

08:17:18 11/03/2025
Hailey Bieber phủ nhận chuyện thích bài đăng hạ bệ Selena Gomez. Tuy nhiên, cũng có người tỏ vẻ không tin tưởng lời giải thích của vợ Justin Bieber, cho rằng cô đang nói dối.
Sao Việt 11/3: Bạn gái kém 36 tuổi mặc hở bạo dự sự kiện cùng Việt Anh

Sao Việt 11/3: Bạn gái kém 36 tuổi mặc hở bạo dự sự kiện cùng Việt Anh

Sao việt

08:06:12 11/03/2025
Nghệ sĩ Việt Anh cùng Chân Chân dự buổi họp báo công bố phim Mẹ biển tại TP.HCM. Cô khoe vòng một gợi cảm với thiết kế váy dây trễ sâu.
Video mới của Zenless Zone Zero bị cấm ngay khi vừa ra mắt, lý do là chứa quá nhiều hình ảnh và âm thanh "nhạy cảm"

Video mới của Zenless Zone Zero bị cấm ngay khi vừa ra mắt, lý do là chứa quá nhiều hình ảnh và âm thanh "nhạy cảm"

Mọt game

08:05:01 11/03/2025
Mới đây, Zenless Zone Zero - tân binh đình đám của miHoYo chuẩn bị ra mắt một nhân vật mới có tên là Pulchra Fellini. Cô nàng này là một miêu nữ, thuộc băng đảng Sons of Calydon và là nhân vật rank A có tạo hình khá lạ mắt.
Celine Dion đưa ra cảnh báo khẩn cấp cho người hâm mộ

Celine Dion đưa ra cảnh báo khẩn cấp cho người hâm mộ

Nhạc quốc tế

07:49:45 11/03/2025
Nữ ca sĩ vừa đưa ra lời cảnh báo khi những nội dung có hình ảnh và giọng hát của bà do AI tạo ra đang lan truyền ngày càng nhiều trên các nền tảng trực tuyến.
Phim 18+ cổ trang đến từ nước Ý gây choáng ngợp

Phim 18+ cổ trang đến từ nước Ý gây choáng ngợp

Phim âu mỹ

07:46:19 11/03/2025
The Leopard - bộ phim truyền hình ngắn tập chuyển thể từ tiểu thuyết lừng danh của Giuseppe Tomasi di Lampedusa - đang khiến khán giả bị mê hoặc với bối cảnh xa hoa.
Chuyện gì đã xảy ra với 218 đứa trẻ được sinh ra từ "ngân hàng tinh trùng của các thiên tài Nobel"?

Chuyện gì đã xảy ra với 218 đứa trẻ được sinh ra từ "ngân hàng tinh trùng của các thiên tài Nobel"?

Lạ vui

07:12:13 11/03/2025
Với mục đích sinh ra những thiên tài từ gene của những người được cho là thông minh nhất hành tinh, dự án này từng vấp phải rất nhiều tranh cãi.
Món quà được người mẹ đặt giữa nhà và phủ chăn kín mít khiến dân tình hoài nghi, vài giây sau lại mỉm cười hạnh phúc

Món quà được người mẹ đặt giữa nhà và phủ chăn kín mít khiến dân tình hoài nghi, vài giây sau lại mỉm cười hạnh phúc

Netizen

07:08:54 11/03/2025
Một món quà nhỏ cũng đủ để khiến các em vui sướng, háo hức và tràn ngập hạnh phúc. Thế nhưng, niềm vui của trẻ em không chỉ đến từ những món quà vật chất mà còn từ sự quan tâm, yêu thương mà chúng nhận được.